Phần Không Tên 25
Chương 25. Hé lộ thân phận (thượng)
"Đừng a∼..." Phân thân bất ngờ bị đầu lưỡi Long Ngạo Thiên từ dưới liếm lên, lưu lại vệt nước ẩm ướt trên đầu phần thịt mềm nhạy cảm, khoái cảm cùng kích thích khiến bắp đùi Lưu Thuận đều run rẩy.
Long Ngạo Thiên rất hài lòng phản ứng của Lưu Thuận, tiếp tục liếm láp chơi đùa đỉnh phân thân, rất nhanh lỗ nhỏ đã chảy ra chất lỏng trong suốt, còn càng chảy càng nhiều.
Lưu Thuận sớm bị Long Ngạo Thiên chơi đùa đến chết, lần đầu tiên bị người liếm loại địa phương ấy, vừa kích thích lại xấu hổ, trùng trên đầu gối chơi đùa lại làm cho hắn thêm ngứa ngáy, nhưng hắn lại không dám chạm vào, hai tay vô ý thức che giữa hai chân.
Long Ngạo Thiên thích Lưu Thuận không kềm chế được, không ngừng công kích thân thể, đương nhiên sẽ không để hắn được như ý, khi tay Lưu Thuận vừa duỗi tới phía trước, một ngụm đem phân thân hắn ngậm vào trong miệng.
"A —— " Mắt Lưu Thuận suýt chút trợn trắng, trong cổ họng phát ra tiếng kêu khàn khàn như đè nén hồi lâu, "Muốn chết ——"
Tại nơi hắn không nhìn thấy, màu mắt phải Long Ngạo Thiên trở nên nhạt hơn, sau đó biến thành một màu xanh thẳm.
Mặc dù không có kinh nghiệm, cũng không có ai chỉ dạy, nhưng Long Ngạo Thiên một bên liếm lộng phân thân Lưu Thuận, lại vừa quan sát phản ứng thân thể hắn, rất nhanh đã tìm được bí quyết, nhanh chóng phun ra nuốt vào, đầu lưỡi nơi Lưu Thuận có cảm giác nhất quấn quít không tha, ngẫu nhiên còn dùng sức hút một cái.
Lưu Thuận cảm thấy cả người mình đều trở nên điên cuồng, thân thể thoát khỏi sự khống chế của hắn, tự do lay động, không rãnh chú ý trùng trên đầu gối nữa, phối hợp với động tác tiến tiến xuất xuất của Long Ngạo Thiên, phần mông trên giường không ngừng cọ xát, hai tay che mặt, rên rỉ thành tiếng khiến hắn thật bối rối, nhưng càng lớn tiếng kêu khoái cảm lại càng nhiều.
"Không được..... Không được.....Mau buông ta ra tên biến thái này...."
Hắn lại nói dối.
Long Ngạo Thiên dùng sức bóp lấy cánh mông Lưu Thuận, mặc kệ Lưu Thuận nói cái gì, Long Ngạo Thiên chỉ tin tưởng vào phản ứng thân thể của hắn.
Bắp thịt trên đùi co rút, Lưu Thuận cho rằng hồn phách đều bị Long Ngạo Thiên hút ra hết, có cái gì đó muốn thoát ra ngoài....
Đột nhiên Long Ngạo Thiên ngừng lại, Lưu Thuận thiếu chút nữa không khống chế được chửi mịe nó, thế nhưng sau đó hắn cái gì cũng không thốt ra được.
Rõ ràng trùng phải trên đầu gối lại trườn xuống, bò tới tiểu phúc Lưu Thuận, sau khi môi Long Ngạo Thiên rời đi, nhanh nhẹn quấn quanh phân thân đang không ngừng run rẩy của Lưu Thuận, một vòng rồi tiếp một vòng, cuối cùng dùng đầu đặt trên miệng lổ nhỏ, đem nhiệt tình Lưu Thuận muốn bắn ra mạnh mẽ chặn lại.
Lưu Thuận vừa thấy hình ảnh này lập tức quát to một tiếng, khóc nấc, đôi chân mềm nhũn liều mạng động nhưng không thể nhúc nhích, nó bây giờ ngây ngốc ở chỗ ấy so với đầu gối còn muốn chết hơn.
Tình dục đem lý trí Lưu Thuận hầu như phá nát không còn gì, sợ hãi cùng không thể giải phóng hành hạ thần kinh yếu ớt của hắn, trừ khóc ra căn bản còn có thể làm cái gì nữa đây.
Cuối cùng Long Ngạo Thiên cũng bắt đầu thoát quần áo, đầu tiên y lấy từ trong tay áo ra một cái hộp nhỏ màu đen, dù không biết cái này là cái gì, nhưng Quy đã nói qua cách sử dụng. Chuyện liên quan đến Lưu Thuận Long Ngạo Thiên luôn luôn nhớ đặc biệt dai, huống chi Quy cũng từng bảo rằng, không có cái này thì không thể "ba ba ba" được nha ∼
Lần đó của Liên Tương, Long Ngạo Thiên bị tiếng rên rỉ trong phòng hắn hấp dẫn tới, do hiếu kỳ nên đã quan sát từ đầu đến cuối, nhưng thời điểm Long Ngạo Thiên đến thì Liên Tương đã ở trên người nữ nhân "ba ba ba" rồi, cũng bởi thế y mới không biết Liên Tương có dùng cái này hay không.
Quả thật y rất tò mò với chuyện Liên Tương làm, nhưng nếu muốn khiến y "làm" thì cũng phải là sau khi gặp Lưu Thuận mới được.
Hắn muốn cùng người kia "ba ba ba"
Hắn phải cùng người kia "ba ba ba"
Hắn phải cùng người này.
Người này là của hắn.
Chưa bao giờ nghĩ tới chính mình lại giống mẫu thân gặp được phụ thân như vậy.
Lưu Thuận đối với Long Ngạo Thiên mà nói chính là báu vật đột nhiên từ trên trời rơi xuống vào lòng mình, điều y muốn làm chỉ có xác định người này là của y mà thôi.
Với người khác chỉ là vài ngày ngắn ngủi, nhưng với Long Ngạo Thiên mà nói lại dài đằng đẵng.
Cuối cùng....
⊂♥⊃
Đệ tử thủ sơn truyền mật báo nói, có người muốn cường ngạnh xông vào núi.
Bàn Long điện toạ lạc trên sườn núi Bàn Long, cho dù Ảnh Tử Sơn thi triển khinh công xuống núi cũng phải mất thời gian một nén hương, nhưng bây giờ tâm tình hắn không tốt cho nên xuất ra toàn lực, không đến một nén hương hắn đã đến chân núi, nhưng lại không thấy kẻ muốn xông vào núi đâu, đầy đất chỉ có đệ tử Bàn Long điện bị thương mà thôi.
Hơn mười người đều bị các vết thương lớn bé khác nhau, thương tích nhẹ nhất là bị người điểm huyệt đạo, nhưng cũng không thể nói hắn không thảm, quần áo trên người đều bị kiếm khí chém thành vải vụn, trần truồng đứng ở nơi đó, đây đối với cao thủ võ lâm mà nói, còn không bằng hung hăng bị đánh ba chưởng.
Ảnh Tử Sơn tiến lên giải huyệt cho hắn, người nọ khẽ động nhưng không nhúc nhích, chỉ có tròng mắt đảo quanh, cầu xin nhìn Ảnh Tử Sơn.
Sắc mặt Ảnh Tử Sơn càng thêm khó coi, âm thầm vận công, đem nội lực rót vào hai ngón tay, giải huyệt cho người nọ lần nữa.
Người nọ cuối cùng cũng động đậy được, nhưng vừa lên tiếng đã phun ra một búng máu, tiếp theo lung lay muốn ngã, Ảnh Tử Sơn đưa tay đem hắn đỡ lấy.
Xem ra, trước khi hắn bị điểm huyệt, đã bị nội thương.
Rốt cuộc là cao nhân phương nào?
Cao thủ có thể điểm huyệt nội lực như vậy, trong võ lâm số lượng không ít, nhưng có thể đem đệ tử thủ sơn bị thương thành như vậy....
Nôn máu xong, mặt của người kia lập tức trở nên trắng bệch, hắn cố gắng chống đở ý thức, phun ra ba chữ —
⊂♥⊃
Cùng lúc đó, Liên Tương trực tiếp cùng mật thám trở lại Bàn Long điện.
Liên Tương đang cùng Hoàng Tiểu Quy uống trà nói chuyện phiếm, "Đúng lúc, ngươi trực tiếp báo cáo đi."
Hoàng Tiểu Quy ra vẻ từ chối một câu, "Không được rồi, ta còn phải trở về...."
"Không được, tin tức này là ngươi nhờ ta đi tra đi mà." Tuy trước khi Hoàng Tiểu Quy lên tiếng hắn cũng đã bắt tay điều tra, không ngờ lại tốn tới vài ngày, đã trực tiếp bôi nhọ danh hiệu "Giang hồ biết tuốt" của hắn, vất vả lắm mới lấy được tin tức về, Liên Tương còn muốn ở trước mặt Hoàng Tiểu Quy tìm về mặt mũi, sao có thể để nàng bỏ đi thế được, phất tay ý bảo mật thám tiến lên báo cáo.
"Vâng. Theo thuộc hạ điều tra, Lưu Thuận vốn tên là Thích Phượng Mặc, năm nay hai mươi lăm, là hài tử thứ sáu của tiền giáo chủ Thất Tội giáo. Ba tháng trước Thất Tội giáo Giáo chủ thoái vị, vị trí tân Giáo chủ phát sinh rối loạn, Thích Phượng Mặc liền bị Đại ca hắn là Thích Viễn đuổi giết, về sau không rõ tung tích. Mãi đến mấy ngày trước...."
Mãi đến mấy ngày trước, tân nhậm Minh chủ võ lâm Long Ngạo Thiên được toàn bộ võ lâm thậm chí là toàn bộ thiên hạ chú ý, lại đem tiểu nhị của một quán trà trên đường Bàn Long mang về núi, tin tức này khiến rất nhiều người điều tra xem rốt cuộc tên tiểu nhị kia có bản lĩnh gì, một người tra hai người tra ba người tra.... Rất nhiều người tra cũng sẽ tra ra được một vài thứ, kết quả thất tội giáo nghe được tiếng gió về tung tích Thích Phượng Mặc, liền tìm tới cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro