Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5


Trần Mỹ Linh vừa đến sảnh lớn khách sạn Tây Đốn thì bắt gặp một người có dáng vẻ lúng túng, đầu cúi thấp, vai rụt lại, như muốn giảm bớt sự hiện diện của mình. Nhưng với chiều cao đáng kể, người đó vẫn nổi bật.

Trần Mỹ Linh nhớ đến câu chuyện trợ lý đã kể trên xe. Có lẽ cô bạn gái nhỏ của Trần Mỹ Lam đến đây mừng sinh nhật nhưng lại nhầm địa điểm.

Dáng vẻ co ro ngồi trên ghế sô pha trông ngốc nghếch nhưng cũng thật đáng thương.

Trần Mỹ Linh nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ đó, tiến vào thang máy đi gặp giám đốc tiêu thụ La Will. Nhưng chỉ vừa lên được hai tầng, cơ thể nàng bắt đầu phản ứng khó chịu.

Omega trong dịch cảm kỳ thường phải ở nhà nghỉ ngơi, nhưng vì công việc quan trọng, nàng đã tiêm thuốc ức chế mạnh hơn bình thường. Nàng không ngờ tình trạng lại tệ đến vậy.

Đến tầng đã định, Trần Mỹ Linh tranh thủ vào nhà vệ sinh dùng liều thuốc đặc hiệu dự phòng mà Tần Sương Tuyết chuẩn bị.

"Trần tổng, bộ sưu tập mùa thu, Trần nhị gia muốn làm, ngài đã giao cho ông ấy, La Will cũng không còn quá quan trọng. Trần nhị gia ủng hộ đại thiếu gia, tình huống hiện tại của ngài..." Thư ký Chu lo lắng.

"La Will khó khăn lắm mới đến Cảng Thành, tôi không muốn thất lễ." Trần Mỹ Linh trả lời, cũng không nói lý do thật sự ra.

Thư ký Chu nhìn dáng vẻ Trần Mỹ Linh, trong lòng lo lắng nhưng cũng không có bện pháp khác.

Trần Mỹ Linh ra khỏi toilet, đúng giờ hẹn tới phòng gặp La Will.

Khi gặp La Will, Trần Mỹ Linh không cho thư ký và trợ lý đi theo, nhân viên công tác cũng vậy.

Sau khi hoàn tất cuộc gặp, Trần Mỹ Linh bước ra, cơ thể run lên vì kiệt sức. Người đỡ không phải là trợ lý hay thư ký quen thuộc, mà là một nhân viên phục vụ mặc đồng phục khách sạn.

"Tiểu thư, có vẻ cô đang trong dịch cảm kỳ. Tôi sẽ đưa cô đến phòng cách ly."

Trần Mỹ Linh hiểu rằng mình đã rơi vào bẫy. Khi cả trợ lý và thư ký đều biến mất, rõ ràng đây là một âm mưu được sắp đặt kỹ lưỡng.

Đối phương có sức mạnh đáng kể, trong khi cơ thể Trần Mỹ Linh lại đang yếu ớt. Nàng không thể làm gì khác ngoài việc miễn cưỡng bước theo nhân viên khách sạn.

Lúc này, trong phòng điều khiển của khách sạn, một người đàn ông mặc đồng phục cao cấp đang chăm chú nhìn màn hình theo dõi, tay cầm bộ đàm, nét mặt căng thẳng.

Tên tuổi Trần Mỹ Linh ở Cảng Thành không ai không biết, nhưng khi lợi ích lớn đặt trước mắt và bị nắm thóp, hắn đành phải tuân lệnh. Mệnh lệnh được truyền đạt qua điện thoại, thậm chí chưa kịp tìm người thích hợp để thực hiện.

"Đưa cô ta vào phòng cách ly 004." Giọng nói lạnh lùng vang lên qua bộ đàm.

Phòng cách ly được thiết kế đặc biệt để kiểm soát tình trạng tiết lộ tin tức tố vượt mức của Alpha hoặc Omega. Trong số đó, phòng 004 có độ bão hòa tin tức tố cao nhất, nơi chứa một Alpha cấp SSS hiếm gặp, được ghi nhận chỉ là một sinh viên bình thường, một người hoàn toàn không đáng chú ý.

Trần Mỹ Linh nổi tiếng với khả năng kiềm chế đáng kinh ngạc. Ở tuổi 29, nàng vẫn độc thân không tìm Alpha, cho dù nơi tiệc rượu tập trung nhiều tin tức tố của Alpha, nàng đều ứng phó một cách tự nhiên.

Không biết có bao nhiêu người nhìn vào thân phận Omega của nàng mà muốn trèo cao.

Cho dù có đối với nàng dùng hương liệu kích thích dịch cảm kỳ cũng chưa chắc sẽ thành công.

Cấp SSS Alpha tỉ lệ thành công sẽ càng cao, đối phương chỉ là một sinh viên bình thường, dễ dàng xử lý, dù không lăn lộn cùng Trần Mỹ Linh, các nàng cũng không thể mở cửa ra ngoài vì độ dày của tin tức tố quá cao.

Người đỡ Trần Mỹ Linh nghe lệnh mang Trần Mỹ Linh đi phòng cách ly 004.

Trần Mỹ Linh thả lỏng người để khôi phục thể lực, nhưng tuyến thể càng ngày càng nóng, tin tức tố không khống chế được tràn ra ngoài.

Sau khi được đưa vào phòng cách ly, Trần Mỹ Linh ngay lập tức cảnh giác. Tay nàng lướt nhẹ lên đồng hồ đeo tay đặc chế, được trang bị chức năng điện giật mạnh đủ làm choáng một người trưởng thành.

Cửa bị đóng lại, Trần Mỹ Linh sẵn sàng tiếp đón quân địch.

Chỉ là vừa hít thở một hơi Trần Mỹ Linh liền cảm thấy không xong.

Trong phòng ngập tràn tin tức tố Alpha.

Mùi hương thoang thoảng như một loại hoa nào đó, nhưng bên trong lại chứa hương vị đặc biệt nồng của Alpha trong dễ cảm kỳ.

Hương vị tin tức tố này cùng những tin tức tố Trần Mỹ Linh đã ngửi được không quá giống nhau.

Trần Mỹ Linh đối với tin tức tố của Alpha rất mẫn cảm, chỉ là một chút nàng cũng có thể cảm nhận được, trước đây khi tiếp xúc với tin tức tố của Alpha nàng cực kì bài xích, thậm chí còn có lúc buồn nôn.

Thế nhưng mùi vị tin tức tố trong phòng Trần Mỹ Linh lại không thấy bài xích, hơn nữa tuyến thể càng thêm nóng rực, thân thể nhũn ra, không thể đứng vững, Trần Mỹ Linh dựa vào cửa thân thể trượt xuống ngồi trên mặt đất, tay chân rụng rời nhấc không nổi, trong lòng nổi lên ý tưởng.

Trần Mỹ Linh nhớ đến Tần Sương Tuyết đã từng nói qua, trong tình huống của nàng, nếu tin tức tố thích hợp, thì sẽ cảm thấy không bị bài xích, thậm chí sẽ kích thích dục vọng.

Ai có thể nghĩ đến Trần Mỹ Linh đã gặp qua rất nhiều Alpha, đều không gặp được Alpha thích hợp, bây giờ bị hãm hại liền gặp.

Cũng có thể đối phương dùng phương thức gì đặc thù, nàng cũng không biết được.

Trần Mỹ Linh cắn đầu lưỡi làm cho mình thanh tỉnh một chút, tay phải đã đem tính năng của đồng hồ mở ra, chỉ cần có người tới, giơ tay tiếp xúc đối phương, đối phương sẽ bị điện giật.

Nhưng điều làm Trần Mỹ Linh kinh ngạc chính là trong căn phòng ánh sáng mờ ảo này lại không có Alpha.

Không đúng, có một Alpha.

Trần Mỹ Linh ngẩng đầu nhìn kỹ, trên góc giường có người, chân dài buông xuống, nửa người trên đắp mền, lộ ra gương mặt xinh đẹp, lại có chút ngu ngốc.

Trần Mỹ Linh ngơ ra, nàng nghĩ như thế nào cũng không ra, Alpha ở trong phòng này lại là Quảng Linh Linh lúc nãy nàng gặp ở đại sảnh.

Trước mắt là đôi mắt đen ẩn một tầng sương mù, ánh mắt ửng đỏ lấp lánh nước, trông không giống Alpha mang tính công kích mà giống Omega đang bị khi dễ.

Có Alpha nào đến dễ cảm kỳ lại làm cho người ta sinh ra cảm giác đáng thương?

Trần Mỹ Linh cảm thấy vớ vẩn, nhìn thấy Alpha là người quen cũng chưa thả lỏng.

Khả năng người này, cố ý sắp xếp để nhắm vào nàng.

Ngay sau đó gia hoả có vẻ "đáng thương vô cùng" này sẽ xông lên "cắn" nàng.

Trần Mỹ Linh liếm môi cũng đối phương đối diện, đồng hồ trên tay cũng chuẩn bị ổn thoả.

Nhưng mà, Trần Mỹ Linh cũng không có nhìn thấy đối phương tiến lại đây, chỉ xoa xoa đôi mắt nhìn nàng, sau đó giống như là động vật phát hiện thiên địch, lui về phía sau sát giường góc, rõ ràng là tư thế lui về phía sau, nhưng là đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm về phía Trần Mỹ Linh, ánh mắt thẳng lăng lăng, há miệng to hô hấp, nuốt nước miếng, như mãnh thú nhìn đến đồ ăn, nhưng lại bị cái gì trói buộc.

Lúc này Quảng Linh Linh đã ngây người ở phòng cách ly 30 phút.

30 phút, răng đánh dấu vẫn luôn ngứa, tin tức tố không ngừng tràn ra.

Tin tức tố ở trong thân thể có quá trình sinh sản.

Có người phân bố ít, dịch cảm kỳ liền vượt qua dễ dàng, có người phân bố nhiều, dịch cảm kỳ liền dài hơn, sẽ gian nan một ít.

Dịch cảm kỳ là lượng tin tức tố trong thân thể gom góp lại đến thời điểm nhất định liền phóng ra.

Quảng Linh Linh mấy năm nay hầu không cảm giác được dễ cảm kỳ đến.

Lúc này, giống như là đem tin tức tố tích góp đã nhiều năm sau phân hoá mở ra một cái lỗ hổng, toàn bộ phóng xuất ra.

Cảm xúc ổn định liền xuất hiện xao động.

Tựa như kiến bò trên chảo nóng.

Đến khi trong phòng có thêm một người, có thêm một cổ hương thơm tin tức tố của Omega.

Làm Quảng Linh Linh hoàn toàn rối loạn.

Ý thức hỗn loạn, đã không nhận ra đâu là hiện thực đâu là tưởng tượng.

Chỉ ý thức được đó là nữ nhân đáng sợ.

Nhưng khi tin tức tố Omega không ngừng cuồn cuộn truyền đến, như một cái cây lôi kéo Quảng Linh Linh, làm cô không tìm được đường, không tìm được biện pháp giải quyết.

Bản năng Alpha mãnh liệt, răng đánh dấu hơi hơi run lên, tựa hồ hưng phấn khi gặp được con mồi thơm ngon.

【 Nhào qua đi, cắn nàng 】

【 Thơm quá, thơm quá 】

【 Nàng khẳng định rất ngọt 】

【 Mau đi, đừng cọ xát 】

Ý thức bị phân liệt, có một thanh âm không ngừng thúc giục cô.

Hoảng hốt níu lại một ít lý trí, như có một sợi dây thừng đem cô kéo ngược lại.

Cả người bị lôi kéo, khó chịu nhíu mày, trong con ngươi hơi nước càng thêm nồng hậu, nhìn như là muốn khóc.

Trần Mỹ Linh khó chịu cảnh giác nhìn Quảng Linh Linh chằm chằm, nhìn đến Quảng Linh Linh đáy lòng nhảy dựng.

Bị tin tức tố trong phòng ảnh hưởng càng thêm sâu, tuyến thể Trần Mỹ Linh nóng rực muốn cháy, sưng đỏ, chung quanh tuyến thể, làn da đỏ lên một mảng lớn.

Trần Mỹ Linh hô hấp rối loạn.

Vừa rồi là sợ đối phương tiến lại đây, lúc này trong lòng lại chờ đợi đối phương tiến lại đây, dùng răng đánh dấu đâm thủng tuyến thể.

Nếu nói lúc trước nàng còn hoài nghi, Quảng Linh Linh là kẻ đồng mưu, nhưng lúc này nhìn đối phương như thế, chắc hẳn cũng bị người khác tính kế.

Trong không khí độ dày tin tức tố không giảm mà tăng nhanh, hô hấp Trần Mỹ Linh trở nên sâu nặng.

Cảm giác được đối phương tạm thời sẽ không lại đây, Trần Mỹ Linh nâng tay lên mở ra đồng hồ, khởi động một tính năng khác, muốn gọi điện thoại, trong phòng tín hiệu bị che chắn, không cách gọi ra ngoài.

Trần Mỹ Linh nhíu mày, không cách nào liên lạc với bên ngoài, khả năng phải ở trong phòng này một khoảng thời gian.

Vẫn phải chịu dày vò sao?

Tính nhẫn nại của nàng tương đối tốt, nhưng nàng không phải người sắt, cái gì đều có thể nhẫn nại.

Tin tức tố của Alpha là mùi hoa dễ ngửi, thanh nhã u tĩnh, trong đó còn cố tình có thêm tin tức tố của Alpha đến dễ cảm kỳ nồng đậm cường thế mê hoặc người.

Trần Mỹ Linh thở hắt ra, tích góp sức lực duỗi tay đem cửa phòng khóa lại, bảo đảm người bên ngoài sẽ không tiến vào.

Lại nhìn về phía Quảng Linh Linh, Quảng Linh Linh bọc trong chăn phát ra tiếng rên thống khổ, cuộn tròn lăn trên giường.

Bang một tiếng, Trần Mỹ Linh duỗi tay tắt đèn trong phòng.

"Lại đây ~"

Trong phòng tối tăm, Trần Mỹ Linh lên tiếng, thanh âm có chút ách ách, âm cuối hơi run.

Thanh âm quay cuồng dừng lại.

Trần Mỹ Linh có thể nhìn trong bóng tối, một cục chăn cuộn đang yên lặng, con ngươi phản xạ một chút ánh sáng, như là tinh quang nhỏ vụn trong đêm tối.

Trần Mỹ Linh đợi vài giây, đối phương còn yên lặng.

"Lại đây!"

Trần Mỹ Linh hơi bực, ngữ khí mang theo mệnh lệnh, thanh âm so vừa rồi lên cao vài phần nghiêm túc.

Âm thanh sột sột soạt soạt cùng với tiếng bước đi trên sàn nhà, Trần Mỹ Linh có thể cảm giác được, người rốt cuộc tới.

Thanh âm ở trong tai bị phóng đại, hô hấp phun ra hơi thở nồng đậm tin tức tố ập vào trước mặt.

Trần Mỹ Linh nhắm mắt, duỗi tay ấn sau cổ đối phương, chặt đứt sợi dây vô hình ngăn cách hai người.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro