Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đền Cổ Bị Lãng Quên

Đêm tĩnh mịch bao phủ khi Janto và Sora tiếp tục bước đi, chỉ có tiếng côn trùng rì rào trong không khí lạnh lẽo của rừng sâu. Cuối cùng, họ đến trước một ngôi đền cổ nằm khuất sau màn cây rậm rạp. Những bức tường đá xám đen hiện ra dưới ánh trăng đỏ, rêu phong phủ kín, và những hoa văn đã phai mờ vì năm tháng.

Họ cẩn thận bước qua cánh cửa lớn đã mục nát. Không khí bên trong ngôi đền ngột ngạt, hăng mùi ẩm mốc, xen lẫn chút lạnh lẽo từ những bí ẩn bị lãng quên. Janto cúi người xuống, ngón tay chạm nhẹ vào những vết khắc trên sàn đá, ánh mắt cô chăm chú như cố gắng đọc từng mảnh quá khứ còn sót lại.

Sora đứng phía sau, mắt nhìn quanh ngôi đền, đôi lông mày nhíu lại khi thấy những hình chạm khắc trên tường. Bóng dáng các chiến binh cổ đại, cùng với hình ảnh một ngọn đuốc rực sáng, dường như đang cảnh báo về một thế lực bóng tối. Anh cảm nhận được sự nghiêm trọng trong từng nét khắc, cảm giác lạnh sống lưng bao trùm lấy cả người.

Janto đặt tay lên bức tường phủ đầy rêu phong, mắt cô trầm ngâm nhìn từng hoa văn khắc họa cuộc chiến xa xưa giữa bóng tối và ánh sáng. Một luồng cảm giác bất an len lỏi trong tâm trí cô, như thể ký ức của những thế kỷ trước đang sống lại.

Cô dừng lại, ánh mắt sắc lạnh lướt qua từng hình vẽ trước mặt, đôi mắt phản chiếu ánh sáng của ngọn đuốc trong tay.

Janto: "Sora, ngôi đền này không chỉ là một nơi bỏ hoang. Nó từng là trung tâm của một thế giới khác, nơi mà ánh sáng và bóng tối cùng tồn tại."

Sora cúi đầu nhìn kỹ vào bức tường, vẻ mặt anh đăm chiêu.

Sora: "Vậy tại sao tất cả lại chìm vào lãng quên như thế này?"

Janto siết chặt tay quanh chuôi kiếm, khẽ mỉm cười, nụ cười ẩn chứa cả sự kiên định và một chút mỉa mai.

Janto: "Vì có những thứ mà thời gian muốn chôn vùi, nhưng bóng tối thì không bao giờ biến mất. Nó chỉ đang chờ được đánh thức."

Sora nhíu mày, đôi mắt ánh lên vẻ kiên quyết. Anh chạm nhẹ lên bức chạm khắc miêu tả một chiến binh cầm thanh gươm ánh sáng đối đầu với bóng đen.

Sora: "Vậy có lẽ lần này đến lượt chúng ta."

Một luồng khí lạnh bất ngờ thổi qua, ngọn đuốc trong tay Janto khẽ rung rinh. Cô quay lại, ánh mắt cảnh giác quét qua khung cảnh tối đen phía sau lưng họ. Bỗng nhiên, từ sâu trong bóng tối vang lên tiếng thì thầm đầy ma quái.

Janto giương kiếm, tư thế sẵn sàng, đôi mắt sắc sảo dõi theo mọi cử động dù nhỏ nhất trong bóng tối.

Janto: "Cậu có nghe thấy gì không?"

Sora đặt tay lên chuôi kiếm bên hông, cơ thể căng thẳng, ánh mắt không rời khỏi hướng phát ra âm thanh.

Sora: "Nghe. Nhưng không phải là thứ chúng ta có thể thấy được."

Cùng lúc đó, bóng tối phía trước bỗng nhiên chuyển động. Từng cơn gió lạnh xoáy quanh họ, mang theo một mùi hương ẩm ướt và cũ kỹ. Một đôi mắt đỏ rực chợt hiện lên từ sâu trong màn đêm, đôi mắt dõi thẳng vào họ, chứa đựng một sức mạnh khó tả, vừa trầm lặng vừa chết chóc.

Janto đứng bất động, ánh mắt không hề nao núng.

Janto: "Ngươi là ai? Tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"

Sinh vật đó bước ra từ bóng tối, dáng vẻ cao lớn với lớp lông đen tuyền và bộ vuốt sắc nhọn. Nó nhìn Janto và Sora bằng ánh mắt lạnh lẽo, giọng nói trầm đục vang lên, dường như vang vọng từ một nơi xa xôi.

Sinh vật: "Ta là kẻ gác cổng của bóng tối, linh hồn của ngôi đền này. Các ngươi đã đánh thức ta, và giờ phải trả giá."

Janto và Sora nhìn nhau, cả hai đều hiểu rằng sinh vật này là một thử thách mà họ không thể trốn tránh. Sora nắm chặt thanh kiếm, vẻ mặt điềm tĩnh nhưng đầy quyết tâm.

Sora: "Janto, cô đã sẵn sàng chưa?"

Janto khẽ gật đầu, đôi mắt sáng lên, lòng cô bừng lên sự tự tin khi đứng cạnh người đồng hành. Cô nở một nụ cười đầy thách thức, đôi mắt như bùng cháy.

Janto: "Luôn sẵn sàng."

Sinh vật gầm lên một tiếng, lao về phía họ với tốc độ không ngờ. Janto bước nhanh sang bên, né đòn tấn công và tung ra một cú chém sắc bén. Sora cũng lập tức vào vị trí, thanh kiếm của anh rực sáng trong đêm tối, tạo thành một vòng ánh sáng chói lóa khi anh đối đầu với con quái vật.

Trận chiến diễn ra ác liệt trong những tiếng gầm rú và ánh sáng lóe lên liên tục. Sora tập trung điều khiển những ngôi sao để tạo thành những lưỡi kiếm ánh sáng sắc bén, trong khi Janto sử dụng khả năng làm chậm thời gian của mình để né tránh và tấn công một cách chính xác. Đòn phối hợp của họ làm sinh vật kia yếu dần, nhưng trước khi biến mất, nó để lại một lời cảnh báo.

Sinh vật: "Hãy nhớ, đây chỉ là khởi đầu. Bóng tối sẽ tìm đến các ngươi sớm thôi..."

Nó tan biến, để lại Janto và Sora đứng giữa không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió thổi nhẹ qua.

Sora thả lỏng đôi vai, nét mặt thoáng chút lo lắng.

Sora: "Nếu đây là khởi đầu, tôi không biết chúng ta sẽ đối mặt với thứ gì tiếp theo."

Janto nhìn vào bóng tối phía xa, ánh mắt đầy quyết tâm nhưng cũng chất chứa sự tò mò.

Janto: "Chúng ta phải tìm ra cách ngăn chặn bóng tối hoàn toàn. Điều duy nhất tôi biết là ngôi đền này có thể chứa chìa khóa cho câu trả lời."

Cô quay sang Sora, đôi mắt sáng lên.

Janto: "Cậu có sợ không?"

Sora nhìn cô, mỉm cười, đôi mắt anh ánh lên vẻ tự tin và lòng quyết tâm không lay chuyển.

Sora: "Có thể. Nhưng nếu có cô ở bên, tôi nghĩ mình sẽ ổn."

Họ trao nhau một cái nhìn đầy tin tưởng và cùng nhau bước vào sâu hơn trong ngôi đền, nơi những bí mật của thế giới đang chờ đợi để được khám phá.

Bình minh từ từ ló rạng, nhưng ánh sáng nhẹ nhàng của nó chỉ làm nổi bật sự tĩnh lặng bất thường trong không gian. Janto đứng bất động trước cổng ngôi đền cổ, nơi những bức tường mòn rêu phủ đã chứng kiến biết bao sự kiện qua hàng thế kỷ. Mùi đất ẩm và không khí lạnh buổi sáng len lỏi vào từng kẽ tay, khiến cô cảm nhận rõ ràng sự nghẹt thở của không gian xung quanh.

Bình minh từ từ ló rạng, nhưng ánh sáng nhẹ nhàng của nó chỉ làm nổi bật sự tĩnh lặng bất thường trong không gian. Janto đứng bất động trước cổng ngôi đền cổ, nơi những bức tường mòn rêu phủ đã chứng kiến biết bao sự kiện qua hàng thế kỷ. Mùi đất ẩm và không khí lạnh buổi sáng len lỏi vào từng kẽ tay, khiến cô cảm nhận rõ ràng sự nghẹt thở của không gian xung quanh.

Bên cạnh cô, Sora cũng không nói một lời. Anh chỉ đứng im, ánh mắt anh hướng về phía xa, nơi làn sương mù dày đặc đang che khuất tầm nhìn. Một cảm giác lạ lùng, khó tả, dường như có thứ gì đó vẫn đang lởn vởn trong không khí, như thể bóng tối vẫn chưa hoàn toàn bị xua đuổi. Chuyến đi này, họ chưa hề biết sẽ dẫn tới đâu, nhưng một điều chắc chắn, thế giới này đang đứng bên bờ vực.

Ngôi đền, với kiến trúc huyền bí và những dấu vết của thời gian, như một cuốn sách cổ đang mở ra những trang cuối cùng, chờ đợi người dám đọc. Chỉ có điều, không ai có thể đoán trước những gì ẩn giấu trong bóng tối của quá khứ. Janto không thể không cảm thấy một nỗi lo lắng dâng lên, nhưng cô đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt. Họ sẽ phải đi tiếp.

Cả hai bước vào trong, bỏ lại sau lưng những gì không thể thay đổi. Cánh cửa nặng nề từ từ đóng lại, và âm thanh của nó vang lên như tiếng chuông cảnh báo. Cửa vào một thế giới chưa ai từng khám phá hoàn toàn khép lại. Những bí mật phía sau ngôi đền chỉ có thể được giải mã khi họ đủ sức mạnh để đối mặt với bóng tối đang rình rập.

Và thế là, một bước ngoặt mới của hành trình bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: