Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Nó thật vất vả biến thành người Thừa Lỗi không chịu ở nhà cùng chơi với nó lại muốn đi làm, Thụy Thụy có chút tủi thân, ngồi ở huyền quan nhìn người đàn ông đem giày mang vào rồi mang cặp tài liệu liền muốn đi ra, vẫn là không muốn mà vươn hai tay ôm lấy bắp đùi của hắn.

Hư hư hư.

Nó mếu miệng bán manh.

Thực ra Thừa Lỗi ở trên ghế sa lon đắp đầy đồ ăn vặt, mở TV ra để chương trình thiệt vui, cũng kiên nhẫn dạy nó làm sao đổi kênh, vốn là rất thú vị, nó bình thường cũng rất thích ghé vào trên đùi hoặc là trên vai hoặc là trên đầu Thừa Lỗi xem TV, nhưng điều kiện trước tiên là phải có Thừa Lỗi à.

Thừa Lỗi cúi đầu nhìn nó trong chốc lát, tựa như nhịn thật lâu, đem nó ôm ngang lên, Thụy Thụy vòng tay lên cổ của hắn, cảm giác bay lên không rất mới lạ, liền cười hia hia mà lắc lư hai chân.

Thừa Lỗi đem nó đặt vào trên ghế sa lon mềm mại, ở trên trán nó hôn một cái, “Chờ anh trở về, không được làm nũng.”

Được rồi, so với nó, Thừa Lỗi vẫn là cảm thấy công việc tương đối quan trọng á.

Thừa Lỗi đi được nửa giờ, Thụy Thụy gặm hạt dưa vẫn còn bẹp miệng không vui, nhưng sau khi nó biến thành người hạt dưa có thể ăn được nhiều không cần giới hạn, cuối cùng cũng có thứ khiến cho tâm tình của nó tốt một chút, lại nghĩ tới Thừa Lỗi lúc thường giấu đi không cho nó ăn nhiều bánh pudding sữa dê, tôm nhỏ này, cá khô nhỏ này, liền nổi tính tham ăn, vùng vẫy đứng lên muốn đi tìm.

Nó thật sự là một chút cũng không muốn bước đi, hai chân yếu ớt chống đỡ như không được vậy, lúc nào cũng xiêu vẹo té trên mặt đất, liền dứt khoát bò đi.

Thừa Lỗi thực ra đem đồ ăn vặt đặt ở trong một cái tủ bát nhỏ, hiện tại nó biến thành người đương nhiên có thể tự mình lấy rồi, một bao một bịch mà vận chuyển trên ghế sa lon, xé túi thức ăn cho chuột cũng chỉ chọn thức ăn tổng hợp mình thích.

Quả thật là thích quá nha, Thụy Thụy vui vẻ quên trời đất.

Nó ăn trong chốc lát lại ngủ trong chốc lát, Thừa Lỗi đã trở về rồi, nghe được tiếng động mở cửa, cái lỗ tai Thụy Thụy giật giật, lười biếng mà mở to mắt, liền thấy Thừa Lỗi trợn mắt há hốc mồm mà mang theo bao lớn bao nhỏ đứng ở trước mặt nó.

“Hử?” Thụy Thụy không rõ Thừa Lỗi vì sao lại có biểu tình này.

Nó vẫn đem mình trở thành hamster, đương nhiên không rõ người đàn ông nhìn thấy một bao đồ ăn cho chuột to tướng rỗng hết một nửa có bao nhiêu khiếp sợ, càng khỏi phải nói trên mặt đất còn rơi rụng một sàn nhà hộp bánh pudding sữa dê, còn có Thụy Thụy còn làm cho cái áo sơ mi dúm dó lộn xộn.

Sau khi xác nhận Thụy Thụy ăn đồ ăn cho chuột dạ dày thật không có khó chịu, “Cưng phải tắm rửa một cái.”

Thừa Lỗi rất nghiêm túc mà thu dọn tàn cục sau đó.

Tắm rửa là cái khái niệm gì? Đối với Thụy Thụy mà nói chính là dùng đầu lưỡi của mình liếm liếm móng vuốt nhỏ chùi chùi cơ thể, nhưng là con người sẽ không giống.

Thừa Lỗi thả nước đầy một bồn tắm lớn, để Thụy Thụy tự mình cởi quần áo đi vào kì cọ tắm rửa, liền nhanh chóng mà đóng cửa đi ra ngoài, cũng không biết đang suy nghĩ gì, Thụy Thụy nhìn cái lỗ tai hắn lại đỏ.

Cởi quần áo rất đơn giản, nó còn cảm thấy quần áo là trói buộc ấy, thế nhưng… Ngâm vào trong nước? Nó từ khi sinh ra đến hiện tại sẽ không có làm chuyện như vậy, đem mủi chân vói vào trong nước một chút, cái loại cảm xúc này khiến lông nó đều dựng cả lên.

Nó ngoài ý muốn có chút sợ nước, đem chân lùi về, không còn dám duỗi đến trong nước nữa.

Nhưng, nhưng Thừa Lỗi kêu nó đi vào bồn tắm lớn tắm rửa.

Nhưng, nó không dám á >.<

Cứ như vậy do do dự dự rất lâu, Thừa Lỗi ở bên ngoài phòng tắm gõ cửa hỏi nó tắm được rồi chưa nó cũng không dám trả lời, sợ Thừa Lỗi ghét bỏ nó sợ nước, còn lèo nhèo lâu như vậy.

Thừa Lỗi gõ cửa nó không đáp lời, thì có chút sốt ruột, cân nhắc trực tiếp mở ra vào trong.

Thụy Thụy run run rẩy rẩy lưng trắng ngần cùng xương bả vai xinh đẹp, “Em, em sợ.”

Đỉnh đầu Thừa Lỗi giống như đều có thể đùng một cái mà toát ra hơi nóng, Thụy Thụy không biết một mỹ thiếu niên trần trụi đối với Thừa Lỗi kích thích biết bao nhiêu, nhìn Thừa Lỗi trừng mắt cả buổi không nói chuyện, còn tưởng rằng hắn tức giận, liền càng thêm run run rẩy rẩy.

“Em sai rồi.” Thụy Thụy cũng mang theo giọng nghẹn ngào rồi.

Sau đó liền nhìn thấy người đàn ông xoay người hít thở sâu mấy lần, lúc quay lại bình tĩnh hơn rất nhiều, khuôn mặt cũng không phải rất đỏ, ”Anh mới sai, đến, anh giúp cưng tắm.”

Mặc dù sợ nước nhưng lại sợ Thừa Lỗi ghét bỏ nó hơn, Thụy Thụy gắng sức quyết tâm khẽ cắn môi liền hướng trong bồn tắm lớn ngồi xuống, nước ấm áp lập tức đem nó bao quanh, gần như là cả kinh sắp nhảy dựng lên, mà Thừa Lỗi vừa lúc ngồi xổm xuống, Thụy Thụy cũng bất chấp nhiều như vậy, quấn trên người hắn, nó nghĩ kêu chịt chịt vài tiếng giống như cũng bị diệt khẩu mà gọi bậy á á á vậy.

Người đàn ông bị Thụy Thụy giống như bạch tuộc bám lấy vốn không thể động đậy, bọt nước bắn tung tóe lên mặt.

Đợi Thụy Thụy tỉnh táo lại, áo của Thừa Lỗi cũng ướt đẫm, tóc đầy giọt nước, chỉ có điều Thừa Lỗi cũng không có tức giận chỉ là rất kiềm chế, lông mày cau quá chặt chẽ.

Thực ra giằng co như vậy trong chốc lát, cảm giác được nước bao quanh thực ra cũng không phải khó chịu như vậy, Thụy Thụy không phải rất sợ, bộ dáng của Thừa Lỗi so với nó nhếch nhác hơn.

Thụy Thụy lập tức buông tay bám lấy Thừa Lỗi ra, ngồi ở trong bồn tắm lớn đầu cũng không dám ngẩng lên, “Em không phải cố ý đâu.”

Người đàn ông trấn an mà vén tóc nó vì bị dính nước có chút tự cuốn vểnh lên.

Hu, Thừa Lỗi thật sự là tính tình tốt nhất, chủ nhân tốt nhất rồi.

Được Thừa Lỗi dùng dầu gội thơm thơm gội đầu, khi dùng sữa tắm Thụy Thụy tùy tiện mà đứng lên mở tay chân ra để hắn bôi sữa, Thừa Lỗi lại giống như phân vân.

”Tự mình bôi đi.” Người đàn ông nặn sữa tắm vào lòng bàn tay nó.

Tuy rằng rất kỳ quái vì sao Thừa Lỗi không giúp nó bôi lên, Thụy Thụy vẫn là ngoan ngoãn nghe theo, thế nhưng tứ chi nó vẫn còn rất vụng về, rất khó vòng tay đến lưng.

Thừa Lỗi thoạt nhìn giống như rất miễn cưỡng, Thụy Thụy tưởng là Thừa Lỗi ngại nó ngu, cuống quít cam đoan nói lần sau nhất định tự mình tắm rửa không cần Thừa Lỗi quan tâm, Thừa Lỗi lúc này mới đem tay dán lên trên lưng nó.

Tay thật ấm áp.

Tay này giống như có ma lực, từ sống lưng Thụy Thụy một đường đi xuống, tuy rằng chỉ là qua loa mà bôi sữa tắm, nhưng cái loại cảm giác tê tê này lại làm cho cả cái lỗ tai của Thụy Thụy đều run rẩy lên.

“Ah…”

Chờ một chút, thanh âm yếu ớt này là ai vọng lại.

Thụy Thụy từ trong run rẩy phục hồi tinh thần lại, giật mình mà bụm miệng, nó giống như phát ra cái âm thanh kỳ quái vô cùng gì đó.

Người đàn ông giống như mài mài răng, “Bé cưng này… rất giày vò người…”

Ánh mắt của Thừa Lỗi thoạt nhìn giống như muốn ăn thịt người! Thụy Thụy có chút sợ.

May mà đúng lúc chuông cửa vang lên, Thừa Lỗi mới đem cái loại ánh mắt dã thú này thu hồi về, cũng rất muốn đi mở cửa, cũng đúng, nếu tới là người quen, phát hiện trong nhà Thừa Lỗi nhiều ra một người, giống như giải thích không rõ được.

Người ngoài cửa là một người hấp tấp, trực tiếp gọi điện thoại vô đây.

Thừa Lỗi nhận mệnh.

“À? Cậu mang Hầu Minh Hạo qua đây chơi? Hiện tại tôi không quá thuận tiện á.”

Đầu kia điện thoại líu ríu không biết đang nói cái gì, Thụy Thụy giống như mơ hồ nghe được “Ẩn dấu tình nhân” nói như vậy đó.

Thừa Lỗi đối với Diêm An hoàn toàn không có biện pháp, cúp điện thoại sờ sờ đầu của Thụy Thụy, “Cưng trước tự mình rửa nước đi, anh đem bọn họ đuổi đi, sau đó tới giúp cưng lau khô người.”

Thừa Lỗi đi ra khỏi phòng tắm, Thụy Thụy ngoan ngoãn ngồi xuống ngâm nước, nghe được tiếng cửa mở ra, sau đó nghe được Diêm An hét lên.

”Ha! Bị em bắt được đi! Tình nhân ở đâu! Có phải giấu ở trong phòng tắm hay không!”

Xong rồi.

Diêm An ngu si lần đầu cơ trí như vậy, Thừa Lỗi quả thực ngăn không được Diêm An tựa như tia chớp phóng đi vào phòng tắm.

Thừa Lỗi đứng ở tại chỗ nhức đầu mà đỡ cái trán.

“Hơ, là tôi dạy không được nghiêm.” Hầu Minh Hạo xấu hổ mà cười cười, Diêm An điên lên ai cũng đừng nghĩ ngăn cản cậu ta.

“Ash!!!!!!!!! Lỗi ca, ca quả là cầm thú không bằng!”

Đúng như dự đoán truyền đến tiếng thét chói tai.

Thừa Lỗi bắt đầu thần tốc suy nghĩ tìm tòi làm sao soạn một lý do bình thường để giải thích chuyện trong phòng tắm có thêm một thanh niên trụi lủi, hắn còn chưa có nghĩ ra được thì Diêm An liền từ phòng tắm lao tới, mở ra trong lòng bàn tay có một cục lông ướt sũng đang lạnh run.

Không biết làm sao con mắt tròn đen thùi nhìn vào mắt Thừa Lỗi, liền đánh một cái hắt hơi nhỏ.

“Chíu”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro