Chap 57
Chap 57
Thật hạnh phúc!
Yunho mỉm cười nhìn gương mặt bình thản của Jaejoong bên cạnh mình. Hắn đã mơ về viễn cảnh này từ rất lâu, rất lâu rồi. Hắn có thể chân chính ôm lấy Jaejoong, đường hoàng gọi cậu một tiếng "em ơi" mà ngày xưa bố hắn đã gọi mẹ hắn như thế, có thể nhìn thấy cậu đầu tiên sau khi thức dậy và ôm hôn cậu nói chúc ngủ ngon khi đêm về. Yunho đã từng mơ như thế và cũng đã từng nhiều lần thất vọng khi cánh cửa trong tim Jaejoong vẫn luôn khép lại với hắn.
Vì thế, khi nhìn thấy cậu yên bình trong lòng hắn như thế này, hắn vẫn mơ hồ tựa như bản thân còn đang mơ, một giấc mơ quá ngọt ngào.
Ôm chặt Jaejoong thêm một chút để cảm nhận hơi ấm của cậu, yêu thương đặt lên môi cậu nụ hôn sâu như lời chào buổi sáng, Yunho nhẹ nhàng xuống giường.
Nệm giường nhẹ hẫng, Jaejoong chậm rãi mở mắt. Cậu vốn đã dậy từ sớm nhưng chỉ cần nhìn thấy gương mặt phóng đại của Yunho đối diện mình, tim bất giác loạn đi một nhịp, hơi thở chậm rãi nặng nề và khuôn mặt nhỏ thoáng chốc đã như một mặt trời nhỏ. Đêm qua quá mức mãnh liệt, quá mức nóng bỏng nên bây giờ cậu vẫn chưa đủ tự tin nhìn thẳng vào hắn.
_ Anh biết em giả vờ mà!
Bất ngờ ôm lấy Jaejoong từ phía sau, Yunho cười sảng khoái mà gặm cắn vành tai run rẩy của cậu. Mắc cỡ sao? Thật dễ thương.
_ Em không có.
Ổn định lại nhịp tim của mình, Jaejoong vùi mặt vào gối mà phản bác.
_ Ha ha, hôm qua em cũng đã đến bảy tám lần, đến mức không còn gì để bắn nữa, giờ lại ngại ngùng với anh?
Nhớ tới đêm qua, hô hấp Jaejoong trở nên thật nặng nề, cậu đã chiều hắn quá độ rồi. Yunho quá mức mạnh mẽ, hắn rong ruổi bên trong cậu không dưới bảy lần và tất cả tinh hoa của hắn đều nằm gọn trong nơi sâu nhất, một giọt hắn cũng không cho phép cậu rơi ra ngoài. Khoang bụng trướng to khi phải tiếp nhận một lượng lớn tinh hoa của hắn, cho đến bây giờ, lối vào của cậu vẫn chưa thể khép lại hoàn toàn.
_ Anh biết em dậy mà!
Jaejoong giật người tránh bé khi ngón tay Yunho xảo quyệt chọc vào eo cậu. Jaejoong nhột nhạt không chịu nổi mà cười lớn, cậu tránh rồi né những ngón tay của Yunho đến khi bản thân sắp rơi khỏi giường hắn mới hoảng hốt kéo cậu lại.
_ Em không sao chứ?-lo lắng kiểm tra Jaejoong, Yunho vội hỏi- anh xin lỗi.
_ Ha ha, ngốc!
Nhìn gương mặt vui vẻ của Jaejoong, Yunho cảm thấy không mỹ từ nào có thể diễn tả cảm xúc của hắn lúc này, muốn hôn cậu thật sâu, ngắm nhìn cậu cả đời và dùng mọi khả năng của mình để giữ cho cậu có thể cười vui vẻ như vậy.
_ Sao lại nhìn em như vậy?
Jaejoong vẫn cười thật tươi nhìn gương mặt gần như hoàn mĩ của Yunho, hơi thở cậu nặng nề khi hắn im lặng cúi đầu chạm vào môi cậu. Nụ hôn nhẹ chào buổi sáng dần gấp gáp và sâu hơn. Lưỡi Yunho ướt át len vào khoang miệng ấm nóng của Yunho mà khám phá từng ngóc ngách thơm tho, quấn quýt lấy chiếc lưỡi ngọt mềm của Jaejoong rồi dụ dỗ cậu khám phá hắn. Tiếng mút nhẹ nhàng vang lên đánh vào tai Jaejoong khiến cậu không khỏi thở gấp, áo ngủ đã được vén lên tự bao giờ, để lộ nhũ hoa vẫn chưa hết sưng đỏ của một đêm cuồng nhiệt.
_ Ưm...
Jaejoong run rẩy nắm lấy bàn tay không yên phận của Yunho khi hắn cố chạm vào vật nhỏ mệt mỏi của cậu. Jaejoong chỉ muốn hôn thôi, cậu quá mệt để có thể cùng hắn vận động vào buổi sáng rồi.
_ Em mệt lắm!- cậu rên nhẹ.
_ Nhưng anh muốn....
Gỡ lấy tay Jaejoong, hắn để cậu chạm vào người anh em đang phấn chấn của mình để cậu biết hắn đang rất khó chịu.
_ Nhưng...
Môi một lần nữa ngăn không cho Jaejoong kháng cự, Yunho phủ lên cậu những nụ hôn sâu ướt át, chiếc lưỡi mềm dẻo của hắn khiến cậu mê say mà đáp trả. Ôm lấy hắn, hôn hắn và thuộc về hắn.
Yunho phấn khích cởi bỏ áo ngủ thùng thình của Jaejoong, bàn tay chai sần trượt dài trên khuôn ngực trắng ngần và dừng lại nơi nốt ruồi đỏ nhỏ nhắn bên cạnh nhũ hoa mà xoay vòng. Hắn yêu thương chạm vào cậu, hôn lên đôi má gầy rồi kéo dần nụ hôn xuống bên ngực phẳng nhưng quá quyến rũ của cậu, mút, cắn và yêu thương đầu nhũ vẫn chưa hết sưng của cậu một lần nữa để cảm nhận vị ngọt ngào của cậu.
_ Yun ah....
Muốn đẩy Yunho ra khỏi ngực mình nhưng Jaejoong lại vô thức kéo hắn lại gần hơn. Ngón tay xinh đẹp không ngừng vò rối tóc hắn và vuốt ve làn da nâu đồng mạnh mẽ của hắn.
Yêu thương chán chê, Yunho đưa lưỡi liếm một đường ngang sang ngực bên cạnh khiến Jaejoong không khỏi rên lên vì thoải mái. Cậu thuận theo ý muốn của hắn mà đưa ngực cao hơn. Bàn tay vuốt ve cũng trượt xuống nắm lấy người anh em của hắn mà an ủi. Jaejoong cho dù được hắn yêu thương bao nhiêu lần cũng không thể quen với sức nóng kinh người cùng sự to lớn của hắn. Vật lớn lại thô to thêm khi được cậu an ủi và hơi thở Yunho cũng dần nặng nề hơn.
_ Em đang thử thách anh sao?
Buông tha cho bờ ngực đã sưng đỏ của Jaejoong, Yunho nhếch môi nhìn vật nhỏ đã ngẩng đầu của cậu, giả vờ không chú ý, hắn xoay nhanh người cậu bằng đôi tay khỏe của mình
_ Anh sẽ phạt em.
Tách ra bờ mông trắng mịn tròn đầy của Jaejoong,Yunho mê say nhìn đến lối vào đỏ tươi rực rỡ như mặt trời buổi sáng đang không ngừng co rút như bảo vệ lối vào ấm áp bên trong. Một đêm nhiệt tình của Yunho không thể làm lối vào khép lại bất chợt trở thành mỹ cảnh tuyệt vời để hắn nhìn rõ bên trong hơn.
_ A...
Jaejoong nhướn người về phía trước khi Yunho gãy nhẹ vào nếp uốn nhạy cảm của cậu. Hắn ác liệt đưa ngón tay đi vào bên trong khô khốc của cậu mà chọc ngoáy, cảm giác thô ráp nhưng quá ấm áp bao trọn lấy ngón tay hắn, hút thật mạnh, kẹp thật chặt khiến Yunho thở gấp hơn.
_ Em giết anh rồi!
Không chuẩn bị, Yunho đưa đỉnh đầu to lớn chen vào bên trong chật hẹp. Dù lối vào không thể khép lại như lúc đầu nhưng vẫn không thể thừa nhận người anh em khổng lồ của Yunho. Jaejoong hét thảm khi hắn vào sâu bên trong chỉ với một nhịp đẩy
_ ĐAU...ĐAU QUÁ YUN!
Cơ thể Jaejoong run rẩy chịu đựng cơn đau xé rách từ hạ thân truyền đến, cậu co rút thật nhanh mong giảm bớt chút đau đớn nhưng lại làm Yunho thở gấp hơn. Hắn ôm lấy tấm lưng trần run rẩy của cậu mà bắt đầu những nhịp đẩy đầu tiên nhưng không kém phần mạnh mẽ.
_ A...A...A..
Đau đớn nối tiếp đau đớn nhưng xen lẫn trong đó là khoái cảm mãnh liệt đánh úp lên mọi giác quan. Tiếng rên rỉ thoát ra như cổ vũ cho sự cuồng dã của Yunho. Mỗi lần hắn đi vào, toàn bộ gốc rễ đều vào sâu bên trong, khi kéo ra, hắn lại nhìn thấy lối vào đỏ tươi ôm lấy hắn cùng ra ngoài.
_ Em thật...thật tuyệt....
Yunho thõa mãn mà rên khẽ. Hắn ngừng lại động tác, ôm lấy Jaejoong mà nhấn chìm cậu vào nụ hôn sâu
_ A YUN! ĐỪNG!
Cơ thể đột ngột bị xoay chuyển khiến Jaejoong hét lớn. Dương vật to lớn của Yunho xoay một vòng bên trong khiến Jaejoong tê dại, thoáng chốc cậu đã ngồi lên cơ thể Yunho.
_ Jae, anh muốn....
Nâng Jaejoong lên rồi lại nhấn cậu mạnh mẽ ngồi xuống, mỗi lần như thế, Yunho đều đi vào điểm tận cùng bên trong Jaejoong khiến cậu nhíu mày vì khó chịu. Lắc đầu, Jaejoong không thể ngồi, cậu không còn sức để chủ động như vậy.
_ Lại đây em!
Jaejoong cúi người nằm trên ngực Yunho khi hắn kéo lấy cậu. Hạ thân từng đợt va chạm tạo ra tiếng vang kích thích, Yunho muốn nữa, hắn muốn nhiều hơn thế nữa.
Liếc mắt sang số quà hỗn động ở góc giường, Yunho mỉm cười với tay lấy vài hộp nhỏ
_ A!
Jaejoong vùi đầu vào ngực Yunho khi nhìn thấy vật nhỏ đã khoấy động cơ thể cậu đêm qua, có vẻ đây là cái mới vì màu sắc không giống hôm qua
_ Liếm nó đi em.
Đưa vật nhỏ đã được khởi động đến bên miệng Jaejoong, cậu ngần ngại nhìn trước khi hé miệng để Yunho đưa vào. Cậu trợn to mắt khi đầu lưỡi bị chấn động theo từng nhịp rung mạnh mẽ của nó, khoang miệng tê dại không chịu nổi mà đẩy vật nhỏ ra ngoài.
_ Em sẽ ổn thôi, ngoan.
Không ép Jaejoong, Yunho cầm lấy vật nhỏ hướng tới nơi giao tiếp của cả hai mà dùng sức đẩy vào
_ AAA
_ AAA
Cả hai không hẹn mà cùng rên lớn khi vật nhỏ chậm rãi đi vào bên trong. Từng nhịp rung mạnh mẽ chạm vào nội vách yếu ớt của Jaejoong lẫn người anh em đang căng cứng của Yunho khiến nó lại lớn thêm một vòng. Mồ hôi Jaejoong rơi xuống môi Yunho ấm nóng. Hắn yêu thương hôn lên môi cậu và bắt đầu đưa đẩy nhẹ nhàng để vật nhỏ bên trong có thể vào sâu hơn.
Jaejoong rùn mình tiếp nhận cảm giác mới lạ mà Yunho mang lại, lối vào quá chật với sự chen lấn của Yunho và vật nhỏ, mỗi lần đưa đẩy khiến cậu thở dốc không thôi.
_ Thích không Jae!
Vuốt ngược tóc Jaejoong, Yunho trở lại với những nhịp đẩy nhanh đến không tưởng, thoáng chốc vật nhỏ đã bị đẩy sâu đến tận cùng
_ ĐỪNG!
Jaejoong co giật khi đỉnh đầu đâm vào điểm chí mạng của cậu. Mỗi lần chạm vào, Jaejoong lại co quắp mà thõa mãn. Cậu lắc đầu, tay nắm chặt tay Yunho mà than thở, cậu muốn bắn, cậu muốn được giải thoát.
_ E...em muốn...AAAAAAA!
Jaejoong điên cuồng nhướn người về phía trước khi vật to lớn thô ráp nào đó đang cố đi vào bên trong cậu. Ngón tay Yunho đã đi vào từ khi nào mà kéo căng nếp uốn buột cậu phải mở rộng tối đa để thừa nhận vật thô cứng lạnh lẽo đang cố chen vào cùng hắn. Yunho liên tục trấn an cậu, hôn và xoa dịu cậu nhưng bên dưới vẫn chưa một lần ngừng lại, Jaejoong không chịu nổi mà khóc lớn, cậu vùng vẫy muốn thót khỏi cực hình, khoái cảm vừa nãy biến mất không dấu vết, vật nhỏ yếu ớt rũ xuống bởi cơn đau xé thịt này.
_ Ngoan, một chút nữa thôi em.
Yunho hôn lên đôi môi không ngừng thở dốc của Jaehoong, dương vật giả thô to vẫn không ngừng được hắn đẩy vào. Chật hẹp gia tăng chèn ép người anh em của hắn khiến hắn run rẩy vì sung sướng. Không phải hắn muốn làm cậu đau, hắn muốn cậu cảm nhận thật rõ tình yêu của hắn, muốn cậu sung sướng, muốn cậu thoải mái, muốn cậu biết đến những cảm giác mới lạ mà hắn đang mang lại. Yunho vốn dĩ là một đại ca, hắn có đủ dịu dàng với cậu nhưng lại muốn nhiều điều khoái cảm hơn, hắn muốn cậu cũng cảm nhận khoái cảm như hắn. Yunho muốn cậu biết tất cả con người của hắn, trước mặt cậu, hắn không muốn giấu diếm bất cứ điều gì kể cả ham muốn nguyên thủy nhất.
_ LẤY RA ĐI YUN AH! EM CHỊU KHÔNG NỔI, ĐAU QUÁ....
Jaejoong dùng đôi tay mềm nhũn của mình đẩy tay Yunho ra khỏi lối vào căng cứng. Cơn đau quá lớn khiến cậu khóc thành tiếng, phía dưới, Yunho cũng không ngừng đổ mồ hôi vì kiềm chế khoái cảm muốn bắn.
_ Thả lỏng đi em, ngoan
Vuốt ve sống lưng giúp Jaejoong thả lỏng, dương vật giả đã vào được một nửa, nếu lấy ra chẳng khác nào giết chết Jaejoong trong cơn đau xé rách vô tận. Hắn mím môi, lợi dụng Jaejoong thả lỏng mà đẩy mạnh tới
_AAAAAA!!!!!!
Jaejoong cong người tiếp nhận cơn đau xé cậu làm hai nửa bất ngờ ập đến. Từng cơn run rẩy khiến cậu nấc lên từng tieeang nghẹn ngào trong khi bên dưới không ngừng co rút như phần nào giảm bớt cơn đau mà cậu đang phải chịu.
_ Không sao đâu, em sẽ nhanh thoải mái, anh hứa.
Ôm ấp lấy tình yêu, Yunho không ngừng hôn lên đôi môi nhạt màu mềm mại của Jaejoong trong khi bên dưới đang bắt đầu những nhịp đẩy khó khăn. Nếp uốn căng rộng ôm lấy người anh em to lớn của Yunho lẫn dương vật giả thô ráp lạnh lẽo bắt đầu quen với những cử động nhẹ nhàng của hắn.
_ Đừng sợ, tin anh!
Không ngừng rót vào tai Jaejoong những câu an ủi, Yunho hôn lên chóp mũi đẫm mồ hôi của cậu, đôi bàn tay dịu dàng vuốt ve bờ mông tròn đầy của Jaejoong, chậm rãi xoa nắn, chậm rãi tách ra
_ Ưm....
Đau đớn dần lui nhường chổ cho khoái cảm dần đến, vật nhỏ vẫn ủ rũ dần phấn chấn
*Tách*
_ Cái...cái gì....
Jaejoong chấn động khi dương vật giả bổng nhiên ngọ ngoậy trong cơ thể cùng với những nhịp đẩy cực mạnh của Yunho, khoái cảm trong đau đớn khiến cậu như phát điên mà hét chói tay, vật nhỏ dưới sự âu yếm của Yunho mà run rẩy tiết ra tất cả tinh hoa của mình.
_ Chờ anh...chờ anh ...
Yunho tăng tốc, từng đợt va chạm mạnh mẽ đánh sâu vào điểm mẫn cảm nhất bên trong Jaejoong cộng với sự tàn phá của những món đồ chơi khiến Jaejoong không ngừng co giật, cậu co rúm, siết chặt như muốn nuốt đi tất cả, kể cả Yunho, kể cả những món đồ chơi.
_ A ..a...
Tiếng gầm trầm đục vang lên khi Yunho bắn tất cả tinh hoa vào sâu bên trong Jaejoong. Hắn thở dồn ôm lấy Jaejoong vẫn chưa thôi run rẩy mà hôn sâu, quá thỏa mãn, quá tuyệt vời.
_ Yun....em đau...-
Jaejoong rướn người cố thoát khỏi những vật rung trong cơ thể
Hôm lên môi Jaejoong trước khi rút dương vật giả ra khỏi người cậu. Yunho thật muốn cùng cậu thêm vài lần nữa nhưng thời gian không cho phép. Cả hai sẽ sang Mỹ cho tuần trăng mật cũng như tìm hiểu về biện pháp phẫu thuật để Jaejoong có thể mang thai. Chuyến bay sẽ khởi hành vào chín giờ và bây giờ đã hơn tám giờ rồi. Hắn và Jaejoong cần phải nhanh lên.
_ Anh xin lỗi, đau lắm không em- yêu thương xoa nhẹ lối vào của Jaejoong sau khi lấy tất cả vật rung ra khỏi người cậu, Yunho đẩy sâu người anh em của mình vào trong cậu thêm vài cái rồi mới luyến tiếc rút ra, kéo theo đó là tiếng rên nức nở của cậu.
_ Em đau quá, bụng cũng đau- Jaejoong vùi mặt vào hõm vai Yunho- sau này... Đừng đưa mấy thứ đó vào trong em...rất khó chịu.
_ Uh, anh xin lỗi. Anh giúp em tắm.
Jaejoong nằm ngoan trong lòng Yunho, mặc cho hắn bế cậu đi tắm rửa, mặc hắn chọn cho cậu bộ quần áo như thế nào để mặc, vận động buổi sáng như thế này...Jaejoong chịu không nổi.
Mím môi nhìn Yunho thỏa mãn mà thay quần áo, Jaejoong có một chút hối hận khi quá dung túng cho yêu cầu của hắn để giờ đây khí lực để động ngón tay cậu cũng không còn.
_ Đi thôi em yêu!
Jaejoong hốt hoảng khi cơ thể bị Yunho bế bổng đi ra cửa. Cậu hối hận rồi, triệt để hối hận.
.....
Sân bay Seoul
_ Bỏ em xuống, Yun!- cậu xấu hổ nói khẽ, Jaejoong da mặt mỏng, cậu không chịu nổi cạ cách gây chú ý của Yunho như thế.
_ Đừng sợ, không ai dám nhìn em đâu.
Jaejoong luôn cúi đầu bối rối với cách ôm của Yunho nên không để ý đến sự sợ hãi của những người xung quanh. Yunho bế cậu đi vào sân bay với những tên đàn em trong bộ vest đen cùng gương mặt dữ tợn đi xung quanh bảo vệ, dù không lên tiếng, mọi người cũng biết không thể đắc tội với nhóm người này.
Máy bay
_ Em đau bụng quá...Yun...
_ Em đau chổ nào?
Jaejoong nhăn nhỏ áp tay lên bụng mình, từ đêm qua, sau khi ân ái với Yunho cậu đã đau nhẹ, đến sáng hôm nay, sau lần quá mức kịch liệt thì cơn đau có dấu hiệu tăng lên rất nhiều.
_ Đau lắm sao em!- Yunho lo lắng xoa bụng Jaejoong- anh đi xin thuốc cho em uống nha.
Yunho vội tìm đến tiếp viên xin thuốc, hắn trở về với ly nước ấm cùng vài viên thuốc trên tay
_ Một chút sẽ hết thôi, đừng sợ.
Để Jaejoong tựa vào vai mình, Yunho dịu dàng thay cậu xoa bụng để giảm bớt cơn đau âm ỉ, mãi đến khi cậu phát ra tiếng thở đều đặn hắn vẫn không ngừng xoa bụng cho cậu.
......
_ Ưm...
Cúi đầu nhìn Jaejoong khẽ rên nhẹ, Yunho lo lắng lau nhanh mồ hôi trên trán cậu, tại sao thuốc đau bụng vẫn không giúp cậu đỡ đau, tại sao Jaejoong lại mang vẻ mặt khó chịu ngay cả trong giấc ngủ như thế?
_ Đau quá Yun ah....em đau quá....
Vùi mặt vào vai Yunho, Jaejoong khẽ gập người khi cơn đau mỗi lúc một lớn dần.
_ Em sao vậy, em đau chổ nào, anh ấn thế này em có đau không?
Jaejoong lắc đầu, cơn đau dường như bắt nguồn từ sâu bên trong, ngay cả khi Yunho ấn nhẹ vào bụng, Jaejoong cũng không cảm nhận được cơn đau như bản thân đang phải chịu đựng.
_ Khó chịu quá...
Jaejoong nhích người, dường như có chất lỏng ấm nóng chảy ra từ hạ thân, cậu khó chịu nói
_ Anh...chưa lấy ra hết sao...nó...
_Sao vậy?
Đưa tay chạm vào phía sau, Yunho nhíu mày khi tay hắn một mảnh ẩm ướt, không đúng, trước khi đi hắn đã lấy ra hết cho cậu rồi mà.
Đưa tay lên, Yunho hút một ngụm khí lạnh.
Máu!
Là máu! Rất nhiều máu.
_ Jae! Dậy đi em, đừng ngủ nữa!- Yunho vội lay tỉnh Jaejoong nhưng cậu chỉ rên nhẹ, đôi mắt nhắm chặt chưa một lần mở ra.
_ Em đau quá...
_ Anh biết! Anh biết rồi, đừng sợ, anh ở đây, đừng sợ.
Ôm chặt lấy Jaejoong, Yunho nhóm người nhìn quanh hòng tìm kiếm bóng dáng của tiếp viên.
_Em đau quá....
_ Đừng sợ, anh ở đây.
Bế lấy Jaejoong đi thẳng vào buồng tiếp viên, Yunho không quan tâm đến ngạc nhiên của mọi người mà hỏi nhanh.
_ Vợ tôi bị đau bụng, ở đây có ai là bác sĩ không?
_ Anh chờ chút, tôi sẽ thông báo ngay.
Tiếp viên vội thông báo nhưng tiếc rằng không có ai tìm đến. Yunho gấp đến mức hét toáng lên. Jaejoong của hắn đang đau đớn như vậy nhưng chuyến bay chết tiệt này lại không có một bóng dáng của bác sĩ nào.
_ Đau quá...Yun...
_ Uh, anh đây, chịu đựng một chút đi em, sắp đến nơi rồi. Anh sẽ đưa em đến bệnh viện ngay.
* Soạt*
Yunho nhìn về phía cửa, người đàn ông trung niên trầm giọng lên tiếng
_ Tôi là bác sĩ, bệnh nhân ở đâu?
Như tìm được phao cứu sinh, Yunho vội nói
_ Ở đây, bác sĩ, vợ tôi bị đau bụng, còn xuất huyết nữa.
Vị bác sĩ tây phương vội bã đến gần, ông không cố kỵ Yunho mà kiểm tra sơ bộ tình trạng của Jaejoong. Bảo Yunho đưa cậu vào một goac khuất, ông trực tiếp cởi ra chiếc quần đã ướt máu của Jaejoong, trực tiếp kiểm tra lối vào của cậu.
_ Không có bị rách, tôi nghĩ là xuất huyết trong rồi- ông nghiêm túc nói, đôi mắt vẫn nhìn chăm chăm lối vào đỏ ửng mê người của cậu nhưng trong mắt ông lại không hề có nửa điểm dục vọng.
_ Vậy phải làm sao? Vợ tôi đau lắm!- lấy áo quấn lấy eo Jaejoong sau khi bác sĩ đã kiểm tra, Yunho áp chế tâm tình vừa lo lắng vừa ghen tuông mà bình tĩnh hỏi.
_ Tôi nghĩ ruột của vợ cậu có lẽ bị tổn thương rồi- ông nhìn đồng hồ- còn hơn năm phút nữa sẽ đến nơi, tôi đưa anh đến bệnh viện của tôi để cấp cứu cho vợ anh, cậu ấy cần cầm máu gấp.
.........
Ôm lấy Jaejoong đang dần mê man, Yunho hối hận lau mồ hôi không ngừng tuông ra trên trán cậu. Hắn sai rồi, dù rằng rất muốn Jaejoong nếm trải những cảm giác mới lạ nhưng hắn vẫn không muốn vì những điều đó mà tổn thương cậu. Yunho hôn lên đôi môi không ngừng nỉ non của Jaejoong mà tự hứa với mình, hắn sẽ không bao giờ sử dụng những món đồ đó nữa, không bao giờ.
Thời gian trôi thật chậm, đến khi đã đưa Jaejoong vào phòng cấp cứu hắn vẫn cảm thấy thời gian chậm trôi như thế. Như đứng trên đống lửa, Yunho nhìn chăm chăm vào cửa phòng cấp cứu, tại sao đèn vẫn chưa tắt, tại sao Jaejoong vẫn chưa ra.
*Tách*
Đèn cấp cứu cuối cùng cũng tắt, Yunho vội đến chờ ở cửa. Giờ này, hắn không còn là đại ca khét tiếng luôn mang cái bá khí kiêu ngạo, không còn gương mặt tự cao mà thay vào đoa chỉ là gương mặt lo lắng không yên của một người chồng dành cho vợ của mình.
_ Vợ anh đã được ổn định rồi, cậu ấy không sao.- vị bác sĩ đã giúp hắn trên máy bay gỡ bỏ khẩu trang
_ Cám ơn, vợ tôi bị gì vậy?
_ À, mời anh đến phòng của tôi để nói rõ hơn.
.........
_ Tôi là bác sĩ Alex Smith, trưởng khoa phụ sản- vị bác sĩ mỉm cười đưa danh thiếp cho Yunho khi cả hai đã ngồi yên trong phòng làm việc của ông- vợ anh là trường hợp thứ tư mà tôi đã gặp, rất đặc biệt.
_ Em ấy bị gì?- Yunho lo lắng hỏi.
_ Cậu ấy bị xuất huyết nặng do cùng đồ có dấu hiệu bị thủng ah.
Yunho choáng váng với những từ ngữ chuyên khoa của Alex, không để hắn thắc mắc, ông giải thích.
_ Cùng đồ là điểm cuối của ổ tử cung, điều đó cũng có nghĩa vợ anh có ổ tử cung, quá trình nội soi cho thấy tuy có nhưng ổ tử cung của cậu ấy rất nhỏ, buồng trứng có nhưng không phát triển. Có lẽ hai người vận động quá mức khiến ổ tử cung bị tổn thương nhẹ và có dấu hiệu thủng cùng đồ cấp độ một. Chúng tôi đã ổn định sức khỏe của cậu ấy. Trường hợp này chỉ cần tịnh dưỡng nửa tháng sẽ khỏi hẳn.
Đầu Yunho ong lên bởi rất nhiều thuật ngữ chuyên môn từ Alex nhưng hắn biết một điều, Jaejoong không sao, như vậy là đủ.
End chap 57
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro