26
Lingling đến bệnh viện, thuận tiện thăm Nina một chút. Mua ít hoa quả và mấy quyển sách du lịch, không giống Orm mỗi lần đến thăm là mua một đống đồ ăn vặt, bác sĩ nói trẻ con ăn nhiều đường dễ sâu răng.
Orm lớn như vậy còn không biết chiếu cố chính mình, thử hỏi làm sao biết chăm sóc trẻ con.
"Kwong tiểu thư, lại làm phiền cô." Bà của Nina cảm động, Nina không có mẹ, ba làm công ở xa, bà nàng cùng nàng đến thành phố chữa bệnh, cũng không biết làm sao sống qua ngày tháng. May mắn là gặp được nhiều người có lòng tốt, trong lòng có thêm mấy phần trấn an.
"Không đáng là gì, chỉ là chút đồ nhỏ."
Nina gặp Lingling rất vui vẻ, nhất là Lingling còn mang theo sách du lịch.
Cũng vì ảnh hưởng từ Orm, cho nên Nina mới thích những thứ liên quan đến du lịch đến thế.
Nina thò đầu ra nhìn bốn phía một trận, nhìn Lingling làm ngôn ngữ ký hiệu: "Dì Orm không đến sao?"
"Con bé hỏi sao Orm không đến." Bà Nina giải thích, trong lòng có chút áy náy, "Đứa trẻ này thật là, sao có thể phiền Orm mỗi cuối tuần đều tới."
"Hôm qua cô ấy tăng ca, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi."
Bà Nina làm ngôn ngữ tay: "Không hiểu chuyện, dì Orm có việc bận."
Lingling ngồi xuống bên giường, sờ sờ đầu Nina, đứa trẻ này thật sự thích Orm.
Đúng lúc này Billkin đến kiểm tra cho bệnh nhân: "Kwong tiểu thư, cô cũng ở đây hả?"
Bill hỏi qua Orm mới biết, Lingling chính là cấp trên của Orm, còn là trợ thủ đắc lực của ba hắn, việc kinh doanh của Yakares gia xưa nay đều do ba hắn và anh trai quản lý, hắn và Prigkhing chẳng bao giờ nhúng tay vào, khó trách khỏi nhìn không quen mặt.
"Tới thăm Nina một chút."
Sau một lúc, Billkin kiểm tra xong.
"Kwong tiểu thư, không biết cô có rảnh không?"
Lingling đang cùng Nina xem mấy tấm hình, đột nhiên nghe Bill lên tiếng hỏi: "Ừm."
Bill cười: "Tôi có mấy lời muốn nói với cô, không mất bao nhiêu thời gian."
"Được." Lingling đứng dậy, trực giác của nữ nhân nói cho cô biết, sẽ liên quan đến Orm.
Cũng dựa vào trực giác, Lingling mơ hồ cảm thấy quan hệ giữa Orm và Billkin không chỉ đơn giản là bạn.
Hành lang bệnh viên, bên bệ cửa sổ, Bill rót cho Lingling một ly nước.
"Cảm ơn." Lingling không thích quanh co lòng vòng,
"Bác sĩ Yakares muốn nói gì?"
"Tôi nghe Orm nói, em ấy là trợ lý của cô."
"Phải." Quả nhiên là Orm, Lingling sờ sờ ly giấy trong tay, dường như phán đoán trong lòng từng bước được chứng thực.
"Chắc là gây cho cô không ít phiền phức. Tôi và em ấy cùng nhau lớn lên, từ nhỏ em ấy đã như vậy, làm chuyện gì cũng tuỳ hứng, có lúc tâm trạng không tốt nói chuyện sẽ xốc nổi, người bình thường thật sự không cách nào chịu được." Billkin vừa nói, trên môi mang nụ cười bất đắc dĩ.
Lingling nhìnBill một lượt, lúc hắn nói những lời này, thần sắc không giống người bị làm phiền.
"Cho nên, trong công việc, nếu em ấy có làm sai cái gì, nói sai cái gì, hi vọng cô có thể châm chước cho em ấy nhiều một chút." Bill cảm thấy đột ngột đưa ra loại yêu cầu này là cố tình gây sự, nhưng mà, hắn nghe Prigkhing nói Orm đi làm bị cấp trên phạt, mỗi ngày đều gọi tới mấy trăm cuộc điện thoại, Orm nào có thể nhận uỷ khuất như vậy, "Thật ngại quá, chỉ là tôi có chút lo lắng."
"Kwong tiểu thư?" Bill nhìn Lingling có chút thất thần.
Qua nửa ngày, Lingling mới nói: "Thật ra, trong khoảng thời gian này, biểu hiện của Orm rất tốt."
"Thật sao? Tôi còn tưởng em ấy ngày ngày gây phiền toái, bất luận thế nào, vẫn là cảm ơn cô."
"Bác sĩ Yakares." Lingling nghĩ nghĩ, chuyện này nên hỏi rõ ràng là tốt nhất, "Anh và Orm là--"
"Bác sĩ Yakares!" Một hộ sĩ chạy tới, "Trưởng khoa gọi bác sĩ tới phòng làm việc một chuyến."
"Được, tôi lập tức tới ngay." Bill đáp lời, lại hỏi Lingling, "Cô vừa mới nói gì?"
"Không có gì, Anh bận thì đi đi."
"Lần sau tôi mời cô và Orm ăn cơm."
Ly giấy bóng loáng trong tay bị bóp thành từng nếp gấp. Lingling yên lặng nhìn ra cửa sổ. Trên tán cây, truyền đến một trận ve kêu ồn ào.
"Cậu nhóc này..." PPKrit treo ống nghe nhịp tim đi ra từ phòng bệnh, nhìn thấy Billkin đứng một chỗ với Lingling, cười cười nói nói, "Làm hỏng chuyện của tôi."
Lingling chưa từng nói chuyện với hắn nhiệt tình như vậy.
"Lingling–" PPKrit bước nhanh đi tới, bởi vì hắn là bác sĩ mổ chính cho ba nàng, nên cơ hội gặp mặt cũng có phần nhiều hơn, Lingling không lãnh đạm với hắn như trước, chí ít nguyện ý đối đáp với hắn vài câu.
PP cảm thấy mình vẫn còn hi vọng, bây giờ là lúc phù hợp để hắn tìm nữ nhân yêu đương, lấy việc kết hôn làm mục đích.
Lingling chỉ khẽ gật đầu, thái độ có chút lạnh.
"Đừng đứng ở đây, nóng lắm, đi tới phòng làm việc của tôi ngồi một chút."
"Không cần đâu." Lingling từ chối, cô đang đợi làm thủ tục xuất viện cho ba.
PP thu hồi ý nghĩ vừa rồi, Lingling vẫn là khối băng ngàn năm, không thể thay đổi. Nghĩ lại, trước giờ hắn chưa từng theo đuổi người khác, đều là người khác đi theo hắn.
Vì muốn phòng Bill hớt tay trên, PP làm bộ lơ đãng, nói: "Tôi còn không biết cô và bạn trai Orm có quen biết? Nhìn hai người trò chuyện thật vui vẻ."
Lời này cũng không phải hắn tuỳ tiện nói ra, Bill thích Orm là sự thật.
Nếu không phải trong cuộc nhậu lần đó Bill lỡ miệng, thì PP cũng sẽ không biết, tiểu tử này rất có khả năng nhẫn nhịn, yêu thầm người ta đến bảy, tám năm.
Chuyện này Bill xin PP đừng nói với Orm, anh biết Orm chỉ xem hắn là anh trai mà thôi, Bill lo sợ một khi để nàng biết rồi, ngay cả làm bạn cũng không thể, hắn hiểu rõ tính cách của Orm.
Lingling bóp mạnh ly giấy trong tay, ném vào thùng rác, để lại mấy chữ: "Tôi đi đây."
"Lingling?" PP đứng phía sau hô hào, nghe Bill có bạn gái liền phản ứng mạnh như thế, chẳng lẽ Lingling thật sự coi trọng Bill? Người ta nói bây giờ đại thúc đã quá lứa lỡ thì, đều là tiểu đệ đệ lên ngôi, PP soi gương, năm đó hắn còn non trẻ, nữ nhân hết lần này đến lần khác chỉ thích đại thúc.
Trong toilet, Lingling rửa tay, rửa thật lâu.
Lau khô tay, nàng nhận được một tin nhắn, là Orm gửi tới: Chị không có ở nhà hả?
Lingling nhìn, lại cho di dộng vào túi xách.
Orm ngồi co ro trên sô pha, xem tivi cả một buổi chiều.
William ở trong phòng làm bài tập.
Orm muốn đổi kênh, không được, điều khiển ti vi hết pin.
"Will, em qua đây." Orm rót một ly nước đi vào phòng Will, "Đêm qua, là Lingling tự mình đưa chị vào cửa, không phải em qua nhà chị ấy đón chị về sao?"
Orm vẫn cảm thấy nàng qua nhà Lingling, thởi điểm đứng trước cửa, Lingling đưa nàng vào nhà. Nhất định các nàng đã hôn, lúc đó không bật đèn. Orm cứ mãi nghĩ đến chuyện này, trong lòng vướng mắc.
"Là chị ấy đưa chị về, hôm nay chị hỏi đến lần thứ tám trăm rồi đó."
"Lingling trực tiếp đưa chị về, hay là đi về nhà chị ấy trước?"
"Chuyện này làm sao em biết, chị hỏi chị ấy là được rồi, có điều ở sát vách như thế này, khẳng định là trực tiếp đưa chị về đây." Will không hiểu logic của Orm, đi tới chỗ nào đầu tiên mà chẳng giống nhau.
Orm gõ gõ cửa mấy lần, Lingling không ở nhà. Gửi tin nhắn, cô cũng không trả lời.
Tám giờ tối, Orm lại tới gõ cửa.
Lingling bước ra từ thang máy, phát hiện Orm cúi đầu, tựa vào cửa nhà mình.
Nàng mặc áo thun và quần ngắn, giẫm dép lê, nhìn cách ăn mặc phỏng chừng cả ngày không ra đường.
"Kwong tổng, chị về rồi..."
Lingling nhìn nàng một cái, tiếp tục mở cửa. Lingling chưa cho phép, Orm đã mặt dày nối gót chạy vào nhà.
Lingling đặt túi xuống: "Có việc gì không?"
"Đêm qua, chị đưa em về nhà chị, đúng không?"
Orm đứng tại vị trí hôm qua, nhìn Lingling, phát hiện không phải là mơ, nàng cắn môi dưới, nói tiếp, "Sau đó chúng ta..."
Nàng nhớ rất rõ, lúc đó Lingling cũng h.ôn nàng, giữa các nàng, không phải đơn phương, mà là chủ động.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro