Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Ánh đèn đường mờ ảo chiếu sáng con phố vắng lặng khi Orm tiến sâu vào khu chợ cũ, nơi được biết đến như một trung tâm giao dịch ngầm. Cô đã theo dõi Sornsak suốt nhiều tuần nay, nhưng mỗi khi tưởng như đã nắm được dấu vết, hắn lại biến mất không dấu vết. Cô biết rằng Lingling đang cố gắng hết sức để giúp cô, nhưng việc chạm trán với Sornsak là chuyện không thể tránh khỏi.

Và lần này, Orm không chỉ muốn bắt hắn, mà cô còn muốn bảo vệ Lingling.

"Chị có chắc đây là chỗ mà chúng ta cần không?"

Orm hỏi khi Lingling bước ngang qua cô, đôi mắt sắc bén không ngừng theo dõi xung quanh.

"Phải"

Lingling đáp, giọng nói đầy tự tin.

"Tôi đã điều tra kỹ. Đây là một trong những trạm dừng quan trọng mà Sornsak sử dụng để chuyển hàng trước khi đưa chúng sang Campuchia"

Orm gật đầu, lòng cô dâng lên cảm giác bất an.

"Được. Tôi sẽ kiểm tra xung quanh. Nếu có chuyện gì, hãy ra dấu hiệu"

Lingling không nói thêm, chỉ lặng lẽ nhìn theo khi Orm bước vào một con hẻm nhỏ, biến mất trong bóng tối.

---

Khi bước vào chợ, Orm cảm nhận rõ sự khác biệt của không gian này so với bên ngoài. Tiếng nói chuyện thì thầm giữa các gian hàng, những ánh mắt dè chừng từ những kẻ buôn lậu, và mùi khói thuốc phảng phất. Cô tiến sâu hơn vào trong, mắt không ngừng tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của Sornsak hoặc đồng bọn của hắn.

Tiếng điện thoại rung trong túi áo khiến Orm giật mình. Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra, là Lingling.

"Sornsak đang ở đây. Hắn đang giao dịch ở gian cuối chợ này"

giọng Lingling khẽ vang lên trong điện thoại.

"Chị có thấy rõ hắn không?"

Orm hỏi, cố giữ giọng điệu bình tĩnh.

"Thấy rất rõ. Nhưng hắn có rất nhiều người đi cùng. Em nhớ cẩn thận đấy"

Orm gật đầu dù biết rằng Lingling không thể thấy.

"Được, chị cứ ở yên đấy, em đến liền"

---

Lingling đứng nép mình sau một quầy hàng, mắt không rời khỏi Sornsak và đám đàn em của hắn. Hắn đang giao dịch một lượng lớn tiền mặt và hàng hóa, rõ ràng đây là một vụ lớn. Nhưng điều khiến cô lo lắng hơn cả là sự hiện diện của Khun Vichai, một tên trùm khác trong thế giới tội phạm mà cô đã làm việc cho.

Khun Vichai là một kẻ tàn nhẫn. Lingling biết rằng nếu ông ta phát hiện ra cô đang giúp Orm, cuộc sống của cô sẽ kết thúc ngay lập tức. Cô phải thật cẩn thận để không bị phát hiện.

---

Orm tiếp cận gian cuối chợ, nơi mà Lingling đã chỉ dẫn. Cô cẩn thận tiến lại gần, từng bước một. Khi cô gần đến nơi, bất ngờ, một bàn tay kéo mạnh cô vào bóng tối.

"Suỵt!"

Lingling thì thầm khi cô đẩy Orm dựa vào tường.

"Khun Vichai cũng đang ở đây. Nếu ông ta thấy em, tất cả chúng ta sẽ chết"

Orm nuốt khan, cảm nhận rõ mức độ nguy hiểm của tình huống.

"Vậy chị định làm gì?"

Lingling lắc đầu, đôi mắt lấp lánh một thoáng lo lắng.

"Chúng ta phải đợi. Đợi đến khi Sornsak rời khỏi đây. Chúng ta sẽ bám theo hắn"

Orm định nói gì đó, nhưng tiếng bước chân nặng nề từ phía Sornsak và Khun Vichai khiến cả hai im bặt. Cả hai nín thở, nhìn chằm chằm về phía những bóng dáng lờ mờ đang tiến đến gần.

"Sắp đến lúc chuyển hàng"

Sornsak nói với Khun Vichai.

"Tôi muốn đảm bảo không có bất kỳ sơ suất nào trong lần này"

"Đừng lo, tôi đã kiểm soát toàn bộ khu vực này rồi"

Khun Vichai đáp lại, giọng nói lạnh lùng.

"Nếu có kẻ nào dám phá hoại, chúng nhất định sẽ không còn mạng để ra khỏi đây"

Orm nắm chặt lấy khẩu súng trong áo khoác, sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào. Nhưng Lingling đặt tay lên vai cô, ra hiệu giữ bình tĩnh. Cô hiểu rằng, bây giờ chưa phải lúc ra tay.

---

Sau khi Sornsak và Khun Vichai rời khỏi chợ, Lingling và Orm nhanh chóng bám theo. Cả hai cùng bước đi trong im lặng, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ đèn đường hắt lên khuôn mặt nghiêm nghị của họ.

"Tôi có một kế hoạch"

Lingling nói, giọng nói nhỏ nhưng đầy quyết tâm.

"Chúng ta sẽ đánh lạc hướng hắn bằng một thông tin giả về vị trí của chuyến hàng. Khi hắn đi kiểm tra, chúng ta sẽ tấn công"

Orm ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu.

"Được. Chúng ta sẽ làm theo kế hoạch đó. Nhưng chị cần phải rời khỏi Bangkok ngay sau khi chuyện này kết thúc. Chúng ta không thể để Khun Vichai hoặc Sornsak tìm ra chị được"

Lingling nhìn Orm một lúc, rồi thở dài.

"Tôi biết, nhưng điều đó không dễ dàng"

Orm nhìn sâu vào mắt Lingling, cảm nhận được nỗi đau và mệt mỏi trong đó.

"Chúng ta sẽ tìm ra cách. Chị sẽ không phải đối diện với điều này nữa"

---

Cả hai dừng lại trước một con hẻm tối. Orm nhìn đồng hồ, chỉ còn vài phút nữa là đến thời điểm quyết định. Lingling kiểm tra vũ khí của mình, đôi tay run run nhẹ.

"Em sẵn sàng chưa?"

Lingling hỏi, ánh mắt lo lắng nhưng đầy quyết tâm.

Orm gật đầu, tay siết chặt khẩu súng.

"Sẵn sàng"

Cả hai hít thở sâu, chuẩn bị cho cuộc đối đầu sắp tới với Sornsak và mạng lưới tội phạm ngầm đen tối.

---

Cả khu chợ tối đan trở nên vắng lặng, chỉ còn lại vài tiếng rì rầm của những kẻ buôn bán đêm. Lingling và Orm đứng tựa vào bức tường cũ, ánh mắt không rời khỏi lối đi mà Sornsak và Khun Vichai vừa rời khỏi. Tim của Orm đập mạnh, không hẳn vì sợ hãi, mà bởi cảm giác căng thẳng đang dâng trào. Chuyến hàng mà Lingling nhắc đến sẽ không chỉ là cơ hội duy nhất để họ chặn đứng đường dây buôn người, mà còn là cơ hội cuối cùng để cô có thể giữ an toàn cho Lingling.

"Chúng ta sẽ chặn hắn ở đâu?"

Orm hỏi nhưng mắt vẫn dõi theo những bóng dáng đang di chuyển trong đêm kia.

Lingling mắt nhắm, tập trung suy nghĩ.

"Có một bến tàu cách đây vài dặm, rất khó tiếp cận vào đất liền. Hắn sẽ chọn đường đó để vận chuyển. Chúng ta phải đến đó trước"

Orm gật đầu, chuẩn bị lên kế hoạch cho bước tiếp theo. Cô không thể để lộ bất kỳ sai sót nào. Cô cần bảo vệ Lingling và đồng thời bắt được Sornsak. Tất cả phải hoàn hảo.

Cả hai nhanh chống lên chiếc xe máy mà Orm đã chuẩn bị từ trước, lặng lẽ chạy theo con đường nhỏ dẫn ra ngoại ô thành phố. Gió đêm mát lạnh lùa qua tóc của họ, nhưng chẳng ai nói với ai lời nào. Sự căng thẳng ngập tràn không gian, mỗi lúc trôi qua chỉ làm cho họ càng thêm cảm giác.

Khi đến gần bến tàu, Lingling ra hiệu cho Orm dừng xe lại.

"Chúng ta phải đi bộ từ đây. Nếu đi xe vào sẽ bị phát hiện"

Orm nhìn xung quanh, chắc chắn không có ai theo dõi. Họ lận lẽ rời khỏi xe, tiến vào khu vực bến tàu. Từng bước chân cẩn thận, Lingling và Orm tiếp cận gần hơn đến khu vực Sornsak sẽ thực hiện việc buôn bán người.

Bến tàu nằm khuất trong một góc tối, nơi ánh đèn không thể chiếu tới. Những chiếc thuyền nhỏ lặng lẽ đậu bên bờ, chỉ chờ để vận chuyển người và hàng hóa sang biên giới Campuchia. Lingling ra dấu hiệu cho Orm cúi thấp người khi họ tiếp cận gần hơn. Trong bóng tối, cô có thể nhận ra những bóng nguòi đang di chuyển qua lại, chuẩn bị cho chuyến hàng lớn.

"Chúng ta sẽ tấn công khi hắn lên thuyền"

Lingling thì thầm vào tai Orm, giọng nói nhỏ nhưng dứt khoát.

Orm gật đầu, cảm nhận rõ sự căng thẳng đang dâng trào trong lòng mình. Sornsak, kẻ đứng sau bao nhiêu vụ buôn người và tội ác, giờ đây đang ở ngay trước mặt cô. Và cô không thể để hắn thoát.

---

Sau một lúc chờ đợi, chiếc thuyền cuối cùng cũng bắt đầu chuyển động. Sornsak và đám thuộc hạ của hắn tiến tới, mang theo số lượng lớn các túi hàng và những con người bị giam giữ. Cảnh tượng trước mắt làm Orm cảm thấy đau đớn, nhưng cô không thể để cảm xúc lấn át.

"Ngay bây giờ hoặc không bao giờ"

Orm gật đầu và lấy khẩu súng ra từ áo khoác, ra hiệu sẵn sàng. Cả hai đồng loạt tiến về phía bến tàu, âm thầm nhưng nhanh chóng.

Bất ngờ, một tiếng động vang lên từ phía sau. Cả Orm và Lingling quay đầu lại nhìn, chỉ để thấy Khun Vichai và vài tên thuộc hạ của hắn xuất hiện từ bóng tối.

"Thì ra cô là kẻ phản bội"

Khun Vichai nói, giọng lạnh lùng khi mắt hắn dán chặt vào Lingling.

Lingling cứng người, biết rằng đã đến thời điểm đối đầu. Cô không kịp phản ứng thì Orm đã đứng chắn trước mặt cô, khẩu súng giương lên, sẵn sàng nổ súng bắt cứ lúc nào.

"Không cần phải đổ máu"

Orm nói, cố giữ giọng điềm tĩnh.

"Bỏ vũ khí xuống và đầu hàng"

Khun Vichai cười lớn.

"Đầu hàng? Hai người nghĩ mình có thể thắng sao?"

Trước khi Orm kịp phản ứng, Khun Vichai đã ra lệnh cho thuộc hạ của hắn. Tiếng súng vang lên từ mọi phía, đạn bay vèo qua không khí. Orm nhanh chống kéo Lingling lùi lại, cố gắng tùm chỗ trú ẩn.

Cuộc đấu súng diễn ta gay gắt. Orm và Lingling nấp sau một thùng hàng lớn, tiếng đạn bắn liên hồi. Orm liên tục nhắm bắn Khun Vichai và đám thuộc hạ của hắn, nhưng việc tiêu diệt chúng không dễ dàng khi chúng đang có lợi thế về số lượng.

"Chúng ta phải chạy thôi!"

Orm hét lên giữa tiếng đạn bay.

Lingling gật đầu, nhận ra tình thế rất nguy hiểm trước mắt. Nhưng khi cả hai chuẩn bị rút lui, Sornsak bất ngờ xuất hiện từ phía sau, cầm một khẩu súng chĩa thẳng vào Lingling.

"Game over, cuộc đuổi bắt này sói đã chiến thắng"

Hắn nói, nụ cười lạnh lẽo hiện trên khuôn mặt.

Orm lập tức quay người lại, nhưng trước khi cô kịp hành động, một phát súng vang lên. Mọi thứ dường như ngừng lại trong khoảnh khắc đó.

Lingling ngã xuống, tay ôm lấy vết thương ngay ngực. Máu bắt đầu loang ra trên áo cô, khuôn mặt tái nhợt.

"Không!"

Orm hét lên, lao về phía Lingling, nhưng đã quá muộn.

Sornsak cười lớn, rồi biến mất vào bóng tối để Orm quỳ gục bên cạnh Lingling. Orm không thể tin vào những gì đang diễn ra. Cô đặt tay lên người Lingling, cảm nhận hơi ấm của máu thấm qua tay mình.

Lingling mỉm cười yếu ớt, đôi mắt dần khép lại.

"Em đã hứa sẽ bảo vệ chị"

Cô thì thầm.

Orm cuối xuống, nước mắt lăn dài trên má.

"Đừng rời xa em. Xin chị, đừng bỏ em"

Nhưng Lingling không đáp lại, chỉ có đôi môi cô khẽ nhếch lên, như muốn nói điều gì đó, trước khi cô chìm vào giấc ngủ mãi mãi.

Orm ôm chặt Lingling vào lòng, trái tim cô như vỡ tan. Chuyến hàng của Sornsak có thể đã bị ngăn chặn, nhưng cái giá phải trả là mạng sống của người cô yêu.

Orm vẫn quỳ gục bên cạnh cơ thể vô hồn của Lingling đôi tay cô run rẩy khi chạm vào làng da lạnh dần đi của người con gái mà cô yêu. Tất cả mọi thứ như sụp đổ ngay trước mắt cô. Những tiếng súng xung quanh dường như không còn vang vọng bên tai cô nữa. Thế giới của cô giờ đây chỉ có sự đau thương và mất mát, khi Lingling đã rời bỏ cô mãi mãi.

"Không... đừng như thế mà... đừng bỏ em..."

Orm lẩm bẩm, giọng cô nghẹn lại.

Trong khoảnh khắc đó, Orm không thể nghĩ về bất kỳ điều gì khác ngoài việc phải giữ Lingling ở lại với mình. Cô cố gắng gọi tên Lingling, nhưng chẳng có lời hồi đáp nào. Tiếng đập mạnh của trái tim cô vang lên rõ ràng hơn bất kỳ âm thanh nào khác, từng nhịp đập như thắt lại, như muốn trói buộc cô vào nỗi đau không bao giờ nguôi này.

Tiếng còi của xe cảnh sát vang lên từ phía xa. Lực lượng đặc nhiệm của Orm đã đến kịp thời để bắt giữ những kẻ còn lại. Nhưng đối với Orm, mọi thứ đã quá muộn. Những tên thuộc hạ của Sornsak bị còng tay và bị lôi đi nhưng Sornsak và Khun Vichai đã biến mất vào màn đêm từ khi nào.

Phó chỉ huy Wisit chạy đến chỗ Orm, mắt dán chặt vào cảnh tượng đau lòng trước mắt.

"Orm, cô ổn chứ?"

Orm không trả lời, chỉ cúi đầu xuống, giữ lấy Lingling trong vòng tay mình. Wisit biết rằng chẳng lời nói nào có thể an ủi Orm ngay lúc này. Ông ra hiệu cho các cảnh sát khác lui ra, để lại cho Orm khoảng không gian riêng tư trong đau đớn.

Cả đêm Orm ngồi bên cạnh Lingling, không rời mắt khỏi khuôn mặt thanh thản của cô ấy. Hình ảnh Lingling trong những ngày tháng đầu tiên hai người gặp nhau cứ hiện lên trong đầu cô, từng khoảnh khắc đẹp đẽ ấy giờ đây trở thành những ký ức mà cô sẽ mang theo suốt đời.

Cô đã từng tin rằng mình có thể cứu Lingling ra khỏi thế giới tội ác này, nhưng cuối cùng, cô lại không thể. Tất cả mọi thứ cô đã cố gắng, mọi lời hứa cô đã thề, đều tan vỡ chỉ trong một giây phút định mệnh.

Orm không biết làm cách nào để tiếp tục sống mà không có Lingling bên cạnh. Cô không chỉ mất đi người mình yêu, mà còn mất cả mục tiêu sống của mình.

Một tuần sau, Orm đứng trước mộ của Lingling, tay cầm một bó hoa trắng. Trời âm u, như đang khóc thương cho số phận nghiệt ngã của họ.

Orm cúi xuống, đặt bó hoa lên ngôi mộ.

"Chị à, em đã không thể bảo vệ chị... nhưng em sẽ không bao giờ quên chị. Dù thế nào, chị vẫn mãi ở trong tim em"

Nước mắt lại trào ra, dù cô đã cố kìm nén nó. Cô khẽ đặt tay lên tấm bia, nơi tên của Lingling được khắc rõ trên đó.

"Em yêu chị, Lingling"

Cuộc sống của Orm sau cái chết của Lingling không bao giờ trở lại như trước nữa. Cô từ bỏ nhiệm vụ đặc nhiệm này, sống một cuộc sống lặng lẽ, rời xa những căng thẳng và nguy hiểm của quá khứ. Nhưng trong trái tim cô, Lingling vẫn luôn hiện diện, như một ngọn lửa âm ỉ cháy, nhắc nhở cô về tình yêu mà họ đã từng có, một tình yêu đầy sóng gió, nhưng cũng thật đẹp đẽ và mãnh liệt.

Sornsak và Khun Vichai vẫn bị truy nã, nhưng Orm không còn quan tâm đến việc truy lùng chúng nữa. Cô biết rằng, dù bắt được chúng, cô cũng không thể mang Lingling trở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro