Chương 4: Oan gia ngõ hẹp
Tối...
Vừa ngồi vào bàn học Baekhuyn chợt nhớ đến chiếc cặp tội nghiệp.Nhưng tại sao Chanyeol không đến tìm cậu để đòi lại,chẳng lẽ hắn ta không cần chiếc cặp này sao?Nhưng cậu thì rất cần chiếc cặp của cậu.-đó là quà sinh nhật của ba- mòn quà duy nhất ba tặng Baekhuyn từ khi cậu biết mở quà.
Học được 2 tiếng,Baekhuyn lăn ra ngủ trên bàn với một mớ suy nghĩ hồn độn.Sáng mai cậu sẽ tìm Chanyeol để đòi lại cặp.
Sáng...
Baekhuyn thay quần áo và chợt nhận ra chiếc áo khoác của Sehun,.Sehun thật sự rất thú vị,không khó gần như bấy lâu nay cậu nghĩ.Ăn sáng xong,Baekhuyn rời khỏi nhà với chiếc cặp của Chanyeol và áo khoác của Sehun.
Vừa chạy đến trường,Baekhuyn chạy ngay vào lớp,nhưng cậu lớp trưởng chưa đến.Cậu ngỡ sẽ gặp cặp cậu ta sớm trả áo để tránh ánh mắt nghị dị của lũ bạn,không ngờ hôm nay cậu lại đến trước,thường ngày Sehun đều đến rất sớm mà.Baekhuyn chợt thấy thắc mắc.
Năm phút...chỉ còn năm phút nữa là vào lớp mà Sehun vẫn chưa đến,cậu bắt đầu lo lắng.Lần đầu tiên Baekhuyn cảm thấy lo lắng cho một thằng nhóc.
KyungSoo thấy bất thường liền quay sang hỏi"
-Cậu sao thế?
-Không sao.
Đó là câu hỏi và câu trả lời luôn được sử dụng trong cuộc trò chuyện của cậu và KyungSoo.Không gì hơn đơn giản đến mức chán nản.Ở KyungSoo luôn có một cái gì đó luôn khiến Baekhuyn băn khoăn và khó hiểu.
Khi tiếng chuông báo hiệu đến giờ học vang lên Sehun mới chyaj vào lớp,cậu đi học muộn,
Vào giờ học...
Bỗng chiếc áo khoác của Sehun rơi ra,Baekhuyn vội vàng cúi xuống nhặt,nhưng KyungSoo đã nhìn thấy
-Áo của ai thế,trông quen quen nhưng hình như không phải của cậu.
-À...ừ.... Cậu lúng túng.
-Vậy sao?- KyungSoo nghi ngờ.
Cậu không nói gì nữa,quay mặt lên bảng.
Giờ ra chơi,lớp vắng người.Baekhuyn lấy cái áo trong cặp tiến lại chỗ Sehun
-Nè!trả cậu,cảm ơn vì đã giúp tôi.
-Không sao,không cần khách sao thế.-Sehun cười
Baekhuyn cũng cười nhẹ.Không biết nói gì thêm cậu quay về chỗ ngồi của mình.
Bỗng Sehun níu tay cậu lại
-Cậu không định trả ơn tớ sao.
-Trả ơn?
-Nếu cậu thấy khó thì thôi
-Không! tôi không thích nợ người khác cậu muốn gì?-Baekhuyn nhấn giọng.
-Ra về cậu đợi rồi biết thôi
-???
Baekhuyn thắc mắc nhưng cũng không hỏi thêm gì,nguyên nhân vì cậu còn có việc chưa giải quyết xong.
Cậu chạy lại chỗ ngồi lấy chiếc cặp lộn chủ rồi phóng nhanh đi tìm Chanyeol.
-Đây rồi! Cậu lẩm bẩm.
Sau một hồi lấy hết can đảm,Baekhuyn mới dấm hé mặt vào của lớp gọi một cô bạn ngồi đầu bàn hỏi nhờ"
-Cho mình gặp Chanyeol với.
-Chanyeol?
-Ừ Chanyeol. Baekhuyn nói nhỏ hết mức có thể
-Tụi bay ơi,lại có một người mới toanh đến tìm Chanyeol này! Cô bạn hét toàng lên với nụ cười tươi hơn hoa.
Baekhuyn lắc dầu cúi xuống.
May mắn là Chanyeol có mặt trong lớp.
Hắn ta đủng đỉnh bước đến vẫn với điệu bộ đó,vòng hai tay đứng vào thành cửa.
-Cậu tìm tôi?
-Ừ
-Có chuyện gì?
Baekhuyn hít một hơi thật sâu và nói:
-Tôi xin lỗi chuyện hôm trước,cậu cho tôi xin lại chiếc cặp.
-Cặp?Cặp nào?
Cậu trợn mắt kinh ngạc.
-Cặp mà cậu lấy nhầm...À nhầm! Cái cặp của tôi,khi đó tôi cầm nhầm cặp của cậu.
-Xin lỗi tôi không biết
Hắn ta phán một câu cụt ngủn rồi quay lưng đi vào
Baekhuyn xị mặt,trong tình thế này,cậu quyết định liều mặc dù không biết là có đúng không.
-Cậu đứng lại nếu không....-Cậu ngưng lại dẫu sao vẫn thấy có lỗi đôi phần.
Chanyeol dưng lại nhưng không quay đầu lại,một giây sau lại bước tiếp...
-Nếu không tôi sẽ công khai bí mật tình yêu của cậu cho coi.-Baekhuyn la lên đủ để tất cả mọi người chú ý.
Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phí hai người cời những dấu chấm hỏi to đùng trên mặt.
Chanyeol dừng hẳn,quay lại về phía Baekhuyn mặt lạnh hơn tiền.
-Cậu vừ nói gì nhắc lại xem.
-Tôi nói là nếu cậu không trả lại cặp cho tôi tôi sẽ công khai bí mật tình yêu củ chuối của cậu.
Baekhuyn nói nhỏ,dù cậu biết nếu olàm lớn chuyện này không chỉ Chanyeol mà cả cậu cũng gặp rắc rồi
-Tôi không đùa với cậu đừng bịa chuyện thêm phiền phức.
-"Chan biết Đô đang giận Chan,rất là giận đằng khác.Nhưng thực sự Chan không cố ý.Chỉ là... chỉ là Chan không kiềm chế... bây giờ Chan muốn nói với Đô một sự thật mà bấy lâu nay Chan không dám nói...."- Baekhuyn ghé tai Chanyeol nói nguyên văn lời tỏ tình bất đắc dĩ đêm hôm đó. Nhưng chưa kịp nói hết câu thì Cậu đã bị bịt miệng lôi xuống cầu thang.
-Thả tay ra,có gì thì nói,đừng kéo tôi,đau
-Cậu...tại sao lại biết?
Lần đầu tiên Baekhuyn nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của hotboy
-Tôi cũng đâu có biết tại cậu cả mà- Cậu nói với vẻ mặt thản nhiên
-Đừng đùa nữa... tôi muốn biết tại sao. Chanyeol trợn mắt với vẻ giận dữ.Cậu biết không nên đùa nữa nên nghiêm túc trở lại
-Tôi không đùa đêm hôm đó tôi đang ngủ ngon lành thì cậu gọi đến nói lung tung phá hỏng giấc ngủ của tôi.Ban đầu tôi tưởng thằng khùng nào hóa ra là cậu.
-Sao cơ,không có chuyện đó được
-Tôi cũng có biết đâu
-Số của cậu là..
-Hỏi làm gì?
-Nói-Chanyeol quát lên
-0XXXXXXX
-Trời đất- Chanyeol ngwox ngàng
-Sao đúng chưa,tôi đâu có rảh mà đùa với cậu
Chanyeol đứng sững sờ một hồi lâu,rồi xoa tay
-này..,này
-Cậu phải giữ bí mật chuyện này,tôi cấm cậu nói cho bất kì ai nếu không đứng trách tôi.
-Đừng giở cái giọng dọa nạn ra ở đây,nếu cậu chịu trả cặp cho tôi thì tôi cũng không lôi chuyện này ra đâu
-Được rồi tôi sẽ cho người trả cậu
-Tốt,tôi về lớp đây.;
Baekhuyn thủng thẳng bước đi,nhưng chợt nghĩ ra điều gì đó,cậu quay lại
-Mà Đô là ai vậy?
Chanyeol trợn mắt nhìn cậu
-Không nói thì thôi
Và thế là Baekhuyn trở về lớp,Chanyeol nhìn theo rồi thở dài
Sự thật là cậu đã bấm nhầm số,chỉ sai một con số thôi mà trở thành thế này.
Còn Baekhuyn sẽ chẳng bao giờ nghĩ rằng những hành động bồng bột vừa rồi sẽ đem lại cho mình những rắc rối kinh khủng đến mức nào.
Ra về.
Phải khó khăn lắm mới dắt được chiếc xe của mình ra khỏi chỗ để xe,vừa ra đến cổng nhìn thấy Sehun đứng đó,Baekhuyn lặng lẽ dắt xe đến.
-Cậu lấy xe rồi à đi thôi
-Nhưng đi đâu
-Cậu cắt xe đi tôi chở
-Không cần đâu,tôi không thích
Chưa nói hết câu thì Baekhuyn bị bất ngờ khi thấy ai đó đang tiến lại phía mình,tay cầm bó hoa ,người ấy càng tiến lại gần thì Baekhuyn càng tròn mắt hốt hoảng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro