Chương 4
Đấu đá chính trị trong thôn nhỏ cũng không khác là bao so với thành phố lớn.
Trong thôn Đại Dụ Khẩu, chỉ cần trong tay bạn có chút quyền lực là có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn.
Nhưng giờ đây quyền lực này đã nằm chắc trong tay ba người Hồ Căn Sinh, Lý Lợi Sinh và Lưu Hải Sinh.
Chúng ta sắp xếp một chút:
Hồ Căn Sinh, nguyên bí thư thôn, "đấu thầu công khai" do ông ta chủ trương.
Lý Lợi Sinh, bí thư thôn đương nghiệm, anh rể của anh em nhà họ Cao (kẻ đã đánh úp Hồ Văn Hải).
Lưu Hải Sinh, chủ sở hữu mỏ than hiện tại.
Thông đồng giữa quan chức và doanh nhân là nguy hiểm nhất.
Hồ Văn Hải lấy được tờ chữ ký, đã bước trên con đường kiến nghị và tố cáo.
Ông tìm đến phó bí thư Thôi của Ủy ban kỷ luật thị trấn Ô Kim Sơn, trực tiếp ném tất cả bằng chứng trước mặt ông ta.
Tuy nhiên, vị bí thư kỷ luật này xem xong những chứng cứ này chỉ cộc lốc nói:
"Đợi vài ngày nữa tôi sẽ hỏi."
Người có mắt đều sẽ nghe ra, câu đợi này khả năng sẽ đợi cả một đời.
Nhưng Hồ Văn Hải đã vui mừng khôn xiết khi nhận được câu trả lời.
Ông ta ngây thơ cho rằng những ngày tốt của đám người đó sắp kết thúc rồi.
Nhưng sau khi ông ta về nhà, đợi một tuần rồi lại một tuần, không hề nhận được bất cứ câu trả lời nào từ bí thư kỷ luật.
Vào thời điểm này Hồ Căn Sinh và những người khác vẫn làm mưa làm gió ở trong thôn.
Hò Văn Hải cảm thấy kỳ lạ nên lại vào thị trấn tìm phó bí thư Thôi.
Nhưng ông không ngờ rằng lúc này vị phó bí thư Thôi này sớm đã chuồn mất, căn bản không đến gặp Hồ Văn Hải.
Không còn cách nào, ông thử đi tìm những cán bộ lãnh đạo khác.
Tuy nhiên, ông đều bị từ chối.
Ban kiểm tra kỷ luật thị trán vô dụng, vậy tôi tố cáo lên cấp cao hơn còn không được sao?
Thế là, Hồ Văn Hải đã đi một mạch từ thị trấn lên huyện, rồi từ huyện lên thành phố, lại từ thành phố lên đến tỉnh.....
Vẫn không có tác dụng.
Bởi vì bất kể Hồ Văn hải tố cáo đến đâu, tài liệu tố cáo cuối cùng vẫn sẽ bị phê duyệt và trả về hai bộ phận:
Ủy ban kiểm tra kỷ luật thị trấn Ô Kim Sơn và Lữ đoàn điều tra Kinh tế Cục Công an quận Du Thứ.
Hồ Văn Hải giống như "quả bóng da" vậy, bị đá qua đá lại giữa cửa hai bộ phận này.
Phó bí thư Thôi rất tức giận khi biết Hồ Văn Hải đã nhảy cóc kháng cáo!
"Anh Hồ Văn Hải cho dù anh có khởi kiện lên Ủy ban kiểm tra kỷ luật Trung Ương, tôi Thôi xx cũng không làm thủ tục cho anh, anh cũng không thể nào làm được! Anh không thể làm được!"
Nhưng người đứng đầu Đội điều tra kinh tế của Văn phòng Công an quận Du Thứ, lại còn một gương mặt khác.
Anh ta bắt đàu chơi bài cảm tình, khóc lóc thảm thiết với Hồ Văn Hải:
"Tôi thực sự không có kinh phí để giải quyết vụ án này!"
Hồ Văn Hải vừa nghe đã muốn đưa tiền nhưng anh ta lại nói một câu:
"Tôi thật sự không có ai để làm!"
Một người mặt đỏ, một người mặt trắng.
Lúc này Hồ Văn Hải mới lĩnh hội được, quyền lực của Hồ Căn Sinh không đâu không có.
Ông ta tự bỏ tiền túi ra, làm việc chăm chỉ suốt 8 tháng, không những không được gì mà còn bị đánh mắng chẳng ra gì.
Sau 8 tháng mài dũa, Hồ Văn Hải đã cạn kiệt hết kiễn nhẫn.
Nếu "đường hợp pháp" vô dụng, vậy lần này chỉ có thể đi đến "cực đoan".
Giờ đây, chỉ có cái chết của họ mới có thể giải tỏa được hận thù trong lòng!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro