Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

45

"Tóc mây đen tuyền, mặt trái xoan má hồng đào, mày tựa lá liễu, mắt sáng lấp lánh như sóng trên hồ xanh, ngực cao eo thanh mảnh, mông đầy đặn, chân nhỏ xinh, rực rỡ hơn cả hải đường dưới nắng, mềm mại hơn cả hoa lê dưới mưa." Đây là những lời mà sách xưa hình dung về Đát Kỷ.

Giờ phút này với mái tóc dài cuộn sóng như thác mây buông xõa trên vai, hai cánh tay trắng nõn thì quàng sau cổ Lingling, hai má phớt hồng, đôi mắt long lanh trong suốt, dáng vẻ của Orm còn xinh đẹp mị hoặc hơn cả Đát Kỷ của mấy ngàn năm trước kia.

Lingling nhìn chằm chằm vào mặt Orm, Orm, Orm, cái tên Orm này được đặt cho cô ấy vừa đúng lại vừa sai. Cô quả là có dung mạo xinh đẹp đến khiến người ta ai thán rất không thẹn với cái tên Orm này, thế nhưng nào đâu chỉ là một người đẹp bình thường, rõ ràng là một yêu tinh mà!

Dù cho Lingling có là tay chơi sành sỏi, bao năm qua nhìn quen đủ loại mỹ nữ, thì vẫn bị mê hoặc đến quáng mắt. Nếu đổi lại là Milk Pansa nữ vương làm như vậy với Love, thì nhất định Love sẽ bị dọa đến sững người.

Nhưng Lingling là cao thủ tán tỉnh, làm sao cô có thể giống mấy thanh niên trẻ người non dạ bị hù tới không biết phản ứng thế nào.

Lingling bị người nào đó mê hoặc đến ngất ngây, việc duy nhất có thể làm là... ăn nàng ấy ngay!

Lingling ôm chặt Orm, h.ôn lên đầy nóng rát. Mặc dù Orm là người cố ý muốn câu dẫn trước, nhưng bị h.ôn mãnh li.ệt như thế vẫn thấy hơi thở và nhịp đập của mình sắp bị Lingling nuốt trọn rồi, nhiệt tình đó nóng bỏng như dầu bị châm lửa, nàng chỉ biết run rẩy trong lòng Lingling, thậm chí đến nỗi khi không thể hít thở được nữa muốn đẩy Lingling ra chút để lấy hơi thôi cũng không có cách nào.

Bình thường người này đều như con báo uể oải, vậy mà lúc đụng tới việc này lại thay đổi hoàn toàn, vừa cuồng nhiệt vừa nóng vội. Dùng sức bật kinh người đuổi theo con mồi, không có giây phút nào là lơi lỏng hoàn toàn chinh phục con mồi của mình.

Orm đành phải phối hợp theo sự vội vàng của cô, hào phóng hé môi đỏ nhận lấy sự xâm chiếm của đối phương. Đầu lư.ỡi quấn quít lấy đầu lư.ỡi, môi cùng lư.ỡi quyện chặt như ám chỉ cho hành động thân mật sắp xảy ra, đem nơi mềm mại nhất của mình hòa vào với người kia.

Không biết bạn đã từng thử việc vừa ôm hôn cùng người mình yêu vừa di chuyển chưa. Vừa quấn quýt dán chặt vào nhau vừa di chuyển từng bước tùy ý, thân hình đong đưa giống như đang nhảy một điệu tango, uyển chuyển duyên dáng.

Hai người cứ yên lặng di chuyển như vậy dưới ánh đèn màu đi vào phòng ngủ, cùng ngã xuống chiếc giường lớn mềm mại.

Quần áo bị nhẹ nhàng cởi ra khẽ rơi trên thảm sàn như cánh hoa bay, da th.ịt trắng mịn ẩn hiện dưới lớp chăn mềm, cảnh đẹp ở dưới ánh đèn vàng ấm áp càng trở nên mê hoặc.

Lingling nằm l.ên ng.ười Orm, thâ.n th.ể t.rần tru.ồng nhẹ ôm lấy thân hình bóng loáng xinh đẹp của Orm, thứ đầu tiên nhìn thấy là hai má phấn hồng và đường cong mê người của xương quai xanh.

Di chuyển tầm mắt xuống nữa chính là nơi th.ân th.ể hai người đang é.p s.át, b.ầu ng.ực trò.n được ánh đèn đổ bóng sáng tối vừa ẩn vừa hiện tạo thành bức tranh thật á.i mu.ội.

Lingling chợt thấy miệng khô lư.ỡi đắng, dòng nhiệt ấm áp bắt đầu di chuyển từ dư.ới b.ụng lao thẳng lên trên, làm mặt cô cũng nó.ng bừ.ng.

"A.' ~ N'Orm, em thật đẹp, tôi rất thích..."

Vì thích nên mới không nhịn được muốn chạm đến, h.ôn nối tiếp h.ôn. Đôi m.ôi tham lam di chuyển từ lên trán Orm, vừa hô.n vừa li.ếm một đường đi xuống qua c.ổ rồi ng.ực.

Orm bị xú.c c.ảm nó.ng bỏ.ng này làm cho vừa thẹn vừa khó chịu, giãy dụa th.ân th.ể, giọng ngân lên yêu kiều như sắ.p ch.ảy ra nư.ớc: "Lingling~"

"Gọi P'Ling ~" Lingling cười xấu xa, bàn tay chụ.p lê.n một bê.n v.ú tr.ắng nõ.n m.ềm m.ại, mê mu.ội nhẹ nhàng xo.a nắ.n, cả.m th.ụ x.úc cả.m c.o. g.iãn că.ng tr.òn, còn cố ý dùng ng.ón t.ay vâ.n v.ê đỉ.nh n.úi.

"Thần kinh ~" Orm hờn dỗi đánh lên vai cô.

Lingling đáp trả bằng cách cúi xuống ngậ.m lấ.y đ.ỉ.nh n.úi g.ồ lê.n đó, liế..m m..út như một đứa trẻ. Sau đó lại ngẩng lên tiến sát tới trước mặt Orm, nhếch miệng cười tà: "Gọi P'Ling đi nào ~"

Lingling đến gần vậy khiến Orm có thể mơ hồ ngửi được hương vị trên m.ôi chị ấy... là hương vị của chính mình. Đều tại Lingling vừa mới li..ếm m..út trê.n ng.ười nàng. Thế này, thế này cũng quá á.i. mu.ội... Orm không thể bình tĩnh, cả người nó.ng l.ên, toàn bộ khí nóng thuận theo đó chạy loạn khắp người, cuối cùng tập trung xuống n.ơi gi.ữa h.ai ch.ân.

"Buồn nôn quá, chị thật xấu tính!" Orm vừa xấu hổ vừa buồn bực, vì thế cầ.m bàn ta.y h.ư h.ỏng trên ngực mình kia quăng sang một bên.

Đâu ngờ chiêu này càng tệ, ma trảo không hướng lên trên ng.ực nữa, mà hướng xuống dư.ới xâ.m l.ấn và.o gi.ữa h.ai ch.ân. Đầ.u ngó.n ta.y b.ò q.ua đ.ồng c.ỏ la.u u.m t.ùm, vạc.h m.ột đư.ờng t.iến và.o tro.ng .kh.e rã.nh, cuối cùng chạm đế.n nh.ụy ho.a ư.ớ..t sũ.ng nư.ớc và viên thị.t nh.ỏ gi.ấu m.ình. Vừa đượ.c chạ.m nhẹ đến chúng đã ru.n r.ẩy, m.ấp mzáy theo đầ.u ng.ón ta.y rất đáng yêu.

"Ưmm ~" Orm nhắm mắt hưởng thụ cảm giác su.ng sướ.ng dịu dàng đó.

Vậy mà chưa kịp hưởng thụ được gì nhiều thì tiểu ác ma kia lại quấy phá, phải nói là Lingling tiểu báo cười nhìn thật dâ..m đã.ng, ghé vào bên tai Orm bật hơi: "Nào ~ Gọi P'Ling đi."

Lingling này đúng là ác đến giận sôi gan, mà Orm cũng đâu có phải thỏ con mới yêu chỉ biết thẹn thùng, bị chọc đến tức, nữ vương hồ ly tinh trừng đôi mắt liếc nhìn Lingling, cánh tay mảnh mai không khách sáo vươn xuống d.ưới b.ụng Lingling lần m.ò...

"Gọi P'Ling thì sao nào! Sợ chị không chịu nổi thôi, bé yêu ~"

"A '~ ơ' ~" Lingling cắn răng nhắm mắt lại, cô đã bị cấ.m d..ụ.c quá lâu rồi, nên Orm vừa chạm đến là c.ơ t.hể m.ẫn c.ảm gần như không chịu nổi kho.ái c.ảm điên cuồng này.

Vì thế chẳng bận tâm tới việc tán tỉnh trêu đùa Orm nữa, Lingling sợ Orm rú.t ta.y về, nên vội vàng giữ chặt tay nàng, cúi đầu gầ.m lên như thú nhỏ: "Đừng ngừng! N'Orm... không được dừng..."

"Ưmm ~ Chị đừng vội, đừng n.óng vội ~" Orm đưa tay ôm cô, vu.ốt v.e lư.ng cô để làm cô yên lòng.

"Hư'm' ~" Lingling cong lưng đặt bản thân của mình lên trên đầu ngón tay Orm, trong tiếng rê.n r.ỉ là tr.àn đ.ầy nỗi vội vàng và thiếu thốn, "Nha.nh th.êm, m.au n.hanh th.êm m.ột chút... giống như chị này ~"

Phẳng phất như muốn dùng hành động tay mình làm mẫu cho Orm biết, thú.c giụ.c nàng ấy hãy làm nhanh thêm. Đ.ầu ng.ón tay của Lingling không ngừng đư.a đ.ẩy, liên tụ.c r.a và.o c.àng lúc cà.ng nh.anh, động tá.c kh.iêu kh.ích cũ.ng càng ngày cà.ng lớ.n mậ.t, v.ác.h tư.ờng th.ịt ở n.ơi t.ư mậ.t củ.a Orm b.ao trù.m, si.ết ch.ặt lấ.y ng.ón ta.y Lingling, như mu.ốn nghi.ền n.át n.ó.

Trong khoảng khắc đầu óc Orm trống rỗng, dù nói là khoảng khắc thế nhưng nàng không biết thời gian đó kéo dài bao lâu, cả.m x.úc duy nhất thấy được là sự sun.g sư.ớng đến c.ực đi.ểm mà đầ.u ng.ón tay Lingling mang lại, kh.oái cả.m như nư.ớc su.ối vừ.a nó.ng v.ừa lạnh thay nhau c.ọ rử.a khi.ến toàn thân nàng ru.n rẩ.y không ngừng...

Orm tạm dừng hành động trên tay nên Lingling dầ.n tỉnh táo, định thần nhìn lại chỉ thấy hai mắt nàng ấy khép hờ, chân mày cau chặt, toàn thân tỏa ra m.ị thái giống như vừa thống khổ lại vừa như th.ỏa m.ãn, c.ả th.ể x.ác. và ti.nh thần đều đạt tới đ.ỉnh c.ao cự.c đ.ộ, nàng nở nụ cười tươi m.ê. người. Phản ứng của Orm kí.ch thí.ch Lingling, cô cảm thấy toàn thân mình như bị lử.a thiê.u đ.ốt, muốn được phu.n tr.à.o.

Lingling vội vàng bắt lấy tay Orm kéo xuống bụ.ng dư.ới của mìn.h, ch.ạm vào khu vự.c nhạ.y c.ảm đa.ng ướ.t đ.ẫm. Cả Orrm và cô cùng lúc tiế.n và.o n.ơi t.ư m.ật.

"A'~ N'Orm, cho chị, cho chị... Chị muốn."

Giọng của Lingling đã trở nên khàn khàn, dẫn dường cho Orm chi.ếm l.ấy m.ình, cả.m xú.c. mạ.nh m.ẽ trực tiế.p đến làm người m.ụ m.ị. Lingling không nhịn được nữa, chưa được mấy phút cô đã nằ.m s.ấp xuố.ng ng.ười Orm, há mi.ệng ng.ậm l.ấy vàn.h ta.i nàng ấy. Thâ.n th.ể không tự chủ được cuộn lên, ở trước mặt người cô tin tưởng nhất, không muốn xa rời nhất ph.óng tú.ng chính mình để đ.ạt đ.ến c.ao trà.o...

"Ưmm ~ aa~"

"Lingling ~ "

Cái người này xem ra nh.ịn quá lâu rồi, kêu lên kíc.h độ.ng như vậy... Nghe mà, muốn đỏ mặt. Orm chỉ biết vùi hai má nó.ng bỏ.ng và.o trong tơ tằm mát lạnh.

Đêm đó, càng về sau Orm càng hiểu, cũng cảm nhận rõ rằng liệu có phải Lingling đã bị nh.ịn quá lâu rồi hay không.

Không biết là do Lingling muốn mượn rượu làm càn, hay chỉ là quá ph.ấn kh.ích khi chưa tỉnh rượu, mà cả đêm cô đều ở trong trạng thái hư.ng ph.ấn, không ngừng qu.ấn ch.ặt lấ.y Orm. Cái th.ân t.hể kia bình thường có bao nhiêu mệt mỏi hư hại, lạnh chút thôi cũng phát đủ thứ bệnh rồi. Thế mà cứ khẽ đụ.ng tới vấn đề này, là ngay lập tức biến thân thành đại báo săn mồi, tinh lực tràn trề gấp trăm vạn lần.

Đến cuối cùng, Orm ngay cả sức để lậ.t ngư.ời cũng không còn. Nằm ngủ trong cái phòng có màn cửa cực tốt che kín ánh sáng không phân rõ đêm ngày này, mà thậm chí nàng còn chẳng có dũng khí nhìn vào chiếc đồng hồ báo thức đặt trên đầu giườg kia.

"Lingling, chị đúng là đồ đáng ghét. Lần sau đừng có bảo em chạm vào chị nữa. Không thèm để ý đến chị đâu."

"Hehe..." Lingling mệt mỏi nằm thở giống một con báo đã no mồi, tâm tình cực tốt, chỉ kém chưa liế.m liế.m miệ.ng để thể hiện sự th.ỏa m.ãn nữa thôi, bây giờ có nói gì thì Lingling tiểu báo cũng không tức giận.

Hai người nằm im lặng một lúc, Lingling vẫn chưa quên nguyên nhân chính làm cô và Orm cãi nhau đâu.

Cô tắt đèn đầu giườg, dựa sát đến ôm Orm, nhỏ giọng nói: "N'Orm, chị biết những việc em đang làm là vì muốn tốt cho cô nhi viện, chẳng trách ngày đó... Ừm, có lẽ hôm đó em mệt quá thôi. Là do chị không biết thời gian qua em bận bịu, giờ thì chị biết rồi. Tiền là chị nhờ Pimtha quyên góp, chị đi tìm em không phải để chất vấn chuyện thẩm tra số tiền kia, chẳng qua chỉ mượn nó để làm cớ trách móc em thôi."

Dù Lingling không nói ra lời xin lỗi, vì chuyện đó thật sự quá tổn hại đến mặt mũi của Lingling thích hô mưa gọi gió này. Nhưng cô vẫn không kiềm được mà nhắc tới nó, điều đó đã thể hiện rõ cô muốn nhận thua, mong được tạ lỗi với Orm.

Bởi cô lo lắng Orm sẽ còn để ý đến nó, cô không muốn nó sẽ khơi gợi tạo cho Orm bực tức không đâu.

Orm nghe Lingling nói mà thật không biết làm gì, vừa khiến nàng bực mình lại khiến nàng buồn cười.

Lingling ngu ngốc này căn bản không hiểu vì sao nàng giận, giờ còn tự bịa lý do giải thích giúp nàng vì sao hôm ấy nàng từ chối không cho chị ta thân thiết.

Việc nàng hay gặp Faye đúng là cố ý vì để trêu tức chị ta đấy, với cả nguyên nhân thực sự khiến cả hai giận dỗi đâu phải chỉ bởi vì chị ta trách móc nàng đâu!

Nhưng thôi, kệ vậy. Xem ra đồ nít ranh đáng thương này sẽ chẳng thể nào hiểu rõ, lần này đành bỏ qua cho chị ta thôi.

Orm thầm nghĩ, quả là gần đây mình keo kiệt hơn trước, sáu năm qua con báo trăng hoa này thu hút không biết bao nhiêu phụ nữ về, thế mà lúc đó nàng vẫn có thể bình tĩnh ứng phó, cách thường dùng nhất là lấy tĩnh chế động, bởi vì nàng tin tưởng Lingling là người biết dừng lại đúng lúc.

Nhưng giờ thì khác, chỉ cần Lingling tiểu nhân dám hơi không ngoan thôi, vậy cứ chờ xem nàng chỉnh chị ta thế nào. Đúng vậy, là nàng hẹp hòi hơn trước, và nàng hoàn toàn không có ý định sửa tính cách này!

"Này, em nói gì đi chứ." Lingling tiểu báo thấy Orm mãi không đáp lời thì không thể bình tĩnh nữa, mà người mất bình tĩnh trước tiên đồng nghĩa với thua một nửa rồi.

Trái ngược với Lingling, Orm xinh đẹp lại rất nhàn nhã thư thả. Nàng quay đầu, khép hờ hai mắt rồi nở ra một nụ cười kiều mị, khẽ h.ôn h.ôn lên mặt Lingling: "Biết rồi, biết rồi, em cũng đâu có tức giận." Lăn lộn cả một đêm, rên nhiều tới nỗi giọng cũng mất, thì lấy đâu ra sức mà tức nổi đây.

Nghe sao có vẻ qua loa thế nhỉ. Lingling tự nhủ đấy chỉ là ảo giác, tiếp tục ôm lấy Orm hỏi: "Thế giữa em và Faye đúng là không có chuyện gì phải không? Cô gái này, chị nói cho em biết, vai chính của em chỉ có thể là tôi thôi, ngoài chị ra xem ai dám đến thử!"

Lingling tiểu báo cảm thấy nói nhẹ nhàng không đủ sức dọa, lập tức đổi sang uy hiếp.

"Nhưng tự nhiên giờ em lại thích làm vai phụ cơ ~ Nhớ lại trước kia rồi nghĩ đến hiện tại, em cảm thấy làm vai phụ tốt hơn nhiều. Như thế mới càng làm chị yêu thích chứ~" Orm che miệng khẽ cười.

"Cả hai đi, làm cả hai cũng được mà..." Lingling nghe Orm nói mà bị nhiễu đến hồ đồ, bắt đầu lẩm nhẩm nói ra những lời còn chưa kịp đi qua đại não. Ưmm, nhất định là vì mình quá buông thả d.ục v.ọng rồi, nên mới làm cho đại não tạm thời đình trệ thôi. Đừng đùa nhé, bởi vì mình là Lingling Kwong mà, người rất thông minh đấy nha !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: