Chương 19
Sau lưng nhà hàng có một cái hội sở, đầy đủ các loại trò chơi.
Người vào đây chơi đều kẻ có tiền, hội phí một năm hơn một triệu, người bình thường làm gì có tiền đóng hội phí.
Tần Nam Trăn gửi thêm tin nhắn kèm theo một tấm hình:【 Tiểu Linh, không phải tôi kiếm chuyện, người xung quanh cô ta hiện tại, cũng không phải là sinh viên bình thường. Lỡ cô ta nói bậy một chút, đem chuyện của cô khoe ra, hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng. 】
【 Ừm, chuyện này cô không cần xen vào. 】Trần Mỹ Linh trả lời Tần Nam Trăn.
Nhìn tin nhắn Trần Mỹ Linh trả lời, Tần Nam Trăn siết tay vào ghế kêu kẹt kẹt. Trần Mỹ Linh đối với tiểu Alpha này cũng quá khoan dung rồi?!
Quảng Linh Linh lúc này đang cùng Hoắc Cẩm Miên nói chuyện. Cô không có hứng thú chơi, liền giúp mọi người giữ đồ.
Hoắc Cẩm Miên có cảm tình Quảng Linh Linh, cho nên sẽ tìm cơ hội nói chuyện với cô.
Cố Hiệp Hiệp nhờ cô đi chung hỗ trợ tạo cơ hội, nên khi Hoắc Cẩm Miên cùng cô nói chuyện, cô chỉ có thể ứng phó cho qua chuyện. Hoắc Cẩm Miên rất biết cách tìm để tài khơi hợi hứng thú của cô, nhờ vậy cuộc nói chuyện của hai người cũng không quá nhàm chán.
Một lát sau có mấy người quen biết với Hoắc Cẩm Miên tới chào hỏi. Trong đó một người cánh tay bị băng bó, hình như là bị gãy tay.
Đám kia người ở một bên nói chuyện, Quảng Linh Linh cũng không để ý, đột nhiên nghe được tên Trần Mỹ Linh.
"Lý Gia Diệu, tay cậu có phải bị người lái xe của Trần Mỹ Linh làm gãy đúng không? Cậu ngày hôm qua mới nắm cổ tay của nàng, hôm nay đã gặp báo ứng."
"Trần Mỹ Linh hung dữ như vậy có chỗ nào giống Omega, cậu muốn đứng trước mặt nói chuyện, lúc này còn dám sao?"
"Tôi hoài nghi Trần Mỹ Linh có phải mắc chứng ghét Alpha hay không? Ánh mắt nàng nhìn Alpha giống như đang nhìn rác rưởi."
Nghe mấy người kia nói, làm Quảng Linh Linh nhớ tới, trên cổ tay Trần Mỹ Linh trên đúng là có dấu ngón tay. Bởi vì da quá trắng, dấu ngón tay kia rất rõ ràng. Hóa ra là do người này nắm.
Quảng Linh Linh nhịn không được run lên. Ví dụ chân thực trước mắt, nắm một chút, đánh gãy tay. Cô không dám tưởng tượng kết cục của mình.
"Quảng Linh Linh, cậu làm sao vậy, cậu nghe được lời nói của tôi không?" Hoắc Cẩm Miên hỏi Quảng Linh Linh đem hồn phách của cô kéo về.
"Xin lỗi, cậu vừa nói cái gì?" Quảng Linh Linh có chút xấu hổ hỏi lại.
"... Tôi nói, có muốn cùng tôi đánh một ván không? Nghe nói ở trường học cậu đánh cầu lông đoạt giải quán quân." Hoắc Cẩm Miên nói, nhìn Quảng Linh Linh vừa rồi thất thần, Hoắc Cẩm Miên suy đoán, Quảng Linh Linh đại khái đang suy nghĩ về Trần Mỹ Lam.
Chung tình khá tốt, nhưng cũng không cần đem sự chung tình đặt vào người không xứng.
Quảng Linh Linh chưa trả lời Hoắc Cẩm Miên, đi động trong túi cô đã vang lên, là di động Trần Mỹ Linh cho nàng.
Quảng Linh Linh hít không khí cũng bị sặc, có chút luống cuống tay chân lấy ra di động.
【 Trong vòng 30 phút đến Duy Cảng Uyển 】
Trong nháy Quảng Linh Linh mắt cảm giác đầu muốn nổ. Ngày hôm nay đều thực thuận lợi u linh thức trợ lý chỉ sợ đến cùng.
Trần Mỹ Linh gọi, sứ mệnh phải hoàn thành. Bây giờ lập tức xuất phát.
"Xin lỗi, tôi có việc, hôm nay đi trước. Thật sự xin lỗi." Quảng Linh Linh cùng Hoắc Cẩm Miên nói.
"Đã trễ thế này, chuyện gì quan trọng như vậy? Tơi lái xe đưa cậu đi." Hoắc Cẩm Miên nói.
"Cảm ơn, không cần." Quảng Linh Linh nói, đi tìm Cố Hiệp Hiệp, cùng Cố Hiệp Hiệp nói vài câu.
Cố Hiệp Hiệp muốn hỏi Quảng Linh Linh có chuyện gì, nhưng Quảng Linh Linh đã vội vội vàng vàng rời đi.
Không phải ai chân cũng dài như Quảng Linh Linh, căn bản đuổi không kịp cô.
Hoắc Cẩm Miên nhíu mày, vừa rồi Quảng Linh Linh xem tin nhắn, Hoắc Cẩm Miên thấy được mấy chữ, Duy Cảng Uyển. Ngoài Trần Mỹ Lam còn có ai ở Duy Cảng Uyển a.
Không một ai có khả năng nghĩ ra là Trần Mỹ Linh.
Trong hội sở không ít người trong giới, chỉ sợ có chó săn đã nói cho Trần Mỹ Lam.
Hoắc Cẩm Miên lấy ra di động gọi cho Trần Mỹ Lam.
"Trần Mỹ Lam, cô thật quá đáng, cô đang làm cái gì, đã chia tay rời, cô còn muốn xen vào chuyện của người khác!"
Đầu dây bên kia nhấc máy Hoắc Cẩm Miên đè nặng âm thanh nói.
"Tôi chỉ gửi tin nhắn kêu cô ấy đi Duy Cảng Uyển lấy đồ. Cô đừng uổng phí tâm tư, kiến thức cô nhiều như vậy, lại đi coi trọng một cục đá?" Trần Mỹ Lam ở đầu bên kia cũng gằn giọng đáp lại.
Trần Mỹ Lam đúng là đã biết, cũng vừa gửi tin nhắn cho Quảng Linh Linh.
Hoắc gia cùng Trần gia ở thương trường đối đầu, quan hệ của Trần Mỹ Lam cùng Hoắc Cẩm Miên làm sao có thể tốt được.
Trần Mỹ Lam biết Hoắc Cẩm Miên thanh cao, sẽ không dễ dàng tìm Alpha, thế nhưng lại hẹn Quảng Linh Linh, khẳng định là đối với Quảng Linh Linh có ý tứ.
Tuy nói nàng cùng Quảng Linh Linh đã chia tay, nhưng trong lòng Trần Mỹ Lam lại cho là Hoắc Cẩm Miên muốn đem Quảng Linh Linh "Cướp đi" liền thấy không thoải mái, nghĩ nghĩ, nhanh chóng lấy điện thoại nhắn tin cho Quảng Linh Linh.
Không ngờ tới Quảng Linh Linh phản ứng nhanh như vậy. Trần Mỹ Lam không hiểu sao lại nổi lên cảm giác tham lam. Trong lòng cũng thấy Quảng Linh Linh đáng thương.
Ngây ngốc, đơn thuần, si tình, thật sự là đáng tiếc.
Hoắc Cẩm Miên tức giận thực, còn muốn nói gì nữa, Trần Mỹ Lam cắt đứt điện thoại.
Nghe được đô đô vội âm, Hoắc Cẩm Miên khí cười.
Trần Mỹ Lam chính mình phàn cao chi đi, còn không nghĩ từ bỏ tiền nhiệm, rõ ràng là đối tiền nhiệm còn có lưu luyến.
Trần Mỹ Lam càng là như vậy, nàng càng là muốn đuổi tới Quảng Linh Linh.
Đến lúc đó Trần Mỹ Lam khẳng định tâm đang nhỏ máu.
"Phiền toái lần sau lại hỗ trợ ước hạ Quảng Linh Linh. Làm ơn." Hoắc Cẩm Miên nhìn đến Cố Hiệp Hiệp lại đây nói.
"Hành, lần này xin lỗi. A Tầm hẳn là có việc gấp." Cố Hiệp Hiệp nói.
"Không có quan hệ." Hoắc Cẩm Miên cười cười nói.
Bên kia Quảng Linh Linh dùng di động kêu chiếc xe hướng Duy Cảng Uyển chạy đến.
Trên đường khi, Quảng Linh Linh mới ở chính mình di động thượng thấy được mặt khác tin tức.
Trần Mỹ Lam cũng làm chính mình đi Duy Cảng Uyển, nói có cái gì lậu gửi, làm nàng đi lấy đồ vật.
Không biết muốn bắt thứ gì, thứ gì cũng không quan trọng, đi trước thấy Trần Mỹ Linh lại nói.
Quảng Linh Linh đến Duy Cảng Uyển Trần Mỹ Linh chỗ ở khi, phòng khách khắp nơi đều không có người, trong không khí không có Trần Mỹ Linh tin tức tố hương vị, làm Quảng Linh Linh hơi chút nhẹ nhàng thở ra.
"Tỷ tỷ, ngài kêu ta có chuyện gì?" Quảng Linh Linh ở Trần Mỹ Linh phòng ngủ cửa ra tiếng hỏi, thanh âm còn mang một chút suyễn, hạ xe taxi chạy đi lên.
Trần Mỹ Linh ở trong phòng ngủ,
Thủ đoạn truyền dịch châm đã bị rút.
Giống như đao cùn một chút cắt thân thể cảm giác, Trần Mỹ Linh bổn có thể thừa nhận, dĩ vãng đều là như thế này.
Chỉ là nhìn đến trốn rồi chính mình một ngày Quảng Linh Linh tại đây loại thời điểm thế nhưng ở cao cấp hội sở hẹn hò Omega.
Đáy lòng mạc danh dâng lên tức giận, áp xuống ác liệt bay lên.
Lúc này Trần Mỹ Linh ánh mắt ám trầm, đáy mắt đến quả táo cơ phụ cận làn da một mảnh không khỏe mạnh ửng hồng.
Trần Mỹ Linh làm Tần Sương Tuyết đi trở về, gọi tới ở "Hẹn hò" Omega Quảng Linh Linh.
Một ít ý tưởng bị thân thể không khoẻ một tầng tầng tiến dần lên hướng lên trên đẩy đi ra ngoài.
Hiện tại Trần Mỹ Linh, là muốn khi dễ tiểu Alpha ác liệt Omega.
"Tiến vào."
Trần Mỹ Linh thấp giọng nói.
Quảng Linh Linh do dự hạ mở cửa.
Ngày hôm qua Trần Mỹ Linh là say ảnh hưởng mới khống chế không được tin tức tố, hôm nay phòng khách đều không có tin tức tố, hẳn là hảo đi?
Quảng Linh Linh ý tưởng này mới vừa dâng lên, theo nàng mở cửa, tinh khiết và thơm nồng đậm hoa quả mùi hương nói liền ập vào trước mặt, đem Quảng Linh Linh toàn bộ vây quanh.
Quảng Linh Linh lại lần nữa rớt vào ngày mùa thu rải mãn hoa hồng cánh cam quýt đôi.
Omega tinh khiết và thơm nồng đậm lại làm người lưỡi đế sinh tân tin tức tố hương vị làm Quảng Linh Linh mê say, ngây người nháy mắt, Quảng Linh Linh ám đạo không xong.
Này hương vị so ngày hôm qua còn muốn nồng đậm.
"Đứng lại, đi nơi nào?" Quảng Linh Linh nhanh chóng lui về phía sau muốn rời xa phòng khi, một cái lạnh lạnh thanh âm vang lên.
Thanh âm này giống như là đối máy móc điều khiển từ xa, làm Quảng Linh Linh vô pháp nhúc nhích.
Quảng Linh Linh giương mắt nhìn lại, Trần Mỹ Linh ngồi ở trong phòng đơn người trên sô pha, ăn mặc hai kiện bộ màu xám bạc tơ lụa áo ngủ, tóc dài rối tung, một tay chi đầu, chính nhìn về phía Quảng Linh Linh phương hướng.
Rõ ràng ngồi ở chỗ kia thân hình mảnh khảnh nhỏ xinh, lại rất có cảm giác áp bách.
Mấy cái hô hấp gian, Quảng Linh Linh lại hút vào không ít Trần Mỹ Linh Omega tin tức tố, đánh dấu nha phân bố ra tin tức tố, ở khoang miệng run lên.
Trước mắt "Đáng sợ" Omega, ở Quảng Linh Linh trong mắt dần dần trở nên mê người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro