Chương 15
" Cốc cốc cốc "
- Dì Nai..cháu đến đón Arthit ạ !!
Dì Nai đang đút cho Arthit ăn bánh , nghe thấy tiếng gõ cửa Dì liền lật đật chạy ra mở cửa . Hôm nay bên cạnh Nàng còn có một người phụ nữ lạ , ăn mặc lịch sự , Dì Nai nhìn chầm chầm lấy LingLing , Cô lễ phép cúi đầu chào dì Nai .
- Dì Nai , đây là sếp của con !
Dì cười hiền hậu gật đầu với LingLing , Arthit bên trong nghe thấy tiếng mẹ mình liền chạy ra , thấy bên cạnh có thêm dì Ling thằng bé càng thêm mừng rỡ .
- Mama...Dì Ling !!
Arthit dang hai tay ôm lấy hai chân của LingLing và Orm . Cô mỉm cười cúi người xuống bế Arthit lên , thằng bé ôm chặt lấy cổ , đầu tựa vào vai Cô thoải mái .
- Orm...đó thực sự là sếp của cháu sao ?
Dì Nai thấy LingLing bế Arthit đi vòng vòng bên ngoài liền kéo Nàng đến hỏi .
- Vâng , đó là sắp của cháu ạ ! Có chuyện gì sao dì ?
- Sao..sao...à không có gì ! Con mau về nghỉ ngơi đi .
Thấy hành động kỳ lạ của dì Nai , Nàng có chút thắc mắc nhưng thấy dì Nai không muốn nói nên cũng chẳng hỏi . Nàng lễ phép chào dì sau đó đi đến chỗ hai người kia đang đùa giỡn với nhau .
Dì Nai trầm ngâm nhìn LingLing và Arthit đang đùa giỡn với nhau , Dì không phải là người hay tò mò nhưng mà Arthit thật sự rất giống LingLing . Ngay từ đầu gặp Cô , Dì đã nhìn thật kỹ để xem bản thân mình có phải đang nhìn lầm không .
- Chủ tịch dù sao cũng đến đây rồi thì vào ăn tối cùng tôi và Arthit luôn...
- Arthit muốn dì Ling chơi với Arthit và ngủ ở lại đây như hôm qua đó ạ . Hôm qua mama với dì Ling còn lén con ra nhà bếp giỡn nữa .
Thằng bé vừa kể khuôn mặt vừa tỏ ra nét giận hờn , chìa khóa trên tay Nàng đang định cắm vào mở cửa thì đột nhiên rớt xuống , LingLing đang bế Arthit cũng trở nên bất động , mặt của cả hai cũng trở nên đỏ bừng lên . Nàng vội ngồi xuống nhặt lấy chìa khóa cắm vào mở cửa rồi nhanh chóng bước vào nhà .
- Dì Ling hôm nay có việc bận , không thể ăn tối và chơi cùng Arthit được .
LingLing vừa bế Arthit vào nhà vừa nói , biết Orm vẫn còn ngại nên Cô không muốn ở lại , sẽ làm Nàng khó xử mất .
_______
Kwong Thự
LingLing Kwong trở về nhà , Cô bước vào trong sảnh đã thấy ông Chanchai ngồi trên sofa đọc báo . Ông nghe thấy tiếng động liền ngước mặt lên nhìn , thấy Cô liền lên tiếng nói .
- LingLing...ba có chuyện muốn nói !!
LingLing dừng chân , rẽ về hướng sofa ngồi xuống đối diện ông Kwong . Vẻ mặt Cô có chút mệt mỏi như đã biết được ba mình sẽ hỏi về vấn đề gì .
- Ba có một người bạn ,ông ấy có đứa con gái rất xinh đ...
- Ba à...con đã nói là không muốn rồi mà !!! Chuyện của con hãy để con tự quyết định...
- Tìm kiếm mấy năm nay vẫn không thấy tung tích , con nghĩ cô gái đó vẫn độc thân sao ?
Ông buông tờ báo xuống bàn tức giận nói. LingLing bỗng rơi vào khoảng lặng , thật sự dạo gần đây Cô chẳng còn quan tâm đến việc tìm kiếm thông tin của cô gái năm đó nữa , từ khi gặp Nàng và Arthit, Cô chẳng thấy việc đó còn quan trọng , có phải là bản thân Cô đang chối bỏ trách nhiệm không ?
- Ba đã chấp nhận cho con và con gái của ông Wat gặp mặt nhau !
- Ba..sao ba lại tự quyết định hết mọi thứ ? Chuyện tình cảm của con thì hãy để con tự giải quyết...
- Ba ép con quen sao ? Chỉ là một cuộc hẹn gặp mặt bình thường...ba đã lỡ hứa với gia đình người ta rồi , con không đi thì thật thất lễ...
- Ba tự mà đi...
LingLing dứt câu liền bỏ đi , Ông Kwong đứng dậy định đuổi theo thì Ông bệnh tim lúc này đột nhiên tái phát , Ông ôm lấy ngực hô hấp khó khắn chân khụy xuống sàn nhà , Cô hoảng hốt chạy đến đỡ lấy ba mình .
- Ba...ba ba có sao không ?
- Ling...LingLing...con..con..không nghe theo...lời ba...ba..hộc...hộc..
- Con..con sẽ nghe theo lời ba , con sẽ đi gặp con gái ông Wat ! Ba uống nước đi , để con đi lấy thuốc...
- Không cần đâu , con về phòng nghỉ ngơi đi . Một lát nữa ba sẽ gửi địa chỉ cho con !
LingLing choáng váng nhìn Ông Kwong thay đổi 180 độ , khi nghe Cô chấp nhận ông liền trở về trạng thái bình thường , tay tiếp tục cầm lấy tờ báo đọc trên môi còn nở ra một nụ cười hài lòng .
- Ba đừng đem mấy chuyện này ra đùa giỡn như vậy...
- Dù sao thì con cũng chấp nhận rồi , mau về phòng nghỉ ngơi đi .
LingLing thở dài , thôi thì chỉ là một buổi gặp mặt bình thường sau khi ăn tối xong Cô sẽ lập tức đi về ngay và liền . Con gái ông Wat cô cũng đã từng gặp qua một lần , ngoại hình của cô ta không tệ nhưng cũng thuộc dạng ăn chơi có tiếng , Cô không hứng thú .
____
Như lời đã nói , 7 giờ tối nay LingLing đã đến địa chỉ mà ông Kwong đã gửi đến , điểm hẹn là nhà hàng bốn sao nổi tiếng ở BangKok , nhà hàng được trang trí theo kiểu Ý bên cạnh còn có một bờ hồ . Cô với vẻ mặt không hứng thú bước vào bên trong quán , Lita ngồi ở bàn bên cạnh bờ hồ , thấy Cô liền lộ ra vẻ mừng rỡ vẫy vẫy tay .
Lita ăn mặc thiếu vải , trang điểm thì còn rất lè loẹt , LingLing vừa nhìn đã trong thật ngứa mắt , mặc như thế thà không mặc còn hơn .
- LingLing , em không ngờ là chị chịu đến đó !!
- Theo như mong muốn của ba tôi ! Mau dùng bữa nhanh rồi về , tôi rất bận .
LingLing kéo ghế ngồi xuống , mắt còn chẳng nhìn lấy cô ta . Đồ ăn đã được dọn sẵn trên bàn , LingLing tự lấy muỗng đĩa lau chùi rồi thản nhiên gắp thức ăn vào bát . Lita cứ nghĩ Cô sẽ tinh tế lau muỗng đĩa cho mình nhưng không ngờ Cô lại thản nhiên ăn như vậy làm cô ta có chút hụt hẫng .
Trong suốt bữa ăn , Lita cố tình bắt chuyện với LingLing thật nhiều nhưng chỉ nhận lại vài lời " ừm " " ừ " có khi Cô cũng chẳng để ý tới lời nói của Lita . Cô ta buồn bực , mục đích của cô ta là muốn tiếp cận LingLing nhưng không ngờ lại bị cho Cô ăn bơ ngập mặt .
- Tôi ăn xong rồi , bữa ăn hôm nay để tôi thanh toán . Tôi về trước !
LingLing dứt câu liền bỏ đi không quay lại , Lita mặt dày đứng bật dậy chạy theo ôm lấy cánh tay Cô .
- Cô làm gì vậy ?
LingLing khó chịu hất tay ra , nhìn đồng hồ đã gần tám giờ , bây giờ Cô chỉ muốn rời khỏi chỗ này thật nhanh để đi đến gặp Arthit và Nàng . Chiều hôm nay Cô không cùng Nàng đến đón Arthit , vừa tan làm đã lập tức bị ông Kwong gọi về hối thúc để sửa soạn cho buổi gặp mặt hôm nay .
- LingLing đưa em về đi !
- Tài xế của cô đâu ? Tôi đang rất bận . Với lại tôi và cô cũng thân nhau đến mức xưng tên !
Lita có chút xấu hổ , lấy điện ra từ túi xách ra bấm đại một dãy số không tồn tại để gọi , âm thanh thuê bao phát lên , Cô ta cố tình gọi thêm nhiều cuốc nữa sau đó nhìn LingLing với vẻ mặt đáng thương .
- Lúc nãy tài xế nói là có việc gấp nên đi trước , chắc là ông ấy vẫn chưa giải quyết xong . Thôi thì để em tự đi bộ về vậy !!
LingLing nhìn cô ta tỏ vẻ đáng thương , Cô thở dài , nếu không chở cô ta về cô ta lại mách lẻo cho Ông Kwong nghe , lúc đó Cô sẽ bị mắng cho một trận no nê mất .
- Nhanh lên đi , tôi không có nhiều thời gian !
LingLing bỏ đi trước , Lita ở phía sau cong môi hài lòng , cô ta cố tình chạy theo đi ngang hàng với cô thu hẹp khoảng cách của hai người lại .
- Mama~ dì Ling kìa !!!
Arthit tay trái cầm que kem tay phải kéo lấy vạt áo Orm . Nàng dừng chân lại nhìn theo hướng của Arthit . Hình ảnh trước mắt là LingLing đang đi cùng một người con gái rời khỏi nhà hàng , hai người còn trông rất thân mật với nhau . Nàng có chút bất động khi chừng kiến hình ảnh trước mắt .
Chiều nay khi tan làm , Orm biết LingLing sẽ đến tìm Nàng để đi đón Arthit nên Nàng đang đứng nén lại vài phút để chờ đợi Cô nhưng chẳng thấy Cô đâu cả . Cứ tưởng là hôm nay Cô bận , thì ra là đi hẹn hò.
- Mama...mama sao vậy ạ ? Sao mama lại không đi đến dì Ling ?
Nàng nhìn chằm chằm vào hai người đang đi cùng nhau qua đường đến chỗ để xe , vẻ mặt thoáng buồn .
- Mama..mama..dì Ling đi luôn rồi a!!
- Arthit...mau đi thôi !!
Arthit nhìn vẻ mặt của mẹ mình không còn vui vẻ như lúc nãy nữa , nhận biết là Nàng đang buồn , thằng bé ăn vội que kem trên tay sau đó quăng vào sọc rác bên cạnh .
- Mama có chuyện gì buồn sao ạ ?
_______
Mình sống dậy gòi nè
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro