Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 42 : Vẻ đẹp khiến người ta ưu phiền - 1

Buổi tối, Eunjung về nhà, Lee quản gia thấy vẻ mặt của cô có chút bất thường nên đoán chắc là do Jiyeon ra đi mà không lời từ biệt.

Bà ta đã từng cung cấp manh mối cho kế hoạch điều tra của Ham lão phu nhân, chỉ vài ngày sau Jiyeon liền biến mất không chút tin tức, bà ta tưởng rằng kế hoạch chắc chắn thành công nên hai ngày hôm nay trong lòng tràn trề cảm giác thắng lợi.

Những cô bạn gái trước đây của cô hai không có người nào là không nịnh nọt, lấy lòng bà ta, chỉ có cô Jiyeon này là không biết điều. Ha ha, cô ta tưởng cô ta là ai cơ chứ? Còn ảo tưởng làm bà chủ, đúng là buồn cười chết đi được.

Bà ta vui như mở cờ trong bụng nên nét mặt cũng hớn hở, từng hành động lời nói đều toát lên niềm vui sướng.

Eunjungkhông thoải mái, thấy nét mặt hăm hở của bà ta, cảm thấy rất kỳ lạ, bỗng nhiên cô chợt nhớ lại chuyện gì đó và hỏi: "Bác Lee ,sao Soon Dong lại biết chuyện tối hôm trước Jiyeon không về?"

Lee quản gia không ngờ cô ta lại hỏi như vậy, trong lòng thấy ngạc nhiên, nhưng bà ta là người tinh tế như thế nào, ở trước mặt Ham lão phu nhân mấy chục năm, đã sớm luyện được cái bản lĩnh ấy rồi, bà ta không hề tỏ ra run sợ, bình thản đáp: "Dạ, là tôi nói. Sáng qua bên nhà có gọi điện sang, nói là bà tìm cô, sau đó hỏi cô Jiyeon, thế nên tôi nói luôn".

Eunjung thấy bà ta chủ động thừa nhận nên không biết nói gì.

Lee quản gia nhân tiện hỏi: "Tôi cũng đang muốn hỏi cô hai đây, vì sao hai hôm nay không thấy cô Jiyeon về nhà?"

Bây giờ cứ nhắc đến Jiyeon là Eunjung nổi nóng, cô ta lầm lầm lì lì chẳng nói chẳng rằng.

Thấy nét mặt của cô ta như vậy, Lục quản gia càng dám chắc về suy đoán của mình. Chắc chắn là Jiyeon bị những đồng tiền của Ham lão phu nhân làm cho lóa mắt.

Loại con gái chỉ biết đến tiền này sao cô hai lại mất hết hồn vía như vậy chứ? Thật đúng là!

Bà ta đang **** thầm Jiyeon thì bỗng nhiên thấy Eunjung đứng dậy, đi về phía cầu thang nên vội hỏi: "Cô hai, cô không ăn tối ạ?"

"Không ăn".

Eunjung vừa nói vừa đi thật nhanh lên cầu thang, khoảng bốn phút sau lại đi xuống, lấy chiếc áo gió trên mắc quần áo, khóa cũng không kịp kéo mà mở cửa đi ra ngoài.

Tâm trạng của cô không thoải mái, cũng không có chỗ nào để đi, chỉ biết phóng thật nhanh trên đường, khoảng nửa tiếng sau, điện thoại trong xe bỗng đổ chuông.

Cô giảm tốc độ, nghe điện thoại, là Qri, vừa mở miệng đã than phiền một cách thái quá: "Trời đất ơi, sao cậu lại tắt máy, làm mình tìm mãi..."

Eunjung ngắt lời cô ta: "Có chuyện gì?"

Qrilập tức phát hiện ra giọng nói của Eunjung có gì khang khác, ngây người một lúc mới nói: "Có chuyện gì không vui à?"

"Vô cùng tồi tệ".

"Chuyện gì vậy..."

"Chẳng phải lúc này cậu đang phải làm giám khảo gì gì đó ở đài truyền hình sao?"

"Ban giám khảo vòng chung kết".

"Ừ, tìm tôi có chuyện gì?"

"Cũng chẳng có gì, chỉ là..." Qri ấp a ấp úng: "Chỉ là, ha ha, muốn gọi cậu đi uống rượu".

Eunjung đang khổ sở vì không biết làm thế nào để giải tỏa buồn bực, thấy cô ta nói vậy lập tức nhận lời luôn: "Ok, quán bar mọi khi".

Nói xong cô liền dập máy, quay xe về phía quán bar.

Qri nhìn chiếc điện thoại trong tay, nháy mắt, sau đó quay đầu lại nhìn hình những cô gái xinh đẹp trên màn hình máy tính rồi lẩm nhẩm: "Tâm trạng Eunjung không tốt, lẽ nào đã biết chuyện rồi?"

Nói xong cô im lặng một lúc, lắc đầu, thở dài hai tiếng, sau đó mới rời khỏi bàn máy tính, lấy chìa khóa đến chỗ hẹn.

Nửa tiếng sau,cô bước vào cửa quầy ba,

Phục vụ mỉm cười đón cô, sau đó nói: "Cô Ham đợi cô ở phòng vip tầng ba".

Qri gật đầu, từ chối không cần phục vụ dẫn đường mà tự mình đi lên tầng, mở cửa phòng vip.

Eunjung đang ngẩng đầu uống một ly rượu mà không hề lấy hơi.

Cô ta ngạc nhiên, quay sang nhìn chai rượu, hai mắt trợn trừng suýt thì rơi cả con người ra ngoài: "Không phải chứ Eunjung, rượu mạnh thế này á?"

Eunjung không nhìn cô ta, rót một ly rượu đầy đưa ra trước mặt cô ta và nói: "Uống đi".

Qri quả thực rất ngạc nhiên, vội nhoài người ra trước mặt cô ta rồi sờ trán: "Cậu không sao chứ?"

Eunjung đánh vào tay cô ta rồi nói: "Ở đây có rất nhiều kẻ săn tin, vấn đề giới tính của cậu đang là tiêu điểm chú ý của họ đấy, cẩn thận".

Qri thấy cô vẫn còn tâm trạng trêu đùa, liền nâng ly rượu uống một ngụm rồi ngả người xuống sofa, nhấc hai chân lên, liếc mắt nhìn cô: "Hôm nay cậu lạ lắm".

"Thật sao?"

"Cái kiểu uống rượu như thế này của cậu chỉ thấy lúc cậu thất tình thôi".

"Chuyện đã qua nhắc lại làm gì? Nào, uống rượu".

Qri đành phải nâng ly, uống được hai ly, bỗng nhiên cô ta nhớ đến một chuyện trọng đại, vội ngồi thẳng dậy và nói: "À đúng rồi, rốt cuộc thân phận của Jiyeon là gì, cậu tìm hiểu rõ chưa? Mình gọi điện cho cô ấy nhưng Lee quản gia nói cô ấy không có ở đấy..."

"Cậu thích cô ấy à?" Eunjung ngắt lời cô ta.

"Cái gì?" Qri sững sờ trước câu nói bất ngờ của cô, nhanh chóng bật lại: "Câu ấy nên để tôi hỏi cậu mới đúng".

"Nếu không thì suốt ngày cậu quấn lấy cô ấy làm gì?" Eunjung chau mày.

"Uống nhiều rồi đấy ông tướng ạ".Qri đánh vào mặt cô, sau đó thay đổi tư thế và hỏi: "Nói thật nhé, mình rất tò mò về chuyện của hai cậu. Hai cậu quen nhau chưa được bao lâu, tại sao đột nhiên lại đính hôn? Cậu yêu cô ấy thật sao?"

Khi nói đến câu cuối, giọng nói của Qri hạ xuống rất thấp, rất cẩn trọng, hai mắt tròn xoe nhìn Eunjung.

Nghe câu nói ấy, Eunjung cũng nhìn thẳng vào mắt cô ta, sau đó phì cười, đấm một cái thật mạnh vào vai cô ta và nói: "Sao có thể thế được".

Đôi lông mày đen rậm của Qri chau lại, cô ta hỏi với giọng điệu có chút khinh thường: "Vậy sao cậu đính hôn với cô ấy?"

Eunjung nhắm mắt ngả người vào ghế: "Mình nhất thời bốc đồng, hỏi cô ấy một câu, không ngờ cô ấy không suy nghĩ gì mà nhận lời luôn".

"Nhảm nhí, nếu là mình thì mình cũng nhận lời".

"Ặc!"

Eunjung phì cười, sau đó không nói gì nữa.

Qri ăn hai lát hoa quả rồi hỏi: "Cô ấy và Jennifer có quan hệ gì?"

Eunjung nhắm chặt mắt, không thèm để ý đến cô ta.

Qri tiếp tục lẩm bẩm: "Mình đã nói rồi, cái thói lúc nào mình cũng là nhất của cậu bao giờ mới thay đổi được hả? Không thích người ta thì đính hôn với người ta làm gì? Ảnh hưởng đến mình thì không sao, đừng có hại người ta chứ, bây giờ thì phiền phức rồi chứ, thật là".

Eunjung hầm hừ hai tiếng rồi xoay người trên sofa.

Qri thấy cô như vậy, tiện tay ném miếng lê đang ăn dở về phía cô và quát: "Cậu đừng có mà thản nhiên như vậy, tôi nói cho cậu biết đấy là do cậu tự làm tự chịu".

Thấy Eunjung không có phản ứng gì, cô cố tình ngừng vài giây rồi mới nói tiếp:" Soyeon về rồi".

Cô ta nói xong câu ấy mà Eunjung vẫn nằm yên không nhúc nhích.

Qri đợi một lúc lâu, thấy cô ta vẫn nằm đấy không có chút động tĩnh gì, trong lòng không khỏi ngạc nhiên, đứng dậy nhìn.

Thì raEunjung đã say mèm, ngủ say như chết.

Không còn cách nào khác, cô chỉ biết lắc đầu thở dài, mình đâu phải đến để uống rượu tiêu khiển, rõ ràng đến để hầu hạ người ta, haizzzz...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro