Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 44: Nguyên nhân đồng ý hòa giải

Ở cuộc họp, khi người đã có mặt đông đủ, Kim Tử Long mới thong thả đi vào phòng hội nghị.

Nhìn thấy anh, trong lòng Thoại Mỹ có cảm giác kỳ lạ không thể nói thành lời. Cô đành cúi đầu xem tài liệu. May mà cuộc họp thường kỳ nhanh chóng bắt đầu. Anh từ đầu đến cuối đều giữ bộ mặt lạnh lùng, cô nhẹ nhõm hẳn.

Thời gian này, tâm điểm của công ty đều tập trung vào Rose Lady và Secret. Trong khi Secret vẫn giậm chân tại chỗ, Rose Lady đã đạt thành tích kinh doanh tốt, tạo nên một sự so sánh rõ ràng.

Đến lượt đại diện nhãn hiệu Secret phát biểu, Từ Tử Thanh mang tin vui đến cho mọi người: “Sau nhiều lần tiếp xúc với Giang Thế Quân, Q-Cosmetic đã đồng ý hòa giải với chúng ta...”

Việc sản phẩm lót nền Pick Me Cushion bị đụng ý tưởng và không tung ra thị trường theo đúng kế hoạch gây ảnh hưởng không nhỏ đến tình hình cổ phiếu của Từ thị. Sau mấy ngày giảm giá liên tiếp, giá cổ phiếu của Từ thị hiện nay đã ổn định trở lại, nhưng sự cố này khiến công ty phải chịu tổn thất không nhỏ.

Kim Tử Long cất giọng nghiêm nghị: “Tình hình hòa giải thế nào rồi?”

Trên mặt Từ Tử Thanh xuất hiện tia ngượng ngập, cô ta lưỡng lự vài giây rồi nói: “Giang Thế Quân đưa ra điều kiện, Q-Cosmetic mua đứt sản phẩm Pick Me Cushion thì mới chấp nhận dẹp yên sự việc.”

Thoại Mỹ nghe nói vậy, lập tức rớt cằm xuống bàn. Đáp ứng yêu cầu mua đứt của Giang Thế Quân đồng nghĩa với việc Từ thị thừa nhận sao chép ý tưởng của Q-Cosmetic? Nhưng ở giây tiếp theo, Thoại Mỹ liền ngồi thẳng người. Đây là chuyện của Secret, của Từ Tử Thanh, không liên quan đến cô.

Kim Tử Long không phát biểu ý kiến. Từ Tử Thanh quan sát sắc mặt của anh, vội vàng giải thích: “Tôi vẫn chưa chấp nhận đề nghị của Giang Thế Quân. Nếu tiếp tục tiến hành hòa giải, tôi tin chúng ta sẽ tìm được cách giải quyết có lợi cho chúng ta.”

Kim Tử Long gật đầu.

Tiếp theo đến lượt Thoại Mỹ phát biểu. Sau khi báo cáo tình hình tiêu thụ của Rose Lady kỳ này, cô đề nghị tăng thêm chi phí đầu tư vào quảng cáo, bao gồm cả người đại diện phát ngôn. Các lãnh đạo cấp cao đều nhất trí với yêu cầu của cô. Trợ lý của cô thay cô đưa bảng dự toán và văn bản đồng ý đến tận tay Kim Tử Long. Anh xem qua bảng dự toán rồi ký tên vào văn bản đồng ý.

Thoại Mỹ tiếp tục thuyết trình: “Sau khi CF mới ra lò, đại lý ở các tỉnh sẽ phối hợp cùng chúng ta triển khai một loạt hoạt động quảng cáo mới. Tương tự, chúng ta cũng sẽ phát CF mới trên các đài truyền hình lớn và ở Royal Square tại các thành phố lớn."

***CF: Commercial Film (quảng cáo)

Văn bản đồng ý nhanh chóng được giao đến tay Thoại Mỹ, đúng lúc cô kết thúc bài báo cáo, nhường chỗ cho đại diện các bộ phận phát biểu. Cô mở văn bản đồng ý, kiểm tra chữ ký của Kim Tử Long. Cô lập tức ngây người. Trong văn bản đồng ý kẹp một mẩu giấy: “12 giờ, nhà hàng đối diện, phòng VIP số 2.”

Là nét chữ cứng cáp của anh.

Thoại Mỹ lặng lẽ đóng tập tài liệu, cúi đầu một lúc mới có thể lấy lại vẻ mặt bình thản. Cô ngẩng lên, hướng ánh mắt về phía vị trí của anh. Người ngồi ở đó đang chống cằm, nghiêng đầu, chăm chú nghe một trưởng phòng báo cáo. Gương mặt anh rất điềm tĩnh, đến mức cô còn cho rằng, mẩu giấy vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.

[...]

Thoại Mỹ tới nhà hàng ở tòa cao ốc đối diện vào lúc 12 giờ 30 phút. Vừa đẩy cửa phòng VIP số 2, cô liền nhìn thấy Kim Tử Long ngồi một mình bên bàn ăn, cau mày, cúi đầu xem đồng hồ.

Nghe tiếng cửa mở, Kim Tử Long ngẩng lên, vẻ mặt rất không vui: “Em đến muộn nửa tiếng.”

Thoại Mỹ vểnh môi, không hề cảm thấy có lỗi khi trễ hẹn. Cô kéo ghế ngồi xuống, Kim Tử Long đành chịu thua cô, quay sang nói với nhân viên phục vụ vừa đi vào: “Dọn đồ ăn được rồi”.

Nhân viên phục vụ nhanh chóng rời khỏi, Thoại Mỹ lật quyển thực đơn: “Anh gọi món gì vậy?”

Kim Tử Long không trả lời, đột nhiên nhìn cô chăm chú. Cảm nhận được ánh mắt của anh, Thoại Mỹ tiếp tục cúi đầu xem thực đơn.

Kim Tử Long đứng dậy, đi đến bên cạnh cô rồi ngồi xuống, anh giơ tay nâng mặt cô lên: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Thoại Mỹ không thể né tránh, ngẩng đầu nhìn anh nhưng vẫn cố tỏ ra thản nhiên: “Gì là gì chứ?”

Kim Tử Long vẫn nâng cằm, nhìn sâu vào mắt cô. Thoại Mỹ lúc này bề ngoài vẫn tỏ ra lạnh nhạt nhưng bên trong sóng trào dữ dội.

“Ánh mắt em có thể lừa người khác, nhưng không lừa được anh. Em nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”

Nói xong, anh buông cằm cô, tạo một khoảng cách an toàn và thích hợp cho việc thổ lộ và lắng nghe. Nhìn gương mặt vô hại của Kim Tử Long, tâm tư của Thoại Mỹ bất giác quay về thời điểm nửa tiếng trước đó.

Thật ra cô có thể đến nhà hàng lúc 12 giờ như đã hẹn, nhưng cô vô tình đụng phải Từ Tử Thanh trước cửa công ty. Chính xác hơn, cô gặp Từ Tử Thanh đang rời khỏi ô tô của Giang Thế Quân.

Lúc đó, Thoại Mỹ đứng cách lề đường một đoạn nhưng vẫn có thể nhìn thấy Giang Thế Quân ngồi ghế sau ô tô mỉm cười, cười với Từ Tử Thanh. Từ Tử Thanh đứng bên ngoài xe, hơi cúi xuống, hình như nói điều gì đó với Giang Thế Quân. Sau đó cô ta quay lưng chuẩn bị bước đi, nhưng bị Giang Thế Quân kéo tay làm cô ta buộc phải chui nửa người vào trong xe.

Tầm nhìn của Thoại Mỹ bị Từ Tử Thanh che khuất, nhưng từ tư thế của họ, có thể đoán ra Từ Tử Thanh hôn má tạm biệt đối phương. Từ Tử Thanh không phải đang ở nước ngoài, cô ta cũng không phải người phụ nữ có tác phong của người phương Tây. Giang Thế Quân càng không phải người đàn ông có mối quan hệ thân thiết với Từ Tử Thanh đến mức cần một nụ hôn tạm biệt...

Thoại Mỹ đứng bất động.

Sau nụ hôn tạm biệt, Từ Tử Thanh quay người đi vào tòa nhà cao ốc Từ thị. Cô ta cũng ngây người khi nhìn thấy Thoại Mỹ. Từ Tử Thanh và Thoại Mỹ đứng yên lặng nhìn nhau hồi lâu. Chiếc xe chở Giang Thế Quân ở phía sau Từ Tử Thanh vẫn chưa rời đi. Chiếc xe màu đen sáng loáng dưới ánh mặt trời như một khán giả đang chờ xem màn kịch hay.

Thoại Mỹ phảng phất nhìn thấy gương mặt nhìn nghiêng của Giang Thế Quân sau cửa kính màu đen. Chiếc xe từ từ lăn bánh. Cùng lúc đó, Từ Tử Thanh sải bước đi vào tòa nhà Từ thị. Khi đi ngang qua Thoại Mỹ, cô ta không hề dừng lại.

Thoại Mỹ đứng bất động trước tòa cao ốc đông người qua lại. Trong đầu cô hiện lên cử chỉ thân mật của Từ Tử Thanh và Giang Thế Quân, cả câu nói của Từ Tử Thanh ở cuộc họp ban sáng: “Sau nhiều lần tiếp xúc với Giang Thế Quân, Q-Cosmetic đã đồng ý hòa giải với chúng ta.”

Thoại Mỹ thoát khỏi dòng hồi ức, nhanh chóng trở lại phòng VIP của nhà hàng. Cô ngẩng đầu nhìn Kim Tử Long.

Chỉ trong giây lát, cô đã lấy lại vẻ bình tĩnh. Ngay cả sự phòng bị, cô cũng giấu xuống tận đáy mắt: “Không có gì!”

“Em...”

Kim Tử Long vừa mở miệng thì có tiếng gõ cửa, anh liền im bặt. Nhân viên phục vụ đi vào, bày các món ăn lên bàn.

Chiếc bàn tròn nhanh chóng được xếp đầy những món ăn trông rất hấp dẫn. Thoại Mỹ bỗng cảm thấy vô cùng đói bụng, cô lấy bát múc canh. Kim Tử Long ngập ngừng như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng anh không lên tiếng, chỉ cầm lấy bát của cô, giúp cô múc canh.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #longmy