16
Tòa nhà cao ốc Bai Yoke nằm trên con đường phồn hoa nhất là một trong những của cải của Lingling. Trong đó LO chiếm trọn bốn tầng, cùng với suối nước nóng được nằm ở trên tầng cao nhất, có khung cảnh tuyệt đẹp hướng nhìn ra biển và vịnh. Đối với một hội quán tư nhân mà nói, dù bất luận là về vị trí hay về tài lực kinh tế sau lưng, thì nó cũng đều đang được hưởng ân huệ trời ban cho rồi.
Lingling đã không tiếc dùng một số vốn đầu tư cực lớn để lập kế hoạch và xây dựng lên LO này cho Orm, với ý định là muốn tạo ra một khu giải trí, mà tương lai sẽ trở thành nền móng của một trung tâm xã giao kinh doanh đối ngoại.
Đáng tiếc Kornnaphat đại tiểu thư lại không phải là người thích tiêu tốn sức lao động, nàng hoàn toàn chẳng có hứng thú gì với việc buôn bán kiếm tiền.
Thế nên, cái hội quán với kiến trúc là một quần thể bao gồm tổng hợp của nghỉ dưỡng, spa, quán bar, làm đẹp... và cả trung tâm thể thao ấy, bị vị đại tiểu thư kia chẳng kiêng dè gì coi là nơi tốt nhất chỉ để cho nàng mỗi ngày tới đây nghỉ ngơi giải trí và tiêu tiền.
Vì thế nàng hoàn toàn không có hứng thú chỉ vì kiếm tiền mà có thể khiến cho mình mệt gần ch.ết ấy, đã biến cái hội quán cao cấp nhất đó trở thành một câu lạc bộ tư nhân, chỉ phục vụ riêng cho mấy trăm hội viên.
Ngoài hội viên ra, thì những người khác dù có muốn tới đây tiêu tiền, Kornnaphat đại tiểu thư cũng chẳng buồn tiếp đãi. Gây cho Lingling và thậm chí cả bạn thân Milk của nàng không biết bao nhiêu lần nhận được điện thoại của các đối tác kinh doanh nhờ vả, mong các cô ấy có thể giúp cho mình đi cửa sau, để có thể vào được hội quán đó tiêu pha một lần.
Cho dù vậy, thì LO với cách thức phục vụ chuyên nghiệp tận tình, cùng có đầy đủ mọi phương tiện giải trí xa hoa, vẫn là nơi hấp dẫn rất nhiều các doanh nhân cùng các cô cậu con nhà danh giá.
Nhưng nguyên nhân quan trọng nhất mà khiến người ta "đổ xô" tới, chính là vì hai vị chủ nhân của LO- Orm và Lingling. Một người là nữ hoàng giao tiếp xã hội, một người thì lại là doanh nhân giàu có cực kỳ, chỉ cần tiếp xúc được vào vòng giao lưu của hai người đó, thì sợ gì sẽ không có được các mối quan hệ tốt cho bản thân.
"Lookmhee ~ Thì ra mấy năm nay Faye tới sa mạc, nên vừa đen lại vừa gầy rất nhiều.
Gần đây cậu và Milk đều bận rộn, muốn hẹn gặp mấy cậu mà cũng chẳng có thời gian." Orm một tay cầm điện thoại chuyên tâm nói chuyện, tay kia thì ký tên lên các giấy tờ mà quản lý hội quán đưa cho cô.
Đây chính là "công việc" của Kornnaphat đại tiểu thư ở hội quán, dù sao Lingling cũng đã tìm cho nàng một người quản lý cực kỳ ưu tú chuyên nghiệp rồi, việc của nàng chỉ là cần ký tên lên các giấy tờ cần thiết, những chuyện còn lại đương nhiên sẽ có người xử lý gọn gàng thay nàng.
"Mấy ngày nay tớ có chút bận..." Giọng nói trong điện thoại rất dịu dàng, giống như một dòng nước ấm bao quanh thân thể, khiến cho người ta có cảm giác thoải mái vô cùng: "Nếu không để lát nữa tớ tới chơi với cậu."
Gần đây Orm có chuyện không vui, Lookmhee và Milk đều sợ nàng quá buồn rầu, vì thế thường xuyên tìm cớ hẹn nàng đi ăn cơm, làm đẹp hay dạo phố. Chỉ có điều hai tuần lễ này cô đang bị oan gia kia quấn quýt dây dưa rất chặt, do đó có chút chểnh mảng với Orm. Lookmhee thiện lương rất dễ dàng bị một câu "nhắc nhở" của Orm làm áy náy.
Orm lầu bầu: "Biết rồi. Là Sonya về chứ gì. Cậu còn để ý tới nhóc con đó làm chi, đều là kẻ vô lương tâm, giống hệt như Lin... Chả trách bọn họ có thể trở thành bạn thân được!"
Nói không muốn để ý thì không để ý được sao ~ Lookmhee thở dài, ba mẹ đều mất rồi, người đó còn là người vẫn đang ôm cái danh hiệu là "em gái" của cô nữa, cực kỳ không khách sáo trở về làm "rồng" chiếm đoạt tổ chim. Chiều nào hết giờ làm việc cũng đều chạy tới, mặc quần đùi đi dép lê lượn lờ trước mặt của cô, sao cô có thể không để ý được.
Cái hành động một tý lại tức giận xù lông này của Orm khiến Lookmhee nhớ tới lời
Milk nói: 'Phụ nữ thất tình rất đáng sợ, bất luận là cậu nói tới chuyện gì, các cô nàng ấy đều có thể nghĩ tới chuyện yêu đương. Bất luận là cậu nhắc tới người nào, thì đều cũng sẽ trở thành người có liên quan với kẻ bội bạc kia được.' Lookmhee khẽ mỉm cười, dịu dàng nhẹ giọng an ủi: "Đừng giận đừng giận mà, số hoa tulip lần trước cậu đặt, sáng sớm nay tớ đã đưa tới hội quán rồi. Tớ còn tặng thêm một bình hoa, đặt ở trên bàn của cậu nữa đó, cậu đã thấy chưa?"
Orm nhìn bình hoa trên bàn, đó là một lọ cắm đầy hoa hồng Bulgaria màu trắng nhạt. Vào mỗi lúc tâm tình cô không tốt, Lookmhee đều sẽ chuẩn bị cho nàng một bó hoa hồng màu sắc nhẹ nhàng, cô ấy quả thực rất biết cách an ủi người.
Nhưng sự chú ý Orm càng tập trung vào câu "Hoa tulip" kia, nàng lập tức đứng dậy: "Hoa tulip! Ngày hôm nay Lingling tiểu nhân sẽ đến đây à? Lookmhee, tớ không cùng cậu nói chuyện được nữa, tớ tớ... tớ về nhà trước, sẽ liên lạc lại với cậu sau."
Kornnaphat đại tiểu thư làm một việc mà tưởng như nàng sẽ chẳng bao giờ làm, đó là - Trốn!
-----
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro