Tham Sân Niệm - Hải Luân
Đi qua ngàn lần chốn phàm trần của quá khứ
Ta nấu rượu, bầu bạn với bờ sông xanh
Du ngoạn Nam Sơn
làn nước mùa thu rửa trôi ba ngàn ưu sầu
Nghe nói chẳng thể giải thích được chữ "tình"
Trên thế gian toàn những thứ lưu luyến khó buông
Nguyện rằng dù tình sâu hay tình cạn
Tương tư sẽ không có đau thương
***
Ngắm nhìn mà chẳng hiểu được vẻ đẹp của hoa
Thế gian ai ai cũng đều có ham muốn khó dứt
Vạn vật đa tình kia chẳng liên quan đến cảnh sắc
Ngẩng đầu hỏi trời cao không có gì ngoài Vu Sơn
Cúi đầu hỏi đất dày bộ xương khô đã an giấc ngàn thu
Quên mất dòng nước dưới ánh tịch dương
kết thúc phía chân trời
***
Đương lúc du ngoạn tứ phương
Ta phất tay áo mượn rượu hát một khúc ca
Nghe một khúc "Tương tư ly biệt"
Ta nâng chén đã vơi nhìn đêm không trăng
Chỉ cầu không thẹn với lòng
Chớ nói quay đầu là bờ
Nhìn thấu những trò đùa chốn hồng trần trong thiên hạ
***
Một đời tụng kinh Phật
Buông bỏ lòng tham, sân, niệm
Đốt một ngọn đèn
làn khói xanh dập tắt nhân duyên ba đời
Chớ hỏi con đường trước mắt dài đằng đẵng
Thiên địa rộng lớn lòng ta an nhàn tự tại
Những chuyện chốn phàm trần
Đã chẳng còn liên quan đến ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro