Chương 1
Nắng hôm nay thật đẹp những tia nắng đủ màu sắc xuyên qua những tán lá cùng tiếng chim ríu rít tạo nên một khung cảnh thật ấm áp.
Cộp cộp cộp tiếng bước chân từ xa vọng tới . Một bàn tay chạm nhẹ vào đầu tôi cùng chất giọng quen thuộc
Đi thôi Tiểu Bạch
Ừa - giọng nói nhẹ nhàng
Tử Thần à hôm nay cậu có bận không tớ....
À tớ có hẹn rồi nhưng cậu muốn rủ tớ đi đâu hả
Tiểu Bạch lắc đầu , trầm mặt cuối đầu xuống lẳng lặng đi tới trường cùng Tử Thần.
Tiểu Bạch với khuôn mặt ủ rũ bước vào phòng học , vừa ngồi xuống đã úp mặt vào bàn
Lần nào cũng vậy chả bao giờ mình hẹn được cậu ấy làm bạn với nhau được 10 năm mà mình chưa bao giờ thành công hết ...- nói lẩm bẩm
Tiểu Bạch nhìn sang Tử Thần , nhìn không chớp mắt rồi thở một hơi dài. Tử Thần nhìn sang cô hốt hoảng tránh ánh mắt của cậu
Từ đằng xa có tiếng bước chân
Tiểu Bạch à thành công không - Liên Hoa bạn Tiểu Bạch
Tiểu Bạch lắc đầu
Hey để tớ giúp cậu
Sao mà giúp được cậu ấy có hẹn rồi
Tớ biết cậu ấy đi đâu mà
Tiểu Bạch bật dậy với gương mặt hớn hở :
Thật hả ?
Ừa buổi tiệc của Nam Vương và hoa khôi
Tiểu Bạch lại ủ rũ trả lời :
Nhưng tớ đâu được mời
Thì tớ mời cậu
Hả
Đêm xuống Tiểu Bạch mặc một chiếc đầm xòe màu trắng , trên ngực có một cái nơ xinh xắn,cô đứng trước một nơi ồn ào nơi của những bữa tiệc đêm cô chần chừ không muốn đi vào , cô lùi về sau thì va phải Tử Thần. Tử Thần hốt hoảng nhìn vào cô :
Sao cậu lại ở đây
Tiểu Bạch lấp lửng , lấp bấp :
Tớ... tớ....tớ....
Liên Hoa từ đằng sau đi tới khoác tay lên vai cô
Tớ mời cậu ấy đến đó , càng đông càng vui mà , đi thôi vào trong thôi bữa tiệc bắt đầu rồi đó
Tiểu Bạch đứng sựng lại :
Tớ nghĩ mình nên đi về
Tiểu Bạch xoay người đi thì Tử Thần kéo cô vào trong .
Sau khi mọi người tụ tập đông đủ buổi tiệc cũng bắt đầu, xung quanh là tiếng nhạc ồn ào , tiếng mọi người la hét cụng ly , mọi người cùng vui vẻ ca hát cười đùa chỉ riêng Tiểu Bạch cô ngồi một góc nhìn xung quanh cảm thấy bất an vô cùng không phải vì cô lạ lẫm nơi đây mà vì đây là nơi cô làm thêm , ngày hôm nay là ngày cô xin nghĩ phép vậy mà ngay bây giờ đây cô lại ngồi ở đây
Tiểu Bạch chầm chậm bước lại Liên Hoa ghé vào tay cô :
Tớ về trước đây
Liên hoa nắm tay cô la lên :
Tử Thần à sao cậu không chăm sóc Tiểu Bạch hả cậu ấy muốn về rồi
Tiểu Bạch bịch miệng Liên Hoa
Không phải như vậy mà
Tử Thần bước lại gần cô
Cậu thấy không thoải mái à
Không phải , tớ đi vệ sinh cái nha
Tiểu Bạch mở cửa chạy ra ngoài , Tử Thần không yên tâm bèn vội chạy theo
Tiểu Bạch ra tới cửa thì gặp bà chủ , cô vội vàng chạy nhưng bị tóm lại
Không phải xin nghỉ nhà có chuyện à
Cô cười gượng :
Nghỉ gì chứ bà nhận nhằm người rồi
Sao tôi nhận nhằm được nhân viên của tôi tôi nhớ mặt rất rõ đó
Từ xa vọng đến giọng của Tử Thần : Dương Tiểu Bạch cậu đâu rồi
Tiểu Bạch vội vàng đẩy tay bà chủ ra :
Tôi sẽ giải thích sau
Cô vội vã chạy đi . Chạy tới bên Tử Thần
Tử Thần sao vậy
Cậu đi đâu vậy hả sao nói đi WC mà
Tớ không tìm được đường ấy mà - cười gượng
Mình vào trong thôi Tử Thần
Két...két...
Ây da đi cùng nhau lâu vậy hả . Tử Thần lại đây có người kiếm cậu đó
Một cô gái xinh đẹp với bộ váy sexy đột nhiên chạy lại ôm Tử Thần,Tử Thần ôm eo cô ấy nhìn họ thật tình tứ
Cô gái ấy đột nhiên hỏi :
Cô ấy là ai vậy anh , hàng mới của anh hả
Tử Thần thản nhiên trả lời:
Là bạn anh thôi
Ngay lúc đó tim tôi như chết lặng dù đây không phải lần đầu tôi thấy điều này và cũng không phải lần đầu tôi nghe thấy những câu nói này từ cậu ấy , tôi thật sự chịu không nổi rồi
Tử Thần tớ thấy hơi mệt tớ về trước đây
Cậu cần tớ đưa cậu về không
Tớ tự đi tới đây thì có thể tự về được, tớ về đây .
Tiểu Bạch bước ra với đôi mắt lưng chừng nước mắt cô vừa đi vừa khóc dù đã cố không để phải khóc như này nhưng những giọt nước mắt cứ rơi trên gò má cô , lúc ấy cô tự hỏi lòng mình tại sao phải đau khổ như vậy tại sao không chịu buông bỏ , tại sao lại chấp niệm quá lớn tới những điều không bao giờ mình có được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro