
Cấp 1
Sao bạn ấy là con trai mà lại viết chữ đẹp hơn mình thế nhỉ?
Đó là câu hỏi trong đầu mình khi chỉ nhận được giải khuyến khích trong cuộc thi "Vở Sạch Chữ Đẹp" cấp trường.
Trường tiểu học của mình hồi đó là một trong những trường điểm, nên các hoạt động đều thu hút sự chú ý của cả phụ huynh lẫn học sinh. Vào đầu học kỳ 1, trường tổ chức cuộc thi "Vở Sạch Chữ Đẹp" cho học sinh lớp 5.
Mọi người thử đoán xem, khi nghe đến "vở sạch", "chữ đẹp", ai sẽ là người đầu tiên hiện lên trong đầu bạn? Chắc chắn là những bạn nữ xinh xắn, học giỏi, và luôn là hình mẫu của lớp. Còn mình thì sao? Ừ thì... mình xấu lắm, học cũng bình thường, chỉ có mỗi cái chữ là hơi đẹp xíu thôi. À, cũng chỉ đẹp "sương sương" thôi, nhưng may sao cô giáo chủ nhiệm lại thấy chữ mình khá, nên cô đã đăng ký cho mình tham gia cuộc thi. Và thế là mình bắt đầu những ngày luyện chữ không ngừng nghỉ.
Mà luyện chữ thì phải cảm ơn mẹ rất nhiều. Lúc lớp 1, mình đã được mẹ kèm cặp rất nghiêm khắc, nhất là khi viết chữ "đ" mãi mà không đúng. Một lần không viết được, mẹ tát một cái "chuẩn không cần chỉnh". Nhờ vậy, khi cô chủ nhiệm tiếp tục luyện chữ với mình, mình đã quen với việc cố gắng hơn. Dù không được ngủ trưa như các bạn khác trong lớp, nhưng mình vẫn rất biết ơn cô vì đã kiên nhẫn đồng hành cùng mình. Sau hai tuần luyện tập, mình tự tin cầm bút bước vào cuộc thi, lòng tràn đầy hy vọng.
Không biết có ai giống mình không, lúc trước khi thi thì tự tin lắm, nhưng sau khi thi xong, cảm giác hồi hộp bắt đầu dâng lên. Lúc đó, mình chỉ mong được đứng lên nhận giải, được tuyên dương trước mặt cả trường và phụ huynh. Ít nhất thì cũng có cái gì đó để khoe với bạn bè, để sau này nhớ lại mà thấy tự hào.
Và... cuộc đời đâu có như mơ, mọi người ơi!
"Em H lớp 5/2 được giải khuyến khích cuộc thi 'Vở Sạch Chữ Đẹp' của khối lớp 5, mời em lên nhận giải."
Mình vui gần chết luôn, giải khuyến khích thôi nhưng cũng đã là một thành tích rồi! Nhưng niềm vui đó không kéo dài lâu. Sau đó, mình nghe thấy cái tên "D lớp 5/5", và lập tức quay lại nhìn.
"Em D lớp 5/5 được giải Nhất cuộc thi 'Vở Sạch Chữ Đẹp' của khối lớp 5, xin chúc mừng em!"
Lúc đó, mình đang chìm trong cảm giác vui sướng, chẳng để ý gì đâu, cho đến khi con bạn ngồi cạnh thốt lên:
"Ê H, thằng đó là con trai mà thi được giải nhất kìa mày!"
Mình ngẩng đầu lên nhìn, và trời ơi, cậu bạn đó quả thật là con trai! Mà còn là một cậu bạn rất đặc biệt, da trắng, môi đỏ, nhìn cực kỳ điển trai luôn. Dù cậu ấy thấp hơn mình một chút, nhưng gương mặt đó cũng khiến mình phải tạm chấp nhận.
Sau khi nhận giải, cậu ấy đi xuống và đi ngang qua lớp mình. Mình cứ nghĩ là có gì đó đặc biệt, ai ngờ, cậu ấy đi ngang còn cười đểu mình nữa chứ.
"Haiz, muốn đấm ghê. Con trai mà chữ đẹp là sao ba?" – Mình chỉ nghĩ thế thôi, đơn giản vậy mà.
Có những điều ta không bao giờ ngờ tới lại là thứ làm ta ấn tượng nhất. Và cậu bạn đó, đến bây giờ, vẫn là một dấu ấn khó phai trong ký ức của mình.
Ấn tượng đối với mỗi người là khác nhau. Với mình, ấn tượng là hình ảnh đầu tiên của ai đó, cái gì đó làm ta ngỡ ngàng ngay từ lần đầu gặp. Đó có thể là sự giản dị, sự thông minh, cái đẹp... Và với tôi, ấn tượng của cậu bạn đó chính là chữ cậu ấy đẹp, ngoại hình điển trai, và đặc biệt là cậu ấy đã thắng mình trong cuộc thi. Với một đứa trẻ lớp 1, cảm xúc lúc đó không dễ định hình, nhưng những điều giản dị nhất lại tạo ra một ký ức thật khó quên.
Còn bạn thì sao? Ai là người đã để lại ấn tượng mạnh mẽ nhất trong lòng bạn khi còn học cấp 1?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro