Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31

Chương 31

Đường Ứng Long đến tham dự một buổi lễ bán đấu giá từ thiện, đi bên cạnh hắn là hai thủ hạ và Ân Tĩnh, hắn rất đam mê sưu tầm những bức tranh cổ, hôm nay lại diễn ra buổi đấu giá một bức tranh của họa sĩ thời nhà thanh, nên hắn không muốn bỏ qua cơ hội tốt này, hắn đột nhiên phát hiện ra một nữ nhân xinh đẹp đang ngồi ở hàng ghế khách mời, hắn tà cười, mấy chục năm qua trừ mẹ của Tinh Mẫn ra, đây là lần đầu tiên hắn thưởng thức một nữ nhân khác như vậy, hắn cảm thấy nàng không những xinh đẹp mê người mà còn rất quyến rũ, chọc người ảo tưởng, hắn muốn tối nay giai nhân nằm trong lòng mình, hắn nói nhỏ bên tai Ân Tĩnh.

“Ngươi an bài cho ta gặp nàng đi”

“Ta sẽ thu xếp việc này”

Ân Tĩnh lãnh đạm rời đi, không biết tại sao Trí Nghiên lại xuất hiện ở nơi này, còn để cho tên sắc lang như Đường Ứng Long để mắt tới, Ân Tĩnh thật không biết phải làm thế nào giải quyết vấn đề này, chậm rãi đến bên cạnh Trí Nghiên ngồi xuống, ánh mắt lại nhìn chăm chú người đang phát biểu trên bục cao, Trí Nghiên càng thêm kinh ngạc khi nhìn thấy Ân Tĩnh, thời khắc này nàng không biết mình nên nói gì, hoặc là giả bộ xem như không quen biết, nàng còn chưa mở miệng thì Ân Tĩnh đã nhanh hơn một bước.

“Ngươi đến đây làm gì, ở đây không phải chổ thích hợp dành cho ngươi, nên mau chống rời đi”

“Tại sao ta phải rời đi ?”

Trí Nghiên hôm nay đến đây để đảm nhận nhiệm vụ làm người đại diện cho buổi đấu giá từ thiện này, kêu nàng rời đi thì ai chủ trì mọi việc đây, Ân Tĩnh không có nhiều thời gian để giải thích cho nàng hiểu, chỉ muốn nàng rời khỏi tầm mắt của Đường Ứng Long càng sớm càng tốt.

“Ngươi biết Đường Ứng Long là ai chứ, hắn bây giờ đã để mắt đến ngươi, nếu ngươi còn không đi sẽ phải hối hận, đừng nhìn đi nơi nào hết, cứ việc xem như bình thường là được”

Trí Nghiên vốn dĩ đang muốn nhìn xem Đường Ứng Long đang ở nơi nào, nghe Ân Tĩnh nói vậy nàng không nhìn lung tung nữa, nàng tất nhiên biết được hắn là tội phạm mà cảnh sát đang muốn tìm tội chứng để bắt giữ, chẳng qua không nghĩ đến hắn sẽ xuất hiện ở nơi này.

“Ngươi cùng hắn có quan hệ gì ?”

“Sau này ta sẽ giải thích cho ngươi biết, bây giờ hãy đi đi”

“Ngươi không nói ta sẽ không đi đâu hết”

Trí Nghiên kiên quyết không rời đi, nàng còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi Ân Tĩnh, hôm nay vô tình gặp được nàng làm sao bỏ qua cho việc này, hiện tại cho dù nàng bỏ đi thì sau này Đường Ứng Long cũng sẽ tìm cách để gặp nàng, nàng có trốn tránh cũng vô ích, Ân Tĩnh thật không biết Trí Nghiên có nhận ra nàng đang gặp nguy hiểm hay không, tại sao có thể thản nhiên như vậy, Ân Tĩnh nhanh chống lôi Trí Nghiên ra khỏi buổi lễ đấu giá, làm cho mọi người ai cũng kinh ngạc vì hành động này, đám vệ sĩ của Trí Nghiên thấy vậy liền đuổi theo, nhưng bị Trí Nghiên ngăn cản, nên bọn họ cũng không đuổi theo làm khó Ân Tĩnh nữa, lúc này hai tên thủ hạ của Đường Ứng Long nhanh chống lấy xe đuổi theo Ân Tĩnh.

Ân Tĩnh nhìn vào kính chiếu hậu quan sát Trí Nghiên, nàng cảm thấy mình điên rồi khi vì Trí Nghiên mà phá hỏng đại sự, nhưng nàng làm sao có thể bỏ mặt an nguy của Trí Nghiên, Đường Ứng Long làm sao dễ dàng buông tha cho Trí Nghiên, cho dù nàng có là minh tinh hay có gia thế giàu có, thì một khi hắn muốn, hắn sẽ dùng bất cứ giá nào để có được nàng, Ân Tĩnh tuyệt đối sẽ không để Trí Nghiên rơi vào tay hắn, Trí Nghiên quay đầu lại nhìn Ân Tĩnh.

“Ngươi muốn đưa ta đi đâu”

“Ngươi chỉ cần biết ta không có đem ngươi đi bán là đủ rồi”

“Ngươi có thể nào đừng làm bộ ra vẻ thần bí như vậy có được không, nói rõ cho ta biết thì không thể sao ?”

“Ngụy ca ngươi mang nàng đi đâu, lão đại gọi ngươi mau chống quay trở lại”

Hai tên nam nhân chạy đến bên cạnh áp sát xe vào xe của Ân Tĩnh, hành động của nàng đưa tới sự phẫn nộ không nhẹ cho Đường Ứng Long, nếu bây giờ nàng không quay lại sợ là hắn sẽ không tha thứ cho nàng, Ân Tĩnh mắt lạnh nhìn tên thủ hạ.

“Ta đang mang nàng trở về nhà của lão đại, các ngươi mau chống quay lại thông báo với hắn đi”

“Nhưng mà…”

“Còn không mau cút”

Ân Tĩnh dùng ánh mắt đầy sát khí liếc nhìn hắn, hắn thấy vậy chỉ đành nghe theo lời của nàng, hắn lại không biết Trí Nghiên nếu đã đồng ý vui vẻ cùng lão đại, thì Ân Tĩnh tại sao không trực tiếp mang nàng đi gặp lão đại mà phải mang đến nhà của lão đại, hắn nào biết mình bị Ân Tĩnh lừa gạt, Trí Nghiên kinh ngạc khi nam nhân kia gọi Ân Tĩnh là “Ngụy ca”, Ân Tĩnh lại gọi Đường Ứng Long là lão đại, điều này chứng minh Ân Tĩnh cùng với tội phạm nguy hiểm này có quan hệ với nhau, hơn nữa còn là thuộc hạ của hắn, nàng không biết một năm qua Ân Tĩnh trải qua việc gì, đột nhiên từ một cảnh sát trở thành tội phạm, nàng còn chưa kịp hỏi ra nghi vấn trong lòng thì Ân Tĩnh đã thay nàng trả lời.

“Ngươi không có nghĩ sai, ta thật sự là thủ hạ của hắn”

“Tại sao ngươi lại trở nên như vậy”

“Làm tội phạm cũng không phải tồi tệ cho lắm, ít ra ta có thể làm những gì mình muốn mà không cần tuân thủ theo bất kỳ quy luật nào, ta cũng có thể kiếm nhiều tiền dễ như trở bàn tay, mà không cần phải dựa vào sự cố gắng mới có được”

Thế giới này chính là như vậy, thực tế nó tàn khốc hơn những gì chúng ta từng nghĩ, khi con người lâm vào ngõ cục họ sẽ tìm mọi cách đạp lên những mối đe dọa để tiếp tục sinh tồn, đây chính là những gì một tội phạm thường nghĩ đến, Ân Tĩnh cũng từng lầm vào ngõ cục, nên phần nào hiểu được tâm trạng của họ, giữa chánh và tà, nàng lựa chọn chánh, bất quá con đường này thật không dễ đi.

“Ta không tin, ngươi tuyệt đối không phải loại người như vậy”

Trí Nghiên không tin Ân Tĩnh tham tiền mà đánh mất cả lý trí, Ân Tĩnh mà nàng quen biết rất chính trực, luôn muốn bắt tội phạm để trả lại công bằng cho người khác, chứ không phải loại người tiếp tay cho kẻ xấu như hiện tại, Ân Tĩnh cười lạnh.

“Ngươi quá ngây thơ, có những việc không đơn giản như ngươi nghĩ, ta chính là loại người vừa tham tiền vừa tham hư vinh, ta có thể vì nó mà bất chấp mọi thủ đoạn”

“Bao gồm cả việc lừa gạt ta rằng ngươi đã chết và xem ta như người xa lạ sao, nhìn thấy người khác thống khổ vì mình chắc ngươi vui lắm phải không ?, ta thật hối hận khi mình đã đau khổ vì một người như ngươi…”

“……”

Ân Tĩnh không biết nên nói thế nào cho Trí Nghiên hiểu, dù biết là không nói ra sẽ bị nàng hiểu lầm, nhưng nói ra rồi thì có lợi ích gì chứ, thà để nàng cách xa mình một chút, để nàng không phải gặp nguy hiểm sẽ tốt hơn là kéo nàng đến gần mình, Ân Tĩnh đưa Trí Nghiên trở về nhà liền nhanh chống rời đi, gọi điện thoại cho Hạ Trung Hiền kêu hắn phái cảnh sát âm thầm bảo vệ cho Trí Nghiên, hắn không do dự mà nhận lời, vì hắn biết Ân Tĩnh rất quan tâm Trí Nghiên, nếu nàng xảy ra việc gì thì Ân Tĩnh sẽ không có tinh thần tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ được giao.

Trí Nghiên lần nữa để cho Ân Tĩnh rời đi, lần này không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại, tâm trạng của nàng vô cùng rối rắm và hoang mang, nàng không biết tại sao Ân Tĩnh lại trở nên như vậy, càng không biết tại sao Ân Tĩnh lại chợt xuất hiện rồi rời đi, mỗi lần như vậy để lại vài vấn đề khiến nàng không cách nào giải đáp được, nàng thật sự cảm thấy khó chịu khi bị Ân Tĩnh lừa gạt suốt một năm qua, cái loại cảm giác này đối với nàng thì nó không khác gì sự phản bội trong tình yêu, Trí Nghiên yêu Ân Tĩnh đồng thời lại hận đối phương, nàng càng sợ đánh mất đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: