shooting star.
bầu trời trong xanh dần nhường chỗ cho một kết cấu mượt mà, nhuốm màu vàng cam, màn đêm hiện diện trước mắt. gió xuân nhẹ nhàng mang theo một chút lạnh ẩm. bầu không khí thật hoàn hảo với giọng nói, tiếng cười và con người của em ấy. tôi không thể mơ điều gì tốt hơn là được ở bên em - người đã khiến tôi hạnh phúc.
em khiến tôi muốn được là chính mình, ngay cả khi tôi còn bé, em đã khiến tôi nhận ra việc được là chính mình quan trọng như thế nào. đồng thời chứng minh cho tôi thấy, em đã trưởng thành hơn rất nhiều so với những gì tôi nghĩ.
tôi muốn bảo vệ em khỏi thế giới này, muốn nhìn thấy em ngây thơ và mong manh, nhưng điều đó hoàn toàn ngược lại. em là người mạnh mẽ, em luôn nở nụ cười rạng rỡ ngay cả khi đối mặt trước những chông gai và tôi hiểu rằng em là người đã bảo vệ tôi nhất.
em có đủ nghị lực để giữ nhiều điều cho riêng mình, ngay cả khi tôi không đồng ý. em có đủ sức mạnh để đứng dậy chỉ bằng sức mạnh của tinh thần. thân hình mong manh nhưng tinh thần kiên cường, đó là cách tôi miêu tả về em ấy.
ngược lại với tôi, tôi là một người có thân hình mạnh mẽ nhưng tâm hồn lại rất mong manh. hai chúng tôi đã hình thành một sự cộng sinh, chúng tôi bổ sung cho nhau một cách tuyệt vời.
tôi hạnh phúc với điều đó, hạnh phúc với em, hạnh phúc với chúng tôi. hạnh phúc vì đã vượt qua nỗi kinh hoàng này, nỗi kinh hoàng bị từ chối vì tình yêu, vì bản chất của tôi.
tự hào nói với bản thân rằng đúng vậy, tôi yêu em ấy, chúng tôi đang hẹn hò, tôi muốn hét to thật to và rõ ràng cho cả thế giới biết.
chính em là người đã khiến tôi nhận ra tất cả, chính em là người đã giữ chân tôi cho đến lúc đó.
"chị đang nghĩ gì vậy?"
em đã đưa tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.
bầu trời lúc này đã tối đen, vài ngôi sao bắt đầu xuất hiện điểm sáng trong cảnh đêm. tôi từ từ chuyển ánh mắt về phía em ấy, nụ cười của em giãn ra khi chạm vào tôi.
"nếu chị tiết lộ cho em biết, em sẽ nói gì với chị?"
với đôi má đỏ bừng, em đã cho tôi thấy một sự bối rối nhẹ thoáng qua. em trả lời tôi bằng một giọng thì thầm mà chỉ tôi có thể nghe được.
"rằng chị thật ngốc!"
"chính em là người khiến chị ngốc đấy, mèo con."
những ngón tay của tôi nhẹ nhàng chạm lấy cằm em, rồi trượt dọc theo quai hàm, ôm gọn lấy má em trong lòng bàn tay. em cười nhẹ nghiêng người về phía tôi, để môi cả hai chạm nhẹ nhàng vào nhau một trong nụ hôn sâu.
"chị yêu em nhiều lắm, orm korn..." tôi thở vào môi em.
"em cũng yêu chị, ling ling." em đáp lại và hôn tôi lần nữa.
những cảm xúc trong sáng, đẹp đẽ và mạnh mẽ như nhau. thật là một niềm vui thực sự khi được ở bên cạnh em, được chạm vào em và hôn em. toàn thân tôi rung lên, rung chuyển vì hạnh phúc, vì tình yêu.
với đôi má đỏ bừng, đôi môi ẩm ướt, đôi mắt nhắm nghiền, em dịu dàng đến lạ thường. những ngón tay em luồn vào tóc tôi, vuốt ve nhẹ nhàng, rồi mắt em mở ra, và tôi đã nhìn thấy ở đó tất cả tình yêu mà tôi đang tìm kiếm.
tôi không cần phải nghe em ấy liên tục nói với tôi rằng em yêu tôi, vì trong đôi mắt của em, tôi đã nhìn thấy được tất cả những điều đó, và nó có độ tinh khiết không thể so sánh được.
em lại quay về phía bầu trời vốn trong xanh trước đó. những ngôi sao đã nhân lên và tỏa sáng rực rỡ, ngoại trừ việc tôi đang nhìn vào đôi mắt em. nó trông giống như bầu trời và những ngôi sao lấp lánh, cùng một khung cảnh được mang lại cho tôi, cùng một vẻ đẹp, cùng một sự rõ ràng.
tôi không hề nhận ra tôi lại yêu em nhiều đến nhường nào, mỗi lần nhìn vào em, tôi lại không thể khuất phục trước vẻ đẹp mảnh mai ấy.
em bắt đầu mỉm cười cùng lúc với tôi, rồi đôi mắt em đột nhiên mở to, giọng em vang lên trong khoảng không gian im lặng.
"nhìn kìa! một ngôi sao băng!"
đến khi ngỡ ngàng quay lại tôi đã không nhìn thấy chúng. em nhận ra điều đó, một cái bĩu môi thất vọng hiện lên trên khuôn mặt em.
"em muốn chị nhìn thấy nó!"
"không sao đâu mèo con, em hãy ước đi nhé."
đôi mắt lấp lánh của em lại mở to, cái bĩu môi nhanh chóng được thay thế bằng niềm vui, rồi tôi thấy em nhắm chặt mắt lại. tôi không khỏi mỉm cười ngốc nghếch trước thái độ nghiêm túc của em ấy, hai tay đan vào nhau như thể đang cầu nguyện cho điều ước của mình được thực hiện. rồi thật tinh tế, hai viên ngọc sáng bóng của em mở ra nhìn tôi chằm chằm hồi lâu.
"em đã ước điều gì thế?"
"nếu em nói với chị thì điều đó sẽ không thành sự thật đâu."
"em có thể gợi ý cho mà."
"chị..."
"em biết không, orm." tôi ngồi dậy.
"nếu cả hai chúng ta đều là người thực hiện điều ước, thì chắc chắn điều đó sẽ thành hiện thật."
nụ cười của em trải rộng trước đôi mắt yêu thương của tôi, cơ thể em tựa trong vòng tay tôi. em nói ra điều ước mà tôi đã hỏi, trái tim tôi liền lỡ nhịp.
"em muốn sống cả đời cùng chị, kết hôn và có chị ở bên cạnh cho đến hơi thở cuối cùng, ling ling kwong."
"vậy thì chị sẽ là ngôi sao của em, và chị sẽ biến điều đó thành hiện thực."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro