Chương 1
Thời điểm nhấn vào dấu X bên phải màn hình. Chu Lỗi tắt đi trang truyện anh đã đọc lần thứ ba, có tên "Từng bước thành tiên", liền thở dài một cái.
"Nếu có một nam nhân tốt như vậy yêu mình thì quá tốt rồi." Chu Lỗi ngưỡng mộ nói. Một lúc sau nhịn không được mà cười ngốc, nếu thực sự có một nam nhân như vậy thì ngươi có cái gì đáng để hắn coi trọng đây?
Chu Lỗi, giới tính nam, 25 tuổi, hiện tại là huyến luyện viên thể hình tại quán XX. Làm một huấn luyện viên thể hình, anh có một thân hình đáng ngưỡng mộ, trên người cơ bắp rõ ràng, nhưng không hề khoa trương, tóm lại là hoàn hảo, bất kể là anh mặc loại quần áo gì đều tôn lên ưu điểm của cơ thể.
Là một người nam tính đầy mình, nhưng Chu Lỗi lại không giống các huấn luyện viên thể hình khác, luôn bị chồng hoặc bạn trai của các nữ học viên căm hận, ngược lại luôn được chào đón, không vì cái gì cả, đơn giản là bởi vì anh trời sinh là Gay. Đối với nam nhân mà nói, ở bên cạnh một người là Gay, bạn gái tự nhiên sẽ an toàn tuyệt đối...
Trừ bỏ cái điều trên thì Chu Lỗi còn một bí mật... Đó chính là, năm nay sinh nhật 25 tuổi anh vẫn là giữ vững chức nghiệp - xử nam. =.=
Bỏ đi, đối với nam nhân mà nói chức danh xử nam này cung chẳng phải cái gì vinh quang, chẳng qua Chu Lỗi đối với những người cũng là Gay trong giới, những sinh hoạt thối nát gì đó căn bản không hề hứng thú.
Hơn nữa ----
Vài lần đi cùng người bạn là gay, vây quanh anh đều là những tiểu thụ gợi cảm quyến rũ. Điều này làm anh ngoài mặt thì cười, nhưng trong lòng không ngừng lật bàn.
(╯‵□′)╯
Má nó, ai nói nam nhân 1m8 mấy thì nhất định là thuần 1 a!
Má nó, ai nói bề ngoài dương cương chính trực, dáng người cao to thon dài liền nhất định là thuần 1 a!!
Đối mặt với những tiểu thụ vây quanh, Chu Lỗi lệ rơi đầy mặt.
Thân hình cao lớn, uy mãnh lại là thuần 0 a, nhìn chung trong thế giới Gay, chẳng lẽ lại không kiếm nổi một kẻ cơ bắp không phải thuần 1 sao? Anh tuy rằng dáng người rất hoàn hảo cân đối, nhưng lại thích kiểu người thanh mảnh, đáng yêu a.
Khụ khụ, được rồi, sống 25 năm, bạn trai cũng chưa chạm qua, cuối cùng kết quả lại thành như này. Bởi vì anh thà thiếu chứ không chọn bừa, nguyên nhân vì anh đối với người yêu muốn bên nhau trọn đời.
Chậc, dù không có bạn trai, Chu Lỗi vẫn có thể thân mật với "vài món đồ chơi" thật sự rất tốt, chỉ là sau khi trải qua cảm giác sung sướng này trong không gian tĩnh mịch có chút khó chịu thôi. ╮(╯_╰)╭
Không hút thuốc, không rượu bia, Chu Lỗi đối với mọi thứ hình như đều không có đam mê, ngày thường tiêu dùng phải chi nhiều nhất cũng chỉ là đến thăm viện trưởng của cô nhi viện, tiện thể mua cho mấy đứa nhỏ chút quà. Sinh hoạt cũng không có gì áp lực, không có bạn trai để dành thời gian, Chu Lỗi chỉ có niềm yêu thích lớn nhất là ở trên mạng xem tiểu thuyết.
Chỉ là hiện giờ đang rất lưu hành nam chính có bàn tay vàng khiến anh rất chán ghét, đặc biệt là cái loại này được nhiều người yêu thích, lý tưởng khiến các chị em muốn thoát váy thật sự làm anh muốn phun. Còn trên thế giới này còn có một loại tiểu thuyết phi thực tế "tịnh thổ", mà trong đó có quyển anh thích nhất, chính là quyển "Từng bước thành tiên" tiểu thuyết tu chân.
*tịnh thổ: là cảnh giới hoàn toàn an vui không còn sự thống khổ.
Trong quyển sách này nam chính gắn bó, yêu thương với một vị muội muội, chỉ lag điều này không ảnh hưởng đến việc Chu Lỗi có hướng thú với Quân Duệ Ngôn. Tính cách ôn nhu, đối với ái nhân không rời bỏ, dù bị đại yêu dụ hoặc, Quân Duệ Ngôn chưa từng từ bỏ tình yêu dành cho ái nhân.
Trong truyện cũng có vài nữ tử ưu tú thích Quân Duệ Ngôn, nhưng Quân Duệ Ngôn chưa từng cùng bọn họ làm ra điều gì ái muội, trước nay đều không che dấu sắc thái, điểm này làm Chu Lỗi anh rất hài lòng...
Nam nhân sao, liền phải có trách nhiệm, chuyện gì cũng nên "ăn trong chén nghỉ trong nồi" không phải sao? Chu Lỗi khinh thường nhất là thể loại chân đạp nhiều thuyền, xong còn ảo tưởng cái gì mà "tề nhân" có phúc.
*tề nhân: chỉ nhà có cả vợ cả vợ lẽ.
Nam nhân khác thế nào anh không biết, nhưng anh cảm thấy, anh chỉ có một lòng một dạ, chỉ có thể nhét một người nhét nhiều sợ sẽ nôn ra hết. ╮(╯▽╰)╭
"Đáng tiếc thật, nếu trên đời nàu thật sự có nam nhân tốt như vậy, hơn nữa còn là gay, mình nhất định dù cho không cững sẽ theo đuổi." Cảm thán một tiếng, Chu Lỗi tắt máy tính, đã là 12 giờ, anh ngày mai còn muốn đi làm a.
......
........
...........
Chu Lỗi to mở mắt lần nữa----sai, là hiện tại mở không nổi, trren người anh đau nhức thiếu chút nữa ngất xỉu.
Anh đời này bị thương nặng nhất cũng là bị chiếc xe hơi đâm một lần, cánh tay bị gãy, đau đớn khi đó so với hiện tại, anh cảm thấy toàn thân xương cốt đều nát...
"Gừ..." Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, lúc này anh còn chưa phát hiện-- âm thanh có điểm không đúng
"Thuần phục, hoặc chết."
Trên đỉnh đầu truyền xuống giọng nói của một nam nhân tính từ còn thật phong phú, Chu Lỗi đau đớn khó nhịn đồng thời cũng không nhịn được mà suy nghĩ, chết tiệt, giong nói thật dễ nghe.
(Sắp chết rồi đó cha nội =.=)
Từ từ? Chờ một chút! Có cái gì đó không đúng lắm!!!
Anh cố gắng mở mắt, lọt vào tầm mắt là một nam nhân thân mặc bộ trường bào lam sắc, nửa ngồi xổm xuống, bàn tay chống cằm, con ngươi đen láy -- nồng đậm nhu tình....Sai, rõ ràng tràn đầy uy hiếp mới đúng.
Chu Lỗi: (⊙_⊙)!!! Thuần phục
Σ( ° △ °|||)︴!!!
Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Mình vậy mà xuyên qua yêu! Vì sao người nam nhân này lại được xuyên thành cổ đại trường bào a!
“Thần phục! Hoặc là chết!” Nam nhân trước mắt hơi cau mày, bàn tay trắng nõn xuất hiện hình tròn mang kim sắc.
Chu Lỗi: ( "▔□▔|||) cái tình tiết này có chút không đúng a, nam nhân này hình như đang nói anh a? Nhưng hắn bắt ép anh thuần phục cái gì? Chẳng lẽ muốn anh bán thân yêu quái này cho hắn?
Từ từ! Từ từ!
Chu Lỗi nhận ra cái gì đó, cố gắng mở mắt to một chút, cẩn thận nhìn nam nhân trước mắt.
Tóc đen như mực, mặt trắng như ngọc, môi như điểm giáng, da như ngưng chi, treo trên mặt một nụ cười hòa nhã, nam nhân tuấn mỹ này nhất định là đệ tử của Lăng Không Kiếm môn - Quân Duệ Ngôn.
(Ngưng chi: da trắng trẻo, mịn màng. Điểm giáng: phớt hồng, hơi đỏ)
Chu Lỗi: ... Đây chắc chắn là nam chủ của bộ " Trừng bước thành tiên" lần đầu lên sân khấu anh hình dung rất tốt, nhưng anh nhìn thấy người nam nhân này liền nhịn không được nhớ tới những lời này là ý gì???
Tuy rằng giờ phút này người nam nhân này không mang bộ mặt tươi cười, nhưng cái này là bề ngoài, còn đối với quần áo( trên cổ tay áo có thêu Lăng Không Kiếm môn), người này chắc chắn là Quân Duệ Ngôn a!
Không ổn!
Sớm đã thuộc toàn bộ cốt truyện, Chu Lỗi cảm thấy cả người đều không ổn, vừa rồi anh còn tưởng bản thân đeo mặt nạ, nhưng anh phát hiện, thứ chạm vào mặt nạ không phải là tay - một thứ màu trắng, có lông xù, có móng vuốt.
"Chết tiệt" vang lên lần nữa!
Chu Lỗi cảm thấy, hôm nay anh đã đem hai từ "chết tiệt" đều nói xong rồi, nhưng thấy ánh sáng trong bàn tay đối phương ngày càng sáng, cảm giác uy hiếp càng ngày càng lớn, anh vội vàng rống to:
"Gâu gâu gâu (ta thuần phục!)"
Quân Duệ Ngôn:....
Chu Lỗi:.....
Chu Lỗi đầu đầy hắc tuyến. Má nó, hướng phát triển thật quỷ dị a, anh nhớ không lầm thì tiểu thuyết vừa mới bắt đầu không lâu, Quân Duệ Ngôn ở núi Kỳ Vân săn giết yêu thú, vừa vặn đụng phải một con bị thương Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hắn có ý đồ thu phục yêu thú kia, nhưng Khiếu Nguyệt Thiên Lang thà chết chứ không chịu khuất phục, cuối cùng Quân Duệ Ngôn đành phải giết chết anh, thu hoạch được một viên nội đan cấp bậc lục giai, cũng vì tương lai hắn kiếm được xô vàng ( tiền) đầu tiên, đánh hạ một bức tường kiên cố cơ sở.
Chỉ là----- vì cái gì Khiếu Nguyệt Thiên Lang lại phát ra tiếng gâu gâu gâu? Chuyện này không hề khoa học a!!!
Quân Duệ Ngôn đối với tiếng kêu của Khiếu Nguyệt Thiên Lang cũng thập phần khó hiểu, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến ý định nhất quyết muốn hoàn thành khế ước với linh thú này.
Trên dãy núi Kỳ Vân yêu thú vô số, có thể thực lực hắn Luyện Khí Kỳ tầng thứ bảy, cũng chỉ có thể ở bên ngoài tùy tiện đánh mấy chiêu, đụng tới một con cấp lục giai ( tương đương với Trúc Cơ hậu kỳ) gặp Khiếu Nguyệt Thiên Lang hắn cũng không hề nghĩ đến, nếu không phải Khiếu Nguyệt Thiên Lang bị trọng thương hắn chắc chắn sẽ bỏ mạng tại đây.
Nhưng hôm nay Khiếu Nguyệt Thiên Lang bị thương, hăn đương nhiên sẽ muốn có được nó, có thể có một con linh thú Trúc Cơ hậu kỳ, hăn ở lại Kỳ Vân sơn có thể an toàn hơn nhiều.
Mắt phượng hơi nheo lại, trên người Quân Duệ Ngôn dâng lên một luồng khí nguy hiểm, nếu không thể thu phục yêu thú này, vậy thì không bằng....
Chu Lỗi mẫn cảm phát hiện khí thế cảu đối phương có thay đổi rất lớn, cả người đều không ổn!
Ôn nhu của ngươi đâu! Hòa ái của ngươi đâu! Yêu quý đông vật nhở của ngươi đâu rồi!!!
Được rồi, Chu Lỗi cũng biết, Quân Duệ Ngôn thời điểm này chỉ có tố chất của nhân loại, đối mặt với một con thú bị thương Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hắn không có chực tiếp đâm kiếm lại đây là tốt rồi.
Nhưng vấn đề là-- Má nó, ai có thể nói cho anh khế ước này kí thế nào a! Hai người không cùng ngôn ngữ, hắn thuần phục cũng không thể nói rõ được a!!!
Mắt thấy kiên nhẫn của Quân Duệ Ngôn đang dần biến mất, ánh sáng trên tay càng ngày càng sáng, cái này tuyệt đối là muốn làm theo tinh tiết trong truyện. Chu Lỗi vô cùng nghẹn lời -- lật thân mình, phơi ra cái bụng trắng.
Quân Duệ Ngôn:....
Tuy rằng không biết linh thú này vì sao lộ bụng của nó, nhưng không có gây trả ngại hắn cũng lý giải nó đã thuần phục.
Ánh sáng trên tay đã thu hồi, hắn duỗi ra ngón tay, trên không vẽ ra một lá bùa vẽ bàng máu.(huyết phù)
"Không cần kháng cự" Quân Duệ Ngôn biết đối phương có thể hiểu ý hắn, chậm rãi hạ huyết phù lên trán Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
"Gừ! Gâu gâu! ( Ư! Khó chịu!)" Chu Lỗi chịu không được cơ thể hơi co rúm lại, lá huyết phù quỷ dị kia đi vào trong da lông của anh, độ ấm nóng của lá bùa làm anh đau đến nhe răng nhếch miệng. Bất quá, so với vết thương trên bụng anh hiện tại chừng bảy tấc chẳng là gì cả.
(1 tấc = 10cm)
Rất kỳ quái.
Không biết có phải bởi vì xuyên qua yêu thú, anh có thể cảm nhận được rõ ràng, cái huyết phù kia đang thấm vào da lông, dọc theo mạch trên cơ thể, bay tới một hướng kỳ lạ.
Tầm mắt anh không tự giác bay theo huyết phù, bay nhanh xuyên qua một cái kinh mạch, "oanh" một tiếng, tiến vào một không gian vô hạn- đây là thức hải của anh.
(*thức hải : Chỉ cho biển tàng thức. Vì chân như là Như lai tạng thức, chân như theo duyên mà sinh khởi các pháp, giống như sóng biển, cho nên gọi là Thức hải.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro