78
Tay Lingling phủ lên bờ ng--ực mềm mại của Orm, nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa hồng nhạt, nghe thấy tiếng Orm hít ngược một hơi.
"Sao vậy?" Lingling dừng động tác trong tay, chỉ sợ đã làm sai.
"P'Lingling, đừng dừng lại, tiếp tục..." Orm nghĩ không thể nói với P'Lingling rằng bản thân là vì quá thư thái nên mới hít sâu.
Lingling thấy biểu tình của Orm, thoạt nhìn không giống bản thân đã làm sai, ngược lại Orm thoạt nhìn tựa hồ còn rất hưởng thụ.
Bàn tay còn lại của Lingling hướng về phía gi-ữa hai chân Orm, cảm giác nơi đó nước đã thập phần đầy, rất nhanh đã làm ưot ngó-n tay bản thân. Lingling m-ôi dù không muốn dời h--ạt đ-ậu đ-ỏ nhưng vẫn chậm rãi dời xuống, ngón tay nhẹ nhàng xo-.a vị trí cơ thể mẫ-n cả--m nhất gi-ữa ha-i chân Orm.
"Có phải ở chỗ này không?" Lingling nhờ vào học tập, đồng thời chiếu theo kinh nghiệm thụ trước đây của bản thân, ở đây hẳn là vị trí m--ẫn cảm nhất của phụ nữ.
"Dạ, chính là ở đó..." Orm thấy nơi đó được P'Lingling vu--ốt, vui sư--ớng càng cư--ờng liệ-t.
Lingling cảm giác cu-ốn hoa đã nhanh chóng dựng thẳng dư--ới ngón gi-ữa và ngón trỏ đang xoa của bản thân, kiều diễm cực kỳ.
Orm bởi thân thể quá mức thoải mái mà phát ra tiếng "ư.**m *a" rất nhỏ, hô hấp chậm rãi trở nên gấp gáp.
"P'Ling... nhanh một chút..." Tuy rằng đều là xử nữ, thế nhưng Orm không phải người hoàn toàn không biết gì cả đối với thân thể bản thân như Lingling, nàng biết bản thân muốn gì, nàng muốn P'Lingling tăng tốc độ, bởi vì thân thể của cô thực sự muốn được P'Lingling trìu mến.
Lingling nghe được Orm giục, tăng tốc độ ng-ón tay ma s-át vào cu-ốn h-oa, kh-oái cả-m đầy trời do ng-ón tay m-a sá-t hầu như muốn dì--m ch_ết Orm, Orm chăm chăm nắm lấy tấm chăn đơn dư--ới thân, hô hấp trở nên gấp thêm, tiếng rê--n ri lại càng không thể khắc lại được.
Lingling cảm giác thân thể Orm đang hơi r-un, đồng thời tuôn ra ngày càng nhiều nước đầm ưot trơn trong suốt, cô nghi ngờ Orm hẳn đã tới, liền bắt đầu chậm rãi ngừng động tác.
"Tới rồi sao?" Lingling hiếu kỳ kết quả phục vụ của bản thân.
"Dạ, P'Ling khiến em thật thoải mái..." Orm hoàn toàn khẳng định, vui vẻ so với bất cứ lúc nào khác đều cư-ờng liệ_t hơn rất nhiều, cườ_ng liệ_t đến làm cho thân thể có cảm giác hoa mắt.
"Thật ưot..." Lingling không khỏi cảm thán, bởi vì cô nhìn thấy Orm vì bản thân nhìn kỹ mà ch-ảy ra nhiều nư-ớc hơn rất rõ ràng, rất rõ ràng đây là dấu hiệu lúc độ-ng ti''nh của Orm.
Orm có chút ngượng ngùng muốn khép đ-ùi lại, thế nhưng Lingling luyến tiếc cảnh đẹp, cô không chỉ không cho Orm khép chân lại, mà còn muốn n-ếm thử một chút, tâm vừa đ-ộng liền lập tức hành động, Lingling cúi người, áp m-ôi lên cán-h ho-a mềm mại ư0t a'--t giaữa ha-i chân Orm.
Thân thể Orm gi-ật g--iật một chút, đối với nàng mà nói, đây là chuyện mang tính k-íc-h thí-ch mười phần, cô cả-m giá-c t-ê d-ại khắp người, đặc biệt P'Lingling cư nhiên bao bọc cá-nh h_oa, nhẹ nhàng c*ắ_n m__ú*t, cảm giác hơi đau làm cho Orm khẽ kêu lên, nhưng càng kí--ch th_ích đến h*am muốn của Orm.
Lingling nghe được tiếng kêu của Orm thì nhanh chóng nhaả cá--nh hooaa ra.
"Orm, hiện tại chị có thể đi v-ào chưa?" Lingling ôn nhu hỏi.
"Được rồi, P'Ling vào đi." Rốt cục chờ đến giờ phút này, tim Orm có chút run rẩy, rốt cục bản thân đã có thể thuộc về P'Lingling.
"Có thể sẽ rất đau!" Lingling khẽ hô--n một cái lên đuôi lông mày của Orm, đau đớn như xé r--ách này bản thân đã tự mình nếm trải, cho nên Lingling xót thương Orm, sợ Orm cũng sẽ đau như thế.
"Em không sợ, P'Lingling và--o đi!" Orm rất kiên định nói, làm người phụ nữ của P'Lingling, sợ gì đau một chút.
Lingling thử và-o cửa mi-ệng cái đ-ộng chặ-t ch-ẽ kia, cho vào một ngó--n ta-y, th--ịt mề-m bên trong khă__ng kh__ít khiến ngó_n t_ay Lingling gian nan tiế-n v_ào.
Orm cảm giác d-ị v*ậ_t xâ_m nh_ập tro_ng c_ơ t-hể, có chút khó chịu, cũng có chút đau, nhưng thật không đau như trong tưởng tượng.
"Đau không?" Lingling săn sóc hỏi.
Orm thấy Lingling cẩn thận tỉ mỉ như vậy thì trong lòng rất cảm động, kỳ thực thực sự không quá khó chịu, P'Lingling không cần cẩn thận như vậy.
"Không đau." Orm lắc đầu.
Lingling chăm chú quan sát biểu cảm của Orm, nàng thoạt nhìn không có vẻ rất thống khổ, tựa hồ không phải đang nói dối, điều này làm cho Lingling có chút yên tâm, ngó--n tay cô tiếp tục cẩn thận đ--i s--âu thêm.
"P'Lingling, và-o nh_anh m_ột ch_út." Orm không khỏi thúc giục, nàng biết cô săn sóc, nhưng mà kiểu chậm chạp xâ-m nh_ập.
Lingling cảm giác được nôn nó-ng trong giọng nói Orm, cô đại khái cũng thấu hiểu được cảm giác lúc này của Orm, hạ quyết tâm, ngó-n t_ay tiế_n v_ào thâ-n th-ể Orm.
Orm vì đa-u đớ-n mà -hí-t s-âu m-ột h-ơi, giây phút ph-á th-ân kia thật sự khá đ-au, nhưng thật ra vẫn ở trong phạm vi có thể chịu được, Orm nghĩ đến chuyện bản thân rốt cục trở thành người phụ nữ của P'Lingling trước ba mươi tuổi thì trong lòng thấy viên mãn.
Lingling nghe được tiếng Orm h-ít sâ-u li-ền lập tức rú-t ng-ón ta-y b-ản t-hân ra, cô nhìn thấy phía dưới Orm ch--ảy r-a ch-ú-t í-t m-áu, trên ngó-n t-ay b-ản thâ-n cũng dí-nh m-ột í't v-ế'-t m-á-u, đều đ-ỏ tư-ơi như hoa hồng, cô biết từ giờ khắc này Orm chân chính trở thành người phụ nữ của bản thân, bản thân có trách nhiệm suốt đời với nàng.
"P'Lingling, chị đang nhìn gì vậy?" Orm thấy P'Lingling đờ ra liền mở miệng hỏi.
"Lần đầu tiên thấy màu m--áu đẹp như thế, diễ-m lệ như hoa hồng." Lingling cúi đầu h-ôn lên trán Orm.
Orm nghe vậy không khỏi cười, "Chị ngốc thật,
m-á--u P'Lingling cũng đẹp như thế, không, đẹp hơn nhiều." Orm vòng tay ôm cổ Lingling, mô-i chủ động hô-n lên m-ôi Lingling, nụ hô-n hết sức tri-ền mi-ên.
"P'Lingling, em còn muốn tiếp tục." Orm đợi lâu như thế, không muốn lần đầu tiên làm thụ lại kết thúc vội vã như thế.
"Em không đau sao?" Lingling nhớ tới lần đó của bản thân thì lòng còn sợ hãi, đến bây giờ vẫn còn có chút nghĩ mà sợ, còn Orm lẽ nào thực sự không đau sao?
"Lúc đ-i và_o rấ_t đ_au, hiện tại không còn đa-u như vậy..." Orm nói không được nữa, chủ động cầ-u ho_an không chút rụt rè như thế, làm thụ mà nói ra vẫn sẽ rất xấu hổ.
Lingling thấy Orm mặt đỏ ửng, Lingling cầm khăn tay ở đầu giưong lau khô hỗn hợp của m-áu và dị-ch yê-u còn lại ở nơi đó của Orm, lau khô cả vết m-áu trên ng-ón ta-y bản thân...
Lingling không biết cố ý hay vô tình lau tới lau lui làm Orm càng khó chịu cứ ch--ảy d--ich ra không ngừng.
"Hình như lau kiểu gì mà lại bắt đầu nướ--c ch-ả-y..." Lingling nghiêm trang nhẹ giọng nói, kỳ thực cô căn bản không lau tiếp mà ném khăn vào thùng rác, dùng đầu ngó-n t-ay nh-ẹ nhà-ng v-ỗ v-ề chơ-i đ_ùa cuố_ng h_oa lạ_i bắ_t đầ_u s_ung hu-yết của Orm, cảm giác dị--ch y-êu r-ất nh-anh lại l-an t-ràn như cỏ dại...
Orm không nghĩ tới P'Lingling chính kinh bảo thủ như vậy cư nhiên cũng sẽ làm mấy chuyện xấu, cư nhiên đùa giỡn cũng làm vẻ nghiêm trang, điều này làm cho Orm nghĩ P'Lingling cũng không phải giờ nào khắc nào đều ngoan ngoãn, Orm đột nhiên rất chờ mong P'Lingling tà ác hơn sẽ là dạng gì.
"Bởi vì rất đói, đói bụng tự nhiên sẽ chả-y n-ước miế-ng..." Độ tà ác của Orm vĩnh viễn trên cơ Lingling, chuyện trên giưong, chỉ cần P'Lingling có thể phó-ng t_úng thì Orm cũng càng ph_óng t_úng hơn, thụ phải rụt rè và vân vân sớm đã bị Orm ném đến Thái Bình Dương.
Lingling bị ngôn từ phó-ng khoá-ng của Orm khiến cho có chút đỏ mặt, trắng trợn trực tiếp như vậy thật đúng khiến kẻ khác xấu hổ, bất quá nếu bản thân đã xu-ất qu_ân, thì tự nhiên sẽ không lâm trận rồi bỏ chạy.
"Chị sẽ cho em ăn no." Lingling nói ra lời thề son sắt.
Lời sắc tình như vậy nói ra từ miệng Lingling, lại có vẻ chính kinh không gì sánh được, Orm nghĩ quả nhiên bản chất thuần khiết của trẻ nhỏ khác biệt.
"Em đợi..." Orm cho Lingling nụ cười quyến rũ.
Lingling nhìn biểu tình kiều mị tận xương của Orm, trong lòng có chút hơi ngứa, cổ họng có chút nghẹn, đột nhiên có tâm tình rất muốn làm chuyện x-ấu với Orm, đối với tâm tình như vậy, cô nguyên bản không hiểu, cô vùi đ-ầu và-o gi-ữ-a ha-i ch-ân Orm, cô biết Orm thích làm như vậy, thân thể Orm nhiệt tình mà thành thực, làm cho Lingling có thể khẳng định bản thân có thể dễ dàng làm cho Orm su-ng sưong, bản thân thật giống như Thượng Đế của Orm, có thể dễ dàng khống chế thân thể Orm, làm cho nàng ở d-ưới thân bản thân th-ở gấ-p th-ừa ho-an, hô hấp cũng có thể bị bản thân khống chế, nhìn Orm đỏ ửng lúc độ--ng ti''nh, biểu tình th-oải m-á-i mà khó nhịn kia làm cho Lingling thấy có cảm gi-ác thỏ-a m-ãn trong lòng, hóa ra có thể khiến người mình thích vui sư-ớ'-ng cực hạn là một chuyện khiến người ta hài lòng.
Orm cả-m gi-ác bản thân chưa th-oả m-ãn mà quấn quít lấy P'Lingling đòi hỏi, cả-m g_iác như muốn ăn no cơn đói vài chục năm, rõ ràng th_ân t_hể đ_ã sắ_p đạ_t đế-n c-ực h-ạn, thế nhưng chỉ cần tay P'Lingling vừa xo-a lên th-ân th-ể bả-n thân thì bản thân sẽ lại nó--ng n-ự-c nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không chùn bước).
Rốt cục sau một cơn su-ng sư-ớng cườ-ng li-ệt đến ngập đầu, thâ-n thể Orm đ-ạt đế_n cự_c h_ạn, xụ_i lơ xuống, không cách nào chịu nhận nhiều hơn.
Lingling thấy Orm sau khi th-oả mãan liền như mèo con cuộn tròn trong lòng bản thân, cô đưa tay vu-ốt v-e lưng Orm, Orm thoải mái đến híp mắt nhưng không hề nhúc nhích, thế nhưng Orm vẫn hiếu kỳ, lúc P'Lingling đang thoả thích y-êu bản thân thì P'Lingling có phản ứng hay không? Tay Orm luồn vào gi-ữa ha-i ch-ân Lingling, sau khi cảm giác được sự trơn ướt ở đó thì Orm lên tinh thần, sau lần trước vẫn chưa chạm vào thân thể P'Lingling lần nữa, hiếm khi thân thể P'Lingling cũng đ-ộng tì--nh, Orm nghĩ bản thân phải có qua có lại mới được, bản thân thoải mái thế nào nhất định phải trả lại gấp đôi cho P'Lingling mới được.
Lingling kẹp lấy đùi, cô không nghĩ tới Orm còn có tinh thần s-ờ tới gi-ữa h-ai ch-ân bản thân, càng không có ý định để Orm mò được chỗ ưot giữ-a hai ch-ân bản thân, chỗ ưo-t kia tựa hồ còn ư0t hơn so với lần trước phaá thâ-n, điều này làm cho Lingling thấy rất không có tư vị.
"P'Lingling cũng đói bụng." Orm li-ế--m và-nh ta-i Lingling một chút, ngó-n ta-y kia xấu xa bắt đầu s-ờ loạ-n.
"..." Lingling không định trả lời, cô cũng không biết thế nào lại ra- nh-iều nư--ớc như vậy, nói chung nàng giống trẻ con như làm chuyện xấu bị bắt gặp, rất không có tư vị.
"P'Lingling, lần này sẽ rất thoải mái." Orm nhẹ nhàng d-ụ d-ỗ, nàng với đ-ầu lưoi và-o l-ỗ ta-i Lingling, Lingling c-ảm giá-c tê d-ại dự-ng đ-ứng .lỗ' chân lông, cả-m gi-ác này quá xa lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro