Don't Know What To Do
Jisoo sốt ruột, dì Lan ấp úng làm cô bức bối nói không nên lời.
"Cô.. cô không phải bị tiểu thư mạnh bạo đến ảnh hưởng nơi đó chứ??" Dì Lan lo lắng hỏi.
Bùm!! Mặt Jisoo chính thức hóa thành màu táo đỏ! Cô gắt gỏng!!
"Trời.. cái dì này, cũng đừng có ngắt ngay khúc như vậy chứ, không phải, chắc tôi không sao đâu..!!"Jisoo đỏ mặt, nàng bị gì vậy, tự dưng lúc đó lại nghĩ việc mình mang thai, mình với Lisa sao có thể có con được, nhưng nếu như mình và Lisa có con thì sao nhỉ? Nghĩ đến việc đó Jisoo tự dưng cảm thấy vui nhưng nếu như có con Lisa sẽ cùng cô kết hôn chứ?!! Kết hôn?? Không đâu?! Lisa sẽ không kết hôn với cô!!? Lisa sẽ kết hôn cùng người khác!! Ngực lại nhói đau, nước mắt từ trong hốc mắt dâng lên.. Cố nén cảm giác đau lòng Jisoo lắc đầu ngăn không cho nó chảy ra.
"Trời ơi... Sắc mặt của cô thật xấu, không được, nhất định phải mời bác sỹ tới xem một chút." Dì Lan vội vàng hạ nắp bồn cầu xuống, để cho nàng ngồi phía trên. "Đúng rồi, còn phải liên lạc với tiểu thư, mời ngài ấy trở về một chuyến."
"Không cần, dì Lan." Ngực Kim Jisoo run lên, khẽ thở hổn hển, tay nhỏ bé kéo chặt cổ tay dì Lan, nhẹ giọng cầu khẩn, "Đừng náo lớn chuyện này lên, nói không chừng... Nói không chừng chỉ là bệnh nhẹ, không cần thông báo cô ấy trở lại, van xin dì..."
"Nhưng mà..."
"Van xin dì..."
Sợ rằng người lạnh lùng đến cỡ nào, nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối lúc này của Kim Jisoo, cũng sẽ không hạ được quyết tâm.
Cuối cùng dì Lan không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ thở dài, "Cho dù như thế nào, vẫn cần mời bác sỹ tới đây một chuyến mới được."
Kim Jisoo hơi dẩu môi định từ chối, nhưng dì Lan tỏ vẻ kiên trì.
Dù sao mình cũng cần khỏe mạnh để rời khỏi đây! Khám thì khám!
"Dì Lan... Dường như tôi hơi đói bụng." Nàng ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, thẹn thùng mỉm cười, một bàn tay mềm mại đặt lên trên bụng.
"Vậy thì tốt, sau khi tắm xong, ra ngoài ăn hết cháo. Lấp no bụng trước, rồi mời bác sỹ tới kiểm tra."
"Ừ." Nàng ôn hòa gật đầu.
Sau khi khẳng định nàng có thể tự mình dọn dẹp cho bản thân, dì Lan lui ra khỏi phòng tắm.
Kim Jisoo đi đến trước gương, yên lặng nhìn khuôn mặt trong gương kia.
Môi cô kéo nhẹ, khẽ nổi lên nụ cười hơi khổ sở, mơ hồ nghĩ tới... Sau khi cô rời khỏi đây, sau này sẽ như thế nào?
Cô không biết, trong lòng khổ sở, vô biên vô hạn...
Kim Jisoo hoàn toàn không ngờ tới, sau khi bản thân tắm rửa sạch sẽ trong phòng tắm xong, một bước ra cửa, người cô không muốn gặp nhất lại đang ung dung thong dong ngồi trong phòng.
"Em..." Trong lòng rét lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch trừng mắt nhìn Lisa, tay nhỏ không chủ định nắm chặt vạt trước áo choàng tắm.
Cắp mắt Lisa thâm trầm nhiều hơn gì đó, còn mãnh liệt hơn ngọn lửa, còn thuần khiết hơn rượu mạnh, nhìn nàng chằm chằm vài giây, lâu đến khiến cho nàng cho rằng hai chân nàng sắp nhũn ra muốn chảy xuống đất, mới nghe thấy cô mở miệng.
"Dì Lan vừa mới gọi điện thoại cho bác sỹ Hàn, bác sỹ Hàn lại gọi điện thoại cho tôi." Bỗng nhiên, ánh mắt của cô sâu sắc, "Chị ngã bệnh? Chỗ nào không thoải mái?"
"Tôi..." Nàng gật đầu cũng không đúng, lắc đầu cũng không phải, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, "Tôi không sao..."
"Không có gì, dì Lan sẽ không đặc biệt mời bác sỹ Hàn tới đây." Cô mím môi mỏng, giọng nói chậm hơn, "Tại tôi tối hôm qua quá thô bạo, làm tổn thương chị?"
Hả?! Nghe như vậy, khuôn mặt Kim Jisoo thật sự ửng đỏ, nóng đến sắp chảy nước.
Lúng túng nghiêng mặt đi, cô khẽ vấp, ngay sau đó, thân thể đã rơi vào trong khuỷu tay của Lisa.
Cái miệng nhỏ nhắn ấp úng, vốn định lên tiếng chống lại, nhưng suy nghĩ một chút vẫn trầm mặc, mặc kệ cô ôm nàng lên giường.
Trong khoảng thời gian nàng đi vào phòng tắm, trừ liên lạc bác sỹ, dì Lan đã đổi ga giường, quần áo bị ném trên thảm cũng dọn dẹp chỉnh tề.
"Chị có lời gì muốn nói cho tôi biết không?" Lisa vuốt ve khuôn mặt trơn mềm của nàng, giọng nói giống như quyến rũ người, không cho chống lại.
Kim Jisoo cắn cắn môi, biết rõ không nên lưu luyến dịu dàng của cô, lòng của nàng lại vẫn rung động không ngớt vì đụng chạm của cô.
Phụ nữ động tình chính là đần như vậy, ngốc đến không còn thuốc chữa...
"Em... Công ty không bận rộn sao? Em không cần phải ở lại đây." Còn có thể nói cho cô biết cái gì? Chẳng lẽ nói đợi bác sỹ Hàn đến kiểm tra xong khi xác định nàng khỏe mạnh thì nàng sẽ rời đi, nhất định sẽ bị cô chơi chết lần nữa, Jisoo không ngốc!.
Lisa yên lặng nhìn nàng mấy giây, môi lại nhếch, "Tôi không kêu bác sỹ Hàn tới đây."
"Hả?" Nàng giật mình.
"Tôi sẽ thu xếp cho chị vào bệnh viện, kiểm tra toàn bộ."
"Cái gì? Không cần, tôi không có việc gì, tại sao phải nằm viện kiểm tra?" Cái này quá hoang đường.
Lisa nhẹ nhàng nâng cằm tinh tế của nàng lên, đáy mắt trong veo, thản nhiên nói: "Tôi sắp xếp cho chị khám sức khỏe để mang thai đứa con của tôi!."
"Hả?!" Lần này Kim Jisoo hoàn toàn ngây ngẩn cả người, cô..cô cô đang nói gì vậy!!??
"Em... Em đều biết..." Cô hơi thở dốc, mắt trừng đến tròn vo.
Khuôn mặt sắc xảo của Lisa cười như không cười, "Chichoo thân ái, tôi có thể không có cái đó, nhưng bù lại tôi có tiền, Jisoo chị phải ngoan ngoãn theo tôi đến cuối đời, đừng mong tìm được người đàn ông nào hết!! Vì những chuyện đàn ông làm được, tôi nhất định cũng sẽ làm được, thậm chí còn làm tốt hơn cả bọn họ!!."
Hô hấp của cô hơi gấp rút, đỏ mặt, hơi giận dỗi nói: "Tôi mới không cần... Tôi không muốn đi bệnh viện."
"Chị không thể không đi."
"Tôi không muốn."
"Nghe lời." Giọng cô trầm xuống.
"Không! Tôi không muốn đi! Không cần đi! Không cần đi..." Nàng liên tục la hét, cong người chuyển sang bên kia, uất ức vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong gối mềm mại.
Gần đây, nàng trở nên rất thích rơi lệ, động một chút lại rơi vào trong cảm xúc cơn sóng nhỏ. Nàng cũng không muốn như vậy, nhưng kỳ lạ không thể làm gì, hại cô càng ngày càng ghét chính mình.
"Cô tránh ra! Hu hu hu... Không cần lo cho tôi! Tôi mới không mang thai con của cô, cô thích tự đi mà sinh, Tránh ra..." Cô chỉ biết bắt nạt nàng, làm tổn thương lòng nàng, nàng muốn đoạn tuyệt sạch sẽ trơn bóng với cô, tại sao khó như vậy? Tâm trạng quá đau khổ...
Không biết qua bao lâu, một bàn tay vuốt ve đầu nàng, thử quay khuôn mặt nhỏ nhắn đang khóc đến thê thảm của nàng lại, nàng cố tình không nghe lệnh, uất ức chạy lên não, nàng đột nhiên há mồm cắn tay cô.
Nàng dùng sức cắn, cho rằng cô sẽ rút lui, không ngờ cô lại bất động như núi để nàng tùy ý phát tiết, giống như không cảm thấy đau đớn chút nào.
Kinh ngạc nhả ra, Kim Jisoo nhìn chằm chằm dấu răng in sâu trên mu bàn tay cô, cuối cùng ngước mắt nhìn khuôn mặt Lisa gần trong gang tấc.
"Em..." Không biết nên nói gì cho phải, nàng nhìn khuôn mặt bí hiểm của cô, trong lòng lại đau, nước mắt trào ra như suối, nhanh chóng thấm ướt mặt.
"Suỵt..." Môi mỏng của Lisa khẽ nhếch, lại gần liếm mút từng chuỗi nước mắt óng ánh trong suốt, thấp giọng nói: "Ngoan, nghe lời, đừng khóc, Chichoo..."
Đôi môi của cô cuối cùng rơi vào trên cái miệng nhỏ của nàng, cực kỳ dịu dàng lại cực kỳ bá đạo hôn sâu nàng, dỗ dành nàng.
Lisa đã suy nghĩ rất nhiều, cô vẫn không tìm được lí do Jisoo muốn rời đi là gì!? Ngẫm nghĩ hai người ở bên nhau đã ba năm, từ khi ở bên nàng cô chẳng còn ham muốn với người nào khác, dù cho lúc giận nàng, cô chỉ một chút nữa là cùng Ken nhưng cô lại không làm được, trong đầu chỉ nghĩ đến việc cô gái nhỏ ở nhà, chỉ muốn nhanh chóng về nhà mà dỗ dành!! Lisa nghĩ mình chắc chắn là bị điên rồi!! Rồi đột nhiên Jisoo nói muốn rời khỏi cô! KHÔNG THỂ!!. Tuyệt đối không được, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài khả năng dự đoán của cô, chợt nghĩ lại thì thực sự hai người không có cái gì để ràng buộc, nếu một ngày Jisoo rời khỏi cô để kết hôn rồi sinh con?! Điều đó thực sự làm Lisa sợ hãi, sự sợ hãi này thôi thúc cô phải mau chóng làm gì đó để giữ Jisoo lại và OK đây là cách của cô!! Lisa thực sự phải ngã mũ trước sự thông minh của bản thân, trời không cho cô cái gì thì cô phải dùng tiền mua thôi! Cô giàu mà!
Đối với Jisoo ăn mềm không ăn cứng, Lisa đều có cách thu phục, cô đã nói rồi! Cô hiểu rõ nàng hơn bản thân nàng!
Kim Jisoo đáp lại nhiệt tình của cô trong nước mắt, trái tim đã sớm không thuộc về mình.
Không ai có thể cãi lại ý tứ của Lisa, hơn nữa khi cô kiên quyết như thế, chống đối nhiều hơn cũng uổng công.
Cuối cùng Kim Jisoo vẫn ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp, ở một đêm trong phòng bệnh cấp năm sao ở bệnh viện, kiểm tra tổng quát, bác sĩ bảo nàng hoàn toàn có thể mang thai nhưng cần tịnh dưỡng thêm một vài ngày để thân thể hoàn toàn khỏe mạnh,3 ngày sau thì mới tiến hành làm thụ tinh nhân tạo.
Sau khi kiểm tra cô đưa nàng trở về biệt thự!
Cô rất hào hứng, căn dặn dì Lan phải chăm sóc nàng cẩn thận, tuyệt đối phải để nàng khỏe mạnh mà mang bé con Manoban!
Trong lòng thật loạn, nàng cảm thấy vô cùng mê man với con đường tương lai.
Vốn dĩ để hai người nên ngừng triệt triệt để để, bây giờ lại muốn lòi ra một đứa bé???
Rõ ràng trong lòng cô thích người khác, đã có niềm vui mới, sao không thể bỏ qua cho nàng là tình cũ?
Không, nàng vốn không được tính là "Tình cũ" của cô, nói không chừng từ đầu tới cuối cô chưa từng yêu nàng, tất cả hết thảy, toàn bộ ngay từ đầu đều là nàng say mê cô, là nàng dán lên cô, không trách được ai.
"Haizzz..." Êm ái thở dài, nàng đổi một tư thế trên ghế quý phi, hai tròng mắt như sương mù kinh ngạc nhìn một chậu lan hồ điệp cách đó không xa.
Nhà ấm trồng hoa ở sân thượng trồng vài giò lan quý, trừ hoa lan ra, còn có rất nhiều hoa từ nước ngoài mang về, cùng với mười chậu bonsai cực kỳ đặc sắc, nhiệt độ nhà ấm trồng hoa đã được khống chế điều chỉnh, vĩnh viễn như mùa xuân hợp lòng người.
Bị đón về biệt thự, dưới sự giám sát của Lisa, nàng miễn cưỡng nhét bữa ăn được phòng bếp đặc biệt chuẩn bị vào bụng, sau đó thừa dịp Lisa dùng máy vi tính ở thư phòng xử lý việc công ty thì một thân một mình chạy lên nhà ấm trồng hoa ở tầng cao nhất.
Tương lai đi như thế nào? Còn có thể kiên định rời khỏi cô không? Nàng đã mất phương hướng, hoặc có thể nói, nàng chưa bao giờ tìm được phương hướng.
Một bóng đen im lặng bao phủ lại đây, nàng kinh ngạc, nghiêng mặt nhìn lên, thân hình của người phụ nữ đứng bên cạnh ghế quý phi.
"Sao không ở trong phòng nghỉ ngơi?" Lisa lạnh nhạt hỏi, nét mặt bí hiểm.
"Tôi... Tôi cảm thấy nơi này rất tốt." Nàng theo thói quen cắn môi đỏ, chống người ngồi dậy.
Cô sải bước qua, cũng theo nàng ngồi trên ghế quý phi, đôi mắt lợi hại như mắt chim ưng chớp cũng không chớp nhìn nàng chằm chằm.
"Lại đây." Cô ra lệnh ngắn gọn.
Kim Jisoo không lập tức cử động, khuôn mặt nhỏ biểu hiện đề phòng.
"Lại đây." Cô lại nói, giọng điệu không cho phép chống lại.
Lần này, Kim Jisoo cuối cùng ngoan ngoãn hoạt động mông, mới vừa nhích lại gần, cả người đột nhiên bị cô kéo vào trong ngực, nàng không nhịn được thở nhẹ một hơi, đợi nàng mở mắt ra, phát hiện mình đã ngồi trên đùi cô.
"Em em -" nàng cố gắng tìm ra lời lên án.
"Nơi này của chị... Sắp có đứa bé của tôi." Một tay cô đỡ hông nàng, một tay thân mật dán lên bụng cô, nhỏ giọng nói ra.
Dáng vẻ và cử động kỳ quái bất ngờ của cô, khiến cho lòng nàng run mạnh, hại nàng định nói gì đã quên, chỉ biết ngơ ngác mặc cho cô vuốt ve bụng mình. Lisa bị điên à!, hiện giờ còn chưa có ảo tưởng cái gì không biết, nhưng nhìn nét mặt hình như là vui vẻ của cô, nàng lại không nỡ thốt ra những lời đó!
"Tôi muốn chị khỏe mạnh sinh đứa bé, nếu là con trai, sẽ là người nối nghiệp công ty của tôi, nếu là con gái, con bé sẽ là công chúa nhỏ của tôi."
"Hả?" Nàng trợn to mắt đẹp, tràn đầy không hiểu, một nỗi chua xót đồng thời tràn ngập ngực, không khỏi yếu ớt nói: "Sau này cô sẽ kết hôn, nhất định sẽ có con của mình, cô không cần giành đứa bé này với tôi được không?"
Được! Nàng thừa nhận nàng rất muốn mang một đứa con của Lisa, nàng đã rất nhiều lần cảm thấy may mắn khi bản thân sinh vào thế kỷ 21 này!
Lisa ngẩng khuôn mặt sắc xảo, hơi thở nóng rực phả lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, trầm giọng nói: "Tôi không cần giành với chị, trong bụng chị sắp có một hạt giống, mà hạt giống đó chắc chắn có tôi góp phần và chính tôi là người ban nó cho chị thì nó chính là con của tôi."
Bên má nàng ửng đỏ, chân mày xinh đẹp không thể làm gì khẽ chau lại, hình như còn định nói tiếp gì đó, nhưng Lisa lại nhanh hơn nàng một bước để lại một câu, "Đừng nói những lời ngu xuẩn muốn rời khỏi tôi, chị không thể rời khỏi tôi. Huống chi hiện giờ sắp có đứa bé, chị trừ ngoan ngoãn ở đây dưỡng tốt thân thể, ở đâu cũng không được đi, có nghe thấy không?"
Kim Jisoo nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn sang bên cạnh không muốn đồng ý, cằm lại lập tức bị cô giữ lại, chạm mặt chính là một cái hôn sâu, ép buộc nàng mở miệng nhỏ nhắn ra vì cô, mặc cho cô hấp thu mật ngọt trong môi đỏ của nàng.
"Ưmh... Em, em đáng ghét..." Chỉ biết hạn chế nàng cái này, không cho phép nàng làm cái kia. Đáng ghét!
Rốt cuộc cô đối với nàng là tình cảm gì?
Thật sự chỉ coi nàng như một phụ nữ để phát tiết tình dục thôi sao?
Hay là người mang thai hộ?
Nếu thật như thế, vì sao còn cố chấp với nàng như vậy?
Cô muốn có con chỉ cần một lời thôi, sẽ có hàng tá người nam nữ xếp hàng chờ cô, nhưng tại sao lại chỉ bắt buộc nàng cơ chứ!! Nàng nếu muốn tranh giành cô thì cũng tranh không lại!
Không dễ gì thoáng chống đỡ đẩy được ngực cô ra, nàng thở hổn hển, cố gắng tìm lại giọng nói, "Tôi nuôi nổi đứa nhỏ, dựa vào sức lực của chính tôi, tôi đã có cách chăm sóc đứa nhỏ... Cô thích vị đại minh tinh kia, đây là quyền tự do của cô, tôi không có quyền hỏi đến, nhưng chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa, tôi không muốn làm người thứ ba trong hôn nhân của người khác... Tôi van cô, cô bỏ qua cho tôi đi..."
Nàng cố chấp lại giống như chọc giận cô.
Ngũ quan Lisa nghiêm trọng, huyệt thái dương nhảy nhảy, đáy mắt bốc lên hai luồng lửa.
"Cái gì gọi là người thứ ba trong hôn nhân? Tôi còn chưa kết hôn, lấy đâu ra bên thứ ba?"
Người phụ nữ này nhất định phải tổn thương nàng triệt để mới bỏ qua sao? Hốc mắt ướt át khiến cho nàng chán ghét bản thân, hít một hơi thật sâu, nàng khó chịu nói: "Cô quyết định lấy vị đại minh tinh kia, báo chí truyền thông đều viết vậy."
"Từ trước tới giờ tôi từng nói như vậy?" Cô trầm giọng hỏi, bàn tay vòng trên eo nàng bỗng dưng chặt lại.
"Cô... Ngày đó ở sảnh chính nhà hàng khi bị truyền thông bao vây, cô rõ ràng đã thừa nhận, cô dùng kết hôn là điều kiện đầu tiên để hẹn hò với người ta..." Lòng đang chảy máu! Rõ ràng lúc đó khi vị đại minh tinh kia nói vậy cô đã không phản đối, nếu đã không phản đối thì tất nhiên là đồng ý, nàng nói sai sao? Nàng sao có thể bình tĩnh đi đối mặt với chuyện tình cảm của cô với người khác?
Chân mày Lisa khẽ nhếch, khuôn mặt nghiêm túc hơi biến hóa kỳ lạ, môi run run, "Đó là câu hỏi của phóng viên, tôi cũng không thừa nhận. Tôi chỉ im lặng mà thôi, nếu tôi thật sự kết hôn thì dĩ nhiên tôi sẽ kết hôn ở Đài Loan, còn kết hôn với ai tôi chưa hề nói!!?".
"Hả?" Khuôn mặt nhỏ xinh tươi mơn mởn của Kim Jisoo ngớ ra, mắt to như thỏ nhỏ lộ ra vẻ vô tội, lúc sau mới lấy dũng khí hỏi, "Không phải cô đồng ý kết hôn với vị đại minh tinh kia sao?"
"Tại sao tôi phải lấy anh ta?" Lisa không trả lời mà hỏi ngược lại, không vui nơi hai đầu chân mày đã lui, thậm chí đôi mắt như chim ưng lộ ra nụ cười kỳ quái.
"Anh... Anh ta tài giỏi lại là người nổi tiếng."
"Vậy sao? Còn gì nữa không?"
"Anh ta rất thích cô."
Cô nhắm hai mắt lại, thấy toàn thân nàng không được tự nhiên, lúc này mới trầm tĩnh nói: "Dáng dấp của chị xinh đẹp nếu làm người nổi tiếng còn không được sao? Còn có, chị chắc cũng yêu thích tôi, huống chi sắp tới trong bụng của chị còn có con của tôi... Chichoo, tôi thấy tôi cưới chị là được. Tôi cũng không cần lũ đàn ông vô dụng! Chị cho rằng thế nào?"
Hả?!
Cô, cô cô cô cô cô... Cô nói gì?!
Kim Jisoo hoàn toàn bị dọa, trong nháy mắt giống như hóa đá, mở cái miệng nhỏ nhắn, hai má đỏ rực, ngu ngơ ngồi trên đùi cô, động cũng không dám động.
Lisa bị phản ứng của nàng chọc cười, khuôn mặt xinh đẹp tựa nữ thần để sát vào, dùng chóp mũi thân mật mà dây dưa trên khuôn mặt nhỏ mềm mại của nàng, hơi thở ấm áp của cô như một luồng sóng phả vào bên tai nhạy cảm của nàng.
"Cần bàng hoàng như vậy sao? Dù sao chúng ta đã biết nhau lâu như vậy, cảm giác cùng một chỗ cũng rất không có chỗ nào chê, không sớm thì muộn tôi cũng kết hôn sinh người thừa kế hợp pháp, hiện giờ tôi quyết định để dòng dõi của tôi trong bụng chị, tôi rất bằng lòng cưới chị, Jichu..."
"Không -" Như vậy không đúng! Tất cả đều không đúng!
Kim Jisoo đau đớn mà quay mặt đi. Nàng khát vọng lời cầu hôn của cô cỡ nào, bây giờ cô thật sự mở miệng, nàng lại chỉ cảm thấy đau đớn vô biên vô hạn.
Tình yêu nàng muốn không phải như thế này, nhưng khát vọng cả đời mơ ước cùng với cô lại đồng thời hành hạ lấy nàng.
Cô vĩnh viễn không có cách nào bỏ ra tình cảm ngang với nàng sao? Đây là cái giá lớn nàng phải thừa nhận khi yêu cô sao?
Người phụ nữ như cô, vĩnh viễn ở trên cao vời vợi, dù ai cũng không cách nào khắc họa bất cứ dấu vết gì trong trái tim cô...
"Chichoo, tôi cảm thấy ngoại trừ gả cho tôi, chị còn có con đường thứ hai để đi sao?" Lisa không tiếp nhận từ chối của nàng, cũng không muốn nghe thấy bất kỳ lời từ chối nào nói ra từ miệng nhỏ của nàng.
Cô giữ chặt cằm nàng lần nữa, dùng môi bịt kín miệng như hoa hồng, đầu lưỡi xông vào nơi mềm mại như tơ, quấy quanh cái lưỡi thơm tho của nàng, hấp thu mật ngọt trong miệng nàng.
_________________________________________________________
Đọc có bị sượng không các bạn?! Khúc nào sượng góp ý tôi với!
Đây là lí do thứ nhất mà Lisa để Jisoo mang thai, còn lí do thứ 2 end truyện sẽ rõ :v!!
À ở thế kỷ 21 thì nữ x nữ có thể có con nhá, có tiền là có tất cả, hjhj : ))
Dạo này moments lisoo ít quá nên tui không nỡ ngược gì đâu : ((.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro