Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 52: Du lịch

Sáng hôm sau Vương Nguyên đưa cho quản gia một bao lì xì lớn và nói:"Năm mới vui vẻ. Chúc bác luôn khỏe mạnh và gặp nhiều may mắn".

Quản gia cúi đầu cảm ơn sau đó cũng đưa cho cậu một phong bao lì xì:"May mắn đầu năm. Hi vọng ngày nào Thiếu gia cũng được vui vẻ và hạnh phúc".

Vương Nguyên mỉm cười nhận bao lì xì rồi nói cảm ơn thì Vương Tuấn Khải cũng trên lầu đi xuống, đưa tay đặt ở eo cậu:"Đi được chưa em?".

Cậu đưa một hộp gỗ tinh xảo cho quản gia bà nói:"Bác gửi phong bao lì xì cho mọi người giúp cháu. Chúc mọi người năm mới vui vẻ''.

Ông mỉm cười nhận lấy:"Thay mặt mọi người cảm ơn cậu và cậu chủ. Chúc hai người đi chơi vui vẻ".

Anh cũng nhìn sang quản gia và nói:"Năm mới vui vẻ. Mọi chuyện ở nhà phiền ông rồi"

Ông cúi đầu cung kính đáp:"Bổn phận tôi nên làm" sau đó tiễn anh và cậu ra xe.

Vừa xuống máy bay thì đã có người của Vương gia đến đón hai người đưa đến một trong những căn biệt thự của Vương gia tại Pháp. Căn biệt thự cổ kính này nằm gần Provence- nơi có cánh đồng hoa oải hương lớn nhất nước Pháp.

Vương Nguyên nhìn ra cửa sổ thấy toàn  bộ bao phủ bởi một màu tím thì không thể ngạc nhiên  "wow" thành tiếng.

Anh ôm lấy cậu từ phía sau:"Thích không?"

Cậu gật đầu:"Em rất thích''.

Anh đột nhiên bế cậu lên và nói:"Đi tắm rồi ăn chút gì nha. Lúc nãy trên máy bay em ăn rất ít''.

Cậu mỉm cười ôm cổ anh rồi cả hai cùng nhau đi tắm. Trải qua một màn vật lộn trong nhà tắm hồi lâu thì anh cũng chịu lau khô và thay quần áo cho cậu.

Vương Nguyên ngồi xuống bàn ăn thì bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng. Anh thấy vậy hỏi:"Bảo bối sao vậy? Thức ăn không hợp khẩu vị?".

Cậu hờn giận nói:"Anh nói là đưa em đi du lịch mà chưa gì đã...".

Anh cười cười rồi nắm lấy tay cậu, đặt cậu ngồi lên đùi anh rồi hôn lên cổ cậu, nơi đó vẫn còn dấu vết mà anh vừa để lại, rất chói mắt:"Trách anh sao?".

Thấy cậu không thèm để ý đến anh, quay mặt qua chổ khác thì anh khẽ hôn lên má cậu:"Ăn xong lập tức dẫn em đi chịu không?".

Cậu nghe anh nói thế thì mới hài lòng mà gật đầu. Anh mỉm cười gấp thức ăn đúc cho cậu và cậu cũng mỉm cười gấp thức ăn cho anh.

Những ngày du lịch anh dẫn cậu đi khắp nơi nổi tiếng ở Pháp như Đại lộ Champs Elysées, bảo tàng Louvre, tháp Eiffel, nhà thờ Đức Bà Paris hay Khải Hoàn Môn lịch sử.

Anh còn đưa cậu đi khắp các con phố bán hàng lưu niệm và đồ ăn vặt. Đi đâu cả hai cũng chụp ảnh lưu niệm cùng nhau nhưng nhiều nhất vẫn là ảnh của Vương Nguyên. Lúc thì mỉm cười đứng giữa cánh đồng hoa, lúc tinh nghịch giữa một đàn bồ câu trên phố đi bộ, lúc thì dịu dàng dưới ánh hoàng hôn dưới chân tháp Eiffel,...

Ngày cuối cùng anh dẫn cậu tới con đường tình yêu và bức tường tình yêu là hai nơi có tiếng là lãng mạng nhất nước Pháp.

Hai người ôm hôn nhau say đắm trên con đường tình yêu và khắc tên nhau lên bức tường tình yêu để cùng làm mình minh chứng.

Vương Nguyên toàn thân rã rời nằm trên người Vương Tuấn Khải thở hổn hển. Cả tuần du lịch buổi sáng thì anh dẫn cậu đi khắp nơi còn buổi tối thì đè cậu ra ăn sạch. Lần nào cũng lăn lộn cả đêm làm cậu muốn bất tỉnh thì anh mới chịu dừng lại.

Anh xoa xoa cái eo nhỏ của cậu và hỏi:"Em mệt?".

Cậu hậm hực cắn lên ngực anh, dỗi hờn nói:"Anh nói xem".

Anh vỗ vào mông cậu một cái rồi nói:"Mưu sát chồng hả?"

Cậu bĩu môi hờn dỗi:"Ai là vợ anh?".

Anh vỗ mạnh vào mông thêm một cái, trêu chọc nói:"Em nói xem. Tuần trăng mật cũng đi rồi. Anh cũng bị em làm cho sức cùng lực kiệt rồi. Em còn không muốn chịu trách nhiệm với anh?".

Cậu nghe anh nói vậy thì bật cười làm chất lỏng vẫn bên trong thân thể mình cậu chảy dài xuống bụng anh.

Anh nhìn cậu chằm chằm rồi thì thầm vào tai cậu:"Một lần nữa nha bảo bối?".

Vương Nguyên nghe xong lập tức ngồi dậy chạy thẳng vào phòng tắm khóa trái cửa, còn anh thì nằm trên giường nhìn theo bóng lưng cậu và chỉ muốn bật cười.

Sau chuyến du lịch thì mọi việc trở lại như cũ. Vương Tuấn Khải ngày nào cũng đến công ty còn Vương Nguyên thì đã kết thúc kì nghỉ đông nên cũng tập trung vào việc học.

Thời gian cả hai chủ yếu dành cho nhau là vào buổi tối. Cùng nhau ăn cơm cùng nhau tắm cùng nhau xem tivi và tất nhiên không thể thiếu cảnh cùng nhau ân ái.

Thời gian của cả 2 cứ vui vẻ bình yên như vậy mà trôi nhanh. Thời tiết vào hạ không khí cũng nóng dần lên. Hôm nay Vương Nguyên đến trường buổi sáng để thảo luận về đề tài tốt nghiệp với giáo sư trước khi bước vào kì nghỉ hè. Buổi chiều không có làm gì nên quyết định mang cơm trưa tới công ty cho Vương Tuấn Khải.

Cậu âm thầm mở cửa phòng, nhìn thấy anh đang chăm chú làm việc như vậy quả thật là vô cùng soái.

Đặt túi thức ăn lên bàn rồi bước đến ngồi lên đùi anh, đưa tay ôm cổ anh rồi mỉm cười ngọt ngào.

Anh hôn lên môi cậu một cái:"Hôm nay không đi học?"

Cậu mỉm cười, tinh nghịch nói:"Nhớ anh nên trốn học có được không?''.

Anh giữ lấy eo nhỏ rồi nhìn cậu:"Không cần đi học. Anh nuôi em cả đời có được không?".

Cậu cười cười, đưa tay nhéo mũi anh:"Đừng có dụ dỗ em"

Anh hỏi:"Là ai dụ dỗ ai hửm?"

Cậu bĩu môi thèm trả lời vì biết thế nào cũng không thắng được cái miệng gian thương.

Anh đứng dậy ôm cậu đến sofa rồi nói:"Chúng ta ăn cơm. Chiều nay anh còn có cuộc họp".

Cậu gật đầu sau đó bày thức ăn ra bàn rồi cả hai cùng nhau ăn cơm. Như thường lệ thì cậu gấp thức ăn cho anh và anh cũng gấp lại cho cậu.

Đột nhiên anh nhíu mày hỏi:"Bảo bối. Em đang ăn cải chua kìa"

Cậu vừa nhai vừa hỏi:"Sao vậy anh?".

Anh ngạc nhiên nhìn cậu:"Chẳng phải em ghét nhất là mùi cải chua hay sao?".

Cậu vẫn nhai nhai rồi nuốt xuống:"Đó là lúc trước, dạo này em rất thích. Em thấy nó rất ngon".

Anh không nói gì vì nghĩ rằng khẩu vị con người cũng có lúc thay đổi nên tiếp tục gấp cải chua cho cậu.

Ăn cơm xong anh không cho cậu về vì buổi trưa trời khá nóng. Anh sợ cậu bị say nắng nên để cậu ngồi trên ghế Chủ tịch xem laptop còn anh thì cùng quản lý cấp cao ngồi họp ở bàn dài.

Mọi người đang xem doanh thu quý I thì có tiếng động lạ phát ra khiến ai nấy đều phải ngước nhìn.

Vương Tuấn Khải cũng ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Vương Nguyên đang đeo tai phone xem chương trình hài kịch trên laptop, miệng đang không ngừng nhai khoai tây chiên khiến cả phòng vang lên thanh âm giòn rụm "rộp...rộp...rộp...".

Nhìn cái miệng nhỏ nhắn nhai nhai không khác gì một con thỏ nhỏ nhai cà rốt của cậu thật là đáng iu muốn chết, chỉ muốn đi tới cắn cho cậu một cái ngay lập tức.

Anh thấy mọi người đang nhìn bảo bối tâm can của mình đến ngẩn ngơ thì gằng giọng:"Nhìn đủ chưa?".

Mọi người nghe vậy lập tức cúi đầu tiếp tục xem tài liệu còn cậu thì vẫn ăn ngon lành và không hay biết gì.

Buổi tối ăn cơm xong thì anh và cậu ngồi dưới đại sảnh xem tivi, anh để cậu tựa hẳn người vào ngực anh.

Vệ sĩ bước vào đưa cho cậu hai hộp bánh trứng và nói:"Thiếu gia. Bánh của cậu"

Cậu nhận lấy nói cảm ơn rồi mở ra ăn một cách rất ngon lành.

Anh ngạc nhiên nhìn cậu:"Bảo bối. Em vừa mới ăn tối xong. Anh bánh nhiều như vậy sẽ khó chịu đó".

Cậu vừa nhai vừa nói:"Nhưng em muốn ăn. Em thấy đói".

Anh đưa tay lau vụn bánh dính nơi khóe miệng cậu nói:"Lúc nãy em ăn cơm rất ngon mà. Sao mới đó lại đói rồi?".

Cậu vẫn nhai nhai:"Em không biết. Nhưng em cứ cảm thấy đói"

Anh lo lắng nói:"Ngày mai anh kêu bác sĩ đến khám cho em nha? Có phải tiêu hóa có vấn đề rồi không? Anh thấy em rất lạ".

Cậu vừa nhai nhai vừa lắc đầu:"Em không có thấy khó chịu. Em chỉ thấy đói và muốn ngủ. Có lẽ dạo này học nhiều nên không đủ năng lượng".

Anh nghe xong thì cảm thấy cũng phải, mỉm cười:"Vậy sao? Nếu khó chịu phải nói với anh có biết không?".

Cậu gật đầu rồi tiếp tục ăn bánh, cảm giác cái bụng lúc nào cũng trống rỗng khiến Vương Nguyên cứ muốn ăn liên tục thế nên khi cậu ăn hết hai hộp bánh trứng mới chịu cho anh bế đi ngủ.

Anh bế cậu lên rồi cười nói:"Ây da... Bảo bối. Dạo này em tăng cân rồi. Anh sắp bế không nổi em nữa rồi này".

Cậu ôm cổ anh rồi liếc anh một cái:"Anh chê em mập?"

Anh lắc đầu nói:"Không có. Mủm mỉm một chút ôm mới thích"

Cậu bĩu môi, đưa tay véo vào hông anh một cái:"Xảo ngôn". Rồi ôm cổ anh để anh tiếp tục bế cậu lên phòng.

*4-11-2017* Vương Nguyên ở ngoài đời thật đúng là không bao giờ ăn cải chua nha. Em ấy ghét nhất là cải chua và giấm.

Có 1 số bạn hỏi Face của Au nhưng thật xin lỗi vì Au không tiết được vì Au chỉ dùng 1 face à. Mà face này chỉ gồm người nhà, đồng nghiệp và bạn thân nên không có liên quan tới Khải Nguyên.

Ai muốn kết bạn thì có thể liên hệ với mình qua Instagram. Tên là Kathy_KYO

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro