Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: Chờ đợi

Suốt đêm đó, Jisoo ngồi ở bên cạnh Lisa. Cô ấy không nói gì nhiều mà chỉ ngồi yên một chỗ.

Bởi vì những chuyện ngày hôm đó đã thay đổi nhân sinh của cô rất nhiều nên cho dù sau này khi nhiều năm đã trôi qua, Jisoo vẫn còn nhớ rõ cảm xúc của mình lúc đó.

Clair không ở lại làm phiền Jisoo mà lựa chọn đi ra ngoài, tìm hiểu xem cuộc điều tra đã đi đến đâu.

Bầu trời từ đen tuyền chuyển sang hồng nhạt, Jisoo mới đứng dậy rời khỏi phòng bệnh.

Bên ngoài bây giờ chỉ có Clair.

Thấy cô đi ra, Clair mới hỏi:

" Cả đêm rồi, em có đói bụng không?"

Jisoo lắc đầu:

" Em không sao, cũng không muốn ăn."

" Em nên ăn gì đó đi." Clair nhìn thoáng qua phòng bệnh như muốn nói với cô rằng nếu cô như vậy Lisa sẽ lo lắng lắm.

Nghĩ đến Lisa, Jisoo lại thở dài, cô rõ ràng điều Clair muốn nói.

Và trong thực tế, cô nghĩ Lisa sẽ còn phản ứng khoa trương hơn nhiều.

" Vậy cho em một ít cháo."

" Được rồi."

......

Clair cùng ngồi ăn với Jisoo. Hai người đều không có thèm ăn gì nên chỉ ăn một chút để tránh cho cơn đau dạ dày lại phát tác.

Jisoo hỏi:

" Bác sĩ nói Lisa khoảng bao lâu sẽ hồi phục ạ?"

" Họ nói khoảng một hai tháng, tùy theo khả năng hồi phục của bệnh nhân."

Jisoo gật đầu đã biết.

" Em thì sao?" Clair hỏi.

" Em phải đi về luôn, bọn em đang chuẩn bị comeback..."

Trước lúc rời đi, Jisoo quay lại phòng bệnh để nhìn Lisa lần cuối.

Cô giống như đêm qua, yên lặng không nói gì. Nhưng Clair sẽ không cho rằng đó là vì cô vô tình lạnh nhạt.

" Clair, làm ơn đừng nói với Lisa là em đã đến."

" Vì sao?" Cô ấy ngạc nhiên nhìn cô.

Jisoo chỉ nói:

" Em ấy không muốn em đến đây."

Vì vậy không cần nói...

Clair mơ hồ hiểu ra được nỗi lo lắng của Jisoo. Mặc dù cảm thấy khó lòng giải thích được nhưng cô ấy vẫn đồng ý.

" Mặc dù đó là điều kì quái nhất chị từng nghe. Nhưng chị sẽ không nói nếu em không muốn."

Jisoo kĩ càng nhìn Lisa lần cuối trước khi quay đầu rời đi.

Hãy nhanh chóng khoẻ lại.

Đó là điều duy nhất cô đã ước.

.....

Lisa tỉnh dậy vào cuối ngày, và việc đầu tiên cô làm là đích thân thông báo tin bình an cho mọi người.

Dù Lisa cố tỏ ra tươi tỉnh nhất để quay nhưng theo cách Clair đánh giá, vẫn là chưa đủ.

" Xin lỗi mọi người vì chuyện đáng tiếc đã xảy ra trong fansite. Mọi thứ trở nên thật hỗn loạn nhưng may mắn là không có fan hâm mộ nào bị thương cả. Mình biết mọi người cũng lo lắng cho mình nên mình muốn tự nói với các bạn, mình vẫn ổn, vết thương đã được băng bó cẩn thận."

" Yêu mọi người. Hi vọng chúng ta có thể sớm gặp lại nhau."

Đoạn video ngắn của cô được đăng tải lên mạng khiến hàng triệu fan thương tiếc và cơn sóng giận dữ đối với tình trạng sử dụng súng tự do vẫn chưa dừng lại. Cụm từ ' Lisa báo bình an ' như một kết quả có thể dự đoán trước leo lên hotsearch ngay từ những phút đầu video xuất hiện.

Bác sĩ đến kiểm tra cho Lisa một lúc sau khi cô tỉnh lại, mọi thứ đều ổn.

" Hôm qua có ai đó đã ở đây sao chị?"

" Sao em lại hỏi vậy?" Clair kinh ngạc hỏi.

" Em, có cảm giác..."

Clair không tin thần nhưng đôi khi cô vẫn cảm thấy kinh ngạc trước những điều trùng hợp đến bất ngờ xảy ra trong cuộc sống của mình.

" Hôm qua Jisoo đã đến đây."

Lisa nghe vậy giật mình, nhịp tim lập tức nhảy vọt lên 100.

Tiếng bíp của máy đo nhịp tim làm Clair hoảng đến bật dậy.

" Không sao chứ!"

" Không sao, không sao. Jisoo thế nào?"

Clair nhún vai:

" Lo lắng."

" Tại hôm qua em nhìn tệ lắm."

Nhìn biểu cảm một lời khó nói hết của Lisa, Clair kinh ngạc nói:

" Em thực sự không muốn Jisoo đến đây?"

Lisa thở dài, nhắm mắt lại:

" Em không muốn chị ấy lo lắng."

Clair chỉ cảm thấy bất khả tư nghị, cô nói:

" Hai em cũng đúng là hợp nhau. Jisoo cũng bảo chị đừng nói với em."

Lisa mím môi, cô không như bình thường cảm thấy vui vẻ khi nghe những lời như thế.

Cô cũng không hỏi nhiều hơn như tối qua Jisoo đến từ lúc nào, ai đã đón cô ấy ở sân bay hay là, cô ấy có khóc không...

Bởi vì cô biết mình sẽ rất đau lòng, hận gì không thể lập tức đến gặp cô ấy.

......

Drew quay lại vào sáng hôm sau, mang theo kết quả điều tra mới nhất. Khi đó Lisa mới tỉnh dậy không lâu.

" Đã có kết quả điều tra sơ bộ về vụ của em."

" Anh nói đi."

Lisa nghiêm túc nằm nghe anh nói chuyện.

" Kẻ bắn em tên là Thaksin, một quân nhân. Theo cách hắn nói là hắn đến để trả thù cho bạn gái của mình. Bạn gái của hắn ta mất trong một vụ tai nạn xe hơi vào năm 2015 khi đang trên đường trở về sau khi tham gia concert của em. Gần đây, hắn ta bị buộc giải ngũ vì phạm luật trong quân đội. "

" Hắn vào fan meeting bằng cách nào?"

" Trong đội ngũ nhân viên tổ chức sự kiện có một người là bạn hồi nhỏ của Thaksin tên là Chuan. Cô ta đã giúp Thaksin lẩn vào trong."

Lisa thở dài, không nói gì, cảm thấy có chút phức tạp.

" Nhân viên đó em muốn giải quyết thế nào?" Drew hỏi.

" Em hi vọng cô ta chịu trách nhiệm cho hành động của mình, cũng hi vọng chuyện này không bao giờ xảy ra nữa."

Lisa có thể là một người tốt bụng, nhưng cô không phải một người hiền lành. Nếu như không phải ngày đó may mắn, cô thực sự không rõ mình có thể tỉnh lại hay không.

Lisa nhắm mắt, cô nhớ đến Jisoo.

Từ tận đáy lòng, cô hi vọng mình có thể sống thật lâu, để gặp lại cô ấy. Cũng không muốn sau này vì ở bên cạnh mình, mà cô ấy chịu bất cứ nguy hiểm nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro