Chương 1 : Súc vật Duy !!!!!!
-" Ngọc ơi ! Ra ăn sáng đi con !"
Ngọc vừa lớ mớ ngủ dậy đã nghe thấy tiếng bác Liên gọi bên ngoài cửa .
-" Bác cứ ăn đi ! Cháu mới dậy ."
Ngọc vội vàng vệ sinh cá nhân , thay đồng phục rồi chạy thẳng qua nhà bác Liên . Nó vẫn còn đang nửa tỉnh nửa ngủ nên vừa vào nhà bác , Ngọc đã ngã thẳng xuống ghế sofa .
-" Mày tránh ra con khùng kia ! Ra ăn sáng lẹ đi !"
Aiss , đang buồn ngủ mà thằng Duy cứ gào lên . Ngọc đá thẳng vào chân thằng Duy rồi chạy vào phòng bếp .
-" Chừa ! Lần sau còn gọi tao là con khùng tao đá què giò mày đấy !!"
Thằng Duy vừa đau vừa cay không làm gì được . Nó phải đi vào bếp với cái chân đau không tả nổi . Do mẹ thằng Duy (là bác Liên) hay bênh Ngọc lắm nên nó có dám làm gì đâu . Ngọc vừa ngậm cái bánh mì trứng trong mồm vừa nhìn thằng Duy với vẻ mặt "đắc thắng" , miệng nhiều lúc con cười khểnh làm cho thằng Duy tức không chịu được !
Ăn xong hai đứa dắt xe đạp ra đi tới trường . Thế quái nào trong lúc Ngọc đi vệ sinh , thằng Duy ở ngoài lại xì lốp xe của Ngọc . Nó vừa dắt cái xe ra đã thấy xe không còn tí "hơi thở" nào . Ngọc khỏi cần đoán cũng biết ngay do thằng Duy bày ra . Ngọc quay ra quay vào thì đã thấy thằng Duy lấp sau bụi cây cười khúc khích . Ngọc tức điên lên ném thẳng cái dép vào mặt thằng Duy . Vậy mà thằng đấy cũng trốn được mới hay . Thằng Duy thong thả đạp xe tới trường . Còn Ngọc đằng sau vừa đi bộ vừa lầm bẩm chửi -" Thằng súc vật Duy" .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro