Chap 11: Bầu Trời Xanh
1 tuần sau :
Sức khỏe của Woohuyn hồi phục lại rất nhanh , đã được xuất viện .
Nó vừa về tới nhà thì nhận được điện thoại :
_'' Alô ! ''
_'' Anh đây ! ''
_'' Anh Sunggyu ! Mấy hôm nay anh đi đâu vậy ? ''
Nó vừa mừng vừa bất ngờ khi nhận được điện thoại của Sunggyu .
Từ khi ở bệnh viện , Sunggyu chỉ xuất hiện 2 lần rồi ko thấy nữa , ở nhà cũng ko gặp .
_'' À ! Tại anh có chút chuyện bận ! ''
_'' Vậy h anh đang ở đâu thế ? ''
_'' Sân bay ! ''
_'' Hả ? Sao lại ở sân bay ? ''
_'' Gia đình anh muốn anh về Mỹ học tập để quản lý công ty của ba nên hôm nay anh phải đi ! ''
_'' Sao ạ ? anh đợi 1 chút , em ra sân bay tiễn anh ''
Cúp điện thoại , nó báo cho Woohuyn & Hoya biết , rồi cùng nhau ra sân bay .
Đến nơi , nó chạy thật nhah vào tìm Sunggyu .
_'' Yoona '' . Sunggyu thấy nó liền mỉm cười
_'' Hộc....hộc...sao....anh đi ...bất ngờ....vậy '' . Nó vừa thở vừa nói
_'' Đúng đó . Sao mày đi bất ngờ vậy ? '' . Hoya nhìn Sunggyu
_''Tại tao chưa nói vs tụi bây thôi , chứ chuyện này quyết định được 1 tuần rồi''
_'' Mày thật là .. '' Hắn huých vào vai Sunggyu
Bất chợt , Sunggyu tiến đến , ôm chầm lấy nó .
Nó bất ngờ , đứng im như tượng .
Rồi Sunggyu khom người xuống thủ thỉ vào tai nó :
_'' Hôm đó , ko phải anh đùa đâu . Đồ ngốc ạ ! ''
Lời nói nhẹ nhàng ấy đủ để nó nghe được .
Buông vòng tay đang ôm nó ra , Sunggyu mỉm cười :
_'' Thôi , trễ rồi . Tạm biệt ''
_'' Nhớ gọi điện cho tụi tao đấy ! ''
Rồi Sunggyu way đi .
Nó vẫn còn bất ngờ , sao nó thấy mình có lỗi quá !
_'' Anh Sunggyu ..'' . Nó gọi vs theo Sunggyu .
Khẽ nhíu mày , rồi cười nhẹ 1 cái , Sunggyu way đầu lại nhìn nó :
_'' Ko sao đâu ! À , nếu 2 tên đó ăn hiếp em , em cứ gọi cho anh , anh sẽ thay em trừng trị tụi nó . Tạm biệt em ! ''
Lời nói vừa dứt thì y như rằng , có 2 ánh mắt rực lửa nhìn Sunggyu .
Thấy Sunggyu mỉm cười , nó ko lo nữa , đưa tay chào tạm biệt Sunggyu .
Máy bay cất cánh bay lên ko trung . Sunggyu ngồi nhìn ra cửa sổ .
Trông ý nghĩ của Sunggyu , Nó giống như bầu trời kia vậy , chỉ nhìn thấy được , ở bên được , nhưng mãi mãi ko thể chạm vào được .......
Ánh mắt Sunggyu mag 1 nỗi buồn mang mác ...Lần đi này , có thể Sunggyu sẽ quên được nó hoặc cũng có thể ko ? ......
Dù xa nó , Sunggyu pit mình sẽ rất nhớ , nhưng nếu cứ như vậy , sẽ làm nó khó xử & Sunggyu sẽ càng đau lòng hơn ..
Đưa ánh mắt nhìn bầu trời xanh , Sunggyu khẽ mỉm cười , gương mặt tựa thiên thần ...
'' Tạm biệt em . Cô bé ngốc ! ''
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro