Phân 5. Bữa tiếc của những người thừa kế
Jungkook năm nay 18 tuổi, chỉ cần hết năm nay, ngay khi tuổi 19 của cậu lên ngôi, cậu sẽ chính thức là người thừa kế của gia đình này.
Bây giờ phải bắt đầu học hành nghiêm túc rồi đây. Nếu nói thời gian cậu học, ắt hẳn là phải hai năm trước, lúc ấy cậu đang học năm nhất. Nhưng vì lúc đó cậu không muốn gia nhập vào thế giới ngầm kia, vì thế đã không học. Nhưng bây giờ, xem ra không học là không được rồi. Cậu học gì? Đương nhiên là học cách cư xử, phong thái lãnh đạo, cách xử lý những tình huống và cách để gia nhập "cuộc chiến" rồi.
Hôm nay là chủ nhật, không có tiết học gì cả, cậu cũng không phải quân nghiện game. Nên là sẽ đi một chuyến đến công ty của cha mình. Trực tiếp tham gia cuộc họp đại biểu của công ty, tận tay xử lý những hợp đồng sau đó đưa cho cha mình xét duyệt lại, cùng đi đàm phán đối tác với cha thay cho cô thư ký,... Trong ngày hôm nay, cậu đã làm đủ thứ việc, bây giờ mới cảm nhận được cha cậu đã vất như thế nào.
Hiện tại cậu đang xem lại danh sách của những thu nhập cả năm qua. Đa số đều đi lên, không có gì đáng bận tâm, nhưng có điều, vì sao tháng 11 và tháng 12 lại tăng lên ít như thế? Không phải là cuối năm nên người ta không đụng vào đi?
"Cha, tại sao doanh thu hai tháng cuối năm ngoái lại không cao?" Jungkook hơi nheo mày, cậu quả thật không thích nhìn thấy con số nhỏ bé này trong danh sách của công ty. "Vì một số trục trặc thôi, con đã tìm ra cách giải quyết?"
Jungkook nghe cha mình nói, ngước ánh mắt lên nhìn ông. Chần chừ một lúc như đang suy nghĩ gì đó, cậu mới chắc chắn gật đầu một cái. Hai cha con họ ngồi trong phòng chủ tịch bàn luận với nhau về cách giải quyết con số này. Jungkook đã luôn nghĩ, những con số này sao lại quá xấu xí, nhất định phải "tẩy chay" nó ra. Ông khá bất ngờ với khả năng tư duy của con trai, cách cậu suy luận để ra được nguyên nhân sau đó mới tìm đến việc giải quyết cái nguyên nhân ấy, quả thật rất ít người có thể nghĩ như vậy. Đã số đều nghĩ làm sao để giải quyết vấn đề đây? Đi hướng này, hướng này, đánh vào thị trường này, hợp tác với công ty này, bán cổ phần này, nhưng riêng con trai ông lại đi tìm vẫn đề cốt yếu, quả như ông mong đợi.
*****
Bây giờ là 11 giờ, cậu đã làm việc cực lực ở công ty của cha mình, bây giờ sẽ đi dạo Seoul vào ban đêm. Quả thực Seoul ban đêm thật đẹp, rực rỡ những ánh đèn đường nhấp nháy, người qua kẻ lại so với giờ này thì không quá nhiều, rất ít.
Cậu tìm đến một chiếc xe bán đồ ăn đêm nóng hổi ở bên đường, trời rất lạnh, ăn vào thì vô cùng tuyệt vời, khói bốc nghi ngút, che cả tầm mắt cậu. Mua thật nhiều sau đó cầm đi dạo xung quanh, đang đi cậu chợt bị khựng lại. Người đang ngồi trong công viên kia, sao nhìn quen như thế? Tiến đến gần hơn một chút, đúng như suy đoán của cậu, chính là Lisa, cô nàng người Thái.
Nhưng tại sao cô lại ở đây một mình?
Cậu đi vòng lên trước mặt cô, nở nụ cười. Khi Lisa ngước lên nhìn, cậu mới mở miệng. "Tôi ngồi đây nhé?" cậu hỏi nhẹ. Lisa lại cúi xuống, suy nghĩ gì đó thì ngồi xích qua một bên cho cậu ngồi. Jungkook đương nhiên trong lòng vui sướng không ngừng nghỉ. Vui vẻ ngồi xuống cạnh người đẹp, tươi cười nói tiếp. "Tôi không biết liệu có phải cậu ghét tôi hay không, nhưng có vẻ cậu không muốn nói chuyện với tôi?" cậu nói với tông giọng vô cùng ấm áp.
Lisa vẫn không mở miệng, quay sang nhìn Jungkook như muốn nghe cậu nói tiếp. Jungkook cũng nhìn cô, trong lòng lại thầm thở dài. "Có lẽ tôi đoán đúng......" cậu khẽ cười khổ, lại quay sang nhìn cô thêm lần nữa. Lần này, Jungkook bạo gan đưa tay lên, vén những lọn tóc còn đang vương vấn trên gương mặt xinh xắn của cô, giọng ôn nhu. "...... hoặc là không!" cậu ngưởng đầu lên, hít một hơi thật sâu.
Lisa vẫn không có động tĩnh, cô chỉ nhìn chằm chằm vào người con trai bên cạnh mình. Cô không phải là không muốn nói chuyện, cũng chẳng phải ghét ai cả. Vì trong lòng cô đang mang theo một nỗi đau lớn, một nỗi sợ riêng, ngoài Jennie ra, cô quả thật chẳng muốn nói chuyện với ai. Trong đầu của cô luôn nghĩ, khi cô nói chuyện với họ, chắc chắn sẽ có ngày trở nên thân thiết, bọn họ sẽ tìm ra được gia thế và quá khứ đáng sợ của cô.
"Sao lại ngồi một mình ở đây?" Jungkook thấy cô cứ nhìn chằm mình mà không nói gì, đành hỏi. Lisa khẽ lắc đầu, cô không đi một mình. Lúc đầu là đi với Jennie nhưng ông Kim lại điện thoại gấp, kêu bạn thân trở về. Jennie muốn cùng cô về, nhưng cô lại nói muốn ở lại ngắm trời đêm, vì thế Jennie đành miễn cưỡng đi về. Trước khi đi còn không quên dặn dò. "Có gì phải gọi tớ!".
Lisa nhìn lên bầu trời đầy sao, bất chợt đứng dậy, xoay người đối diện với cậu. Jungkook cũng theo phản xạ mà ngước lên, trong đầu đang thắc mắc, cô đứng trước mặt cậu làm gì. Lisa nhìn người đang ngồi, hai tay dang rộng, miệng khẽ nở nụ cười, mắt hướng lên trời. "Ý cậu là......" Jungkook nheo mày, đứng lên theo cô.
Lisa chỉ nhìn cậu rồi bật cười thành tiếng, gật đầu chắc nịch rồi quay người bỏ đi. Jungkook thấy người con gái đang đi xa dần, chân muốn đuổi theo cũng không thể, giống như có ai đó đang cố níu cậu ở lại. Dù không chắc lắm nhưng trong đầu cậu đang suy nghĩ, Lisa không phải là đang nói rằng cô ấy chấp nhận cậu làm bạn đấy chứ? Nếu là thật thì cậu chắc chắn là đang rất vui. Hình ảnh vừa rồi cho thấy được tư thế của những đứa trẻ nắm chặt lấy tay nhau. Lisa dang rộng hai tay, có phải ý muốn nói, cậu sẽ nắm một tay và Jennie là tay còn lại? Hay sâu xa hơn một chút, đây chính là tư thế thể hiện sự thân mật khi sắp ôm nhau chào hỏi.
Dù không biết là thế nào nhưng chỉ cần Lisa có chút cảm giác với cậu, như vậy cũng đủ rồi. Hôm nay dù làm việc mệt mỏi, thế nhưng tâm sự cùng cô, cậu liền cảm thấy bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến hết. Đứng bật dậy, vươn vai để dãn cơ, cậu vui vẻ trở về nhà.
*****
Đang nằm trên giường nghe nhạc, Jennie bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa. Bây giờ là 12 giờ hơn, ai có thể qua phòng cô vào giờ này ngoài Lisa ra chứ? Đứng dậy chạy ra mở cửa, đúng như cô đoán, Lisa đang đứng sẵn bên ngoài.
"Ngủ không được à?" Jennie vui vẻ nói, không quên kéo bạn vào. Lisa vừa vào trong đã lập tức chạy lại giường rồi phóng lên đó. Nhìn hình ảnh giống hệt con nít của cô, Jennie không khỏi bật cười thành tiếng. "Mới về sao?" Jennie không bao giờ nghĩ Lisa lại về trễ đến vậy, tò mò hỏi.
"Tớ gặp một cậu bạn cùng lớp!" Lisa nằm ngay ngắn để Jennie có thể nằm cùng. Sau khi cả hai đã yên vị trên chiếc giường, Jennie mới mở miệng. "Ai thế?"
Cô quay sang nhìn Jennie, nở nụ cười tươi. "Cậu đoán xem?" Jennie cảm thấy khó hiểu, chưa bao giờ Lisa lại đặt ngược câu hỏi lại cho cô như thế. Tuy có chút bất ngờ nhưng cũng không quên trả lời. "Bạn cùng bàn của cậu?"
"Đúng thế!" Lisa gật đầu. Quả thật cô tuy không biết tên của cậu ta, vì bao lần nói chuyện, cậu ta chẳng bao giờ giới thiệu bản thân cho cô cả.
Đang nằm yên, bỗng Jennie cảm thấy có gì đó đang kéo kéo áo mình, đành mở mắt quay sang. "Lúc nãy là có chuyện gì à?" Lisa vẫn chưa ngủ, cô đang rất muốn biết chuyện lúc nãy Jennie gặp ông Kim là như thế nào. Jennie nhìn cô, nhẹ giọng nói. "Không có gì to tát cả, tớ biết lúc nãy cậu nói không về, có lẽ là không muốn gặp hai người đó nhưng......" nói đến đây, Jennie lại ấp úng khiến Lisa lại có chút nghi hoặc.
"Sao vậy?" cô nheo mày, Jennie là đang muốn giấu cô, hay chuyện này quá khó nói? "Ngày mai, khoảng 6 giờ, cậu có thể đi cùng tớ đến bữa tiệc gặp mặt kia không?" Jennie nói. Lisa biết, câu này chỉ là đang muốn che giấu, đi cùng Jennie đương nhiên không cần hỏi thì cô cũng gật đầu. Bây giờ lại nói "có thể đi cùng tớ" chắc chắn là cũng có hai người kia. Nhưng từ trước đến giờ, những bữa tiệc không bao giờ có cô và Jennie, họ chỉ tự bàn bạc và đi cùng nhau. Cô và Jennie là những người chẳng mấy bận tâm đến chuyện này. Tại sao bây giờ lại muốn lôi kéo cả hai vào những chuyện không mấy "trong sạch" của bọn họ?
Thấy Lisa cứ ngơ ngác nhìn mình, cô hẳn là đang hiểu rõ Lisa đang nghĩ gì, nhưng chỉ hết năm nay, cô bắt buộc phải gia nhập vào thế giới ngầm ấy. Vì sao ư? Một khi đã bị ép buộc vào cuộc chơi, dù muốn hay không, cũng đều bị triệt hết. Lisa biết rõ hơn cô, sau khi gia đình Lisa gặp chuyện, các ông trùm luôn tìm kiếm cả hai ráo riết. Vì sao? Vì Lisa chính là con gái của ông trùm lớn nhất Châu Á, nếu nắm giữ Lisa trong tay, họ chắc chắn sẽ trở thành "đế vương" trong trò chơi này. Lisa có thân phận không nhỏ, vì thế không ai biết mặt mũi và thông tin gì từ cô. Nếu ai đó biết, ắt hẳn cũng chẳng thể sống sót qua ngày mai. Cha cô chỉ đứng thứ 4 thôi, nhưng sau biến cố của Lisa, bà Lee đã ở bên cạnh cha cô nên ông ấy có thể 'nhắm mắt mà ngồi ngai vàng'. Bây giờ lại là ông trùm lớn nhất Châu Á trong đảng Mafia.
Ngày mai là ngày họp mặt của 10 ông trùm lớn nhất, đây cũng là một chút hy vọng để họ có thể trở thành thông gia của những ông lớn. Hơn nữa, cha đẻ của Jennie lại chính là người đứng đầu buổi gặp mặt này. Ông muốn giới thiệu cô với chín người còn lại.
Làm sao để trở thành ông trùm của Mafia? Câu trả lời chính là nhờ vào sự nổi tiếng (khi nhắc đến ai cũng đều biết), nhờ vào sự tàn nhẫn, nhờ vào gia thế và đàn em, quan trọng nhất vẫn chính là đầu óc tư duy của chính bản thân người đó.
"Chúng ta đi ngủ!" Lisa khẽ thở dài, song cũng quay sang ôm lấy Jennie. Cả hai nhắm mắt, bình yên chìm vào giấc ngủ.
*****
Jungkook vẫn chưa ngủ, cậu cứ trằn chọc mãi, trong đầu luôn nghĩ về hình ảnh tươi cười của Lisa lúc nãy, đêm nay, quả thật cậu không thể ngủ ngon được rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro