Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 116: Vé máy bay

Giang Thế Quân là linh hồn của Q-Cosmetic, mọi người dự đoán ông ta khó tránh khỏi kiếp tù đày, Q-Cosmetic sẽ rơi vào cảnh khốn cùng.

Unique ngược lại phát triển ổn định. Đặc biệt bước vào tháng 12, nhãn hiệu dược mỹ phẩm mới đưa ra thị trường một tháng nhưng đơn đặt hàng không ngớt, lượng tiêu thụ tăng cao. Unique nhờ sản phẩm mới này nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, trong đó các cửa hàng mỹ phẩm thuộc hàng top đều nằm ở các trung tâm thương mại nổi tiếng cả nước. Trước đây, việc hợp tác giữa Thoại Mỹ và Royal bị chế nhạo là leo cành cao. Hiện tại, giới truyền thông thay đổi hoàn toàn thái độ, ca ngợi là sự liên kết đầy sức mạnh.

Sau chuyến thị sát mười cửa hàng mỹ phẩm bán chạy nhất nằm ở các trung tâm thương mại của Royal, Thoại Mỹ nhân tiện đi trụ sở tập đoàn Royal ở gần đó. Cô thư ký ngồi ở bên ngoài văn phòng Lộ Minh Thành nhìn thấy Thoại Mỹ liền đứng dậy chào hỏi.

"Lộ tổng đang bận việc à?"

"Không bận, chị vào đi ạ."

Thoại Mỹ gõ cửa, bên trong vọng ra tiếng Lộ Minh Thành: "Mời vào".

Thoại Mỹ đẩy cửa mới phát hiện Lộ Minh Thành đang họp, cô giật mình, vội vàng khép cửa, ngồi ở bên ngoài chờ đợi. Một lúc sau, cuộc họp kết thúc, mọi người lần lượt rời đi, Lộ Minh Thành đích thân đón Thoại Mỹ vào phòng.

"Thư ký không nói anh đang họp, em không làm phiền anh đấy chứ?"

"Là anh dặn cô ấy nói vậy. Dù anh đang bận việc gì, cô ấy cũng phải nói không bận. Bằng không chẳng biết bao giờ em mới đến tìm anh lần nữa."

Lộ công tử hạ thấp thân phận như vậy, Thoại Mỹ bất giác cắn môi. Lộ Minh Thành quyết tâm trêu cô đến cùng: "Đúng rồi, em tìm anh vì việc công hay việc tư? Cá nhân anh nghiêng về vế sau hơn."

Thật ra trước khi đến đây, Thoại Mỹ đã quyết định. Nhưng bây giờ cô lại hơi do dự. Lộ Minh Thành vừa đợi câu trả lời của cô, vừa bấm điện thoại nội bộ kêu người mang nước vào. Đúng lúc này, Thoại Mỹ đột nhiên mở miệng: "Giúp em đặt vé đi Zurich!"

Ống nghe trong tay Lộ Minh Thành rơi xuống bàn. Anh đờ ra vài giây rồi từ từ quay người, nhìn chằm chằm người phụ nữ đang ngồi ở ghế sofa phía đối diện. Lộ Minh Thành nín thở, cố gắng đè nén niềm vui dâng trào, anh chỉ nói: "Được."

Thoại Mỹ dường như thở phào nhẹ nhõm sau khi thốt ra quyết định này. Cô đứng dậy: "Anh cứ làm việc đi, em về trước đây."

[...]

Vé máy bay đi Zurich đặt vào ngày 20 tháng 12. Lúc này, cả thành phố chìm trong giá rét.

Buổi tối trước hôm xuất phát, Lộ Minh Thành gọi điện thoại dặn dò: "Em nhớ chuẩn bị hành lý đầy đủ, đến lúc đó anh đi đón em."

Lúc này, Thoại Mỹ đang lái xe trong đêm tối: "Không cần đâu, em có chút việc cần xử lý. Sau khi kết thúc em sẽ tự lái xe đi sân bay."

"Em đúng là người bận rộn." Lộ Minh Thành trêu cô: "Có khi chơi ở Zurich một nửa thời gian, em lại vội quay về với công việc cũng không biết chừng."

"Anh yên tâm đi, sẽ không có chuyện đó."

Đúng vậy, sẽ không xảy ra chuyện đó. Buổi tối hôm nay đủ để cô từ biệt quá khứ một cách triệt để.

Xe ô tô của Thoại Mỹ dừng lại ở bệnh viện Từ Tấn Phu điều trị mấy năm trước. Cô xuống xe, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Trên không trung hình như có đèn tín hiệu máy bay nhỏ như con kiến nhấp nháy ở phía xa xa. Đó có phải là chuyến bay đi New York? Cô lần đầu tiên gặp Kim Tử Long trên chuyến bay đó. Cũng chính ở bệnh viện này, cô lần đầu tiên bị người đàn ông xa lạ giáo huấn.

Tiếp theo cô nên đi đâu?

Xe ô tô của Thoại Mỹ dừng lại dưới tòa cao ốc Từ thị, đây là đích đến thứ hai của cô. Tòa nhà Từ thị đã bị Q-Cosmetic đem bán từ lâu, bây giờ chỉ là một tòa văn phòng hỗn hợp, cảnh vật vẫn còn đó nhưng người không còn như xưa. Phòng hội nghị ở tầng 43 bây giờ đã đổi thành văn phòng tổng hợp, có người đang làm ca đêm, Thoại Mỹ không tìm thấy ô cửa sổ của phòng hội nghị năm nào... Ở nơi đó, Từ Tấn Phu từng hất cốc nước nóng khiến cô mất hết thể diện. Nhưng có một người đã cởi áo vest khoác lên vai cô, giúp cô che giấu sự thảm hại.

Thoại Mỹ cứ thế đi đến tờ mờ sáng. Ngay bản thân cô cũng cảm thấy kinh ngạc, hóa ra cô có nhiều nơi để đi như vậy. Cuối cùng, cô dừng lại ở cửa hàng đồ trang sức. Đây là cửa hàng đồ trang sức nổi tiếng về mặt hàng nhẫn cưới. Lúc này, cửa hàng vẫn chưa mở cửa. Thoại Mỹ xuống xe, xung quanh sương mù dày đặc, vô cùng giá lạnh. Cô kéo vạt áo khoác, dõi mắt vào bên trong cửa hàng qua lớp kính.

Thật ra Thoại Mỹ không còn nhớ rõ, người đàn ông đó đứng bên tủ quầy nào, đưa chiếc nhẫn cưới đến trước mặt cô, đồng thời nói với cô: "Chúng ta đính hôn đi."

Gần buổi trưa, ô tô của Thoại Mỹ mới trên đường cao tốc ra sân bay, để lại tất cả quá khứ ở phía sau.

Chương trình phát thanh trong xe ô tô đưa tin: "Cảnh sát đã đi sâu điều tra vụ án Giang Thế Quân, ông vua của ngành mỹ phẩm một thời chắc chắn không thoát khỏi kiếp tù đày. Các cổ đông của tập đoàn Q-Cosmetic nhất trí đưa ra quyết định, Giang Thế Quân chính thức bị cách chức. Theo tiết lộ của một nhân viên Q-Cosmetic, giám đốc điều hành Kim Tử Long, người có mối quan hệ thân thiết với Giang Thế Quân đã đệ đơn từ chức với hội đồng quản trị vào mấy ngày trước. Rốt cuộc đây là hành động thỏa hiệp của Kim Tử Long sau khi bị hội đồng quản trị gây sức ép hay bản thân Kim Tử Long không hy vọng vào tương lai của Q-Cosmetic? Xin hãy theo dõi chương trình phát sóng lúc 9 giờ tối nay để biết thêm chi tiết..."

Tất cả cuối cùng cũng kết thúc triệt để.

Thoại Mỹ tắt máy. Đúng lúc này, điện thoại của Thoại Mỹ đổ chuông. Lộ Minh Thành hỏi cô: "Em đến đâu rồi?"

"Có lẽ còn mười mấy phút nữa, anh đến rồi à?"

"Mọi người đang đợi em." Tâm trạng của Lộ Minh Thành rất tốt: "Khi nào đến nơi gọi điện cho anh, anh sẽ ra ngoài đón em."

Thoại Mỹ cúp điện thoại, tăng tốc độ. Khi biển báo hiệu sân bay xuất hiện ở phía xa xa, máy di động của cô lại có người gọi đến, lần này là số điện thoại xa lạ.

Thoại Mỹ bấm nút bắt máy: "Alo!"

"Thoại tiểu thư!" Đối phương cất giọng lãnh đạm.

Thoại Mỹ nhanh chóng nhận ra giọng nói này, cô bất giác ngẩn người: "Thư ký Lý?"

"Cô đang ở đâu? Tổng giám đốc có một văn bản muốn giao cho cô."

"Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi và tổng giám đốc của các anh không còn bất cứ dính líu gì." Thoại Mỹ sốt ruột định cúp điện thoại. Nhưng một giây trước khi cô bấm nút tắt, Lý Mặc lên tiếng: "Là đơn xin ly hôn, tổng giám đốc đã ký tên rồi."

Thoại Mỹ phanh gấp xe ô tô.

Cùng với tiếng phanh xe chói tai là giọng nói mỉa mai của Lý Mặc: "Bây giờ cô biết nội dung văn bản, chắc chắn muốn nhận ngay lập tức?"

Thoại Mỹ nhắm mắt, lại khởi động ô tô. Bên ngoài thời tiết lạnh bao nhiêu thì ngữ khí của cô lạnh bấy nhiêu: "Tôi đợi anh ở sân bay, nhưng anh chỉ có 40 phút. Nếu không đến kịp, anh hãy gửi thẳng đơn ly hôn cho luật sư của tôi."

Thật ra Thoại Mỹ biết đi từ nội thành tới sân bay, bốn mươi phút là không đủ. Đến sân bay, Thoại Mỹ gửi ô tô, cô vừa xách hành lý đi vào đại sảnh vừa gọi điện cho Lộ Minh Thành.

"Em đến rồi à? Em đang ở cửa nào, anh sẽ ra đón."

"Không cần đâu, anh đang ở phòng VIP số hai phải không, em lên thẳng đó là được."

Bởi vì là máy bay tư nhân, Thoại Mỹ đi qua lối kiểm tra đặc biệt, nhân viên sân bay dẫn cô đi tới phòng VIP số hai, phía đối diện là bức tường kính, có thể thấy rõ đại sảnh sân bay và đường băng ở bên ngoài.

Từ phía xa, Thoại Mỹ đã nhìn thấy Lộ Minh Thành. Anh đang nói chuyện với một người phụ nữ đứng tuổi ăn mặc sang trọng. Thoại Mỹ tiến lại gần, nghe thấy người phụ nữ trách mắng Lộ Minh Thành: "Con trai của anh họ cháu đã biết làm việc nhà, em họ cháu cũng vừa mới cưới. Còn cháu thì sao, bao giờ mới mang một nàng dâu về cho bố mẹ?"

Linh cảm có người tiến lại gần, Lộ Minh Thành ngoảnh đầu, lập tức mỉm cười với cô ruột của anh: "Còn phải xem ý cô ấy thế nào ạ."

Cô của Lộ Minh Thành rất hiếm khi gặp bộ dạng đặc biệt vui vẻ này của anh, nên hiếu kỳ quay đầu, liền thấy một cô gái trẻ cao ráo kéo va ly đi tới. Thoại Mỹ tiến lại gần, đụng phải ánh mắt bức thiết của người cô của Lộ Minh Thành: "Thoại tiểu thư, nghe danh lâu rồi."

Lộ Minh Thành cười cười: "Cô đừng nhìn chằm chằm cô ấy có được không?"

Thoại Mỹ đảo mắt xung quanh, phát hiện đúng là đại gia đình cùng đi du lịch. Lộ Minh Thành sợ cô ngượng ngùng, liền kéo cô vào một góc. Thoại Mỹ hơi khó xử: "Em không biết đông người như vậy. Cả nhà anh đi du lịch, chỉ có em là người ngoài."

Lộ Minh Thành hất cằm về quyển hộ chiếu trong tay cô: "Bây giờ em hối hận cũng đã muộn rồi."

Thoại Mỹ hết nói nổi. Một bên phòng đợi tụ tập khá đông người, già có trẻ có rất náo nhiệt, nhưng không thấy bóng dáng Lộ Minh Đình, Thoại Mỹ bất giác hỏi: "Bố anh đâu rồi?"

"Bố anh đang ở New York. Ông ấy mà không đích thân đi mời mẹ anh, mẹ anh tuyệt đối không xuất hiện ở Zurich."

Lộ Minh Thành giới thiệu qua người nhà của anh. Sau đó anh nói: "Đợt tới ở Paris có triển lãm giày cao gót. Nếu thời gian cho phép, chúng ta sẽ đi Paris một chuyến trước khi về nước."

Thoại Mỹ chỉ mỉm cười. Biết cô không muốn nhắc đến đề tài này, Lộ Minh Thành đứng dậy hỏi cô: "Em muốn uống chút gì không?"

"Cà phê."

Lộ Minh Thành ở quầy bar đợi cà phê. Thoại Mỹ buồn chán đưa mắt quan sát xung quanh. Đúng lúc này, cửa phòng chờ mở ra, Lý Mặc xuất hiện ở ngoài cửa. Thoại Mỹ sững sờ, ngẫm nghĩ một hai giây, cô đứng dậy đi ra ngoài cửa.

***

Mai là chap cuối của "Càng hận càng yêu" ^^ Đoán xem Cris sẽ tặng mọi người HE, SE, OE hay BE đây ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #longmy