loi tua de
antrang89
30-05-2008, 17:29
Nhỏ đến giờ vẫn thích đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh, vừa có cái trong sáng thanh khiết của tuổi thơ, vừa có cái tinh nghịch của tuổi mới lớn và cả cái chín chắn của người lớn. Có lẽ trong chúng ta không ít người đã lớn lên cùng với truyện Nguyễn Nhật Ánh: Cô gái đến từ hôm qua, Bàn có năm chỗ ngồi, Bong bóng lên trời...:hornytoro: Nhưng hôm nay tớ muốn nói đến một truyện ngắn khác, có lẽ cũng là truyện ngắn mà tớ thích nhất :kiss: đó là "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ". Tuổi thơ ai cũng đã đi qua và có lẽ ai cũng muốn một lần được quay về với cái thời bé xíu vô tư chơi đùa không bù đầu giữa một đống bài vở, không phải lo lắng những chuyện thường nhật :cry:.
"Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ...! "
Một vé trở về giấc mơ màu cổ tích
Bút mực, truyện tranh...những tiếng cười khúc khích.
Bàn có năm người và một bịch bỏng ngô.
Cho tôi về cái thời biết tập tô
Vẽ ông mặt trời cười hiền hiền như bố
Cột tóc hai bên lon ton chào khắp phố
Chiếc xắc xinh xinh đựng những món đồ hàng.
Cho tôi về chơi lại ô ăn quan
Bắn chun, ùn đẩy rồi xếp hàng vào lớp
Kéo áo bàn trên mượn bút chì, tẩy, thước...
"Mày ơi !" , xòe tay là được hạt ô mai...
Cho tôi xin một vé, không hai
Vé một chiều chẳng còn đường quay lại
Cho tôi về tuổi thơ tôi mãi mãi
Ngủ với trăng sao trong những giấc mơ dài...
Ở một nơi nào đấy xa xôi ....
Có thành phố như giấc mơ im ắng ... Một dòng sông lẳng lặng...
Một dòng sông nước như gương lờ trôi... Ở một nơi nào đấy xa xôi...
Có thành phố ngày xưa, có thành phố... Nơi rất ấm tuổi thơ ta ở đó ...
Từ rất lâu ... Đã từ lâu ... trôi qua...
Ðêm nay tôi bước vội khỏi nhà . Đến ga...xếp hàng mua vé...
"Lần đầu tiên trong nghìn năm,có lẽ ...
Cho tôi xin một vé đi Tuổi thơ...
Vé hạng trung ! "
----
Người bán vé hững hờ ... Khe khẽ đáp : "Hôm nay vé hết!"
- "Biết làm sao! vé hết....Biết làm sao!"
Ðường tới Tuổi thơ còn biết hỏi nơi nào?
---
Nếu không kể đôi khi ta tới đó
Qua trí nhớ của chúng ta...từ nhỏ...
Thành phố Tuổi thơ - Thành phố truyện thần kỳ....
Cơn gió đùa tinh nghịch dẫn ta đi....
...Ôi thành phố Tuổi thơ - Bài ca ngày nhỏ...
Trái đất nhiều đường...từ thành phố Tuổi thơ
Chúng tôi lớn....Đi xa....
Hãy tin và Thứ lỗi...
:sad::sad::sad:
Đây chính là những dòng thơ cuối cùng kết thúc lại truyện ngắn này. tuổi thơ đã đi qua rồi và không ai có thể lấy lại được. Trong cuộc sống tất bật của ngày hôm nay , 1 lúc nào đó hãy dành 1 chút ít thời gian để quay về với tuổi thơ có thể giúp bạn thanh thản đi ít nhiều :pffft:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro