Chương 2
Tên truyện: Linh đường diệm(diễm) vũ
Tác giả: Khát mưa
Đề cử + Văn án:
Edit:
Trong tang lễ của ông tôi, chú út thuê vũ công nữ đến múa những điệu nhảy gợi cảm, khiến cho một thôn toàn nam nhân hú hét lên như âm thanh của quỷ đói.
Lúc chuẩn bị đóng nắp quan tài, nữ vũ công lại dính sát vào thi thể trần trụi của ông tôi, tứ chi tiếp xúc gắn chặt lại, kéo cũng kéo không ra đành phải đóng nắp lại để vũ công an táng chung với ông.
Sau ngày hạ táng, chú út người trần như nhộng, chết ở trên giường.
Điều bất ngờ hơn là nữ vũ công đáng lẽ phải nằm cùng ông nội lại ở dưới thân của chú ấy, ôm chặt lấy chú.
Đạo trưởng nói rằng đây là dâm thi diễm cốt muốn hút hết dương khí và diệt toàn thôn của tôi.
Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/631282096?fbclid=IwAR2q3u17KJl9M_hPnNgJj0QzsMGIxddteazEN81KQP6zzWesbVGnUbNQ98A_aem_AfVSAfTdDWrysrotc5_9x7dOwD2Wb8YNPdYeLGiTEGNdNjj2Om7-8EZZuSxumug4ZR0&utm_id=0
2
Tôi cũng không nhớ rõ mình làm sao chạy ra khỏi nhà chú út.
Lúc đến cửa nhà đụng trúng bố tôi, ngay cả nói cũng không nên lời.
Tôi run run tay, chỉ về phía nhà chú út, thở hổn hển bảo bố mau đi.
Đạo trưởng đi theo sau bố tôi, nhìn tôi một cái, dường như biết là chuyện gì xảy ra.
Lấy ra một đồng tiền, ấn lên trán tôi một cái, hướng tôi quát khẽ một tiếng.
Đồng tiền kia là từ trong túi ông ta lấy ra, nhưng lại lạnh băng, vừa dán lên trán, tôi trong nháy mắt tựa như thanh tỉnh hẳn.
Cổ họng vốn giống như bị mắc kẹt gì đó, nhưng bây giờ đối diện với ánh mắt nghiêm khắc của đạo trưởng, miệng lưỡi không tự chủ mà kể lại toàn bộ những chuyện ở nhà chú út.
Ba tôi nghe xong, hai chân trong nháy mắt mềm nhũn, chỉ lẩm bẩm: "Thằng út! Thằng út nó..."
Đạo trưởng kia thở dài: "Đây là biến thành dâm thi diễm cốt, leo từ trong mộ ra hút dương khí con người, nó muốn diệt toàn thôn này!"
Tôi không biết cái gì gọi là dâm thi diễm cốt, chỉ biết thi thể vũ nữ đã hạ táng trong quan tài bây giờ lại bò ra, cũng đã rất kinh khủng.
Bố tôi hai chân run rẩy, bảo tôi về trước, mặc kệ chuyện này, buổi chiều nhanh chóng mua vé về trường học, ông đi gọi người trong thôn hỗ trợ.
Đạo trưởng lại lắc đầu, nói với bố tôi, "Vũ nữ kia lòng có chấp niệm, chịu ngược đãi mà chết, oán khí cực nặng. Hiện tại biến thành dâm thi diễm cốt, hút dương khí, cho nên chúng ta không thể chạm vào ả. Âm dương độc. Một khi bị dính vào âm dương độc, nhẹ nhất nó sẽ theo linh khí đến tìm vào ban đêm và hút dương khí của con người, nếu nặng thì trực tiếp biến thành xác chết." Đạo trưởng nói tới đây, quay đầu đánh giá ta một cái," Ta nhìn ngươi..."
Ông ta thấp giọng "Khụ" một tiếng: "Lông mày rậm, mắt trong, eo thẳng người thẳng, hẳn là một người thuần âm. Lát nữa ta không thể đi theo ngươi, ngươi vào trong nhà tìm một cái ga giường, chăn gối đó mới, chưa từng được dùng qua, không dính nhân khí! Chuyện này càng không thể lộ ra, cũng đừng để cho những người khác biết."
"Loại chuyện này, không phải nhân khí càng vượng càng tốt sao?"
Thấy vẻ mặt ta khó hiểu, đạo trưởng vội vàng nói: "Quỷ thần, đều do tâm sinh. Thần sinh ra do tín ngưỡng, quỷ do nỗi sợ hãi mà sinh ra. Nếu biết thứ này hại chết người, mọi người càng sợ hãi, nàng ta lại càng hung dữ."
Mẹ tôi mua chăn điều hòa mới cho tôi, bảo tôi mang đến trường dùng, sau khi giặt xong còn chưa đắp, là hoàn toàn mới.
Lén lút cầm chăn điều hòa ra, đạo trưởng đi theo chúng tôi đến nhà chú út.
Trên đường tôi mới biết được, ba tôi một đêm không ngủ, luôn cảm thấy bất an.
Trời vừa sáng đã muốn đến bên mộ xem, còn chưa tới bên mộ, đã thấy vòng hoa để trên mộ bị đẩy ra, một chuỗi dấu chân kiễng chân, từ bên mộ theo con đường đưa tang, đi vào trong thôn.
Đường đưa quan tài đến nơi chôn cất, cũng không phải là một con đường như bình thường, để miễn cho người đi đường qua lại và đội ngũ đưa tang đụng phải.
Ba tôi lập tức gọi điện thoại cho đạo trưởng, ngay trước cửa nhà đụng phải tôi.
Đợi đến cửa nhà chú út, đạo trưởng nhìn cửa cùng dấu chân mở rộng: "Quỷ không vào được cửa người sống, cửa lớn này mở rộng, là chú út ngươi tự mình mở cửa cho cô ta đi vào."
"Sao có thể chứ?"
Nhưng đạo trưởng cũng không nói gì thêm, chỉ cầm sợi dây đỏ đưa cho tôi.
Để cho ta trói ở kia vũ nữ trên cổ tay, sau đó đối với dây đỏ hà hơi, thừa dịp tiểu thúc thi thể chưa cứng, đem nàng cùng tiểu thúc Quyền được tách ra.
Sau đó tôi dựa lưng vào lưng cô ấy, dùng chăn điều hòa che cô ấy lại, cõng ngược cô ấy, đưa cô ấy vào trong quan tài của ông nội.
Một quan tài có thể chứa hai thi thể, nhưng một thi thể không nằm trong hai quan tài.
Ngay cả dời mộ cũng không thể đổi quan tài, cho nên thi thể của vũ nữ này, nếu đã phong ấn trong quan tài của ông nội, vô luận như thế nào cũng chỉ có thể ở trong cỗ quan tài của ông nội.
Cho dù đem thi thể ông nội kéo ra khỏi quan tài, cũng không thể để cho thi thể vũ nữ này không nằm trong quan tài.
Nghe nói để cho tôi cõng thi thể, tôi sợ tới mức chân mềm nhũn.
Cha tôi cũng không đồng ý, nhưng đạo trưởng chỉ liếc nhìn dấu chân trên gạch men: "Trưa không được dời mộ, giờ Dần không chôn người, phải cõng thi thể trong đêm, đợi khi mặt trời mọc, cõng thi thể cũng cõng không nổi, trên đường lại gặp chuyện không hay."
Chuyện này lại càng phiền toái.
Đạo trưởng nói xong, nói với tôi: "Ngươi có biết tại sao vũ nữ kia sau khi chết lại bò vào trong quan tài của ông nội ngươi không?"
"Bởi vì đám tang mà cô ấy đến để khiêu vũ là của ông nội con, ông ấy là nhân vật chính."
"Người đầu tiên chết chính là chú của ngươi, bởi vì ông ta mời vũ nữ này tới, là chủ nhà, vốn nên bảo đảm sự an toàn của vũ nữ, hắn lại mặc cho nàng chết thảm."
"Tang lễ này, là của Thư gia ngươi. Nếu như ngươi không cõng thi thể đem nàng chôn cất tốt, vậy người thứ hai chết, sẽ là cha ngươi, sau đó chính là mẹ ngươi. Bởi vì bọn họ là con trưởng, dâu trưởng!"
Tôi thuận miệng hỏi một câu: "Vậy vũ nữ kia bị hành hạ đến chết như thế nào?"
Nghĩ đến tối hôm qua những lão ế vợ kia, trước mắt bao người bò lên sân khấu, đè nặng nàng làm những động tác kia, cùng với thanh âm trầm trồ khen ngợi của mọi người dưới đài.
Còn có nửa đêm cô gái kia thét chói tai, trong lòng tôi mơ hồ đoán được cái gì.
Đột nhiên không hiểu sao lại sinh ra áy náy, nếu lúc ấy tôi không ngủ, đến nhìn một cái, có lẽ.
Nhưng đạo trưởng lại nói với tôi: "Nàng chết như thế nào đã không quan trọng, nếu ngươi không nhanh chóng đưa ra quyết định, người chết kế tiếp chính là cha ngươi!"
Liếc mắt nhìn cha tôi đang sợ hãi, tôi đành phải gật đầu đồng ý với đạo trưởng.
Hỏi thăm chi tiết cách cõng thi thể, lúc này mới nhận lấy sợi dây đỏ, cố gắng trấn định lên lầu.
Đạo trưởng nói dâm thi diễm cốt cũng sợ ánh nắng, cho nên nàng cũng sẽ không muốn đợi lâu trong phòng của chú út, một khi tôi cõng, nàng sẽ dễ dàng đứng lên.
Lúc tôi trở lại phòng ngủ, chú và vũ nữ kia vẫn duy trì tư thế xấu hổ, thân thể thậm chí còn nối liền.
Có lẽ là sinh lòng áy náy đi, lúc này tôi cũng không có sợ hãi.
Đem sợi dây đỏ buộc ở trên cổ tay nàng, hít một hơi thật sâu, đến nổi phổi căng tràn tựa như muốn nổ tung.
Lúc này mới theo như lời đạo trưởng nói, trước tiên vái chào thi thể chú út, nói rõ thân phận của mình, sau đó dời tay chân của chú khỏi thi thể vũ nữ.
Có lẽ, cuối cùng chú vẫn thương tôi, chú vẫn không giống thi thể của ông nội, cứng đờ như thế nào cũng không bẻ được.
Chờ tôi đem thi thể tiểu thúc dời đi, liền nửa ngồi xổm ở bên giường, úp ngược cổ tay vũ nữ, từng chút một dời xác của nàng lên trên lưng tôi.
Đều nói người chết nặng như núi, nhưng lúc thi thể nàng kéo đi, cũng rất mềm mại, ngay cả cổ tay cũng không phải loại lạnh lẽo của xác chết, ngược lại ấm áp mềm mại như bông, tựa như người sống.
Nhưng tôi cũng không dám quay đầu lại, sau khi kéo cô ấy lên lưng, lúc này mới kéo chăn điều hòa trải trên mặt đất, che cô ấy lại, sau đó thắt nút trước ngực, không cho thi thể tiếp xúc với ánh sáng.
Cách một lớp chăn tôi cẩn thận cõng cô ấy bước xuống nhà.
Cô ấy cao hơn tôi, nhưng khi cõng cô ấy trên lưng, không nặng, mà ngược lại rất nhẹ.
Lúc xuống dưới lầu, đạo trưởng và cha tôi đã lui thật xa, ra dấu tay với tôi, ý bảo tôi đi theo đường đưa tang, đi về phía mộ phần.
Đạo trưởng đi trước dẫn đường, để tránh va phải vật gì.
Cha tôi canh ở giao lộ gần đó, miễn cho có thôn dân đi ngang qua, bắt gặp tôi cõng xác, ông ngăn cản người ta trước một bước.
Tôi cứ như vậy cõng thi thể, đi tới bên mộ ông nội.
Lúc đến bên mộ, nhìn bên trong quan tài, xác ông nội tôi khô quắt.
Nhìn cách nắp quan tài bị đẩy ra, và đôi chân đó, vũ nữ quả thật là tự đẩy nắp quan tài bò ra ngoài.
Đạo trưởng từ xa ra dấu tay với tôi, ý bảo tôi không cần quan tâm đến tình huống trong quan tài, đem thi thể nàng đặt vào quan tài, ngay cả chăn điều hòa bỏ theo.
Vừa đặt vào quan tài, ngay lập tức đạo sĩ bảo tôi đậy nắp quan tài, rồi sau đó rắc 2 chén đất lên trên.
Có lẽ là cõng xác cũng không khủng bố như tôi nghĩ, tôi răm rắp làm theo lời đạo sĩ.
Hết thảy đều coi như thuận lợi, nhưng sau khi đem đặt xác vào trong quan tài, lúc tôi đóng nắp quan tài, nhịn không được liếc cô ấy một cái, lại phát hiện ánh mắt nàng tựa như khép hờ, trên mặt sưng phù mang theo nụ cười quỷ dị nhìn tôi.
Tôi sợ tới mức dùng hết sức, vội vàng đóng nắp quan tài lại.
Chờ tôi rắc hai chén đất lên quan tài, đạo trưởng mới bước lại cùng với ba tôi niêm phong phần mộ lại.
Nhưng tôi nhìn dấu chân bùn trên đường nhỏ, luôn có cảm giác cho dù quan tài đóng đinh, cô ta cũng có thể bò ra.
Vừa rồi cũng không đóng đinh, chỉ rải chút đất, không biết có tác dụng gì không.
"Cho nên tiếp theo, mãi cho đến đầu thất của nàng, ngươi mỗi đêm đều phải trông coi mộ phần! Nàng vừa bò ra, ngươi phải cõng nàng trở về, không thể để cho nàng đi hút dương khí, bằng không nàng một đêm hút dương khí của một người, đến đầu thất cho dù xây mộ xi măng, cũng không áp chế được nàng." Đạo sĩ cắm hương khắp mộ, bình tĩnh nhìn tôi.
Tôi nghe vô cùng kinh ngạc, không phải là nhờ những người dương khí mạnh trông mộ sao?
Mà một khi nàng vừa đi ra, tôi liền cõng vào, vậy tôi......
Đang muốn hỏi trưởng, không còn cách nào khác sao?
Điện thoại di động của ba tôi vang lên, ông vừa kết nối, sắc mặt liền biến đổi, điện thoại di động rơi bộp xuống đất.
"Sao vậy? "Tôi vội vàng nhặt điện thoại lên.
Nghe được bên trong có người nói: "Tôi gửi video cho anh, anh nhìn một chút, có phải là đội trưởng đội diễm vũ không? Tôi báo cảnh sát đây. Cái này cũng quá thảm rồi!"
Người kia nói xong thì cúp máy, sau đó wechat liền "Ting" một tiếng, có video được gửi tới.
Toàn thân tôi rét run mở video, chỉ thấy chiếc xe tải kia, bị lật ở trong một khe suối nhỏ.
Nửa thân thể của đội trưởng đội diễm vũ bị nghiền nát ở phía dưới đầu xe, rõ ràng đã chết.
Trên đầu của ông ta, tất cả đều là những con cua núi dày đặc, cả lớn cả nhỏ.
Nước khe suối nhỏ không sâu, nửa bên mặt ông ta dán vào nước, đã bị cua núi kẹp ăn chỉ còn lại xương trắng.
Cua nằm trên nửa mặt nước, còn bò lên cổ và thân thể ông ra.
Lúc video zoom gần, còn có thể nhìn thấy rõ ràng, có con cua dùng càng gắp thịt nhét vào trong miệng, tốc độ cực kì nhanh.
Đạo trưởng ở một bên lẩm bẩm nói: "Đây là Mã Khê Câu ở trấn bên cạnh, cách thôn các ngươi không quá một giờ đường. Đội trưởng đã rời đi hôm trước đám tang, chiếc xe bị lật vào ban ngày! Vì vậy chứng tỏ nàng ta có thể ra tay làm ác trong thời gian ban ngày, và tại sao nàng lại để cho ngươi khiêng xác về quan tài dễ dàng như vậy ? "
Đạo trưởng liếc tôi một cái, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, nhìn tôi nói, "Ta bị lừa! Mục tiêu của nàng ta chính là ngươi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro