Chương 15
[Buổi tối, tôi về Duy Cảng Uyển ăn cơm, dùng nguyên liệu mới nấu cơm, mời chú và dì cùng đến dùng cơm đi.]
Buổi chiều tầm 4 5 giờ, Trần Mỹ Linh gửi tin nhắn cho Quảng Linh Linh. Cô còn chưa kịp nhắn tin từ chối đã bị bá mẫu nhìn thấy được, lập tức tỏ vẻ rất tốt, cùng nhau ăn cơm.
Quảng Linh Linh muốn đưa phá phụ và bá mẫu ra ngoài ăn, nhưng đều không được.
Bọn họ thích Trần Mỹ Linh cũng giống như lúc trước thích Trần Mỹ Lam. Bây giờ nói chuyện chia tay, cũng không thể giải thích được chuyện cô ở bên Trần Mỹ Linh còn nấu cơm cho nàng. Quảng Linh Linh chỉ có thể tiếp tục nói dối.
Trong bữa cơm, bá mẫu và Trần Mỹ Linh trò chuyện rôm rả. Quảng Linh Linh thì ngồi ăn mà không thấy ngon miệng, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến lượng thức ăn của mình. Trần Mỹ Linh tối đó cũng ăn nhiều hơn thường ngày. Có lẽ là do tâm trạng, hoặc do đồ ăn thật sự tươi ngon.
Ngày hôm sau, Quảng Linh Linh đưa hai trưởng bối ra sân bay, rồi mới trở lại Duy Cảng Uyển.
Duy Cảng Uyển chất đầy đồ đạc, đặc biệt là trái cây. Quảng Linh Linh đắn đo không biết nên làm gì với chúng, vì ăn không hết sẽ lãng phí. Chia tay với Trần Mỹ Lam rồi, không thể đem tặng gia đình cô ấy được nữa. Có lẽ phải đem tặng cho Cố Hiệp Hiệp cùng các bạn học khác.
Không biết Trần Mỹ Linh có muốn tặng cho người nào hay không?
Đến Duy Cảng Uyển, Quảng Linh Linh phát hiện Trần Mỹ Linh không có ở nhà, nên nhắn tin hỏi thăm.
Trần Mỹ Linh lúc này lễ phục tinh xảo đang tham gia tiệc rượu. Tiệc rượu nhiều người, Alpha, Omega đều có, hương vị cũng phi thường phức tạp.
Nàng cảm giác có chút không khoẻ, tin tức tố Alpha hỗn tạp làm tuyến thể của nàng có chút đau đớn. Chỉ là nhà thiết kế Phỉ Lợi Nhĩ thiết kế một loạt trang phục rất phù hợp với trang sức của Trần thị, nàng vẫn muốn tranh thủ mời hợp tác. Cho nên tới tiệc rượu này mục đích chủ yếu chính là tìm Phỉ Lợi Nhĩ nói chuyện.
"Xin lỗi, Trần tiểu thư, tôi không phải không muốn cùng cô hợp tác, chỉ là, gia đình hòa thuận mới quan trọng. Vợ tôi là bình dấm. Cùng đại mỹ nhân như cô ở bên nhau làm việc, vợ tôi có thể mỗi ngày không ngủ yên."
Trần Mỹ Linh tìm được phỉ lợi, Phỉ Lợi Nhĩ cười khổ lắc lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt nàng.
"Trần Mỹ Linh, không bằng cô nhanh tìm một Alpha, muốn hay không tôi giúp cô?" Một âm thanh hài hước truyền đến, một Omega nhỏ xinh tinh tế mặc váy lụa tinh xảo, lấy trang sức kim cương làm chủ đạo đi tới bên người Trần Mỹ Linh.
Nàng không cần nhìn cũng biết chính là Omega Hoắc Cẩm Nhạc bạn học của nàng ở học viện thiết kế, người này nhất định coi nàng là kình địch, tất cả mọi thứ đều phải cùng nàng so.
"Không cần." Trần Mỹ Linh nhàn nhạt nói.
"Thật đáng tiếc, vợ của Phỉ Lợi Nhĩ mở yến hội gia đình, người được mời đều phải mang bạn đời. Tiệc cuối năm, nhà chúng tôi cũng chuẩn bị làm một cái. Vị kia nhà tôi rất ủng hộ tôi, đã sắp xếp tốt lịch trình, đến yến hội ngày đó không đi làm, cùng tôi đi." Hoắc Cẩm Nhạc nhìn về phía Trần Mỹ Linh cười tủm tỉm nói.
Từ sau khi Hoắc Cẩm Nhạc kết hôn, ở trước mặt nàng hình như tìm được một chút tự tin, luôn luôn muốn khoe tú ân ái, phải cho nàng nhìn thấy nàng ấy hiện tại có bao nhiêu hạnh phúc.
Người này một hai phải cùng nàng tranh đua, nàng cũng không để ý những gì Hoắc Cẩm Nhạc nói. Bất quá nàng đối với yến hội gia đình rất cảm thấy hứng thú. Nếu có thể nhìn thấy vợ của Phỉ Lợi Nhĩ làm cho nàng ấy không còn băn khoăn, hẳn là sẽ có cơ hội hợp tác.
Chỉ là làm sao tham gia yến hội?
"Cô nếu có bạn đời, cũng có thể tham gia. Trần Mỹ Linh, cô có thể hay không đừng thanh cao, ai nhìn cũng chướng mắt, độc thân nhiều năm như vậy, cũng thật có thể nhẫn, 29 năm không có chuyện chăn gối, cô thật sự là vô dục vô cầu sao? Hay cô sử dụng...?" Hoắc Cẩm Nhạc để sát vào Trần Mỹ Linh thấp giọng nói.
Trần Mỹ Linh có chút không rõ Hoắc Cẩm Nhạc, người này sau khi kết hôn nói chuyện càng thêm không có giới hạn, khoe khoang chuyện chăn gối, đây là tự hào cái quái gì?
Chuyện chăn gối có cái gì tốt để khoe ra.
Nàng không phải chưa từng có, một đêm kia ở phòng cách ly. Trừ bỏ giảm bớt khó chịu dịch cảm kỳ mang tới, cũng không có cảm giác gì tốt.
Trần Mỹ Linh trắng mắt liếc Hoắc Cẩm Nhạc một cái, không để ý tới Hoắc Cẩm Nhạc nói bậy, đi về phía trước. Đi chưa được mấy bước, một người đàn ông cao lớn ở phía trước chặn đường nàng.
Trần Mỹ Linh còn chưa biết người này là ai, đã nghe thấy tin tức tố Alpha. Tuyến thể càng thêm không thoải mái, bản năng muốn tránh xa người này.
"Ngồi xuống nói chuyện trong chốc lát? Vẫn luôn hẹn không được cô, tôi nhờ gia gia tôi nói với gia gia cô. Biết mặt nhau, được không, liền nói vài câu." Người đàn ông cùng Trần Mỹ Linh nói.
Nghe được lời hắn nói, Trần Mỹ Linh mới nhớ tới Trần lão gia tử lúc trước có nói qua chuyện này.
Người đàn ông trước mắt đúng là người Trần lão gia tử nhắc tới tam thiếu gia Lý gia, Lý Gia Diệu.
Trần Mỹ Linh nhìn Lý Gia Diệu, nhìn hắn duỗi tay làm ra tư thế mời, liền theo đi. Phải cùng hắn nói rõ ràng, nếu lại đến tai lão gia tử, rất phiền toái.
Hai người tìm chỗ an tĩnh ngồi xuống nói chuyện.
"Trần Mỹ Linh, tình cảnh hiện tại của cô tôi rất rõ ràng. Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, tôi muốn nói, chúng ta ở bên nhau, ích lợi có thể rất lớn. Vợ của Phỉ Lợi Nhĩ mở gia đình yến hội là việc nhỏ, tôi còn có thể giúp cô đạt được quyền kiểm soát Trần gia tuyệt đối, lấy được công nghệ tổ truyền, sẽ không ép cô bất cứ chuyện gì." Sau khi ngồi ổn định rồi, Lý Gia Diệu mở miệng nói.
Trần Mỹ Linh ngoài ý muốn nhìn mắt Lý Gia Diệu. Không nghĩ tới hắn trực tiếp nói thẳng như vậy. Hắn hình như rất hiểu nhu cầu của nàng. Làm như vậy đối với hắn có chỗ nào tốt? Lão gia tử sẽ giới thiệu người như vậy cho nàng hỗ trợ nàng đào rỗng Trần gia?
"Không cần." Trần Mỹ Linh không có nghĩ lại, trực tiếp cự tuyệt.
"Cô hãy suy nghĩ lại." Lý Gia Diệu vội nói.
"Tôi đáp ứng ngồi xuống cùng anh nói chuyện, chính là muốn nói cho anh, tôi đối với anh không có hứng thú, xin anh không cần về đến nhà lại nháo nhào, như vậy càng thêm khó xử." Trần Mỹ Linh nói.
Vài phần tự tin của Lý Gia Diệu hoàn toàn bị đánh tan nát. Đúng là mỹ nhân lạnh lùng danh bất hư truyền.
"Xin lỗi không tiếp được, tôi đi trước." Trần Mỹ Linh nói xong thì đứng dậy, cổ tay liền bị Lý Gia Diệu giữ chặt.
"Trần Mỹ Linh, chẳng lẽ tôi liền không đáng để cô suy nghĩ lại sao? Tôi nơi nào làm cô chán ghét, cho nên cô không chút do cự tuyệt?" Lý Gia Diệu nói.
"Tôi không thích Alpha đem tin tức tố phát ra như khổng tước xòe đuôi. Buông tay!" Trần Mỹ Linh không khách khí, nhíu mày ánh mắt nhìn Lý Gia Diệu bắt lấy cổ tay mình.
"... Xin lỗi!" Lý Gia Diệu vội buông ra, nhìn Trần Mỹ Linh sắc mặt đỏ lên.
Theo đuổi Omega không phải nên phóng thích số lượng tin tức tố vừa phải, làm Omega có một chút ấn tượng sao? Chắc Trần Mỹ Linh khác người đi! Không chờ Lý Gia Diệu nói cái gì nữa, Trần Mỹ Linh đứng dậy rời đi.
Đêm nay tới tiệc rượu không thoải mái không nói, còn chuyện nàng muốn làm cũng không có thành công. Tâm trạng không tốt lắm.
Có người nhìn thấy Trần Mỹ Linh cùng Lý Gia Diệu ở bên nhau nói chuyện, lại bắt đầu bát quái, lúc nàng chuẩn bị đi, còn có người tiến lên đây hàn huyên. Trần Mỹ Linh cho dù không thoải mái cũng không nghĩ tại đây bỏ mặt chạy lấy người, cố gắng ứng phó trong chốc lát.
Chờ khi Trần Mỹ Linh ngồi trên xe rời đi, cả người đều có chút khó chịu.
Không ăn cái gì lại xã giao uống mấy ngụm champagne làm dạ dày ẩn ẩn đau.
Tuyến thể lại bị nhiều tin tức tố Alpha không ngừng công kích, thực không thoải mái.
Trần Mỹ Linh trở về Duy Cảng Uyển.
Vào thang máy, có chút không đứng vững được, dựa vào vách thang máy.
Uống mấy ngụm champagne, làm con ngươi thanh lãnh của Trần Mỹ Linh hiện lên một tầng mê mang.
Mở ra cửa nhà, Trần Mỹ Linh ném túi xách trong tay xuống, đồng thời giày cao gót trên chân cũng bị đá rơi xuống. Mặt đất lạnh lẽo, truyền lên bàn chân ấm áp. Nàng bước nhanh vài bước tới phòng khách, muốn ngồi lên sô pha, nhưng lại không ngồi được, men theo sô pha trượt xuống, cuộn tròn ở bên cạnh sô pha. Có lẽ là bởi vì về tới địa bàn của mình, nàng thoải mái hừ nhẹ ra tiếng, tin tức tố chịu đựng lúc nãy, cũng chậm rãi tràn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro