Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Hàm Thái Bao Tử (---咸菜包子---)Thể loại: Bách hợp, xuyên không, tình hữu độc chung, HEEditor: Eagle BakaTruyện được edit với mục đích chia sẻ phi lợi nhuận, yêu cầu không sử dụng bản edit này với bất kỳ mục đích thương mại nào khác. Xin cám ơn!Truyện đc đăng tại bachgiatrang.com -----------------------------mình đã đc editor cho phép post lên đây rồi nhé.…
Nguồn convert: WikidichEditor: Seo-senpai.Độ dài: 69 chương + 3 phiên ngoại.Bìa: Whisper_Star / T_G (#teamgio)Tác giả : Mạch Ngôn XuyênGặp được em, cả cuộc đời này không còn muốn ai khác.Trong khu mới có một người đẹp xuất hiện, đối xử với ai cũng tốt, lại rất nhiệt tình nhưng chỉ riêng với Tưởng Xuyên lại dùng thái độ kính nhi viễn chi mà đối đãi.Bạn bè anh đều ngạc nhiên hỏi: "Cậu đã trêu chọc gì cô ấy sao?"Tường Xuyên: "Lúc nhỏ chính là có hôn qua cô ấy một cái, cô ấy liền khóc đến trời long đấy lở..."Bạn bè: "Trời ạ, không ngờ lúc nhỏ cậu đã lưu manh đến vậy rồi? Mà không đúng, lúc nhỏ không phải cậu vẫn ở trong nơi thâm sơn u cốc sao? Sao có thể quen với đại tiểu thư như cô ấy được?"Tưởng Xuyên liếm môi, liếc nhìn về phía Tần Đường, trong người nóng lên...- Nam chính lưu manh với nữ chính bạch phú mỹ.- Nam chính tuy lưu manh nhưng là người tốt.- Nhân vật chính: Tưởng Xuyên - Tần Đường.- Ps1: Cp này là đời F2 của Bình hoa giới giải trí đó :))... Mình reup nguồn : https://truyenfull.vn/anh-den-cung-rang-dong/mục đích : vì chuyện có vẻ thú vị :">…
🏆 QT: Xuyên thư: Ở oa tổng bãi lạn sau, ta bạo hồng🏆 Tác giả: Tinh Đàm🏆 Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, trâm anh thế phiệt, showbiz, Chủ thụ, truyện sảng, Nhẹ nhàng, Phát sóng trực tiếp, tình duyên chốn đô thị, 1v1, Nuôi con, cưới trước yêu sau. 🏆 Editor: Lan____Tô Hoài Minh - Phó Cảnh Phạn...…
lãnh khốc không kiên nhẫn sau thật thơm công × nhuyễn manh ngu ngốc đáng thương thụ# lão bà thật thơm## ly hôn là không có khả năng ly hôn, chết cũng không rời #Chỉ đăng duy nhất tại Kanya_2004.…
Tác giả: Diệp Ức LạcTình trạng bản gốc: Hoàn (682 chương + 43 phiên ngoại)Tình trạng bản edit: OngoingThể loại: Xuyên qua, đam mỹ, cổ đại, hiện đại, tình cảm, tiên hiệp, dị thế, tu chân, xuyên việt, trọng sinh, song khiết, chủ công, hào môn thế gia, sảng văn, thế giới song song, HE, thanh thủy vănEdit: Méoo~Beta: Đường (đến chương 57) + Méoo~ (tiếp)____________________Văn án:"Ta muốn cưới hắn!""Diệp thiếu, người ta là phú nhị đại, hồng tam đại, quý công tử nổi danh của kinh đô, hắn sẽ không gả cho ngươi.""Vì sao lại không? Ta anh tuấn tiêu sái, thông tuệ hơn người, nhìn xa trông rộng!""Diệp thiếu, Bạch tam thiếu không phải là người ngươi có thể mơ tưởng."____________________Méoo~: Bản edit được đăng với mục đích phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ được đăng trên wordpress và wattpad của Dream House.Nguồn cv: khotangdammyfanfic.blog.comP/S: Bạn editor không giỏi văn, không giỏi xã hội, một chữ tiếng Trung cũng không hiểu, nếu có chỗ não sạn quá mọi người có thể nhắc nhở nhẹ nhàng cho bạn editor, bạn editor xin được cảm ơn rất nhiều (❤ฺ→艸←)~Méoo❤ฺ~…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…