Chương 1: Lời Cầu Xin
Mùa xuân năm nay, tôi sắp kết hôn.
Đám cưới của tôi với Lục Khang – người mà tôi yêu suốt bảy năm qua, đã được chuẩn bị kỹ càng. Cả gia đình đều háo hức, mẹ tôi cũng rất vui mừng khi nhìn thấy tôi sắp bước vào một chặng đường mới.
Tuy nhiên, đêm trước lễ cưới, mọi thứ đột ngột thay đổi.
Khi tôi đang ngồi trong phòng trang điểm, mẹ bước vào, đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt hốc hác vì mệt mỏi. Tôi ngẩng lên nhìn mẹ, mơ hồ nhận ra điều gì đó không ổn. Mẹ không nói gì ngay lập tức, chỉ đứng đó nhìn tôi với ánh mắt đầy lo âu.
Cuối cùng, bà khẽ quỳ xuống trước mặt tôi.
"Kiều Kiều, con hãy tạm hoãn đám cưới này được không? Em gái con, Lan Lan, cô bé cần con lắm. Con biết không, cô ấy đang gặp vấn đề rất lớn về tâm lý, có thể là trầm cảm. Nếu con kết hôn, Lan Lan sẽ cảm thấy không an toàn. Mẹ cầu xin con, làm ơn..."
Mẹ nghẹn ngào, tôi nhìn bà, cảm thấy nghẹn ứ trong lòng. Lời cầu xin ấy vang lên như một lưỡi dao sắc bén, cắt đứt mọi hy vọng của tôi. Tôi không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Cả đời mình, tôi đã hi sinh rất nhiều vì gia đình này, nhưng chưa bao giờ tôi được xem là quan trọng nhất. Mẹ chỉ quan tâm đến Lan Lan, đứa con gái mà bà đã nhận về từ khi tôi còn nhỏ!
"Con không thể tạm hoãn được, mẹ. Con đã đợi ngày này quá lâu rồi, và Lục Khang cũng đã chờ đợi." - Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, dù trái tim tôi như vỡ vụn.
Nhưng mẹ vẫn tiếp tục: "Lan Lan không thể sống thiếu con. Nếu con không giúp nó, mọi thứ sẽ sụp đổ. Mẹ sẽ mất nó mãi mãi." Bà nhìn tôi với ánh mắt đầy nỗi đau, khiến tôi không thể từ chối.
Tôi thở dài, nắm chặt tay mẹ.
"Mẹ, mẹ có biết không, con đã luôn là người bị bỏ lại phía sau. Con đã từ bỏ quá nhiều thứ vì mẹ và gia đình này, nhưng chưa bao giờ mẹ nhìn thấy con. Con không thể nữa, mẹ à."
Mẹ gục đầu xuống, mắt bà ướt đẫm.
"Kiều Kiều, nếu con không giúp đỡ Lan Lan, cả gia đình này sẽ vỡ vụn. Mẹ không biết làm thế nào nữa."
Tôi im lặng, đôi mắt tôi đẫm lệ. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy mình bị tổn thương sâu sắc. Mọi sự hy sinh của tôi trước đây, giờ đây chỉ là những lời vô nghĩa. Tôi không thể tiếp tục sống trong cái bóng của em gái mình. Tôi không thể để cho tình yêu của mình bị cướp đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro