Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

3 tháng trước biết mình sống lại vào năm mười bảy. Nhớ lại không lâu nữa liền bị người ngồi trên vị trí hoàng hậu kia và cả nữ nhi của ả tính kế. Ormkornnaphat híp mắt cười lạnh. Đời trước nàng chịu nỗi sỉ nhục oan ức. Không người tin cậy hối hận mà chết. Đời này nàng sẽ trả lại tất cả những gì nàng phải chịu.

Ngoài cửa xuất hiện một bóng đen. Đêm tối không biết chủ tử nghỉ ngơi chưa, bóng đen chần chừ.

- Xong việc rồi sao.

- Dạ. Nô tỳ đã làm theo lời của công chúa.

- Tốt người lui về nghỉ ngơi đi. Vất vả cho ngươi rồi.

- Nô tỳ tuân lệnh.

Giọng nói không nóng không lạnh Prigkhing không đoán ra được cảm xúc của công chúa nhà nàng. Nàng biết ở cái nơi hoàng cung này chính là 1 vòng cá lớn nuốt cá bé, làm gì có cái gì gọi là tình thương chứ.

Ormkornnaphat đã suy nghĩ rất lâu nếu đã được sống lại kiếp này. Nàng muốn sống một cuộc sống tự do tự tại, buông bỏ hết thảy không tranh đoạt uy quyền, không muốn ngày ngày phải túc chí đa mưu. Muốn có cảm giác được yêu thương che chở. Muốn hạnh phúc vui vẻ mà khiếp trước nàng bỏ lỡ.

Ormkornnaphat cứ có cảm giác nàng bị thiếu đi 1 phần ký ức quan trọng. Nhưng cũng chính giấc mơ kỳ lạ kia đã toạn nguyện cho nàng.

___________________________________

Buổi tối sau khi dùng cơm cùng với phụ mẫu và đại tẩu cùng đại tỷ của LinglingKwong. Trong bữa ăn nàng còn bị chọc tới xấu hổ:

- Orm nhi ta nói con nghe ta lúc trước còn lo lắng Ling nhi nó bị bệnh lãnh cảm.

Russamee nhìn nữ nhân mà LinglingKwong của nàng muốn cưới làm nương tử. Rất thích Orm mấy này đều cùng với Ira các nàng tán gẫu, rất ứng ý. Bản tính trẻ con muốn nổi lên lại ý định muốn chọc nàng dâu tương lai. Còn tinh nghịch nháy mắt với Ira.

- Phải ... phải .. N'Orm tỷ cũng không ngờ muội còn chưa khỏi thương thế mà LingLing cũng không có tha cho muội.

Đón được ánh mắt tinh nghịch của mẫu thân Ira cũng hùa theo chọc nàng. Hai vị tướng công của cả hai ngồi đó cũng chỉ biết dở khóc dở cười với nương tử của mình.

- Mẫu thân, đại tẩu hai người đừng có trêu nàng ấy nữa.

LinglingKwong thấy nương tử bị trêu chọc xấu hổ tới 2 tai ửng hồng lấp ló sau những sợi tóc. Nương tử đáng yêu quá. Gắp một miếng cá đã lọc xương sẵn vào bát của nàng:

- Nàng mới khỏe ăn nhiều một chút.

Thấy nương tử bặm môi mắt khẽ liếc mình có chút chột dạ cúi gằm mặt xuống.

Đều tại LinglingKwong, Ormkornnaphat nghĩ cái người này sao còn muốn biến thái như vậy. Hôm nào LinglingKwong cũng muốn hôn hôn nàng.

Ormkornnaphat biết LinglingKwong vẫn lẽo đẽo phía sau mình. Cứng rắn không quay lại nhìn nàng ấy. Nếu không phải LingLing ban ngày ban mặt cứ khăng khăng làm mấy hành động lớn mật kia. Thì làm sao bị mẫu thân và đại tẩu của LingLing bắt gặp chứ.

Tới trước của phòng cũng không quay đầu lại. Còn muốn đóng cửa phòng lại thì thình linh một bàn tay đưa ra chặn cửa. Rồi còn ôm lấy nàng:

- Orm..N'Orm nàng đừng giận ta. Nương tử nàng tha lỗi cho ta. Ta sai rồi.

- LinglingKwong tại ngươi bổn cung còn muốn xấu hổ. LingLing ghét nhất.

Ormkornnaphat vừa thẹn vừa giận khi nhắc chuyện ấy. Tỉnh lại mấy ngày Ormkornnaphat đều muốn kể hết cho LinglingKwong không dấu diếm thứ gì. LinglingKwong nghe xong rất phấn nộ vì những gì mà nàng phải chịu đựng.

- Ngày mai mẫu thân sẽ cho người làm trang trí hỷ sự.

LinglingKwong mong chờ ngày này đến thật sớm. Nếu không phải mẫu thân nhắc nhở nàng còn không kịp chờ tới hôm nay.

- Um...ta sẽ là nương tử của ngươi.

Hai mắt nàng bỗng dưng đẫm lệ. LinglingKwong giật mình luống cuống nhẹ nhàng lau đi giọt lệ của nàng.

- Nàng sao lại khóc đây.

- Ta không biết nữa....

Ormkornnaphat không hiểu sao nước mắt lại rơi trong lòng cứ dộn dàng giống như thực hiện được tâm nguyện lớn lao.

LinglingKwong nhìn nương tử lại thật đáng yêu quá. Đôi mắt ướt áp lung lay ý trí nàng rồi.

- Nương tử... để ta gọi Ying chuẩn bị mục dũng. Ta cùng nàng tắm rửa nha trời cũng tối rồi.

Ormkornnaphat cảm nhận được cơ thể LinglingKwong ấm ấm cảm giác không mấy tốt đẹp a.

Từng lớp y phục bị chủ nhân của nó cởi da. LinglingKwong mê mẩn nhìn không chớp mắt cố gắng nhẫn nại dục vọng thiêu đốt của mình. Mặc dù quay người lại, nhưng Ormkornnaphat vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của LinglingKwong nhìn nàng.

Trọng lượng của hai người làm nước trong mục dũng tràn da ngoài không ít. LinglingKwong trong mộng đã cùng nàng tắm chung vô số lần. Còn lớn gan làm những hành động thân mật khiến người ta đỏ mặt.

Khuôn mặt ửng hồng, làn da vì nước ấm mà hồng lên LinglingKwong mê luyến ôm lấy eo nàng khéo về phía mình. Mũi cọ mũi khàn khàn:

- Nương tử nàng ngồi xa ta lắm. Không thích đâu.

Lưng chạm vào khoảng bụng rắn chắc, còn hai thứ mền mền cọ trên lưng nàng. Quay mặt lại liền thấy khuôn mặt phóng đại của LinglingKwong đôi mắt này..

- Ưm. ..um Ling..Lin..g

Hai cách môi chạm vào nhau rồi thứ ấm nóng trong miệng của LinglingKwong giống như con rắn luồn vào tìm kiếm nửa còn lại của mình khiêu vũ. Quấn lấy nhau tạo ra âm thanh nhót nhép. LinglingKwong mút lấy chiếc lưỡi đáng yêu của nương tử, còn giống như cảm nhận được vị ngọt ngọt càng thêm điên cuồng mút lấy, nước bọt của cả hai trượt dài xuống cổ Ormkornnaphat.

Bàn tay không an phận du ngoạn khắp trên cơ thể nàng vuốt ve. Mỗi nơi nàng lướt qua đều cảm nhận dõ được nương tử khẽ run lên khiến cho LinglingKwong càng hưng phấn. Côn thịt nóng bỏng phản ứng đòi hỏi được thứ gì đó ôm lấy.

Ormkornnaphat bị hôn đến gần như thở không được hai tay đẩy đẩy vai LinglingKwong. LinglingKwong bất đắc dĩ tách ra chiếc lưỡi còn không thành thật vươn ra liếm quay môi Ormkornnaphat.

Hô hấp nặng nề. Hai thân thể tiếp xúc trần trụi dính lấy nhau ý chí của LinglingKwong sắp bị dục vọng nhấn chìm muốn điên cuồng dày dò nàng.

-Ling.... Ling.

Không được ta phải nhịn chỉ cần qua ngày mai. Ta có thể muốn nương tử vô số lần LinglingKwong nghĩ.

Cả khu phố hôm nay được một phen náo nhiệt. Ai cũng xì xầm nhìn qua trước cửa hàng Kwong gia.

- Kia có phải là Kwong tiểu thư của Kwing gia không.

- Chắc chắn ta còn gặp nàng qua vài lần.

- Nữ nhân đi cùng nàng là ai kia ta còn không có gặp qua bao giờ. Không phải nữ nhi sở gia nổi tiếng là lãnh đạm sao.

Đỡ nàng tử xuống xe LinglingKwong liền chút hối hận khi đưa nàng tới đây. Bao nhiêu con mắt đều dồn lên trên người Ormkornnaphat khiến LinglingKwong sắp phát ghen.

- LingLing.... bị làm sao đấy.

- Ta không sao.

LinglingKwong lắc lắc cầm bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh 10 ngón đan nhau dẫn nàng vào cửa hàng.

Bước vào đầu tiên nàng cảm nhận được một mùi hương rất nhẹ thoảng qua. Sau đó là cách bố trí ở đây có 3 tầng mỗi tầng đều phân biệt không lẫn lộn...

- Tiểu thư đến rồi. Lô hàng vừa mới chuyển tới hôm qua. Tiểu thư qua đó kiểm tra một chút.

Quản gia khom người nói. Mấy nay LinglingKwong nhờ ông tới cửa hàng tơ lụa gần phủ an bài một số chuyện.

- Nương tử nàng ngồi đây chờ ta. Ta đi kiểm tra một chút quay lại liền.

- Vâng.

Ormkornnaphat buồn cười bảo muốn đi kiểm tra hàng mà còn giữ tay nàng chặt như vậy là sao.

- Không bỏ tay Orm ra mà đi đi.

- Nương tử hay nàng đi cùng ta đi.

Ở đây nhiều người như vậy còn cứ nhìn về phía Ormkornnaphat. LinglingKwong sợ kìm không nổi muốn móc mắt bọn chúng.

- Ta ở đây đợi . Mau đi đi. Ta muốn cùng Prigkhing đi xem cửa hàng tý được không.

Quản gia cùng Ying trước mắt nhìn cảnh tượng này không khỏi xúc động. ( Haizzz ai rồi cũng bị con quỷ tình yêu thao túng tâm lý thôi). Cảm thán đây là tiểu thư nhà họ sao.

LinglingKwong rất không cam lòng buông tay. Còn liếc về phía Ying giận cá chém thớt:

- Ying ngươi dẫn phu nhân tham quan. Bảo vệ nàng tốt cho ta.

Sau đó liền lưu luyến rời đi. ( cùng là cùng lúc tỉnh lại vài ngày Ormkornnaphat cũng nhờ LinglingKwong cho người tới đón Prigkhing).

- Công chúa nô tỳ nghĩ phò mã chắc sau lần này sẽ được tiếng danh khác vang xa.

Prigkhing nhỏ giọng nói. Khuôn mặt coi rất hưng phấn nhưng rất quy củ phép tắc. Đâu biết ánh mắt ai kia ôn nhu nhìn mình.

Ormkornnaphat trong lòng ngưỡng mộ LinglingKwong của nàng thật tài giỏi a. Một vòng đi hết cửa hàng. Đang lúc xuống dưới chờ LinglingKwong từ đâu một đám người chặn trước mặt nàng.

- Ồ! Mỹ nhân nàng có muốn thành thân với ta không?

Không biết từ đâu gã nam nhân tiến tới theo sau gã là mấy tên người làm. Bộ dạng ngả ngớn cùng ánh mắt toát lên sự dâm dục thô bỉ đến ghê tởm khi nhìn nàng.

- Phải đấy cô nương công tử nhà bọn ta chính là con trai của tổng đốc ở đây.

Hắn còn lớn mật kéo tay của nàng. Làm Ying xanh mặt "thoi xong nàng rồi" thầm than cho số phân của mình. Ormkornnaphat giật mình rụt tay lại sao hắn lại thô lỗ như thế kẽ nhíu mày.

- Thì ra là Wisanu thiếu gia, tiểu thư đây qua hôm nay liền thành thân với chủ nhân nhà ta. Ta đây mong ngài chớ có ý tứ khác.

Ying đứng trước mặt hắn không có ý tứ hành lễ chỉ nhạt nhạt nói.

- Chủ nhân nhà ngươi là ai ta là con trai của Want tổng đốc ở đây. Ta muốn ai làm nương tử của ta thì chính là người đó.

- A ! Chậc chủ tử nhà ta ngươi có tư cách để hỏi sao. Ngay cả phụ thân ngươi cũng không đủ tư cách.

Ying mỉa mai nói từng câu thầm nghĩ " Wisanu này là con trai duy nhất của Want và chính phi của hắn bình thương được nuông chiều quen, ăn chơi lêu lổng" chỉ là hôm nay hắn chọn sai người để chọc.

- Ng...Ngươi nói vậy ta sẽ tin ngươi sao.

Hắn nghĩ phụ thân của hắn địa vị ở đây rất lớn. Nên hắn không kiên nể, những gì hắn muốn phụ thân đều cho hắn.

- Ta muốn nàng là nương tử của ta đó. Mặc kệ chủ tử nhà ngươi là ai.

Hắn thô lỗ muốn kéo tay Ormkornnaphat. Một lực vô hình đè nén tay hắn lại. Giọng như muốn xé nát tâm hồn của hắn.

- Nàng là nương tử của LinglingKwong ta. Là bảo bối kiến ta ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ vỡ. Mà người, bàn tay bẩn thỉu này của ngươi thô lỗ động vào nàng.

- Bàn tay này của ngươi không cần dùng tới nữa.

- Kwong...Kwong tiểu thư ta không... biết nàng là nương tử của ngài.

Hắn không còn vẻ hống hách như ban đầu nữa. LinglingKwong bước một bước hắn run rẩy lùi một bước. Giọng nói van nài sợ sệt, nước mắt nước mũi tèm lem thiếu chút hắn vì sợ mà tiểu tiện ra ngoài.

- Ta sai rồi....Kwong tiểu...

Aaaaaa.... chỉ cái vặn nhẹ tay hắn đã gãy còn lòi cả phần xương bị gãy, mấy gã người làm đứng sau hắn tái mặt đỡ lấy thiếu gia nhà mình.

LinglingKwong kiểm tra hàng xong liền vội vàng muốn tới chỗ nương tử không khéo nghe được câu chói tai là có người muốn thành thân với nương tử của nàng, còn có ý muốn chạm vào nàng. Dục vọng muốn giết người tràn đầy trong đôi mắt đỏ ngầu.

- Ngươi xử lý đi, hồi phủ tự chịu hình phạt.

Không đợi trả lời liền nhấc bỗng Ormkornnaphat lên lầu. Quản gia nhìn Ying vỗ nhẹ vai.

- Ying ngươi bị phò mã phạt nặng lắm sao.

- Không có. Có muốn đi cùng ta xem kịch ở Sukhum gia không.

Ying ôn nhu nhìn nữ nhân tóc thắt bím hai bên. Còn cả bộ y phục hường khuôn mặt trông rất đáng yêu cười nói.

- Có đi thôi.

Cửa phòng vừa đóng LinglingKwong mãnh bạo hôn lên đôi môi anh đào của nương tử. Đôi mắt mở to không bỏ xót từng biểu cảm của nàng. Mãnh liệt chiếm lấy hết thảy ngọt ngào trong khoan miệng nàng hơi thở nhuốm đầy dục vọng chiếm hữu, đến khi cảm thấy nương tử không thở nổi mới tách ra.

- . Ling...Ling.. ưm hộ...c

Mới kịp hít một ngụm khí liền bị LinglingKwong điên cuồng muốn hôn.

- Hắn ta chạm vào đâu của nàng không?

Cổ bị hơi thở nóng bỏng phả lên tới ngứa ngáy. LinglingKwong vừa liếm láp vừa cắn mút tạo nên vài dấu hồng đỏ trên cổ nàng. Bàn tay siết chặt lấy eo và mông nàng.

- K....a hức... không có.. LinglingKwong đừng c..ắn.. đau.

- Ormkornnaphat ta muốn nàng... ta không đợi được nữa.

Bế nàng đến bên trên bàn thường coi sổ sách. Không để ý tới nàng chống cự vừa hôn hôn sâu môi nàng. Nhanh nhẹn cởi đi đai lưng của nương tử, cởi đi lớp y phục bên ngoài của Orm chỉ chừa lại cái yếm đỏ, đôi bờ vai trần lộ ra bên ngoài không khí, vết sẹo bên vai phải đã mờ chỉ nhìn thấy hơi hồng hồng. ( lại yếm đỏ nha)

- Ling.. Ling..không...trên bàn..

- Ta không đợi nổi. Ta ghen tị. Ta muốn nàng của ta.

Một tay đặt lên yếm thứ mền mại bên dưới lớp vải lớn hơn nữa rồi. Ngậm lấy bên còn lại qua lớp áo, LinglingKwong cắn nhẹ lên đầu tiểu thỏ đang vì cương mà nhô lên. Tay thì khẽ ấn lại xoa rồi nhúm lên.

Ormkornnaphat bị khoái cảm làm cho tê dại không ngừng run lên, bên dưới bụng nàng còn chảy ra cái gì đó miệng nức nở:

- Ư...hức...không cần...LingLing người xấu... không cắn... hức.

- Chết tiệt...

LinglingKwong bị tiếng của Ormkornnaphat làm dục vọng sôi sục thoát đi y phục của bản thân. Dáng người cao, mỗi chỗ đều nhìn rất cứng chắc. Nhất là phía dưới kêu gào đứng thẳng. Ormkornnaphat nhìn thấy thứ đó ngượng ngùng tránh né. Huống chi bây giờ ban ngày ban mặt các nàng còn tuyên dâm.

Cơ thể không còn gì để che chắn làn ra vì kích tình mà ửng hồng. Tóc tán loạn, đôi mắt ứa lệ hơi ửng đỏ môi bị hôn đỏ ửng.

LinglingKwong nhìn nương tử nằm trên bàn bộ dáng dâm mĩ như vậy hận không thể lập tức chiếm lấy nàng.

Mãnh mẽ hôn lên môi nàng rồi tai, cổ, hai tiểu thỏ, bụng, biến thái tới nỗi rốn bị nàng dùng lưỡi khuấy đảo. Ormkornnaphat chỉ biết cong người chịu từng khoái cảm mà nàng ấy mang lại.

Mỗi chỗ đi qua đều để lại những dấu hôn ngân đỏ. Dừng lại trước bông hoa giữ chân LinglingKwong thở dốc. Bông hoa trơn bóng, e thẹn cánh hoa run run khẽ mở, thứ mật trắng đục cứ róc rách chảy ra.

LinglingKwong hai tay giữ lấy chân nàng, dùng mũi cạ vào bỗng hoa e thẹn vì động tình mà ướt sũng . Ánh mắt mê muội nhìn nó không rời, hôn lên dùng chiếc lưỡi hư đốn của mình đưa tới bên trong Orm khuấy đảo.

- A .. hứ..c.. LingLimg bẩn...

Ormkornnaphat chưa từng có cảm giác mãnh liệt này, nhìn LinglingKwong đang cúi đầu dùng miệng hôn lên chỗ đó của nàng liền giật nảy. Chân muốn kép lại thì tay LinglingKwong đã nhanh hơn giữ lấy chân nàng bày ra một tư thế xấu hổ vô cùng. Tư thế này giống như muốn mời gọi LinglingKwong tới chiếm lấy nàng đi.

- Ling..Ling.c ....hức...

Ormkornnaphat che miệng nức nở mặc dù đã bị LinglingKwong làm cho mê loạn nhưng một chút thanh tỉnh còn xót lại nhắc nhở các nàng bây giờ đang ở đâu. Một tay yếu ớt đẩy đầu của LinglingKwong.

LinglingKwong tê dại bên trong nàng thật ấm. Mật hoa như càng lúc càng nhiều ra chảy vào hết miệng của LinglingKwong tiếng nuốt ực ực, ma xui quỷ khiến LinglingKwong còn dùng răng nhẹ cắn rồi mút lấy.

Cơ thể Ormkornnaphat bỗng căng lên những ngón chân xinh đẹp co lại căng chân duỗi thẳng:

- LingLing .... có gì...hức lạ muốn..A..A.A

Chất lỏng trắng đục cứ thế bị LinglingKwong tham lam đoạt đi hết. Đứng dậy liếm môi nhìn nương tử vừa trông thấy bộ dáng trầm mê của nàng LinglingKwong giống như bị trúng xuân dược cả người đều muốn nóng gian.

Môi bị LinglingKwong hôn đến sưng lên, nàng ấy còn điên cuồng mút lưỡi, cắn rồi lại mút môi nàng. Nụ hôn sâu cùng nóng bỏng này giống đi muốn cướp đi nửa cái mạng này của nàng.

Đến khi nàng sắp thở không được sự điên cuồng đó mới lưu luyến kết thúc. LinglingKwong ngậm lấy tai nàng cắn nhẹ, mút, liếm giọng khàn khàn:

- N'Orm cho ta. Ta thề sẽ không yêu bất cứ ai ngoài nàng. Sẽ cho nàng tất cả thứ ta có. Sẽ giúp nàng lấy lại những thứ nàng muốn. Chỉ thành thân với mình nàng. Nàng sẽ là nương tử duy nhất của ta. Nàng sẽ không chạy được khỏi ta đâu.

Trong cơn mê loạn Ormkornnaphat không nghe dõ được LinglingKwong của nàng đang nói gì . Tròng mắt ngấn nước, đầu khẽ gật như đang đáp ứng nàng ấy.

Thấy nương tử gật đầu đáp ứng LinglingKwong vui sướng muốn chết. Ôm lấy nàng tay phải lần mò xuống bông hoa e thẹn khẽ gãi. Một ngón tay chầm chậm đi vào bông hoa e thẹn đang hé mở ấy.

- Hức. ... Ling Ling.. ơi..

Cảm thấy hoa nhỏ đủ ướt áp LinglingKwong cầm lấy côn thịt đặt trước bông hoa nàng. Đầu quy đỏ hồng cọ cọ từ từ đẩy côn thịt vào lỗ nhỏ. Bên trong bông hoa ấm áp hàng nhiều miệng nhỏ bao bọc côn thịt.

Ormkornnaphat cảm được dị vật đi vào nơi nhạy cảm của mình, Ormkornnaphat thân thể căng lên. Không ngừng nức nở.

- Bảo bối, N'Orm nàng thả lỏng một chút.

Mới đi vào 1 chút còn chưa tới 1 nửa LinglingKwong có chút khó khăn di chuyển, còn chưa đẩy hết được côn thịt đã chạm tới tấm ngăn mỏng.

- N'Orm... nương tử của ta. ... một chút liền hết đau.

LinglingKwong hôn hôn nàng như muốn an ủi. Dứt khoát đâm thủng màn ngăn.

- A..A.. hức Li..ng.. đau..

Bên dưới giống như bị xé toạc làm đôi. Ormkornnaphat ôm chặt lấy lưng của LinglingKwong, người phía trên hôn khắp khuôn mặt nàng liên tục nói lời yêu nàng.

- Ta yêu nàng... yêu nàng..Ormkornnaphat của ta.

Được một lúc LinglingKwong vẫn nhẹ nhàng ra vào. Ormkornnaphat bị khoái cảm không tên đánh úp hông như hùa theo động tác của LinglingKwong.

- Ling..Ling ...khó.chịu quá...

Biết nàng đã dần quen, LinglingKwong liền đẩy 1 lần đẩy hết côn thịt vào bên trong nàng. Côn thịt nhanh chóng dứt khoát mạnh mẽ đâm tới mãi khoa sinh sản nàng. Vận động mạnh khiến bàn chịu không nổi rung lắc theo.

Ormkornnaphat mơ màng không rõ nàng bị từng va chạm của LinglingKwong làm khoái cảm mù mịt mê loạn. Âm thanh nức nở ngọt ngào cứ tuôn ra. Bộ dáng động tình kìm nén quyến rũ vô cùng.

LinglingKwong bị cảnh hình ảnh này triệt để thiêu rụi lý chí. Đè chặt nàng dùng sức ra vào. Côn thịt thao hoa nhỏ rỉ nước vô kể ướt áp đỏ bừng vương vãi dưới chân. Gặm nhấm tai Ormkornnaphat không kìm chế thổ lộ.

- Chết tiệt...Ormkornnaphat nàng trời sinh không chế ta...khiến ta thoát không được.

- A hức...chậm....A ..A..ta tới ư...

Ormkornnaphat mệt mỏi ngất đi. LinglingKwong mới tha cho nàng.

______________________________________________________________________

KWONG GIA

Russamee nhìn nữ nhi nhà mình không khỏi mắng một tiếng cầm thú. Ngày mai là thành thân mà nữ nhi nàng không kiềm chế nổi, ăn con dâu của nàng tới không còn sức lực thế kia. Có phải nàng ngất luôn rồi không.

- Ngươi....Ling nhi ngươi làm gì con dâu của ta.

LinglingKwong đỏ mặt bế nương tử trên tay nhìn nàng vì mình mà ngất đi trong lòng tự trách , rất ăn năn nhìn tới mẫu thân.

- Mẫu thân...con... con ghen không không chế được. Con sợ N'Orm bị cướp mất.

Russamee không nỡ nhìn nữ nhi của mình như vậy, nhưng cũng không vội cho nàng đắc ý.

- Hừ..vậy.. con bế nàng tới phòng ta. Hai ngày trước khi thành thân không được gặp nàng. Ta và Ira sẽ ở cùng nàng cấm con lén lút tới gần.

Ba trụ cột nghe vậy như xét đánh ngang tai sợ hãi nhìn nữ nhân của mình.

- Russamee nàng không thương ta.

- Nương tử...Ira..ta không muốn ngủ một mình.

- Mẫu thân....mẫu thân.

Thương lượng thất bại cả ba đều xụ mặt muốn khóc. Kwing lão gia cùng Tawan quay lại vỗ vai an ủi LinglingKwong. Dù sao thì nàng mới có được nương tử a.

-LingLing không sao có hai ngày thôi mà.

Cả hai đồng thanh nói còn rất khoái chí cười cười, mặc dù không được ôm nương tử ngủ nhưng vẫn có thể ôm ôm nương tử nha hehe.

Ira nhẫn nhịn súc động khen một tiếng đáng yêu nhìn biểu muội bày ra cái vẻ mặt cún cưng, xúc động không thôi.

- Không được.

- Ira tỷ ..đại tẩu.

- Không được, ta nói muội nghe mẫu thân và ta đang giúp nương tử muội thay đồ còn chưa xong. Muội một thân hỷ phục chạy tới đây làm gián đoạn quá trình không sợ mẫu thân giữ N'Orm thêm mấy ngày sao.

Ira thấy LinglingKwong bị mình dọa đến mặt chuyển sắc. Quả nhiên chỉ cần nói đến N'Orm là LinglingKwong liền nghe lời ô hô hô. Nàng thông minh ghê.

- Đại tẩu ta đi. Ta đi liền.

LinglingKwong xanh mặt hai ngày không gặp nương tử nàng đã nhớ nàng sắp phát điên rồi. Đại tẩu và mẫu thân còn lại bát nạt nàng không cho nàng gặp nương tử của nàng nữa. Bĩu môi luyến tiếc nhìn cách cửa vẫn đang đóng chậm rì rì quay người lại rời đi.

Ormkornnaphat ở bên trong nghe đoạn nói chuyện vừa rồi khéo miệng không ngừng nhếch lên tướng công nàng sao lại đáng yêu như thế.

Russamee nhìn nữ nhân một thân hỷ đỏ, trong lòng xúc động " ô ô con dâu ta đẹp quá hô hô. Không cần trang điểm mà còn xinh như vậy cưng quá".

- Hahaha Orm..con thấy bộ hỷ phục này có ưng ý không.

Ormkornnaphat vội đứng dậy quay người nhìn Russamee, nàng không nói một lời quỳ xuống giọng nói run run:

- Orm cảm mơn phu...

- Ây... con còn gọi ta là gì đó. Ta giận con nha.

- Ta cũng giận muội luôn đó. Mau gọi một tiếng mẫu thân cùng đại tẩu a. May ra ta cùng mẫu hậu sẽ suy nghĩ lại.

Ira trên tay cầm khăn đỏ, đẩy cửa vào mặt giả vờ giận dữ. Ormkornnaphat trong lòng ấm áp. Hai mắt nàng đỏ hoe, Russamee vội đỡ nàng dậy. Ira cũng vội vàng chạy tới.

- Aizz .... sao con lại khóc. Nếu không muốn gọi chúng ta như vậy. Thì cứ từ từ cũng được sẽ quen thôi.

Russamee dịu dàng lau nước mắt cho nàng lòng xót không thôi.

- Mẫu thân nói đúng, hay là muội không thích bộ hỷ phục nay. Ta cho người lấy bộ khác nha.

Quay người xót ruột định gọi người. Ormkornnaphat thấy đại tẩu định rời đi vội hô:

- Đại tẩu...mẫu thân Ormkornnaphat rất thích ạ. Ban nãy chỉ là con xúc động thôi ạ.

Cả hai đều thở phào nhẹ nhỏm khẽ mắng:

- Đứa trẻ ngốc này.

Đại sảng Kwonh gia một màu đỏ rực, Phuthares với nương tử Russamee ngồi hai ghế trên cùng Tawan và Ira ngồi ở phía dưới bên cạnh mẫu thân.

Nhìn hai nữ nhân mặc hỷ phụ đỏ đôi mắt ôn nhu của nữ nhân cao hơn luôn chăm chú tới người cùng mình bái đường.

- Nhất bái thiên địa. Nhị bái cao đường. Thê thê giao bái. Đưa vào động phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro