
Chap 48
~Chát~ Chát~~
"..."
"Lũ vô dụng, có một người phụ nữ cũng không xong. Mau cho người tìm bằng được cô ta! Canh giữ hai người còn lại, không được có sơ hở!"
Hai tên toàn thân đau nhứt chật vật ngồi dậy, kinh hãi nhìn sợi roi da P-Yeong cầm trên tay vẫn còn rướm đỏ máu của chúng. "Vâ..Vâng."
.
Trở về căn phòng tối om, Lisa im lặng nhất quyết không hé răng nửa lời. Lần này bên cạnh cô còn Min Young. Trong bóng tối tịch mịch, Lisa vẫn cảm nhận được ánh nhìn gắt gao về phía mình, một lúc sau nàng bật gọi tên cô:
"Lisa."
"!"
"Chị xin lỗi." Nàng cuối cùng nức nỡ cuối gầm mặt, mỗi tiếng nấc cứ như quả đấm vỗ mạnh vào màng tai. Đau lòng? Hỗ thẹn? Người vô nhân tính như nàng cũng có lúc cuối đầu xin tha thứ?? Lisa vẫn ánh mắt vô cảm nhìn về góc cuối căn phòng, nơi âm thanh nức nỡ lớn dần, lãnh đạm lên tiếng:" Chị thấy có lỗi vì khiến tôi phải liên lụy?"
"Hức.. Chị không nghĩ Yeong sẽ..."
"Ngay từ đầu, chị đã là người tiêu khiển trò chơi này. Nếu chị không ra lệnh cho hắn giết Lee Bo Yang rồi đổ tội lên đầu Jisoo,.. thì đã không đến mức này. Đến cả đơn tố cáo đó, tôi biết chị là người đứng sau. Chính chị đã thuần hóa một con thú dữ, khi chị tổn thương nó, nó sẽ không ngại quay sang cắn chị."
"Chị...hức .. vì em, chị làm tất cả đều-" "Được rồi, tôi không nhận nỗi thứ tình yêu điên rồ đấy của chị." Lisa lạnh lùng cắt ngang lời nàng, âm thanh bạc bẽo như vôi, mỗi lời đều tựa mũi giáo ghim sâu vào ngực nàng. Cô tựa lưng ra phía sau, bất lực rơi xuống vài giọt nóng hổi.
"Đến cả người tôi muốn bảo vệ, hiện tại không thể biết nàng thế nào... Mà vẫn phải bị giam lỏng tại nơi thối nát này. . . Kim Jisoo không may xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối không tha cho chị!"
>
~hụych hụych hụych~~~~~ Thân hình bé nhỏ len lách qua hàng cây như tia chớp, nhanh thoắt cắt đuôi đám người hung hăng phía sau. Chúng như bầy chó săn hung tợn đuổi theo con mồi, tiếng thở nặng nề đến nàng nghe thấy cũng phải rùng mình. Trước đây nàng từng là công tố đã được học qua lớp đào tạo đặc biệt, ít nhất là có ích trong trường hợp này. Bọn chúng trông nàng là nữ nhân yếu ớt liền không sinh cảnh giác, thuốc ngủ mất hết tác dụng nàng còn tỉnh táo hơn cả chúng. Đàn em Joen P-Yeong thưa thớt thế nào mà chỉ để hai tên 'đàn bà' đứng canh giữ... Xui cho chúng vì gặp phải nàng.
>>>Hụych Hụych Hụych "Phía bên đó, không được để cô ta chạy thoát."
'👟' Tiếng bước chân càng gần, ngoài trời đã là rạng đông, u uất đủ thấy đâu đâu cũng là bóng cây cao vót. Hắn cảnh giác nhìn tứ phía, sự im lặng đến đáng sợ lại vấy lên dự cảm trong lòng. Huống chi bọn chúng đều chia thành nhóm nhỏ, hắn chỉ có một mình.
"Ách....PẬP=> Prặc
Phịch*
Kim Jisoo xoay xoay cổ tay, tuy có hơi quá sức, hắn sẽ không xui xẻo đến gãy cổ đâu nhỉ! Nàng nhìn xung quanh, cẩn thận kéo lê thân xác đo đùng vào trong bụi rậm gần đấy, tìm trên người hắn một chiếc dao găm sau đó rời đi.
__
'Hụych hụych hụych' Đám đàn em đến hừng sáng lấm lem mồ hôi chạy về căn cứ. Jeon P-Yeong nhìn chúng trở về tay không liền muốn nổi trận lôi đình, đen chiếc cốc trước mặt ném thẳng vào bọn chúng "Lũ ăn hại, chúng mày thế mà để mất một ả chân yếu tay mềm đó?!!!!!!"
"Đại ca... đã qua hai ngày bọn họ bị bắt giữ rồi, nơi này sớm muộn-- Bốp--" Cậu nhóc thân cận một lòng muốn nhắc nhở, một đấm từ hắn thẳng thừng giáng vào mặt cậu khiến căn phòng bỗng chốc im bặc. "Con khốn kia đào tẩu mới chính là mối nguy lớn nhất đấy, Tất cả là tại ai hả! ... !!! Tao vẫn chưa chơi đùa với chúng, nếu có chết, thì tất cả cùng chết."
•3 tiếng sau : 10:00 am
<cộp>
"???"
|póc| => phựt lửa
"Gì thế này? CHÁY, CHÁYYY!" Một chiếc vỏ từ đâu bay vào, sau 3s liền phát cháy khiến bên trong một phen kinh hãi. Joen P-Yeong nhâm nhi ly rượu, nghe âm thanh hỗn loạn lập tức chạy ra. Trước mắt hắn, một ngọn lửa lớn không ngừng lan ra, cả cửa chính đều bị vây kín bởi lửa. Trong đầu nhất thời chưa kịp nhảy số, chỉ lo kết thúc trận hỏa hoạn, vì nơi này không thể để người khác trông thấy: "MAU DẬP LỬA"
"£*÷,(*@(@(*×((#&*"
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?" Lisa vô thức mở miệng, âm thanh ầm ĩ bên ngoài không khỏi khiến cô khó chịu
》RẦM
Cánh cửa bất chợt bị đá phăng, ánh sáng yếu ớt mới từ từ truyền tới thị lực Lisa. Thoạt đầu còn nghĩ là vóc dáng của tên nam nhân nào sao thật nhỏ bé, đến khi tỉnh táo vài phần mới nhận ra ..
"Lisa âh."
Âm thanh này không lẫn vào đâu được, cô còn lo mình là quá nhớ nhung nàng sinh ra ảo giác. Cho đến khi người phụ nữ bằng xương bằng thịt lao vào, trên người toàn mùi dầu hỏa. Nàng ôm chặt lấy cô, bao nhiêu uất ức dường như đến lúc vỡ ra òa lên khóc lớn. "Hức Lisa ah."
"Jisoo? Là chị thật sao?" Trong ngực cô nàng gật đầu vô tội vạ. Gác sang sướt mướt, vội vã lau nước mắt song kéo cô đứng thoắt dậy "Mau thoát khỏi đây thôi."
"...Unnie..."
Jisoo bị âm thanh vừa rồi đánh gãy.
Nàng từ ngỡ ngàng đến kinh hãi nhìn vào góc khuất không thấy nỗi bóng người, thân ảnh Kim Min Young từ từ hiện rõ... "Young."
Các nàng hối hả ba bước thành hai rời khỏi căn phòng, bên ngoài không khỏi khiến Lisa hoang mang. Khói lửa mịt mù vây kín họ, dưới nền đất còn có hai tên cảnh vệ đã bị đánh gục...😨... Cô nuốt khan một ngụm nghẹn đắng ở cổ, chả trách mỗi lần ra tay với cô đều dứt khoát không chút lưu tình!!
<Đoàng> Theo phản xạ cả ba người họ đều ôm đầu ngồi khụy xuống, cách đó một khoảng, Joen P-Yeong chỉa thẳng nòng súng vào họ, gương mặt hung tợn chưa từng có :"Tưởng tôi là thằng ngu à?" Lisa bước lên một bước, trực tiếp kéo nàng ra phía sau lưng bảo vệ. Ánh mắt không có lấy một tia sợ hãi, tình thế các nàng chẳng khác nào lấy trứng chọi đá. "Đồ ấu trĩ! Nếu anh nghĩ giết hết chúng tôi để đổi lại yên ổn, thì cứ việc."
"Haha. Giết? Tao không phải thánh nhân mà ban cho chúng mày cái chết không đau đớn."
"Yeong... Dừng lại..." Âm thanh Min Young vừa vặn cất lên, hắn như con rối bị kéo dây cót, quay thoắt trừng mắt sang hướng nàng "Chị im đi. Nếu biết lúc trước chị cứu tôi sau đó trả lại địa ngục đau đớn gấp trăm lần như bây giờ,... Thà để tôi chết đi còn hơn." Tim hắn như bị xé ra từng mãnh, mỗi mãnh đều hằn sâu cái tên Kim Min Young. Nữ tử cao lãnh ngạo mạn, còn hơn cả nữ thần trong lòng hắn. Nàng ban cho hắn thân xác nàng, cướp đi linh hồn hắn. Đến cuối cùng lại đem lòng yêu một nữ nhân hoàn toàn xa lạ, hắn trở thành con rối chỉ dùng để đánh cược trong ván cờ của nàng. Hết giá trị liền vứt đi không thương tiếc.
Lisa nắm bắt xong tình hình, nhân cơ hội lạc mềm buộc chặt. Cô cởi nhanh áo khoác ném về phía hắn, P-Yeong bị kinh động liền nổ phát súng thứ hai. Chiếc áo bị thủng một lỗ rơi xuống nền đất, cả ba người các nàng vừa vặn phóng qua bệ cửa, thoát ra ngoài.
"Graaaaaaa. NGƯỜI ĐÂU, ĐUỔI THEO BỌN CHÚNG."
~Hụych Hụych Hụych
Lisa nắm chặt tay nàng bán mạng chạy về rừng thông phía trước. Jisoo thĩnh thoảng vẫn ngoảnh đầu về phía sau, đảm bảo không để Min Young bị tụt lại.
"PHÍA TRƯỚC, MAU ĐUỔI THEOO!"
Joen P-Yeong không hổ danh là con sói đầu đàn, hắn nhanh hơn bọn đàn em một bậc, cách các nàng không quá 15m. "ĐỨNG LẠI!" ~ Đoàng, Đoàng__ Hắn mất hết lí trí, không ngừng nổ súng. Lisa lo sợ tổn hại đến nàng, tăng thêm gia tốc uốn lách qua những góc cây lớn hòng che chắn
<Đoàng> 'Phập'
"Arh"
~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro