Chap 21
..."Hwan Soo đã bị bắt rồi,phần còn lại em không cần lo, cứ chuyên tâm dưỡng thương là được."
"Vâng."
Jennie ngồi một bên, chăm chú nhìn Lisa tẻ nhạt nhấp từng ngụm cháo.
"À Lisa này khi nãy..."
"Em và chị ta không là gì của nhau cả nên chị đừng quan tâm. Trễ rồi chị về nghỉ ngơi đi, ở đây có y tá với các bác sĩ rồi."
".....Ân." Jennie vừa tò mò nhưng lại thôi. Cẩn thận đỡ Lisa nằm xuống giường, đắp chăn giúp cô song mới rời đi.
€_€______
Cả ngày nhạt nhẽo chỉ nằm trên giường bệnh giương mắt ra ngoài cửa sổ. Từ lúc mặt trời ló dạng, ánh nắng dịu nhẹ đến gay gắt song đến lúc khuất dạng. Bầu trời xanh ngắt như buổi chiều hôm đó, vẫn là cô vẫn nhìn xa xăm về vô định, nhưng bên cạnh lại không có nàng.
Nghĩ đến Jisoo cô khẽ cười nhạt. Từ lúc bắt đầu cứ nghĩ bản thân chính là một bông hồng đen mạnh mẽ, nhuốm đầy thù hận. Nhưng lại bị chính người mang đến bi kịch năm xưa khiến cô ngụi lạnh dần. Lúc này trong cô rất sợ, sợ khi mọi thứ diễn ra quá nhanh, đối mặt với những chuyện quá khứ cô vẫn chọn khiến nàng tổn thương ... Cô sợ sau đó mình sẽ hối hận. Bởi hối hận chính là địa ngục đau khổ nhất của hiện tại.!
~cạch~~
Jennie sau khi xong việc liền đến bệnh viện, không quên mang theo vài món yêu thích của Lisa
"Em thế nào rồi? Dậy ăn chút gì đi."
"Ân, vẫn có chút mệt." Lisa mệt mỏi ngồi dậy, ngoan ngoãn nhìn Jennie giúp cô chuẩn bị thức ăn
"Mà Lisa này, đêm qua chị nhìn thấy một người có lẽ là người quen của em, nhưng cô ấy chỉ đứng bên ngoài nhìn vào sau đó có vẻ không vui liền bỏ đi."
"???"
"Nhớ đến người đó chị vẫn còn lạnh cả sóng lưng đây này. Thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, gương mặt lãnh cảm, nhưng khí chất toát ra đúng là bức người."
"Là phụ nữ sao?"
"Ò, khoảng 29 hay 30 tuổi gì đấy. Âu phục đen có lẽ là doanh nhân, nhưng cũng ra dáng Luật sư ...???"
Lisa ngẩn người một lúc, vừa nghe đến đã định được người đó là ai nhưng sau đó nhớ đến hàng loạt cử chỉ thân mật mà Min Young giành cho mình, gương mặt trắng bệch tái đi vài phần. Cô bổ nhào tới túm lấy vai Jennie ghì chặt, hốt hoảng thét lớn :"Sao chị không nói sớm hơn chứ?!!!"
"Ơ..em em lúc đó bảo chị đi về?"
"Chết tiệt!!" Lisa lập tức phóng như bay khỏi giường bệnh, trong mắt bối rối loạng choạng từng bước đã bị người phía sau giữ lại
"Em đi đâu?"
"Về Seoul."
"Em bị điên sao? Cơ thể em vẫn còn rất yếu, em..em...NÀY!!!!"
"LISA!! LISA đứng lại đó LISAAAAA!!"
Jennie không suy nghĩ lập tức đuổi theo. Lisa nhanh thoắt biến mất khỏi dãy hành lang, theo thang máy đi thẳng xuống tầng G. Vừa lúc Jennie rời khỏi khu vực tầng G, nhìn ra cửa lớn Lisa đã leo lên một chiếc Taxi gần đấy chạy đi mất hút. "Cái con bé này?!!!"
__🚗 Brừn Brừnnnn______
-vút vút..
•Tòa án Seoul_7:00 pm
~cộp cộp~~
Một nhóm viên chức từ trong thang máy vừa vặn bước ra, tất cả đều phũ trên người một lớp âu phục sang trọng tối màu, trên áo có cài biểu tượng trang trọng của cơ quan Lập pháp Quốc hội Hàn Quốc.
~Krit!~~~
Chiếc xe thể thao màu trắng đột ngột phanh gấp ngay trước cổng, cửa xe vừa mở chỉ kịp thấy một bóng người lao vút bước xuống, hối hả chạy về phía họ. 'Hụych hụych'...Kim Jisoo nhìn thấy người trước mặt liền kinh ngạc đến khó tin, rạng sáng còn cùng nữ nhân ôm ấp trên giường bệnh ở Inchoen, mới đó đã chạy đến tận đây?
"Hộc...Tiền bối tôi..có chuyện muốn nói với chị." Nàng nhìn sang đồng nghiệp đang khó hiểu nhìn hai người bọn họ, vừa định từ chối thì Lisa đã túm lấy cổ tay nàng kéo đi "Ân xin lỗi mọi người đợi tôi một lát."
"Bỏ ra cô làm cái gì vậy hả?"
Cô kéo nàng về phía cuối hành lang, đôi tay không ngừng run rẫy nắm lấy tay nàng, lòng ngực thở dốc hổn hển, môi tái nhợt bên thái dương thấm ướt một tầng mồ hôi lạnh
"Tất cả chỉ là hiểu lầm...hộc...tôi thật sự khô..."
"Cô lại nói linh tinh cái gì vậy?"
"Là hiểu lầm thôi, chị có phải đang rất giận không, tôi...tôi có thể giải thích mà,.tôi...."
"Tôi không biết cô đang nói gì hết. Cũng không phí sức để tâm chuyện của cô nên chắc chắn không có hiểu lầm gì cả. Bỏ ra được rồi."
Lisa hụt hẫn đến thoáng đơ cả người, giữa ngực trái như vừa có một mũi dao đâm vào một nhát thật mạnh, đau đớn đến không thở nỗi.
"Jisoo, nghe tôi giải thích có được không, chuyện không như chị thấy đâu."
"Cô nhầm lẫn gì đó rồi, tôi chưa từng chứng kiến điều gì như cô vừa nói. Với cả đừng tùy tiện động vào người tôi. _Nàng phất tay khỏi người Lisa_ Tôi còn có việc. Không tiễn!" Nàng nói rồi lạnh lùng quay đi, mỗi lần đều tàn nhẫn bóp nghẽn trái tim của Lisa đến như vậy. Lisa nhất thời đông cứng một chỗ, thời điểm cô muốn sưởi ấm trái tim nàng còn chưa đến, nay phiến băng ấy càng trở nên lạnh lùng vô cảm.
"!!! !!! !!!"
•9:00 pm
"1,2,3 Yo"
Trong thế giới của người khác, chúng ta lúc nào cũng trở nên khác biệt. Cũng như mọi người đều rất vui vẻ, riêng nàng không chút hứng thú. Trong đầu quanh quẩn dáng vẻ hụt hẫn đau lòng vừa rồi, vấy lên tâm cam chút chua xót. Nếu trở lại, nàng nhất định không chọn lo lắng cho cô, nàng đúng là ngu ngốc mới rung động với những lời thương cảm của Lisa lúc đó. Hóa ra kẻ thù vẫn mãi là kẻ thù, dùng Min Young để đối phó với nàng, có thể đã nằm sẵn kế hoạch của cô ta!!!!
"Luật sư Kim, Cạn nào!" Nàng nghe gọi liền giật mình gượng gạo cười, vừa định cầm ly rượu thì phát hiện chúng đã hết sạch. Bên cạnh nhân viên rất nhanh nhẹn đưa đến trước mặt nàng một ly rượu vang sóng đỏ mới toanh, Jisoo không suy nghĩ nhiều liền nhận lấy
"1.2.3 Yoooooo"
~keng keng~
Chất lỏng cay nồng tụt qua cuốn họng, ập vào cơ thể một trận nóng rát đến lạ. Nàng nhìn ly thủy tinh trong suốt trong tay, cũng không biết vừa rồi có phải đã uống phải loại rượu cực mạnh nên như thế không. Đôi mắt lờ đờ đảo nhìn xung quanh, không khí sôi nổi dần mờ mờ ảo ảo, cơ thể vấy lên mỗi lúc một nóng. Nàng cởi bỏ áo khoác dày cộm bên ngoài, thân trên chỉ còn vỏn vẹn chiếc sơ mi trắng
'Kì thật, .. sao vẫn không bớt nóng?' Jisoo khó chịu vặn vẹo cơ thể, nàng trước đó còn thấy khá lạnh vì ngồi cạnh máy điều hòa, thế nào bây giờ mỗi hơi lạnh phả ra đều nóng như lửa đốt?
"Này Luật sư Kim đi đâu thế?"
"Tôi vào nhà Wc một lát."
Jisoo loạng choạng ôm lấy thái dương đi về phía khu WC cuối dãy, nàng đứng trước gương không ngừng tạt nước xối xả vào mặt. Cái lạnh của nước vẫn không thể giúp nàng tỉnh táo phần nào, gương mặt vì nóng đã nhiễm đỏ như sắp bốc khói đến nơi
~cạch~
"Có phải rất nóng không?" Âm thanh quen thuộc cất lên, qua tấm gương đã nhìn thấy Lisa ngạo nghễ đứng ngay phía sau nàng
"Thứ đó không giúp ích được gì đâu."
"Hừ...sao cô lại ở đây?"
"Vì tôi vẫn còn lời chưa nói với Tiền bối." Dứt lời, Lisa túm lấy eo nàng quay về phía đối diện, trực tiếp bổ xuống môi nàng nụ hôn táo bạo. Vừa tức giận vừa nhung nhớ, môi lưỡi vừa chạm nhau Lisa đã bắt đầu ngấu nghiến tàn sát cánh môi nàng, bao nhiêu thương nhớ đều phát tiết đến môi đỏ sưng tấy.
"Ưz."
Jisoo rất muốn đẩy người trước mặt ra nhưng cơ thể đang phản bội nàng, ngược lại vô cùng dễ chịu, còn cả đang rạo rực mong chờ sự động chạm từ Lisa. Đầu óc nàng đều bị nhục dục che lấp, mới dần cảm thấy có điều không đúng. Cơ thể nàng chưa từng khao khát loại thân mật đó như lúc này???
"Tiền bối, có muốn tôi giúp chị không?"
____
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro