Lời sám hối muộn màng
" Đau thương lầm lũi trong cũi sắt
Bước ra cuộc đời dưới hố sâu
Bản án tử hình chờ trước mắt
Con đã đã trả tội thời bấy lâu...
Lững thững bước qua tấm di ảnh
Nhớ lắm người con gái từng yêu
Vì trái tim thù ngăn lý trí
Mà giết bao người nhận cô liêu...
Vẫn nhớ ngày nào còn son thắm
Yêu thì dốc hết trái tim ra
Đến khi mù quáng làm mờ mắt
Đành lòng giết hại nhà người ta
Hôm nay trong giây phút thẩm tra
Con không cúi đầu trước tòa án
Cũng không run sợ trước hình phạt
Chỉ mong chết để thấy bình an...
Thuốc độc tiêm vào cơ thể con
Từ từ lặng lẽ vào cõi chết
Ra đi không một lời li biệt
Con trả mạng thôi, sống đủ rồi!
Bố mẹ đừng buồn, hãy yên vui
Đừng lo con nằm nơi chín suối
Nếu có kiếp sau hãy mong đợi
Con lại được đền đáp Mẹ thôi...!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro