Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25 : Con Dâu Nuôi Từ Bé Của Nhà Cậu

Đợi một hồi, Lisa thấy cô không nói lời nào, cũng không có ép hỏi, chỉ cười cười: "Được thôi, cứ coi như em tới tuổi dậy thì mãnh liệt hơn người khác đi. Dù sao thì Jisoo nhà chúng ta cũng đâu có giống người bình thường."

Sắc mặt Jisoo bình tĩnh, ngữ khí nhẹ nhàng: "Em khi đó đột nhiên muốn biết học sinh xấu là như thế nào, thừa dịp mình đang còn trẻ trải nghiệm một phen. Lisa nhìn xem, không phải sau này em ngoan ngoãn lại rồi sao? Đây gọi là co được giãn được!"

Nói xong còn nhướng mày nhìn Lisa, chậc chậc hai tiếng: "Như Lisa một đường thẳng tắp từ nhà trẻ cho đến đại học, đều được rập khuôn thành học sinh xuất sắc, thực tế nhìn có chút đơn điệu lại không thú vị, so với con đường trưởng thành như đồ thị hình sin của em, quả thực kém xa."

"Sau này lúc nhớ lại, chị sẽ hối tiếc đó." Cô nhìn Lisa, một mặt đồng tình với hoàn cảnh của chị.

Lisa nhẹ mỉm cười: "Em còn rất biết đường nhặt mặt mũi cho mình đấy."

Nói xong Lisa đứng dậy, trèo qua ban công, rời đi.

Jisoo vẫn ngồi trên ghế sofa như cũ, nhìn theo hướng Lisa rời đi, cuối cùng đem ánh mắt dời về các chậu hoa nhài trên ban công phòng mình, trong ánh mắt mang theo vài phần mê ly, ngón tay đang túm lấy góc áo bỗng tăng thêm lực đạo, vô thức nắm chặt.

Cho tới bây giờ Jisoo luôn là người lý trí, tuyệt đối không vì bất cứ người nào, bất kỳ chuyện gì mà trầm luân triệt để.

Có một số việc, nếu không đào bới lên, trong lòng Jisoo đã sớm quên nó sạch sẽ.

Dường như chính mình từ nhỏ tới lớn, vẫn luôn là học sinh chăm ngoan, có thành tích tốt, vừa ngoan lại rất hiểu chuyện.

Chỉ khi nào nhắc tới, lại giống như chuyện vừa xảy ra hôm qua vậy.

Đặt tay lên ngực, tựa hồ có thể nhớ lại cảm giác đau đớn lúc đó.

Lisa đột nhiên quay trở lại, nhìn thấy sắc mặt đau buồn vô cớ của Jisoo, mày khẽ chau lại.

Jisoo ngẩng đầu, trưng ra bộ mặt tươi cười với Lisa, hơi nghi ngờ hỏi: "Sao chị quay lại rồi?"

Lisa cũng làm như mình chưa phát hiện ra dáng vẻ khác thường của Jisoo, nói: "Đột nhiên nhớ tới chú Kim dặn chị hè này chăm sóc em cho thật tốt. Mấy ngày trước tương đối bận rộn, hôm nay vừa vặn chị đang rảnh, em có muốn ra ngoài chơi không?"

Lúc Jisoo đang do dự, Lisa nói thẳng: "Đi thay đồ đi, chị xuống phòng khách chờ em."

- ------

Mãi đến lúc ngồi trên xe, lái ra khỏi khu biệt thự, Jisoo vẫn có chút không phản ứng kịp.

Xe chạy với tốc độ rất nhanh, các nhà cao tầng hóa thành hư ảnh, lùi về phía sau.

Gió thổi mạnh qua, gào rít bên tai.

"Chúng ta đi đâu vậy Lisa?" Jisoo vén mấy lọn tóc bay tán loạn ra sau tai, cất giọng hỏi Lisa.

Lúc nghiêng đầu, nhìn thấy tóc mái chị cũng bị gió thổi bay mất kiểu dáng ban đầu, khóe môi Jisoo khẽ cong, mang theo vài phần phiêu dật.

"Em muốn đi đâu?" Lisa hỏi.

Jisoo nghĩ nghĩ, nói: "Hay là tới khu vui chơi đi ạ."

Lisa gật đầu, cho xe rẽ ở đường phía trước.

Mặc dù là Jisoo đề nghị, nhưng khi hai người đến trước cổng khu vui chơi, cô hối hận rồi.

Trời hôm nay hơn ba mươi bảy độ, chạy tới đây không phải để chịu tội sao?

Mấu chốt là còn rất nhiều người, mua vé vào cửa đều phải xếp hàng, một hàng dài dằng dặc không nhìn thấy điểm cuối.

Lisa đã đỗ xe xong, đi tới, Jisoo cau mày không vui : "Em muốn về nhà."

Khóe miệng Lisa co quắp: "Không phải em nói muốn tới đây sao?"

Jisoo chỉ về một hàng dài toàn người là người đang đứng xếp hàng trước cửa bán vé, "Em vừa mới hỏi, đa số người ta đã đặt mua vé trên mạng trước rồi, bây giờ chúng ta mới mua vé thì lâu lắm, trời lại nóng nữa."

Lisa cười nhẹ, chỉ chỉ vào bảng hiệu phía trên cổng.

Jisoo thuận thế nhìn sang, trên kia là một bảng hiệu mang dòng chữ to đùng: Khu vui chơi Celine.

"Celine..." Jisoo lẩm nhẩm hai lần, bỗng bừng tỉnh ngộ ra: "Sản nghiệp nhà Lisa khai thác bên mảng du lịch thuộc top đầu đúng không?"

Mặt mày Jisoo lập tức hớn hở trở lại, vỗ vai Lisa một cái: "Đại gia à, sao chị không nói sớm!"

Thấy cô còn trách ngược lại mình, Lisa liếc qua một cái: "Em cũng tìm hiểu kĩ về nhà chị nhỉ."

Jisoo nhăn nhó nắm lấy ống áo Lisa, kéo vào: "Ai ui, em đây chính là bị nắng chiếu vào hỏng hết đầu óc đấy hì hì."

"Lisa à, nếu vậy thì lát nữa em chơi trò nào cũng không cần phải xếp hàng đúng không?"

Cô bắt đầu nghĩ xem nên chơi trò gì trước, tốt nhất là nên chơi cái gì kích thích một tí, tàu lượn siêu tốc, đu quay trên cao chẳng hạn.

Chỉ là một giây sau, hai người bị ngăn lại ở cửa ra vào.

Người soát vé nhìn qua hai người, muốn bọn họ xuất vé vào cửa.

Jisoo ngẩng đầu nhìn về phía Lisa, vô tội nháy mắt, thanh âm mềm mại: "Lisa à, người ta hình như không có biết chị đấy."

Lisa: "..."

Lisa cầm di động, gọi một cuộc điện thoại.

Vừa đúng lúc này, bả vai Lisa bị vỗ một cái.

Lisa quay đầu lại nhìn, liền trông thấy Lee Jun Ki và Lee Nancy đứng ở phía sau.

Trông thấy Lisa đi cùng Jisoo, Lee Jun Ki nhíu mày: "Yahh Lalisa, không phải cậu bận sao? Cho tôi với Bam Bam leo cây ở phòng tập, giờ lại nhàn rỗi chạy đến đây hả?"

Người soát vé nhìn thấy Lee Jun Ki, rất khách khí chào hỏi, mở miệng một hai đều Lee thiếu gia, so với ba ruột còn ân cần hơn!

Thái độ so với lúc nãy quả thực khác nhau một trời một vực.

Lee Jun Ki học đại học ở trong nước, lại là nhị thiếu gia của Lee gia, cũng là khách quen của nơi này.

Bởi vì cậu ta hay mang người tới đây chơi, lại thêm quan hệ của hai nhà Lee - La, nhân viên làm việc trong khu vui chơi không ai không biết cậu.

Mỗi lần cậu ta tới, đều được hưởng đãi ngộ tốt nhất, nhân viên cũng xum xoe không ít.

Lee Jun Ki hắng giọng, ưỡn thẳng sống lưng, rất làm bộ chỉ vào Lisa hỏi người soát vé: "Người này, là chuyện gì xảy ra?"

Người soát vé nói: "Hai người này không có vé vào cửa còn muốn xông vào, tôi còn định gọi bảo vệ tới."

"Nhưng mà..." Ông ta nghĩ tới thái độ của Lee Jun Ki với người phụ nữ này, cười hỏi: "Lee thiếu gia, đây là bạn của ngài sao?"

"Sao có thể chứ." Lee Jun Ki lập tức phủ nhận, lại chỉ chỉ vào Lee Nancy bên cạnh: "Người này thích chị tôi, theo đuổi hơn một năm rồi, nói là kẻ thù thì đúng hơn."

Trên mặt Lisa căn bản không có cảm xúc gì, chỉ là không nghĩ tới Lee Jun Ki đột nhiên đùa kiểu này, Lisa nhướng mày, sắc mặt dần trầm đi, ánh mắt mang theo sự cảnh cáo.

Còn Jisoo nghe được thì bị kinh ngạc một chút.

Chuyện Lisa thầm thích Lee Nancy ban đầu chỉ là suy đoán của cô, bây giờ Lee Jun Ki nói vậy, xem ra là thật rồi.

Lại nhìn sắc mặt Lisa không được tốt lắm, rõ ràng là bị vạch trần tâm sự trong lòng nên mới không vui.

Jisoo đứng cạnh Lisa, cúi đầu nhìn chằm chằm mũi giày của mình, khẽ ngẩn người.

Lee Jun Ki chỉ sợ ba sợ mẹ, đối với sự cảnh cáo của Lisa không để vào mắt, hỏi Lee Nancy: "Noona à, em nói đúng không? Cậu ấy theo đuổi chị ra tận nước ngoài, còn học cùng một trường đại học."

Lee Nancy im lặng, cốc vào đầu cậu một cái: "Đừng quậy!"

Vừa đúng lúc quản lý công viên chạy tới vì cuộc điện thoại của Lisa, dẫn theo một đám người lo lắng chạy theo, trước là gập người xin lỗi, sau là ân cần dẫn người đi khảo sát.

Người soát vé nghe quản lí mở miệng gọi "Manoban tổng", ngây hết cả người.

Lee Jun Ki nín cười vỗ vai hắn: "Người anh em, biết người đó là ai chưa?"

Người soát vé đại khái cũng đoán được vài phần, há to miệng, vì có chút không xác định nên không lên tiếng.

Lee Jun Ki rất nhiệt tình nói cho hắn biết: "Lần sau nhớ rõ, đại tiểu thư của tập đoàn Celine, được gọi là Manoban tổng, cô chủ lớn của anh đấy."

Chân của người soát vé run lên, không nói chuyện.

Lee Jun Ki an ủi: "Không biết thì không có tội. Vừa rồi chỉ đùa với anh chút thôi, người anh em đừng để bụng, thả lỏng cơ bụng đi."

Nói rồi còn vỗ vỗ vào bụng người ta.

Người soát vé: "..."

Lee Jun Ki kéo Lee Nancy chạy vào trong: "Lisa, chờ bọn tôi một chút, aizza đã gặp rồi thì đi cùng nhau đi."

Lisa dừng lại, nhìn cậu ta, thần sắc nhàn nhạt: "Mua vé."

Lee Jun Ki: "...Mua vé gì cơ?"

Lisa nhìn về phía người bên cạnh: "Yêu cầu cậu ta mua vé, nếu không mua thì cứ đuổi cổ ra."

Lee Jun Ki: "..."

Lisa lại nói thêm một câu: "Mấy lần đến chơi trước đó cũng phải tính thêm tiền. Còn nữa, tính cả tiền thuế vào nữa, một đồng cũng không thể thiếu."

Lee Jun Ki la oai oái, nhìn về phía Lisa nói lớn: "... Tôi gọi cậu một tiếng "Mommy" được không?"

"Ngại quá, hiện tại tôi không có ý định kiếm Sugar baby, mà baby già chát như cậu có cho cũng không thèm."

Lisa nói, hất cằm lên, ngay lập tức có người tiến đến xách cậu ta ra ngoài.

Người soát vé căn bản đã được câu "Không biết thì không có tội." an ủi phần nào tâm hồn bé bỏng của mình.

Lúc này nhìn thấy Lee Jun Ki bị đuổi ra, vô thức nuốt nước miếng.

Tâm tình vừa buông xuống, giờ lại treo lơ lửng...

- -----
Thân phận bị bại lộ, ban đầu chỉ định đem Jisoo đi chơi, giờ lại biến thành đi khảo sát.

Một đám người bao quanh Lisa, quản lý thao thao bất tuyệt kể về việc vận hành của công viên, các hệ số an toàn máy móc, nhân viên lưu động, đánh giá trên mạng của khách hàng, cùng ti tỉ các loại khác mà Jisoo không chút hứng thú.

Jisoo đứng cạnh Lisa, tuy có người che ô cho hai người bọn họ, nhưng căn bản là không che nổi cái nắng của trời và sự nôn nóng trong lòng cô.

Mày cô nhíu lại, nhìn Lisa mặt không đổi sắc nghe người ta báo cáo, chỉ số bực bội trong người dần lên tới đỉnh điểm.

Bây giờ chỉ cần có người châm lửa, Jisoo sẽ cháy ngay tại chỗ luôn!!

Cô nói đến khu vui chơi làm gì cơ chứ!

Ở nhà chơi điện thoại nằm điều hòa đọc sách, chơi PUBG không phải sướng hơn sao?

Cúi đầu nhìn hai cái đùi trắng nõn của mình, Jisoo lúc này có chút lo lắng.

Không biết mình có bôi đủ kem chống nắng không nhỉ?

Đứng dưới ánh mặt trời lâu quá bị đen thì làm sao bây giờ?

Khẽ lẩm bẩm, Jisoo mở balo của mình lấy ra lọ kem chống nắng dạng xịt, "xuỵt xuỵt" lên đùi mình mấy lần.

Sau đó là cánh tay, cổ

Lúc ngẩng đầu mới phát hiện ra Lisa đang nhìn cô.

Những nguời khác, cũng đang nhìn cô.

Đột nhiên trở thành tâm điểm, Jisoo có chút không được tự nhiên, thật thà đem lọ chống nắng trong tay đưa tới: "Lisa muốn xịt không? Trời nắng đấy."

Trán Jisoo đã ra một tầng mồ hôi mỏng, gương mặt đỏ bừng, như thoa phấn má hồng, mí mắt cụp xuống, khóe môi hơi hạ xuống, trán khẽ nhăn như đang khắc chế sự khó chịu và bực bội trong người mình lại.

Lisa cong môi: "Rất nắng sao?."

Nói rồi lấy từ trong túi ra một chiếc khăn ướt, lau đi mồ hôi trên trán Jisoo, giọng điệu hững hờ, phá lệ ôn nhu: "Do em chọn được nơi tốt."

Jisoo từ nhỏ đã quen với mấy việc được Lisa chăm sóc thế này, cũng không có tránh né, càng không thấy có chỗ nào bất ổn.

Ngược lại là đám người vây quanh kia, ngây người ra, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ù ù cạc cạc.

Lisa vì động tác lau kia mà ghé sát người cô, Jisoo nhân cơ hội này hỏi nhỏ: "Chị à, mấy người kia bao giờ mới đi thế? Có muốn cho người khác chơi không vậy?"

Lisa nắm lấy cổ tay nhỏ của Jisoo, đặt khăn ướt vào, rồi đi về phía đám người bên kia.

Không biết Lisa nói gì với người quản lý.

Sau đó quản lý cung kính cúi người, mang người rời đi.

Đồng thời rất cẩn thận để lại một cái ô che nắng cho Lisa.

Lisa đưa ô tới che trên đỉnh đầu cô, giọng điệu mang theo chút dỗ dành: "Đều kinh động đến người ta, dù sao cũng phải cho họ cơ hội để thể hiện, khen vài câu. Nếu không người ta cũng không có cống hiến hết mình cho công việc, như vậy không tốt lắm."

Rồi Lisa cười cười, hỏi cô: "Muốn chơi gì?"

Jisoo lúc này khẽ nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn Lisa: "Em khát quá."

Lisa nhìn ngắm bốn phía, chị nhớ rõ lúc nãy có nhìn thấy một siêu thị mini gần đây.

Đúng lúc đó quản lý ôm đồ tới: "Manoban tổng, hôm nay trời nắng nóng, khó tránh khỏi miệng khô, mời cô uống nước ."

Lisa nói cảm ơn, nhận lấy đưa cho Jisoo, lấy ví ra đưa tiền cho ông.

Quản lý lúc đầu còn từ chối, nhưng lại không chịu nổi sự kiên trì của Lisa, đành nhận lấy.

Chờ người đi rồi, Jisoo mới mở nắp ngẩng đầu uống ừng ực.

Nước mát lạnh, vừa chảy xuống bụng đã xua đi không ít sự nóng bức của thời tiết, cô cũng như được sống lại.

Jisoo chỉ về chiếc tàu lượn phía trước, rất hưng phấn: "Chơi cái kia được không Lisa?"

Lisa thuận thế trông qua, thấy chiếc tàu lượn đang chạy thẳng, bỗng lao thẳng xuống, rồi lại lộn nhào mấy vòng, tiếng hét thất thanh vang lên, làm cho người đứng xem cũng cảm thấy kinh sợ.

Lisa khẽ nhấp môi, muốn nói rồi lại thôi, thấy đáy mắt Jisoo lóe lên tia hào hứng, cuối cùng gật đầu.

Tâm lý còn chưa chuẩn bị tốt, tay đã bị Jisoo kéo đi.

Bàn tay mềm mại của cô nắm chặt ngón trỏ và ngón giữa của Lisa, quay đầu giục chị đi nhanh nhanh một chút, cười ngọt ngào.

Thế giới trước mặt Lisa bỗng an tĩnh lại, tựa hồ chỉ còn bóng hình và nụ cười của Jisoo.

Lúc hai người chạy tới, Lee Jun Ki và Lee Nancy cũng đang ở đấy.

Lee Nancy không muốn chơi, Lee Jun Ki đang hết sức khuyên bảo : "Đem chị ra đây là để thả lỏng tinh thần, nhìn xem trò này hay ho phết chứ đùa, kích thích một chút, đem hết mọi ưu phiền sầu não trong người hét ra, trong lòng chỉ đảm bảo sẽ dễ chịu hơn nhiều."

Lee Nancy: "...Chị không cần!"

Cô vừa quay người muốn đi, liền thấy Lisa và Jisoo.

Lee Jun Ki cũng nhìn thấy, nhướng mày: "Manoban tổng, khảo sát xong rồi sao?"

Thấy Lisa không nói lời nào, Lee Jun Ki tiếp tục nhiều chuyện: "Tôi hôm nay bị cậu chơi, tinh thần đang bị tổn thương sâu sắc. Thế nên trưa nay cậu mời cơm nhé?"

Lisa khẽ xùy một tiếng, vẫn im lặng như cũ.

Tàu lượn đúng lúc kết thúc một vòng, đang chuẩn bị bắt đầu một vòng mới, Jisoo cao hứng bừng bừng muốn kéo Lisa đi qua.

Còn hỏi hai người Lee Jun Ki và Lee Nancy có muốn đi chung không.

Lee Nancy liếc nhìn Lisa đầy thâm ý, sau đó lại nhìn lên mấy vòng tàu lượn, một mặt bình tĩnh.

Nhưng nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện, cả người Lisa đang căng thẳng.

Lee Nancy cười cười, nhìn về phía Jisoo, nhẹ nhàng nói: "Jisoo, em và Jun Ki chơi đi, chị có chút không thoải mái, cho chị mượn chị gái em xíu nhé?"

Jisoo nhìn về phía Lisa, ý cười cứng đờ lại, lại nhu thuận gật đầu: "Được ạ."

Hiếm khi Lisa có cơ hội được làm bạn với nữ thần, cô không thể ngáng đường được!

Lisa lấy chiếc balo nhỏ trên lưng cô xuống, dặn dò: "Cẩn thận một chút, chị ngồi đây nhìn em."

Lúc Lee Jun Ki kéo Jisoo đi qua chọn chỗ ngồi, Lisa và Lee Nancy ngồi nghỉ ở nơi có bóng râm.

Lee Nancy quay đầu nhìn sang, có chút ngạc nhiên: "Jisoo không biết cậu không chơi được cái này à?"

Trước kia mấy người bọn họ có đến đây chơi một lần, Lisa nôn thốc nôn tháo đi ra, từ đấy sinh ra bóng ma tâm lý với trò này.

Lisa vặn nắp chai ra uống một ngụm, chợt phát hiện ra đây là chai Jisoo đã uống qua.

Bàn tay Lisa nắm chặt bình nước mấy phần, cười cười, ánh mắt nhìn về phía tàu lượn xa xa: "Cứ cho là vậy đi."

Lee Nancy cũng híp mắt nhìn sang, giọng điệu trêu chọc: "Nhìn không ra đại tiểu thư vì muốn chiều theo mong muốn của em gái nhỏ mà hi sinh vậy nha."

Lisa nghe cô nói thế có chút ngạc nhiên.

Lee Nancy nhíu mày, chỉ vào hai con mắt của mình: "Tớ đây có thiên lý nhãn đấy"

Lisa nhẹ mỉm cười: "Chắc chắn là cái tên Bam Bam kia nhiều chuyện."

Tình cảm của Lisa đối với Jisoo, chỉ có Bam Bam biết.

Lee Nancy cũng không có phủ nhận, chỉ là đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười: "Cẩn thận nghĩ lại, Jisoo từ nhỏ đã được cậu mang bên người, rất giống cô con dâu nuôi từ bé của nhà của cậu nhỉ?"

Gió hè thổi qua, nhưng không làm người ta khó chịu, trái lại còn mang theo hương hoa thoang thoảng, làm lòng người bỗng thư thái đến lạ.

Lisa cũng cười, đuôi mắt nhẹ cong lên, giọng điệu bình thản: "Cậu nói thế, quả thực cũng rất giống."

Lisa ngửa đầu, đem chỗ nước còn lại trong chai uống sạch.

Bình thường Lisa không uống mấy loại nước này, nhưng hôm nay bỗng thấy nó ngọt đến tận tâm can.

- -------

Lúc xuống khỏi tàu lượn siêu tốc, Jisoo còn cảm thấy trời đất quay cuồng, vẫn chưa thỏa mãn.

Bình phục một chút, ánh mắt đảo qua xung quanh, cuối cùng nhìn về phía Lisa và Lee Nancy đang ngồi nói chuyện.

Vẻ ngoài của Lee Nancy xinh đẹp, lại xuất thân danh giá, ngồi sóng vai với Lisa, lúc nói chuyện hai người đều cười tươi, nhìn rất hài hòa.

Quan trọng là, lần đầu tiên cô thấy lúc Lisa nói chuyện với người khác, ánh mắt chị như sáng lên.

Khóe môi cong lên, đây cũng là nụ cười chân thật, không chút giả tạo.

Không hiểu sao còn mang theo chút... cưng chiều.

Cô ở cạnh Lisa nhiều năm như vậy, đây là lần đầu thấy được vẻ mặt này của chị.

Ôn nhu như nước, lưu luyến tình thâm.

Dường như đây không phải là Lisa thường ngày.

Lee Jun Ki đứng bên cạnh cô cũng nhìn qua, mắt híp lại, đột nhiên gọi: "Jisoo."

"Hả?" Cô kinh ngạc quay đầu.

Liền nghe Lee Jun Ki nói: "Em có phát hiện ra chị của em rất xứng với chị anh không?"

Jisoo nhìn kĩ một lần nữa, rất chân thành gật đầu, bộ dáng tươi cười, dường như không mang theo chút tạp niệm cá nhân nào: "Có ạ."

Sau một lúc lâu, nhẹ nhàng bổ sung thêm một câu: "Quả thực rất xứng."

Bên kia Lisa và Lee Nancy cũng đã phát hiện ra hai người bọn họ, đứng dậy đi tới.

Lee Nancy nói trong người không thoải mái, kéo Lee Jun Ki nói muốn về.

Lee Jun Ki không vui nói: "Hai chúng ta hôm nay phải bỏ tiền mua vé vào cửa, mới chơi tàu lượn một xíu thôi mà đã về á, hời cho tên Limario kia quá rồi!"

Lee Nancy nhéo lỗ tai đem người kéo đi: "Hôm nay mày đến đây chơi thỏa thích mà còn bảo đem chị đi buông lỏng tinh thần hả?"

"Em đây không phải đưa chị đi ra ngoài chơi một tí, tiện thể thư giãn bản thân luôn hay sao. Chị à kéo nhẹ thôi,... ai ui đau đau, nhẹ thôiii."

"..."

Hai chị em bọn họ vừa đi vừa ầm ĩ một hồi, Jisoo nhớ lại lời Lee Jun Ki vừa nói, bèn nhìn về phía Lisa, nghiêm túc gọi: "Lisa này."

Lisa nhìn về phía cô.

Jisoo nói với chị: "Thích ai thì phải mạnh dạn nói ra cho người ta biết!"

Lisa:???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro