Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Cuối cùng, cái ngày đó cũng đến. Một toán người xông vào, bắt ép nàng mặc bộ lễ phục đỏ, trang điểm, rước lên kiệu hoa. Nàng khóc thảm, giãy giụa một hồi, tỏ ý không hề muốn. Hắn chạy đến ngăn cản không được, còn bị bọn gia nô bắt lấy, đánh cho 10 trượng đau khắp mình mẩy. Nàng khóc than, nhìn về phía hắn van lơn thảm thiết, miệng không ngừng kêu tên A Đẩu, tiếc rằng hắn chẳng thể làm gì được. Hắn cũng rất đau khổ, tay với lấy bàn tay nàng nhưng vô vọng.

     Đúng lúc này, một thiếu niên trẻ tuổi tầm 20 từ đâu xông đến, đánh tan lũ người đang bắt nàng đi. Chàng anh dũng, can đảm, đấu trọi với hơn 30 tên vây hãm xung quanh, đánh cho tơi tả, một lúc sau đã khiến chúng phải bỏ về.

       Chàng đến đỡ lấy nàng đang run rẩy khóc than trên mặt đất. Nàng lập tức vùi vào lòng chàng, khóc lên thảm thiết hơn nữa. Chàng cũng ôm lấy nàng, vỗ về an ủi. Hắn nhìn bóng hai người, tuy rất vui vì nàng được cứu, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút gì đó vô vọng, mà càng ngày, cái sự vọng đó càng lớn hơn nữa.

     Giờ nàng đã có chàng rồi, không cần đến hắn nữa. Hai người thân mật, gắn bó với nhau như hình với bóng, “thật đúng là một cặp trời sinh”, ai trong làng cũng bàn tán như vậy: nàng xinh đẹp tuyệt trần, cầm kỳ thi họa tài giỏi, chàng tuấn tú khôi ngô, võ công cao cường, tuổi trẻ tài cao, hắn làm sao bì kịp để xứng với nàng, huống hồ… hắn chỉ là một cái gương.

     Ngày ngày, nếu không nói truyện với chàng, nàng cũng chỉ ngồi bên cạnh hắn mà không ngừng nói về chàng, hắn chỉ biết đau khổ lắng nghe mà không biết làm thế nào. Trái tim nàng càng ngày càng xa hắn, còn hắn thì càng ngày càng giống người thừa.

Ảnh

     Mùa xuân năm sau, nàng lại xuất giá. Tân lang tất nhiên chính là chàng trai ấy. Hắn không dám đi dự hôn lễ của nàng, hắn giờ sợ nhìn thấy màu đỏ và cả chữ “hỷ” treo trên tường, hắn sợ nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp thoa son điểm phấn của nàng chỉ hướng về phía chàng, hắn sợ… sợ tất cả…

    Hắn lao vào uống rượu, uống… uống rất nhiều. Tiếng pháo nổ lộp độp, tiếng kèn, tiếng trống linh đình, tiếng mọi người đua nhau chúc phúc cho chàng và nàng cứ luẩn quẩn trong tâm trí hắn, khiến đầu óc hắn muốn vỡ tung để giải phóng tất cả, hắn đập tan chai rượu trên tay. Rượu bắn ra, tung tóe khắp mặt đất. Hắn nhìn thấy trong làn nước kia…hình ảnh của nàng…xinh đẹp..ngây thơ…nhìn hắn trìu mến…cất tiếng gọi A Đẩu… A Đẩu thân thuộc.

-         A Đẩu… A Đẩu…

Tiếng gọi ấy lại vang lên trong tâm trí hắn, làm nhức nhối trong lòng, khó chịu quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: