Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương: 1

những tia nắng dần lên cao những tiếng chim lẫn tiếng gió cứ cuồn cuộn thổi lên trong màn sương long lanh chứa đầy linh khí .

theo từng làn mây những luồng linh khí ngày càng đậm đà tập trung lại một điểm tựa như một nơi phải tươi đẹp lộng lẫy nhưng không , đó chỉ là một ngôi nhà tạm bợ được dựng bởi từng khúc gỗ tựa như sắp đổ mà tạo nên căn nhà xập xệ bố cục giữa khu rừng xanh đầy linh khí.

từ cánh cửa như có thể nhìn từ ngoài vào một cách rõ rệt dần được một cánh tay có phần ốm yếu đẩy nhẹ ra ngoài .

Người vừa rồi là một cô gái với dáng vẻ gày gò được thể hiện qua trang phục tựa mỏng manh của cô gái mỏng manh trong này không phải như một bộ đồ quyến rũ mà là một bộ đồ rất mỏng so với nhiệt độ hiện giờ của sáng sớm mặc vải cũ kĩ nhưng được điểm thêm với nhan sắc của cô gái có phần xinh đẹp hơn khác với mọi vật hiện diện xung quanh đôi mắt tím như con nhà quyền quý nhưng lại có màu tóc đen tựa như nhộm mà thành tạo nên một vẻ đẹp trời ban .

Liếc nhình xung quanh cô chợt nhận thấy có điều khác thường ấy dáo dác nhình xung quanh cất tiếng gọi.

" xuân nhi ? , xuân nhi!?"

Y Cảm thấy lo lắng vì không nghe được tiếng đáp lại nào từ đối phương y buộc vội mái tóc chạy ra ngoài cố gắng tìm kiếm hình bóng của một cô bé có phần nhỏ nhắn hơn y.

* lọt xọt*

tiếng động phát ra không xa lắm so với nơi y đứng y thục mạng chạy qua chỉ mong đó là người mình đang kiếm cánh tay y vương ra đẩy vội bụi gai trên đường dần dần một hình bóng hiện ra thấp thoáng sau cánh rừng y vui vẻ chạy càng nhanh hơn y dùng sức của hai tay tách những cành cây trắng đường qua một bên .

" XUÂN NHỊ !!"

Chợt nụ cười trên môi y thả xuống, lông mày y nhăn lại đồng tử co rút đi nhìn thẳng vào cảnh vật trước mắt bóng hình nhỏ nhắn với chiếc váy trung hoa màu hồng nhạt khuôn mặt xinh xắn và có phần giống với y đấy đúng là người mà y đang tìm em gái của y.

tuy nhiên khuôn mặt hiện giờ của y không phải vui mừng vì tìm được em gái mà là một khuôn mặt thoáng kinh ngạc lẫn sợ hãi vì cô em gái của y không phải đứng trên mặt cỏ xanh biết mà là đứng trên thân xác của năm người trưởng thành mặc đồ kín mít như sát thủ khắp nơi vương vãi là những vũ khí vỡ vụn trên vũng máu dính khắp nơi tình trạng của cả năm người đều đã chết bất đắc kì tử.

y sửng sốt đứng hình nhìn em gái phía trước trên cơ thể cũng dính đầy máu đứng sừng sững ở kia khi bị phát hiện ra bí mật đã giấu bấy lâu xuân nhi cất tiếng.

" ơ c..chị sao chị lại ở..ở đây ?"

Vừa khua tay vừa tiến lại gần chị mình.

" c..chị chị à không như chị nghĩ đâu đ.. đây chỉ là ...là em vô tình đi ngang thôi ạ không phải đâu chị .. chị .."

Giọng nói của xuân nghi dần trở run rẩy hơn cố biện bằng những từ ngữ đúng của bản thân đi dần về phía của chị mình .

" chị...à !!?"

Bất chợt thân thể được một lực cánh tay giữ lấy sờ soạng khắp nơi.

" em không sao chứ ?? Tại sao em lại ở đây ?em đã đi đâu từ sáng vậy ? họ có làm hại em không .."

bị một mớ câu hỏi dồn dập không ngờ tới quá nhanh khiến y không kịp trở tay vì nghĩ chị sẽ sợ hãi và chạy trốn như những người khác khi thấy y giết người .

nhưng chị của y chỉ quan tâm đến y có bị thương hay không y lại không kiềm được ôm chầm lấy chị của mình Vừa khóc vừa nói .

" em sợ " hức "em sợ " huhuhuhu...

thấy xuân nhi khóc quá nhiều cũng không thể ở đây quá lâu nên y bèn đem xuân nhi đến bờ sông tắm rửa sạch sẽ cũng như kiểm qua thân thể của xuân nhi .

nhưng y ngạc nhiên vì trên người y chỉ dính máu của đám người kia chứ không hề có một chút vết tích bị thương gì trên cơ thể.

y ngẩng mặt lên nhìn người em của mình khuôn mặt sưng húp vì khóc nhưng vẫn không thể che đi sắc đẹp mỹ miều của một tiểu thư nhỏ tuổi y đem quần áo mặc vào cho xuân nhi rồi nói.

" đừng khóc nữa dù có ra sao thì chị vẫn sẽ ở bên cạnh em bảo vệ em dù có ra sao đi chăng nữa "

xuân nghi ngước đôi mắt tím như trời sáo của mình lên hỏi lại.

" thật sao ạ?"

Y trả lời.

"tất nhiên chị sẽ không nói dối thiên thần nhỏ của chị rồi "

" ngoan lần sau đừng làm thế nữa nhé chị sẽ lo chết đấy "

xuân nhi bật cười rồi ôm lấy thân người ấy .

" ừ!" "chị cũng vậy nhé "

y cười rồi gật đầu đôi bàn tay đưa ra dắt đứa em của mình ra khỏi khu rừng đầy linh khí ấy thì nguồn linh khí to lớn ấy.

Đó là kết giới của của căn nhà nhỏ kia ra khỏi kết giới liền không thể thấy được bất cứ thứ gì khác ngoài một cánh rừng âm u đáng sợ khác xa so với cảnh vật bên trong cái kết giới này nếu có ai cố tình xông vào đều sẽ bị tổn thương và mất đi 50% công lực của bản thân đây là kết giới do chính mẹ y để lại trước khi chết .

hai chị em nhìn lại cánh rừng thầm nhủ phải cứng rắn hơn nữa , hai chị em dắt tay nhau đi tới ngôi làng gần đó để trao đổi thức ăn và bán một số loại thảo dược bên trong kết giới , đi dọc theo bờ sông xanh biết trong suốt chẳng mấy chốc đã đến được ngôi làng.

một ngôi làng quê bình dị chỉ có vài ngôi nhà xập xệ xây bằng gỗ hoặc rơm cũng có vài gian hàng bày bán các loại nhu yếu phẩm hay thức ăn trong ngôi chợ đông đúc .

hai chị em ẩn mình trong đám đông đi tới chỗ có gian hàng bỏ trống họ bày ra các loại thảo dược để bán cho những thương buôn và nhà thuốc vì là thảo dược ở trong môi trường có linh khí nồng đậm nên phút chốc đã bán hết sạch sành xanh y đếm lại số tiền đã kiếm .

" vừa đủ cho cả tháng "

kéo túi lại cất đi quay sang xuân nhi đang nghịch kiến bên cạnh bảo.

" xuân nhi ăn kẹo hồ lô nào "

xuân nhị vui vẻ chạy lại cười khúc khích .

" thích quá "

hai chị em lại dắt tay nhau đi tìm kẹo hồ lô để mua vừa đi xuân nhi vừa ngân nga hát rất dễ thương y nhình vào xuân nhi miểm cười thầm nhủ.

' yên bình thật , mong rằng nó tồn tại mãi mãi mẹ ha '

đi thêm được một đoạn chợt nghe tiếng quát mắng rất lớn .

" THẰNG NHÓC THỐI DÁM TRỘM ĐỒ CỦA ÔNG XEM ÔNG CÓ ĐÁNH CHẾT NGƯỜI KHÔNG "

y nhình sang thấy một người đàn ông to lớn béo ú trên người đeo đầy vàng là một ông chủ tiệm vàng nổi tiếng trong thôn .

với tính tình thô lỗ không ai dám động chỉ cần ngồi trước quán của ông ta mà không mua gì thì cũng bị ông ta đánh cho một trận rồi đuổi đi thì việc ăn trộm này thì thiếu niên đó khó sống rồi.

nghe lời bàn tán xung quanh không ai lên giúp thiếu niên ấy chỉ biết đứng xem , y cũng không phải người thích lo chuyện bao đồng nên đã dắt tay xuân nhi rời đi và không quan tâm bỗng nhiên một khúc gỗ to tướng lao thẳng vào đầu y khiến y ngã sõng xoài sang một bên ôm đầu đau đớn xuân nhi thấy thế hốt hoảng không ngừng la lớn.

" CHỊ CHỊ ƠI , chị có sao không .."

đáng nói xuân nhi thấy được một dòng máu đỏ thẩm chảy từ trán y chảy xuống không ngừng, dòng máu nóng hổi đỏ rực lại càn làm cho đôi mắt xuân nhi co rút lại tay môi run rẩy sợ hãi .

" c..ch..chị??"

xuân nghi vội lấy khăn và ít thảo dược y lén giấu trong túi ra đắp lên cho y , mọi người xung quanh cũng hoảng hốt xúm lại hỏi han y tên chủ tiệm vàng kia thấy đụng chuyện lớn nhưng vẫn vên mặt lên nói .

" phi ! ai kiêu có mắt như mù đụng trúng gậy của lão tử đây là phước phần của ngươi rồi "

Lời nói của lão khiến mọi người xung quanh cũng phải khó chịu chính hắn là người gây chuyện vậy mà còn đổ lên đầu người khác .

Lão cũng không được nhiều người trong thôn ưa cho lắm chỉ có những tên hám tiền mới dám qua lại nịnh bợ hắn như thế đã khiến cho sự hận thù của làng với lão cũng ngày càng tăng.

Nhình thân hình y nhỏ nhắn ốm yếu nằm rạp dưới đất các cô , thím diều y vào hiên nhà đắp thuốc chữa trị ..

Bấy giờ xuân nhi mới bước ra giữa đám đông nhìn chằm chằm vào lão với ánh mắt đáng sợ nhất răng y nghiến chặt vào nhau tạo ra tiếng ken két đáng sợ khiến cho mọi người phải chú ý đến .

Lão béo kia cũng cảm nhận được sát khí tỏa ra từ con nhóc mặc váy ấy nhưng nghĩ con nhóc như thế thì làm được gì liền quát .

" nhình gì!! Còn không mau cút ra chỗ khác kẻo lão tử đây lại cho một gậy bây giờ!"

Vừa nói vừa bày ra dáng vẻ hung dữ nhất nhưng dường như người trước mắt lại không có gì là sợ hãi mà lại càng tức giận hơn ban nảy mặc lão bắt đầu đổ mồ hôi .

"NHÌN GÌ LÃO TỬ MÓC MẮT NGƯƠI BÂY GIỜ "

Y không nói một lời nào nhẹ nhàng đi thật nhanh tới sát cạnh lão váy của y nhẹ bay lên để lộn bên dưới lại có đính một con dao nhỏ đen nhánh , với thân thể nhanh nhẹn y đem con dao dí sát thẳng vào cổ của lão đồng thời dùng lực nảy lên cổ ông ta như có thể nắm đầu của lão mà vặng ra bất cứ lúc nào .

Bây giờ người xung quanh đã trở nên hoảng hốt không hiểu chuyện gì đang diễn ra trước mắt nhưng lại chẳng có ai ngăn cản cô nhóc ấy lại .

Bấy giờ lão ta đã sợ đến vãi cả ra quần rồi hắn cảm nhận được cái chết trước mắt mình nếu cử động là tôi ngay ,
Lão bèn nhỏ giọng .

" nhóc à .. T.. Ta với nhóc không thù không oán ..."

Chưa kiệp nói hết câu cô nhóc gằn giọng nói.

" có ! người đánh chị của ta bị thương nặng... NGƯƠI ! ĐÁNG ! CHẾT !!! "

* xẹt...*

Tiếng dao nhỏ lướt qua nhanh như gió máu từ cổ họng phun ra do khoảng trống bất ngờ tại nơi hô hấp khiến máu bắn ra nhiều đến rợn người thân thể lão vô lực ngã xuống đường chỉ còn lại cái thân bất động ngã dưới đất.

Bấy giờ cô bé đã ra nhát dao kia đã đáp đất bằng chân dẫm lên thân xác hắn trên tay chính là đầu của gã mắt chưa nhắm miệng chảy đầy máu , từng dòng máu cứ thế len lỏi theo từng khẻ tay rơi xuống đất tạo nên một thác máu kinh dị rợn người.

Khung cảnh kinh hãi của y tạo ra giữa khu chợ đông nghẹt người khiến ai cũng bất giác nổi da gà nhưng lại không ai lo sợ về sự nguy hiểm của bản thân vì mọi người biết y chỉ giết chết người làm hại đến hai chị em họ thôi .

Vì trước giờ tất cả những người trong làng ai cũng yêu quý hai chị em họ chỉ có lão béo là ngoại lệ mà thôi .

Y đi lại trước một người cất giọng ngọt ngào bảo.

" c..chị của con sao rồi ah "

Cô thím đã chăm sóc chị của y này , họ cũng chứng kiến tất cả nhưng vẫn điềm đạm trả lời .

" chị của chóc ổn rồi đã băng bó rồi một lát sẽ tỉnh thôi "

Nói xong thím ngồi xuống bụng lấy vai y nói.

" nếu không muốn thấy chị của nhóc giận nhóc hãy xử lý sạch sẽ mọi thứ đi "

Y đỏ mặc vâng dạ rồi đi thay đi bộ đồ dính đầy máu của y đi , những người dân cũng giúp sức lau dọn cái xác lão kia vài người còn dẫm đạp lên xác hắn như chuốc giận cho sự bức xúc của mấy năm nay.

Thế nhưng xuân nhi từ nảy đến giờ vẫn không phát giắc ra có một ánh mắt màu cam xâu láy đã giỏi theo từng hành động , trạng thái mà xuân nhi đã thể hiện từ nảy giờ ánh mắt màu cam đen láy ấy lại dần có lại tia sáng lấp lánh của cuộc đời mình , y nhỉnh xuân nhi với anh mắt như tìm được hy vọng sống cứ thế mà nhìn mãi theo bóng lưng của xuân nhi mà lầm bầm .

" tìm được rồi .."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #docthidoc