Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

- Đánh nữa đi, nó sẽ giúp em cảm thấy dễ chịu hơn...


Cả hai nhìn nhau, LingLing vẫn giữ Orm Kornnaphat trong vòng tay của mình. Như một tấm gương phản chiếu, LingLing đã rơi nước mắt và điều tương tự cũng xảy ra với Orm Kornnaphat... Orm Kornnaphat khóc vì cô vừa lỡ tay tát LingLing, còn LingLing thì lại ước rằng cái tát này đến sớm hơn chứ không phải đến bây...

Orm Kornnaphat chợt nhận ra mình đang trở nên yếu đuối khi để LingLing nhìn thấy cô khóc, Orm Kornnaphat tự nhũ mình phải kiên quyết và vì thế Orm Kornnaphat đã gạt nước mắt và xem như cái tát vừa rồi là thứ mà hiển nhiên LingLing phải nhận lấy.

- Em bảo chị ký nó đi có nghe không???

- Chị không ký, chết cũng không ký.

- Ký nó đi.

- Không.


Sự ngoan cố của LingLing làm Orm Kornnaphat trở nên tức giận hơn, và để đáp lại yêu cầu của LingLing lúc nãy thì Orm Kornnaphat đã đánh vào người LingLing rất nhiều, rất mạnh và rất đau... LingLing chỉ đứng yên để Orm Kornnaphat trút giận...

- Tại sao?... Tại sao?... Tại sao?...


Orm Kornnaphat những tưởng mình có thể mạnh mẽ, có thể vô tình mà đánh LingLing nhưng rồi lại bật khóc và xà vào lòng LingLing nơi mà cô vừa đánh không thương tiếc. Orm Kornnaphat vỡ òa... LingLing để cho Orm Kornnaphat khóc, có như thế Orm Kornnaphat sẽ cảm thấy thoải mái hơn, Orm Kornnaphat đã phải chịu đựng rất nhiều, khóc và nỗi giận là cách tốt nhất giúp Orm Kornnaphat giải tỏa áp lực của mình.

- Em chịu hết nỗi rồi, em không mạnh mẽ được nữa, em không thể... không thể...

- Em cứ khóc, cứ đánh chị nếu em muốn, không cần phải tỏ ra mạnh mẽ như thế nữa đâu.

- Em không thể...

- Chị xin lỗi, là lỗi của chị , tại chị mà ra... Xin lỗi em, Orm...

- Nếu chị thấy mình có lỗi với em thì chị ký tên đi, ký để giải thoát cho cả hai.


LingLing đã nghĩ Orm Kornnaphat sẽ không nhắc đến việc ký tên khi đang khóc rất nhiều như thế nhưng thêm một lần nữa Orm Kornnaphat đề cập đến và lần này LingLing thật sự cảm thấy mình không thể tiếp tục phớt lờ nó nữa.

- Cái gì gọi là giải thoát? Em nghĩ mình sẽ vui và chị sẽ không còn lỗi lầm gì khi chúng ta ly hôn sao?


Giữ chặt lấy đôi vai của Orm Kornnaphat, LingLing đã không thể giữ được sự nhẫn nhịn và dịu dàng của mình dành cho Orm Kornnaphat thêm được nữa.

- Em không biết.

- Không biết thì sao lại cứ đòi chị phải ký tên cho bằng được????



Orm Kornnaphat lớn tiếng và LingLing lại còn hét lớn hơn, cả hai cứ như đang hét vào mặt nhau, không ai chịu nhường ai nhưng có lẽ sự bướng bỉnh của Orm Kornnaphat sẽ không thể lấn áp được sự tức giận của LingLing.

- Em không yêu chị nữa sao?

- Không, em không yêu người đã lừa dối mình, không yêu nữa... không...

- Em nghĩ chị sẽ tin em sao?

- Vậy thì làm sao chị mới chịu ly hôn? Chị nghĩ chúng ta còn có thể sống chung với nhau sao?

- Sao lại không? Bỏ cái thứ chết tiệt này đi là có thể.


Buông Orm Kornnaphat ra và với lấy lá đơn, LingLing xé nó rồi nhòi lại trong lòng bàn tay và quăng vào sọt rác chỉ trong vài giây ngắn ngủi.

- Chị nhắc lại một lần nữa, chị không muốn ly hôn và nếu em còn đưa cho chị bất kỳ lá đơn nào tương tự thì nó cũng sẽ giống như cái vừa rồi. Dẹp cái ý nghĩ đó đi.

- Không yêu em nữa vậy tại sao không buông tha cho em chứ? Em mệt mỏi lắm rồi. Ly hôn và đến với Yaya đi...

"Ly hôn và đến với Yaya đi..." LingLing nắm chặt tay mình khi Orm Kornnaphat vẫn chứ nhắc đến 2 chữ "ly hôn", Orm Kornnaphat đang nhường LingLing cho Yaya? Hay đang kết hợp cho hai người? LingLing không phải một món hàng để Yaya giành thì Orm Kornnaphat có thể dễ dàng buông xuôi.

- Em muốn như thế lắm sao???


LingLing bốp chặt lấy hai bên vai Orm Kornnaphat, làm sao LingLing có thể tin đó thật sự, là điều mà Orm Kornnaphat mong muốn khi mà Orm Kornnaphat đã và đang khóc rất nhiều. Orm Kornnaphat cần gì phải khóc, cần gì phải né tránh câu trả lời nếu như thật sự muốn như thế? LingLing tự có cho mình câu trả lời mà không cần chính miệng Orm Kornnaphat phải nói ra, dù Orm Kornnaphat có nói ra thì đó cũng chỉ là lời giả dối, không thể tin.

- Em bảo chị không yêu em nữa phải không?? Vậy chị sẽ cho em biết chị có còn yêu em hay không, em hãy tự mình cảm nhận điều đó, chỉ mình em mới có được câu trả lời thôi.


Kéo Orm Kornnaphat lại giường và không để Orm Kornnaphat nói thêm được câu gì, Orm Kornnaphat đã cố gắng vùng vẫy nhưng đã bị LingLing nhấc bổng lên và thảy xuống giường, tất nhiên là nó không quá mạnh để làm đau Orm Kornnaphat, LingLing vẫn kiểm soát được mình. LingLing bắt đầu lao vào và hôn tới tấp trong sự kháng cự của Orm Kornnaphat.

- Bỏ em ra!!! Bỏ ra đi!!!!!!


Orm Kornnaphat như khóc thét lên vì sự hung hãn của LingLing. Càng phản kháng thì LingLing sẽ càng quyết liệt hơn để chứng tỏ tình yêu của mình.

*Cok... cok... cok* - Tiếng gõ cửa phòng khiến LingLing phải ngưng lại...

- Hai đứa chưa ngủ sao? Có chuyện gì mà hét ầm ĩ lên vậy hả? Cãi nhau sao?


Chiếm lấy môi của Orm Kornnaphat và giữ chặt nó bằng một nụ hôn trước khi Orm Kornnaphat kịp lên tiếng để cầu cứu với Mae của mình. LingLing quyết định lờ đi người ở bên ngoài cánh cửa, rồi sẽ ổn, LingLing chỉ cần không để Orm Kornnaphat phát ra bất kỳ âm thanh nào đủ to để có thể lọt ra bên ngoài như những gì mà cả hai vừa to tiếng và làm kinh động đến hai người còn lại trong nhà.

- Dường như chúng ngủ cả rồi. Chắc Ông nghe lầm đó.


LingLing có thể nghe thấy câu nói đó và chắc chắn rằng đã không còn ai ở ngoài cửa, Mae Koy đã trờ về phòng của mình ở dưới lầu. LingLing nhanh chóng ngồi bật dậy và tạm buông Orm Kornnaphat ra để tắt hẳn đèn trong phòng. Sự chậm chạp của một người say rượu không thể giúp Orm Kornnaphat bật dậy một cách dễ dàng, LingLing đã trở lại trong tik tak khi Orm Kornnaphat chỉ vừa kịp chồm dậy nửa thân người.

Dùng hết sức lực yếu ớt của mình đẩy LingLing ra một lần nữa nhưng thất bại khi mà Orm Kornnaphat thật sự không thể chống lại sức mạnh của LingLing. Nước mắt của Orm Kornnaphat cũng sẽ chẳng giải quyết được vấn đề gì, LingLing mặc kệ, LingLing không để tâm đến nữa vì nếu LingLing mềm lòng và dừng lại rất có thể Orm Kornnaphat lại nhắc đến việc ly hôn, LingLing ghét điều đó, ghét phải lập đi lập lại điều mà mình không thích. Nó là động lực để LingLing quyết tâm "thu phục" Orm Kornnaphat bằng cách riêng của mình, bằng khả năng của mình và cũng bằng chính tình yêu của mình.

Tuy nó có hơi thiệt thòi cho Orm Kornnaphat nhưng đây là cách duy nhất mà LingLing có thể làm ngay lúc này, nếu nó vẫn không có tác dụng thì coi như LingLing thất bại vì vậy LingLing đang dốc hết cả sức lực vào cuộc chinh phục này.

Một khi lời xin lỗi đã không còn tác dụng, thì chỉ còn một cách duy nhất là hành động...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro