Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Endure

Đỗ Hà sau ngày hôm đó, dù nàng đã biết mọi chuyện của Thùy Tiên và Tiểu Vy nhưng nàng vẫn là không nói ra một điều gì với Thùy Tiên cả. Đỗ Hà có lẽ không có dũng khí, cũng lại không có nói chuyện với Thùy Tiên nhiều như những ngày đầu. Kỳ thực, Thùy Tiên bây giờ đối với nàng lại chẳng có một chút gì gọi là áy náy, cô cứ bình thường như vậy không có chuyện gì xảy ra

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, sự việc Đỗ Hà nàng cùng Lương Thùy Linh thân mật với nhau đôi ba lần, tuy rằng đều là Đỗ Hà không muốn chuyện này xảy ra mọi chủ ý đều là Lương Thùy Linh ép buộc, hăm doạ nàng. Những lúc đó Đỗ Hà chỉ muốn Lương Thùy Linh biến mất đi, Thùy Linh trong mắt nàng khi ấy vô cùng đáng sợ, đáng khinh, ấy thế mà nàng lại không có cách nào để chống trả bởi vì Thùy Linh đã mưu mô mà nắm được điểm yếu của nàng. Đỗ Hà ngỡ tưởng người sẽ trở thành điểm tựa vững nhất cho nàng là Thùy Tiên nhưng lại không ngờ Thùy Tiên là người đã làm nàng sụp đổ, nàng nuôi hy vọng về Thùy Tiên như vậy, cuối cùng Thùy Tiên khiến lòng nàng thất vọng. Nàng lại càng không lường được một điều rằng, khi nàng đau lòng nhất thì chính Thùy Linh người mà nàng muốn xoá bỏ trong mắt lại là điểm tựa khi ấy cho nàng

Vậy suy cho cùng, cuộc hôn nhân này ngay từ đầu chính là khởi đầu của những chuỗi ngày đau khổ, lừa dối nhau,gượng ép nhau, dằn vặt lẫn nhau, hạnh phúc thực sự không thể tồn tại. Như thế, liệu nó sẽ kéo dài đến bao giờ đây? Nàng làm sao có thể tiếp tục như vậy mà cố gắng? Nhưng mọi thứ nàng không thể tự mình quyết định...

Lương Thùy Tiên nhìn thấy Đỗ Hà ngồi ở cạnh bàn làm việc của cô, ánh mắt vô hồn không tập trung gì cả, lúc này Thùy Tiên mới lên tiếng hỏi nàng

"Hà, em có chuyện gì khó nói sao?"

Nghe thấy tiếng gọi của Thùy Tiên, Đỗ Hà mới hoàn hồn lại. Nàng cười như không cười đáp

"Không có, chỉ là nghĩ về công việc"

Lương Thùy Tiên gấp quyển hồ sơ lại, hào hứng nói

"Hà, dù gì cũng đã đến giờ nghỉ trưa, hay là chúng ta cùng đi ăn được không?"

Đỗ Hà không đáp, chỉ nhẹ gật đầu đồng ý, bước theo Thùy Tiên. Đỗ Hà bây giờ cũng không có chủ động khoác tay Thùy Tiên nữa, nàng né tránh Thùy Tiên hơn. Lương Thùy Tiên cũng có chút khó hiểu nhưng mà như thế cũng thực tốt với Thùy Tiên, vì cô cũng muốn giữ khoảng cách nhất định với nàng, không muốn để Đỗ Hà hy vọng rồi đau lòng khi Thùy Tiên sẽ rời xa nàng. Lương Thùy Tiên thực lòng cảm thấy có lỗi với nàng nhưng mà cô lại càng không thể có lỗi với Tiểu Vy, vì cô đã hứa với Tiểu Vy sẽ giữ khoảng cách an toàn đối với Đỗ Hà

Hai người họ đi được một đoạn thì nhìn thấy Thùy Linh, Đỗ Hà trông thấy Thùy Linh liền bối rối, tuy rằng không còn sợ hãi cô nhưng mà cảm giác bây giờ của nàng thực không xác định rõ

Lương Thùy Linh chỉ liếc nhìn nàng một cái rồi thôi, cô cong nhẹ môi, mở lời nói chuyện với Thùy Tiên

"Chị hai cùng chị dâu đi đâu sao?"

"Chị cùng Đỗ Hà định là sẽ đi dùng bữa trưa, gặp em ở đây hay là chúng ta cùng đi?"

Lương Thùy Linh lắc đầu, môi vẫn giữ nụ cười ôn hoà

"Không cần đâu, em không cảm thấy đói"

Đỗ Hà nghe thấy lời mời gọi của Thùy Tiên, nàng có một chút gì đó mong chờ Thùy Linh sẽ cùng đi nhưng mà cô lại từ chối. Kỳ thực, thường ngày Thùy Linh gặp nàng liền muốn nắm bắt thời cơ trêu nàng sợ hãi, nhưng hôm nay Thùy Linh không có làm gì, cũng không có nhìn nàng nhiều như mọi khi, điều này cũng thật khiến nàng ta khó hiểu

"Vậy, chị cùng Đỗ Hà đi trước"

"Được, chúc hai người ngon miệng"

Nói rồi, Lương Thùy Linh rời đi, Đỗ Hà ánh mắt có liếc nhìn cô và đồng thời Thùy Linh cũng có nhìn nàng một cái

Suốt bữa ăn, Đỗ Hà dường như không có mở lời nói chuyện với Thùy Tiên nhiều, chỉ là khi Thùy Tiên hỏi thì nàng mới trả lời. Bữa cơm diễn ra vô cùng tẻ nhạt, tâm hồn của Đỗ Hà lẫn Thùy Tiên đều không có ở tại đây mà là lưu lạc đâu đó

Trở về phòng làm việc, Thùy Tiên mới chợt nhớ ra còn hồ sơ cần cho Thùy Linh xem qua và cho ý kiến, Thùy Tiên thì phải giải quyết một số công việc không thể mang đến cho Thùy Linh liền nhờ vào Đỗ Hà

Đỗ Hà có phần do dự nhưng vẫn là đồng ý. Kỳ thực, nàng chỉ nghĩ là sẽ mang hồ sơ qua cho Thùy Linh rồi trở về nhưng nàng lại không hiểu vì sao lại đi mua Sandwich cùng coffee đến cho Thùy Linh. Vì vừa rồi nàng có nghe được Thùy Linh bảo rằng không cảm thấy đói cũng đồng nghĩa bỏ bữa trưa. Đỗ Hà trong lòng có một chút quan tâm cô, mà nàng cũng không hiểu vì sao nàng lại quan tâm cô...

Dù gì mua cũng đã mua, thế thì đành mang đến cho Thùy Linh. Nàng tự nói với lòng, tóm lại nàng làm như vậy cũng chỉ vì muốn trả ơn ngày hôm đó Thùy Linh đã ở bên cạnh nàng che chở

Đỗ Hà đứng trước cửa phòng làm việc của Thùy Linh, chần chờ một lúc mới gõ cửa

"Vào đi!"

Nghe được tiếng mời gọi từ Thùy Linh thì Đỗ Hà mới mở cửa bước vào. Khi Lương Thùy Linh trông thấy Đỗ Hà, cô nhếch môi một cái. Bỏ qua công việc một chút mà tựa người vào ghế nhìn Đỗ Hà, ánh mắt bây giờ có một chút không đứng đắn. Đỗ Hà nàng tự hỏi, rốt cuộc Lương Thùy Linh này tính cách có mấy loại, lúc thì ôn hoà, lúc lại băng lãnh còn lúc hiện tại khi chỉ có hai người Đỗ Hà và Thùy Linh thì cô lại tỏ ra vô cùng gian tà với nàng khiến nàng cũng thắc mắc rốt cuộc loại người này như thế nào?

Đôi chân mày Thùy Linh đẩy lên cao một bên, nhìn chầm chầm Đỗ Hà đang chậm rãi đến gần. Đỗ Hà bây giờ chính là muốn né tránh ánh mắt vạn phần không đứng đắn của Lương Thùy Linh

"Chị tìm tôi có việc gì? Sao lại thấy tôi thì tỏ ra lúng túng như vậy đây?"

"Tôi...mang hồ sơ đến cho em xem qua"

"Được rồi, để ở đó đi"

Đỗ Hà đặt hồ sơ xuống bàn liền quay lưng đi thì bị Lương Thùy Linh gọi lại khi cô trông thấy ly Coffee và Sandwich Đỗ Hà cầm trên tay

"Chờ đã!"

"Có chuyện gì?"

Đỗ Hà nhìn Thùy Linh cau mày. Lương Thùy Linh nhếch miệng một cái, hất mặt ra hiệu cho Đỗ Hà bước lại gần cô. Đỗ Hà trong lòng có một chút tức giận vì thái độ của Thùy Linh đối với nàng, Lương Thùy Linh rốt cuộc không xem nàng ra gì mà. Đỗ Hà không thèm bước lại, xoay lưng rời đi thì lại bị câu nói của Thùy Linh hăm doạ nàng dừng bước

"Chị bước thêm một bước nữa thì lập tức, ngay tại đây trang phục công sở trên người chị sẽ bị tôi cởi bỏ sạch sẽ"

"Lương Thùy Linh!" Đỗ Hà đỏ mặt tía tai vì câu nói của Thùy Linh

Lương Thùy Linh cười khẩy một cái, một lần nữa ra hiệu cho Đỗ Hà nàng đến gần. Đỗ Hà nhắm nghiền đôi mắt, hít thật sâu một hơi rồi bước lại gần Lương Thùy Linh

Đỗ Hà ném chiếc bánh Sandwich vào người Thùy Linh, ly coffee thì đặt mạnh xuống bàn làm việc dằn mặt cô

"Nếu tôi là một người vô ơn, thì tôi đã mặc xác em rồi!"

Một lần nữa Đỗ Hà muốn rời đi thì bị Thùy Linh nắm tay kéo lại, cả cơ thể Đỗ Hà liền ngã vào lòng Thùy Linh. Lương Thùy Linh ôm Đỗ Hà siết chặt khiến nàng không thể thoát ra được, Đỗ Hà to mắt, đứng hình

"Chị nghĩ mua một chiếc bánh sandwich và một ly coffee liền có thể trả ơn tôi sao? Đỗ Hà, chị quá thơ ngây rồi"

"Lương Thùy Linh, em đang làm cái trò gì vậy? Ở đây là công ty..."

Lương Thùy Linh cười khẩy, bàn tay không an phận mà luồn vào bên trong áo Đỗ Hà nàng làm càn

"Ngay tại nhà họ Lương mà tôi còn có thể cùng chị lén lút qua đêm với nhau, thì ở đây tôi còn sợ cái gì hửm?"

Đỗ Hà mặt bỗng dưng nóng bừng lên, đôi gò má đỏ ửng. Ra sức gỡ bàn tay Lương Thùy Linh ra

Lương Thùy Linh thấy nàng không ngoan, liền kéo hộc tủ bàn làm việc của cô ra, lấy một chiếc còng tay mà cô chuẩn bị để cùng nàng thân mật sau này. Lương Thùy Linh khoá một tay của cô và cả Đỗ Hà lại trước mắt của nàng. Đỗ Hà không còn lời nào để diễn tả tên Lương Thùy Linh này nữa. Thấy Đỗ Hà ngây ngốc như vậy, càng khiến Phác Thùy Linh thích thú hơn

"Như thế này thì chị không thể thoát khỏi tôi được nữa. Đỗ Hà, tôi làm chuyện gì cũng có mục đích, mục đích của tôi là muốn chị phải gắn kết cùng tôi cả đời..."

Lương Thùy Linh ôm lấy vòng eo thon gọn của Đỗ Hà ở phía sau, đầu tựa lên vai nàng, thì thầm vào tai nàng. Hơi thở của Thùy Linh phả vào chiếc cổ Đỗ Hà, vô tình kích thích lòng nàng nóng ran lên, khó chịu không yên

"Lương Thùy Linh, bản tính con người em thật đáng sợ"

"Tôi muốn cho chị biết, thực ra tôi còn đáng sợ hơn những gì chị thấy"

Vừa dứt tiếng, Lương Thùy Linh kéo đầu nàng xoay lại, điên cuồng hôn nàng đến tê dại. Đỗ Hà không còn cách nào phản kháng vì vốn dĩ tay nàng đã bị trói

Lương Thùy Linh càng hôn, Đỗ Hà nàng càng thở gấp, thở gấp vì bị người kia một mực không chịu tha cho đôi môi tội nghiệp của nàng, rút cạn không khí đến khi nàng không có thể thở nữa mới chịu tha

Bàn tay của Thùy Linh đặt lên chiếc áo sơmi Đỗ Hà, cởi bỏ từng chiếc cúc áo, cởi được một nửa thì Thùy Linh không thể chịu được dục vọng trong lòng thêm giây phút nào nữa, mặt tiến đến áp sát lồng ngực ấy, thản nhiên tận hưởng sự êm ái và mùi thơm dịu nhẹ từ Đỗ Hà

Đỗ Hà nhắm mắt, cam chịu sự giày vò từ Thùy Linh, nhưng trong sự giày vò này cũng xen lẫn một chút thoải mái không tên. Đỗ Hà nàng một tay đặt lên vai của Thùy Linh, còn một tay kia đã bị bàn tay Thùy Linh đan vào vừa vặn. Đỗ Hà nhắm mắt, cái cổ ngước lên, môi nàng hở ra một chút thở dốc vì đôi môi Thùy Linh đang mút lấy từng tấc da tấc thịt ở quanh vùng ngực của nàng, chiếm tiện nghi của Đỗ Hà nàng,cứ như vậy mà dây dưa không dứt

"Ưm~đủ rồi"

"Một chút nữa a~"

Đỗ Hà đẩy đầu Thùy Linh ra vì Thùy Linh càng lúc càng quá đáng. Nguyên do là vì Lương Thùy Linh càng lúc càng muốn nàng nhiều hơn, miệng cũng đang ngậm lấy hạt đậu nhỏ trên đỉnh ngực mềm mại kia, mút mát, ướt át một vùng, thấm đẫm vào cả chiếc áo nhỏ của Đỗ Hà

"Đến đây thôi, hôm khác mới..."

Đỗ Hà chưa nói hết liền bị Thùy Linh nhanh trí hơn mà nói phủ đầu

"Ý của chị là hôm khác sẽ cho tôi nhiều hơn?"

"Không phải, thật ra ý tôi là..."

"Rõ ràng như vậy rồi, chị còn muốn giải thích sao?"

"Tôi..."

"Đỗ Hà, tôi muốn chị hôm khác sẽ cam tâm cùng tôi hoà làm một!"

Lương Thùy Linh nói ra câu này đồng thời ngước nhìn Đỗ Hà ngồi trên đùi cô với ánh mắt đầy thâm tình, mà chất giọng của Thùy Linh lúc này lại quá êm tai đi. Đỗ Hà nhất thời trái tim cũng bị lay động vì Lương Thùy Linh

Đỗ Hà mím môi không đáp, nhưng ánh mắt thì đối diện với ánh mắt Thùy Linh bỗng hoá dịu dàng hơn, tình cảm hơn

Lương Thùy Linh vừa rồi đã cởi cúc áo nàng, bây giờ cũng lại tự tay mà cài lại cho nàng. Tiến đến hôn môi Đỗ Hà một cái, cảm giác Thùy Linh mang lại cho Đỗ Hà bây giờ thật ấm áp, khác xa những lần trước khi nàng bị Thùy Linh chiếm đoạt mạnh bạo

"Ngày hôm nay, tôi tha cho chị"
_________
Trừi tưởng hốt nhao rầu chứ hí hí🌚( dzừa đọc dzừa vt nên ko bit j hết🤣)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro