Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Thiếu nữ đánh mất nụ cười

- Có chuyện gì không vậy tiểu thư Aiko-chan.

-Bà ơi, vừa nãy cháu ở trong căn phòng lạ, đó là phòng ai vậy?

-Thưa tiểu thư, đó là phòng cũ của mẹ tiểu thư và tôi đã đưa cô vào đấy. Có chuyện gì sao tiểu thư? Căn phòng đó không tốt hay thế nào ạ?

-Dạ, không phải về căn phòng đó nhưng cháu vừa mơ thấy một cơn ác mộng. Nó chỉ toàn những cảnh mẹ đã chết, chắc cháu bị lố rồi. Haiz, đó đúng là một cơn ác mộng xấu nhỉ!

-Thưa tiểu thư, tôi có tin buồn muốn thông báo rằng, mẹ của tiểu thư đã chết thật rồi và những thứ mà tiểu thư nói trong giấc mộng ấy chắc chắn là sự thật và nó không phải là một giấc mơ"

Tôi bị shock, tôi ngồi thụp xuống khóc nức nở và tôi cảm thấy đau. Cảm giác đó rất rất đau, khi tôi vừa mới nhận được sự yêu thương của mẹ thì sao mẹ đã chết. Sao cuộc sống nhẫn tâm thế.Bà quản gia kéo tôi vào phòng của mẹ tôi và nói:

-Tiểu thư đừng buồn, mẹ của tiểu thư đã nhờ tôi chăm sóc tiểu thư trước khi bà áy tự sát. Đây là một sự đau lòng của tôi, tôi đã chăm sóc mẹ của tiểu thư từ khi còn nhỏ nên tôi nghĩ tôi có thể hiểu rõ cô ấy hơn ai hết. Chắc hẳn khi cô ấy tự tử phải có lý do thì cô ấy mới làm vậy.

Tôi lau dòng nước mắt và đáp lại:

-Cháu đã luôn đi tìm hiểu ý nghĩa của cộc sống là gì? Giờ mục tiêu của cháu và ý nghĩa cuộc sống của cháu là để báo thù cho mẹ.

Tôi vừa dứt lời thì có tiếng la hét ngoài kia:

-Aiko, Aiko, mày đâu rồi? Ra đây cho tao.

Những lời này và giọng nói này thì tôi đã biết đó là ông bố khốn nạn của tôi. Tôi vội chạy ra khỏi phòng và nói:

-Dạ thưa bố, con đây ạ. Bố có chuyện gì muốn nói không ạ?

-Mày đã biết rằng mẹ mày chết rồi đúng ko? Tao đang nghĩ là nên làm gì với xác mẹ mày, mày cho tao ý kiến đi.

-Thưa bố, trước đây bố đã từng yêu mẹ con nên chắc hẳn bố biết mẹ con muốn gì.

-Mày nghĩ là tao yêu mẹ mày à? Hả? Tao chỉ coi nó là thứ thế thân cho vợ cũ của tao thôi. Tao thậm chí còn chưa bao giờ yêu mụ ta, tao lấy mụ chỉ vì mụ ây giống bà kia thôi. Mày đừng có mà hiểu lầm.

-Bố ơi, vậy bố cho con hỏi: Bố có từng coi con là con gái không?

Ông ấy nhếch mép cười với nụ cười kinh tởm đó và nói:

-Mày tu mấy kiếp nữa mới được làm con gái tao.

Mà tôi cũng chẳng ngạc nhiên gì với câu trả lời này đâu, cũng hợp lí mà. Người này có yêu thương tôi đâu, trong mắt của ông ấy chưa bao giờ có tôi. Tôi biết mà,tôi đâu có ngu, tôi đâu phải đứa bé ngày đó nữa đâu. Thời gian cứ thế trôi đi, cuối cùng cũng đến mùa đi học của tôi. Năm nay tôi lên lớp bảy. Tôi không như anh chị tôi, được học ở một ngôi trường sang trọng, quý phái. Không được học ở ngôi trường dành cho tiểu thư hay công tử. Mà chỉ là một ngôi trường của thường dân, mà thế cũng tốt. Tôi không muốn học cùng họ, những con người hai mặt và giả tạo. Tôi vào lớp thì cũng như mọi khi, không có lấy một người bạn. Tôi biết họ chỉ tiếp cận tôi vì gia cảnh nhà mình thôi. Mà tôi cũng chẳng cần thứ tình cảm sướt mướt đấy. Tôi sống vì hận thù không phải vì tình bạn, tôi không cần đồng bọn để có thể vươn lên được. Tôi sẽ trả thù bằng chính sức mạnh của mình và bằng chính đôi tay của này. Tôi luôn để tóc che hết mắt đi để đỡ có người nhìn thấy cho đỡ phiền phức. Bọn họ không nói chuyện với tôi nhưng tôi thừa biết được họ nói xấu sau lưng tôi. Mà chẳng sao đâu chỉ có lũ hèn mới làm vậy. Đứa dẫn đầu lũ con gái tên Hima nhìn tôi và nói:

-Nhìn kìa nhìn kìa, quái nữ lớp tao đấy.

-Đúng là quái nữ có khác, xấu hoắc xấu hơ, hahaha.

Nếu là tôi của ngày trước thì đã có một vài sự cố xảy ra rồi, tôi của bây giờ đã khác xưa. Nghe mấy lời đó tôi chỉ nói:

-Shut up bitch. How much barking severance costs only slightly, I don't care about everything bitch talk. The reason is very simple, I am human so I can't understanding what are they talk. Haiz, I am very sorry dog.

Bọn nó không hiểu gì, rồi có 1 đứa ra dịch hộ. Bạn ấy nói:

-Câm đi chó. Ngươi sủa lắm chỉ phí hơi thôi, tôi không quan tâm mày nói gì. Lý do rất đơn giản, Tôi là người nên tôi không hiểu được những gì chó nói. Haiz, tôi xin lỗi nha chó.

Rồi bọn con gái nói:

-Mày ...mày ... mày dám.

-Dám gì cơ, ahihi. Mình không hiểu tiếng chó sủa, thông cảm nha chó.

Mặt nó đỏ bừng và run lên vì tức, nó nói:

-Hứ đi thôi, không cãi nhau với đồ hạ đẳng.

Tôi mỉm cười và nói:

-Bye bye, đi dạo vui vẻ nha cún!

Thế là giải quyết xong vấn đề, đỡ phiền phức. Tôi ghét lũ đấy vì những người đấy thật phức tạp. Tôi chỉ thích sự đơn giản, phiền phức thì vứt đi, như thế đỡ rảnh nợ. Nói thật nhá với các bạn nhá:

-Những đứa cứ sĩ diện lên mặt dậy đời thì sau này sẽ sớm chết thôi. Nếu chúng chết trong tay tôi thì càng tốt, như vậy sẽ thú vị hơn. ^ v ^

Ting.....Tong ..... Ting.....Tong....Ting.....Tong..... ( Giờ nghỉ chưa đã đến)

The end chap 3
cảm ơn các mn đã ủng hộ trong thời gian qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro