Chap 37: Bảo vệ
Thoại Mỹ không thể xác định mối quan hệ giữa cô và Kim Tử Long dù hai người đã có sự đụng chạm thân mật nhất. Liệu cô và anh có phải người yêu? Nhưng anh thậm chí chưa từng bày tỏ tình cảm với cô.
Đúng là công việc dù khó khăn đến mấy cũng dễ giải quyết hơn vấn đề tình cảm. Nghĩ mãi không ra, Thoại Mỹ quyết định dồn toàn bộ tinh lực vào công việc. Còn về chuyện tình cảm, khi nào gặp lại anh, cô làm rõ cũng chưa muộn.
Vấn đề tình cảm không như ý muốn, còn công việc lại vô cùng thuận lợi. Hoạt động quảng cáo của Rose Lady đạt hiệu quả tốt, lượng tiêu thụ tăng ổn định, sản phẩm được người tiêu dùng tín nhiệm.
Trái ngược với Rose Lady, hoàn cảnh của Secret tương đối tồi tệ. Sự kiện Q-Cosmetic và Secret đụng nhau về ý tưởng và sản phẩm giống nhau gây ầm ĩ trong dư luận. Thoại Mỹ nghe nói, bố cô nổi trận lôi đình, tức giận đến mức phải nhập viện. Cổ phiếu của Từ thị cũng bị ảnh hưởng, giảm giá trong mấy ngày liên tiếp.
Dì Lương khuyên Thoại Mỹ tới bệnh viện thăm Từ Tấn Phu. Cô viện cớ công việc bận rộn, từ chối mấy lần. Đối với bố cô Từ Tấn Phu, cô từ lâu đã không còn lời nào để nói. Dù gì cô cũng đã mang tiếng bất hiếu, bất hiếu thêm một lần cũng chẳng sao.
Nghe nói Từ Tử Thanh đang điều tra xem khâu nào xảy ra vấn đề. Cả nhóm nhân viên Secret tạm thời nghỉ ngơi. Bởi Q-Cosmetic công bố bộ sản phẩm lót nền Trust Me Cushion sớm hơn Secret 3 phút nên động thái của dư luận hoàn toàn có lợi cho Q-Cosmetic. Trong khi đó, Từ thị đã đổ một khoản tiền cực lớn vào dự án này, vì vậy đối với Từ thị, việc giải quyết khủng hoảng có thể nói là một trận quyết chiến sống còn.
Việc hợp tác giữa Rose Lady và tập đoàn Royal dần đi vào quỹ đạo. Sau buổi họp báo, lãnh đạo của Từ thị đều không ra mặt nên rất nhiều phóng viên chặn đường Thoại Mỹ khi cô tới trụ sở của Royal dự cuộc họp.
Thoại Mỹ đã bị phóng viên chặn đường mấy lần, lần nào cô cũng im lặng. Đến lần thứ năm bị đám phóng viên bao vây ở bên ngoài tòa cao ốc Royal, cuối cùng cô cũng không chịu nổi, lên tiếng tuyên bố: “Tuy Rose Lady và Secret đều thuộc Từ thị nhưng từ trước đến nay, hai nhãn hiệu có ranh giới rõ ràng, không liên quan đến nhau.”
Nói xong, cô liền đi thẳng.
Hôm nay, cô có cuộc họp với người phụ trách của Royal Square vào lúc 10 giờ, bây giờ đã là 9 giờ 55 phút, cô không muốn đến muộn vì đám phóng viên này.
Thế nhưng cánh phóng viên khó khăn lắm mới bắt được lúc Thoại Mỹ chịu mở miệng, đời nào bọn họ tha cho cô. Cô bị vây quanh, không thể tiến vào tòa cao ốc Royal.
“Thoại tiểu thư, nghe nói Q-Cosmetic định kiện Từ thị tội ăn cắp bản quyền, nhà phân phối ở Bắc Mỹ là Johnny Weir định rút hợp đồng?”
...
Thoại Mỹ nhìn đồng hồ đeo tay, sắc mặt rất khó coi. “Tôi đã nói Secret và Rose Lady không liên quan gì đến nhau. Tôi không nắm rõ tin tức về Secret. Cảm ơn các vị!”
Thoại Mỹ đã hết sự nhẫn nại, cô đanh mặt, rảo bước. Mười mấy phóng viên bao vây, chặn đường cô. Người trợ lý định giúp cô mở đường, nhưng vì là cô gái có thân hình nhỏ bé nên cô ấy nhanh chóng bị đám phóng viên đẩy sang một bên.
“Nghe nói sau sự cố này, chủ tịch Từ rất thất vọng về Từ tiểu thư, thậm chí còn tức giận đến mức phải nhập viện. Đồng nghiệp của chúng tôi chụp được ảnh luật sư riêng của Từ thị hai ngày trước thường xuyên ra vào bệnh viện. Có phải chủ tịch Từ muốn sửa lại di chúc hay không?”
Tiếng phóng viên léo nhéo bên tai, Thoại Mỹ vẫn không dừng bước. Cô cúi đầu, đi nhanh về phía trước. Trợ lý của cô ở bên cạnh không ngừng lặp đi lặp lại: “Phiền các vị tránh đường! Phiền các vị tránh đường!”
Đám phóng viên không những không tránh đường mà còn đưa máy ghi âm đến trước mặt Thoại Mỹ. Cô bực tức, giơ tay gạt đi. Một tiếng “bụp” vang lên, Thoại Mỹ cảm thấy đầu óc quay cuồng. Theo phản xạ, cô giơ tay ôm trán. Chiếc camera của phóng viên nào đó đã đập mạnh vào trán cô. Cú đập đau đến mức cô loạng choạng, lùi lại vài bước. Đột nhiên có người đỡ lưng cô, giữ cô khỏi ngã. Cô đang ôm trán nên không nhìn rõ người vừa đỡ cô. Cô chỉ cảm thấy, một bàn tay của người đó đỡ lưng cô, đưa cô đi về phía trước, bàn tay còn lại che đầu cho cô.
Nhờ sự bảo vệ cẩn thận của người đó, Thoại Mỹ dễ dàng vượt qua đám phóng viên, đi thẳng vào tòa cao ốc Royal. Khi hai bàn tay của người đó rời khỏi người cô, cô mới phát hiện anh ta chính là Lộ Minh Thành.
Trong khi Thoại Mỹ mặt đầy sát khí, Lộ Minh Thành chỉ cười cười. “Những tờ báo lớn bây giờ cũng lắm trò, chẳng khác mấy tờ báo lá cải chuyên đăng tin nhảm nhí.”
Thoại Mỹ quay lại nhìn. Đám phóng viên bị bảo vệ ngăn không cho vào bên trong tòa nhà. Dù cách một lớp cửa kính, bọn họ vẫn không ngừng chụp ảnh, cứ như chỉ cần Thoại Mỹ và Lộ Minh Thành đi cùng nhau là có thể trở thành tin tức nóng hổi.
Thoại Mỹ định giục Lộ Minh Thành lên tầng trên nhưng anh mở miệng trước: “Chúng ta lên đi, còn đứng ở đây nữa, chỉ e cô và tôi sẽ bị bọn họ viết bậy bạ.”
Thoại Mỹ gật đầu, đi vào thang máy.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro