Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Địa ngục bắt đầu

- Con đĩ này, mày vậy mà dám làm cho Trần thiếu nổi giận.

Mama vả chan  chất  vào gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống của cô. Trên mặt , tay và váy của cô bây giờ máu và rượu đã khô đóng vảy lên da thịt. Mùi máu tanh hòa với rượu nồng lên tận mũi đến phát ngấy. Căn phòng tràn ngập những mảnh thủy tinh vỡ.

Bà ta không thương tiếc đánh vào mặt cô những cú trời giáng. Cô ngây ngốc xụi lơ trên sàn đá lạnh lẽo.

Cô không biết bây giờ là mấy giờ rồi nhưng đối diện với sự giận dữ của mama cô chắc chắn rằng cô vẫn còn sống . Trải qua khoảnh khắc kinh hoàng ngày hôm qua, cô vẫn may mắn cứu vớt được tính mạng mong manh vào hành động phản kháng cuối cùng.

Nước mắt cô rơi xuống khi nhìn những mảnh giấy vụn nhàu nhĩ xung quanh. Thế là chấm hết, mọi hi vọng và tính toán cho tương lai sáng lạng mà cô bỏ ra cả buổi sáng ngày hôm qua chỉ để thao thao với cô bạn cùng phòng đã tan biến trong chốc lát ấy.

Cô tuyệt vọng ôm lấy gương mặt mình mà òa lên khóc.

- Con điên này mày còn dám gào mồm chó của mày lên sao.

Bà ta lại tặng cô thêm cái tát nữa. Nó khiến cô gục hẳn xuống sàn.

- Ngồi dậy cho tao.

Bà ta bừng bừng lửa giận hét lớn. Dư âm khiến lông mi giả dày cộp rẻ tiền mà bà ta đang dính trên mắt cũng lung lay như muốn rụng ra.

Cô khó khăn chống tay ngồi dậy, bàn tay cô đè  lên mảnh sành dưới sàn đau nhói. Máu rỉ nhẹ ta.

Cô nhìn vào mắt bà ta một cách đờ đẫn.

- Con chó này, mày còn dám trơ mắt ra nhìn tao?

Bà ta cầm vỏ chai rượu bên cạnh phang  thật mạnh vào thái dương  của cô. Phát đánh này khiến cô không còn chống cự nổi nữa. Mảnh chai vỡ đâm sâu vào huyệt thái dương. Đầu nghẹo sang bên như gẫy gập.

- Mama đang làm gì thế.

Chu ly- cô nàng cùng phòng với cô vô tình đi ngang qua bắt gặp cảnh này hoảng sợ lao đến. Nàng ôm lấy cơ thể lạnh toát của cô vào lòng, bảo vệ cô khỏi những cú đánh liên tiếp sau đó.

Người nàng mơ hồ có tiếng rặn nứt của xương cốt phát ra.

Sau một hồi phát tiết, bà ta quăng mạnh chiếc gậy gỗ vào góc tường, phừng phừng khí thế đứng lên.

- Mày to gan rồi đấy, đám nhãi hôi chúng mày con dám bao che cho nhau.

- Lôi chúng về phòng tập thể cho ta.

Bà ta đánh bờ mông lúng nính đi ra ngoài, vài tên đàn ông lực lưỡng mặc đồ đen bước vào, lôi xềnh xệch hai cô ra ngoài.

Chúng thẳng tay vứt hai người vào căn phòng bừa bộn nhưng chứa đến tận hai mươi người. Khắp bơi đều là áo ngực và quần lót. Mùi hôi từ quần áo ẩm mốc lâu ngày không được giặt hòa với mùi nước hoa nồng nặc bốc lên.

Chu Ly gập người nôn khan vài lần, tên đàn ông to khỏe đạp thật mạnh vào người khiến nàng ngã dúi dụi về đằng trước.

Hắn đóng cánh cửa như vô cùng bực dọc.

Nàng đau đớn ôm lấy khuân mặt, đưa bàn tay quẹt đi dòng máu tươi đang ứa ra từ khóe miệng. Lồm cồm bò đến bên cái thân thể tái nhợt đang nằm cong queo trên sàn của Uyển Nhi.

Nàng đỡ đầu cô lên vỗ vỗ .

- Này , tỉnh dậy, tỉnh dậy.

- Dô , đây không phải là Chu Ly và Uyển Nhi cô nương sao. Mới hôm trước còn vênh váo đi qua chỗ bọn tao không thèm chào mà hôm nay lại thân tàn ma dại bị đẩy về cái ổ chó này rồi à?

Mấy cô gái ngồi trong góc phòng từ lâu , nghe thấy động tĩnh nên bước ra xem. Nào ngờ lại gặp phải hai " cố nhân" mà họ vẫn luôn ghét bỏ.

Cái sắc đẹp của Uyển Nhi và tình bạn mà hai người dành cho nhau - Không mưu kế, không giả tạo khiến họ ganh ghét đó kị. Họ luôn tìm cách chơi xấu hai cô và mách lẻo với mama để tặng cho hai cô những trận đòn roi không dưng lại đến.

Chính những lần kế hoạch bỏ trốn của Uyển Nhi tưởng như được vạch ra và lên kế hoạch một cách hoàn hảo nhưng lại thất bại ở phút cuối. Đó không phải là cô xui xẻo mà toàn là những phước phần cô được ban tặng bởi sự đố kị của mấy ả.

Lần này cũng vậy, hôm qua khi anh nhanh chóng đi ra khỏi căn phòng với khuân mặt không mấy vui vẻ. Mọi cử chỉ và thái độ của anh đều được các ả bẩm báo lại với mama. Sự việc thật không đến lỗi quá nghiêm trọng cho đến khi nó đước thêm nếm bằng những lọ mắm , muối gia truyền mặn chát của những kẻ mách lẻo ngoan độc.

Thế nên hôm nay mới có một màn hành hạ mãn nhãn như vậy.

Chu Ly phóng ánh mắt đanh thép nhìn về phía những cô ả lẳng lơ.

- Tao biết là chúng mày.

Ả ta cười dả lả bước đến ngồi xuống. Trong căn phòng âm u chỉ có ánh sáng từ cửa sổ hắt vào, ả ta đưa móng tay nhọn hoắt dài thoòng nâng cằm nàng lên.

- Đúng vậy. Mày có cảm thấy vui với món quà mọn tao ban tặng không?

Chu Ly nắm chặt gấu váy của mình, nhìn ả ta như muốn ăn tươi nuốt sống.

Tại sao trên đời này lại tồn tại những ả đàn bà vừa ti tiện lại vừa xúc phạm thẩm mĩ của người khác như này được chứ.

Móng tay ả ta đâm sâu hơn vào mảng da dưới cổ Chu Ly,  nàng giơ tay hất mạnh nó ra.

- Cút ra chỗ khác.

Chu Ly chật vật đứng lên , quăng đôi cao gót xanh lam sang góc tường. Chân đất đạp lên đống quần áo vứt bừa bãi trên sàn mà ra sức lôi cái thân thể không phản ứng của Uyển Nhi đến cạnh giường.

Nàng đặt cô dựa vào tường, hất văng tất cả chăn ga và quần áo đủ sắc màu trên chiếc giường tầng ọp ẹp xuống sàn. Tập tễnh đi đến ngăn tủ gỗ cũ cuối phòng, lôi ra chiếc ga giường trắng tinh , trải lên  đệm.

- Tao mượn tạm chỗ này của chúng mày.

Thấy Chu Ly tính khí có vẻ khó nhằn, mấy ả vênh mặt kênh kiệu cao giọng.

- Bố thí cho mày hôm nay.

Rồi ưỡn ẹo đi ra.

Nàng lườm  theo bóng lưng quê mùa của mấy ả, tiến đến xốc người cô lên. Cởi ra chiếc váy bẩn, trên người cô có vài vết rách máu đã két  đặc. Lòng bàn tay có hai vệt rách dài, vết sâu nhất vẫn còn chảy máu.

Chu Ly cau mày nhìn cô khó hiểu.

Đang yên đang lành , hôm qua vẫn còn vui vẻ kể cho cô nghe phát phiền về kế hoạch tương lai. Ấy vậy mà sáng nay đã thành ra cái bộ dạng này rồi.

Nàng thở  dài bê từ trong phòng tắm ra chậu nước ấm . Ngồi sang bên cầm lấy nhíp nhỏ cẩn thận nhổ mảnh sành từ thái dương.

Giặt khăn lau khắp cơ thể cô. Xức lên thuốc sát trùng rồi lấy băng gạc tỉ mỉ băng lại từng vết thương.

Nàng lấy tay vuốt lên gương mặt nhợt nhạt của cô, lưu luyến bước ra khỏi phòng.

..............

Buổi tối, Chu Ly váy vóc xộc xệch,  tay bưng khay cháo vẫn còn bốc nghi ngút khói bước vào. Nàng nhìn quanh căn phòng bừa bộn. Thở hắt ra nhẹ nhõm khi mấy con ả tắc kè hoa kia chưa về phòng.

Chắc vẫn đang còn dây dưa với mấy lão già lắm tiền xấu mã.

Hôm nay nàng may mắn vớ được tên trai trẻ khù khờ, moi được một ít tiền và tỉ tê hắn vài câu đường mật để được thả đi sớm.

Nàng lại đá đôi cao gót sang góc  tường, nhanh chân ngồi xuống bên cô.

Đưa tay lên gần mũi Uyển Nhi, hơi thở cô yếu ớt đứt quãng. Nàng với tay bật công tắc đèn bên bạnh, ánh đèn le lói hắt ra từ góc giường.

Đỡ Uyển Nhi ngồi dựa vào gối, nàng giặt khăn bằng nước ấm lau nhẹ cho cô.

Sau đó múc từng thìa cháo cẩn thận thổi cho nguội bớt rồi bón.

Cơ hàm của Uyển Nhi cứng ngắc,  cháo không trôi vào miệng mà lại chảy ngược ra ngoài.

Lường trước được tình huống này, nàng lôi ra từ túi sách bịch truyền đạm,  dứt khoát cắm kim chuyền vào tay Uyển Nhi rồi treo bịch lên thành giường cũ.

Nàng ăn vội chỗ cháo thừa. Bước vào nhà tắm kì cọ thân thể. Nàng cầm búi lưới chà thật mạnh lên cơ thể trắng mịn như muốn gột rửa thật sạch sự nhơ bẩn bám trên đó, đôi mắt uất hận nhìn mình trong gương.

Lúc lâu sau nàng bước ra , mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, mái tóc thơm ngát ướt nhẹp nhỏ nước xuống sàn. Nàng cầm lấy khăn bông tiện tay quấn lên, tiến đến nhìn cô.

Đã bớt nhợt nhạt hơn trước, bịch nước đã cạn dần. Nàng thay một bịch khác rồi chầm chậm bước đến bên hộc tủ lấy ra quyển sổ da bé, mở bung nắp bút rồi viết gì đó. Nàng cất quyển sổ về chỗ của nó.

Chu Ly với lấy cây chổi cùn quét đống quần áo bẩn dưới sàn chỗ giường Uyển Nhi đang nằm , ủn thành một đống dưới gầm giường của ả nào đó cùng phòng.

Quay người bê chậu quần áo đã giặt tay khi nãy phơi ra ngoài ban công lộng gió.

Trời tối cuối xuân gió vẫn còn hơi chút lạnh.

Nàng quay trở lại căn phòng , ngồi bên cạnh Uyển Nhi,  ngắm nghía cô một lúc rồi thiếp đi lúc nào không biết.

Bây giờ đã là ba giờ sáng.

Mấy con ả lẳng lơ vẫn đang chăm chỉ tiếp khách trong căn phòng lớn với mấy lão già râu ria xồm xoàm.

Có ả mải miết đung đưa những đường nhảy uyển chuyển bên cột y lốc lạnh giá.

Có ả đang đon đả mời lão già bằng tuổi bố mình ly rượu Vodka đắt tiền.

Lại có ả đang bận bịu thỏa mãn cái chày tý hon nhăn nheo của lãi khách xộp . Nó nhỏ đến nỗi cô ta ngậm nó mà không cảm nhận được sự tồn tại trong khuân miệng mình. Ả ta vừa đưa chiếc lưỡi ướt át của mình liếm lấy cái chày nhăn nhúm của lão mà nghĩ không biết có lên hi sinh bộ móng tay đắt đỏ mới làm của mình để kéo xem nó có dài thêm ra được chút nào không.

Khổ nhất vẫn là con ả ngồi khuất trong góc phòng. Bị hai gã đại gia có thú tính biến thái lột hết đồ lót đưa lên mũi ngửi thật thích thú. Hai gã cùng nhau nhét hai viên thuốc tròn tròn trắng trắng vào miệng ả ta. Vài phút sau đã thấy ả thân trần như nhộng trợn trắng mắt lên , miệng trào bọt  trắng mà giật giật như bị  co cơ.

Cả căn phòng tràn  ngập khói thuốc và mùi kích tình. Nhạc xập xình cùng những điếu cỏ thơm khiến những kẻ  đang ngồi đây trở lên đầy thú  tính. Ánh đèn nhấp nháy đưa những con sói đói mùi tình dục rơi vào cơn thèm khát.

Gái  đẹp, đồ ngon, rượu nặng và những trò tiêu khiển đê hèn đưa con người đến với vùng đất đen tối đầy nguy hiểm.

Đêm nay chắc hẳn mấy ả sẽ có một kí ức đẹp nhất đời. Sự hoan lạc và lòng tham hư vinh sẽ dẫn lối các ả đến nơi vốn thuộc về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #akumasan