Chương 97
Orm Kornnaphat thật sự không ngờ Lingling Kwong sẽ quay lại bất thình lình như vậy, lúc đỏ mặt thậm chí nói chuyện cũng trở nên không hề logic.
Có lẽ vì tất cả điều này phát triển thật sự quá nhanh, vì vậy khiến người ta mất cảnh giác không kịp chuẩn bị, nên Orm Kornnaphat xấu hổ đến cực điểm.
"Sách gì, để chị xem thử." Lingling Kwong đi tới, duỗi ngón tay ra ngoắc ngoắc, ý bảo Orm Kornnaphat đưa sách cho nàng.
Nhưng Orm Kornnaphat nào chịu, ôm sách lạch bạch lạch bạch chạy đến phòng ngủ, hơn nữa còn nhét vào tủ két sắt, khóa lại.
Lingling Kwong nhìn thấy thế trợn tròn mắt. Sau đó nàng cầm thẻ kẹp sách trong tay giơ lên trước mắt cẩn thận nhìn vào và thấy chữ ký tay và tên sách của tác giả, thì cười vui. Orm Kornnaphat không cho xem cũng không sao, nàng có tay có đầu óc, không lẽ không tìm ra nó?
"Đúng rồi, sao chị quay lại vậy?" Orm Kornnaphat đi ra từ phòng ngủ, phất tóc dài hỏi Lingling Kwong, giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra.
"P'Cherry nói nhà tài trợ trang phục xảy ra chút vấn đề, bị kẹt, không thu xếp được, nên hủy bỏ kế hoạch. Chúng ta tiếp tục nói đến chủ đề trước đó đi." Lingling Kwong buông túi xách xuống, lại mở máy tính vừa đóng lại đặt trên bàn trà lần nữa.
Vừa rồi, Maylada Susri đã nhắn tin trả lời lại.
"Thật sự ăn ngon sao ha ha không gạt em chứ?"
Lingling Kwong xuôi theo chủ đề, nói "Đúng vậy đó, lâu rồi chị không được ăn bánh pudding ngon như vậy, tay nghề của em thật khéo."
"Chị khen làm em sắp đỏ cả mặt rồi! Em còn lo lắng mình làm không được ngon nữa chứ. Ừ để em tìm lại hướng dẫn." Maylada Susri trả lời rất nhanh.
"Chị nói là sự thật." Lingling Kwong gửi xong, duỗi người.
"Oh my god, chị thật biết tán gẫu mà." Orm Kornnaphat nhìn chằm chằm màn hình máy tính, quay đầu nhìn sang Lingling Kwong.
Muốn cô và một người mình không ưa nói chuyện phiếm, thật sự còn khó chịu hơn so với mất đầu.
Sau một lát, Maylada Susri gửi đến website hướng dẫn làm.
Lingling Kwong mở ra, lưu giữ.
"Cái này cũng không cần phải lưu giữ chứ? Dù sao cũng chỉ là xem cách cô ta nói chuyện bình thường là gì là được rồi, không phải sao?" Orm Kornnaphat không hiểu nổi.
"Cái này gọi là thả dây dài bắt cá lớn." Lingling Kwong duỗi ngón tay ra chọc đầu Orm Kornnaphat.
"Vừa rồi nhìn ra manh mối gì không?" Sau đó Lingling Kwong lại hỏi Orm Kornnaphat.
Orm Kornnaphat gật đầu, nói "Ngôn ngữ viết nói chuyện kia thật sự giống như đúc."
Lingling Kwong nói tiếp "Đúng vậy, nhưng chỉ với những điểm này kết luận cô ta là người kia cũng không thích hợp. Dù sao, giác quan thứ sáu cũng có lúc sai lầm. Nên, vẫn phải tiếp tục điều tra thêm."
"Tiếp tục như thế nào?"
Lingling Kwong suy nghĩ một lúc, nói câu chờ một chút, sau đó lại mở khung chat lúc trước, suy nghĩ thêm, gửi một biểu tượng gào khóc.
Maylada Susri trả lời "Làm sao vậy?"
"Quá khó, với sự thông minh của chị, cảm thấy rất khó!" Lingling Kwong gửi xong, nhịn không được nở nụ cười.
"Chị cười cái gì?" Orm Kornnaphat làm vẻ mặt nghi ngờ. Sau đó nhìn chằm chằm câu nói trong khung chat kia một lúc, rốt cuộc giật mình nhận ra.
"Được lắm, Lingling Kwong, chị nói mình chỉ số thông minh thấp!" Orm Kornnaphat thở hồng hộc ôm hai tay.
"Ling không nói nha, rõ ràng là em nói."
"Chị gửi câu kia trong khung chat rõ ràng là chứng cứ!"
"Nào có, Ling đang câu cá." Lingling Kwong cười tránh né bàn tay vươn ra của Orm Kornnaphat.
"Đồ lừa đảo!"
"Đừng thọt lét, có ai không cứu mạng, ha ha, nhìn kia, có tin nhắn gửi tới." Trong quá trình Lingling Kwong giãy giụa, nghe thấy tiếng tích tích của tin nhắn, vậy nên Orm Kornnaphat mới thu tay về.
"Vậy bây giờ làm sao đây?" Maylada Susri gửi một biểu tượng thắc mắc.
"Không bằng thì, khi nào em rảnh rỗi, tự tay dạy chị là được nhỉ."
"Ha ha nhưng mà, em cũng không phải đầu bếp. Tuy rằng em rất sẵn lòng nhưng em sợ dạy không tốt."
Có hy vọng. Lingling Kwong mỉm cười.
"Với cô ta? Học làm đồ ăn?" Orm Kornnaphat hết sức kinh ngạc.
"Đừng lo, còn chị mà." Lingling Kwong mím môi cười, tiếp tục đánh chữ "Vậy cứ như thế nhé? Với lại làm cùng với Lingling Kwong được chứ? Ba người vui hơn."
Maylada Susri nhìn thấy có Lingling Kwong, do dự một chút, nhưng vẫn đồng ý rất nhanh.
Cũng được, diễn trò thì làm cho trót. Nói không chừng còn có thể mượn cơ hội này dựa hơi Lingling Kwong. Tiếp xúc công việc và cá nhân không giống nhau. Làm việc ghi hình chương trình thực tế với nhau, tuy rằng mỗi ngày đều tiếp xúc, nhưng thật ra cũng không hẳn là như vậy. Vì công việc, nên tất cả mọi người sẽ có chút phòng bị dù ít hoặc nhiều.
Nhưng mà nếu như tiếp xúc thân quen cá nhân, ngược lại có thể sẽ buông phòng bị, trở thành bạn cũng không biết chừng.
Nếu như có thể kéo Orm Kornnaphat xuống ngựa, cùng Lingling Kwong trở thành bạn, đó là chuyện không thể nào tốt hơn.
Nên Maylada Susri chủ động tìm thời gian rảnh của bản thân.
"Vậy, đến lúc đó chúng ta cùng làm ở đâu?" Lingling Kwong gửi xong, lại nhanh chóng nói một câu "Ở nhà em, hoặc là nhà chị, hay là nhà Lingling Kwong? Nhà Lingling Kwong có chó, hơi dữ, khá khó trị với những người chưa từng thấy. Như vậy đi, không bằng tới nhà của chị là được rồi."
"Không thành vấn đề!"
Sau khi kết thúc trò chuyện. Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong tắt khung chat, suy tư một lúc, bỗng vỗ tay một cái, sau đó nói "Orm hiểu sơ sơ ý P'Lingling rồi. Vốn là địch trong tối ta ngoài sáng, nhưng bây giờ làm như vậy, có thể thay đổi tình thế, biến thành địch ngoài sáng ta trong tối, đúng không?"
Lingling Kwong gật đầu "Đúng rồi."
Orm Kornnaphat bắt đầu khâm phục trí thông minh của mình.
Thật ra Lingling Kwong cũng không phải là thần, cũng không thể nắm tất cả trong tay. Nhưng mà làm chút gì đó tốt hơn nhiều so với không làm gì.
"Siêu cấp bạn cùng phòng" phát sóng vẫn hot như cũ. Người xem chương trình ngoại trừ fan Orm Kornnaphat và Lingling Kwong, còn có fan Janet, Maylada Susri, Piyawadee, cộng với Ingfa và Sarath.
Thật ra fan Ingfa còn xa mới hơn Maylada Susri, nhưng fan Sarath cũng dần dần nổi lên không ngừng. Trong một hai tháng ngắn ngủi, từ mấy trăm ngàn tăng đến hơn sáu triệu, thật sự làm người ta chặc lưỡi. Maylada Susri lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, fan cũng chỉ hơn ba triệu.
Có lẽ bởi vì mặc dù Sarath có tiền, nhưng chưa bao giờ thích thể hiện, cộng với lớn lên trông rất đẹp trai và lời nói rất chọc cười. Bây giờ rất nhiều người trong xã hội này dính 'thính' kiểu này. Cảm thấy Sarath có cuộc sống mình muốn, nhưng gần gũi với người bình dân, thì thú vị hơn.
Nhưng tất cả mọi người có thể thấy rằng mối quan hệ giữa Sarath và Maylada Susri không tốt lắm, vì vậy có một số người hướng về phía Sarath thấy quan hệ của Ingfa và Maylada Susri không ra sao, đến nỗi cảm thán rằng hai người này đúng là cặp phụ xướng phu tùy, xứng đôi đến không thể xứng hơn.
Một vài ngày sau đó, Maylada Susri đến nhà Orm Kornnaphat đúng như hẹn.
Orm Kornnaphat và Lingling Kwong đã chuẩn bị xong một số nguyên liệu.
Sau khi Maylada Susri vào nhà, thấy nơi ở của Orm Kornnaphat không trang trí sang trọng bao nhiêu, thậm chí thoạt nhìn khá bình thường, có chút giật mình.
Dù sao, trong suy nghĩ của cô ta, lăn lộn trong ngành giải trí đến vị trí như bây giờ, suy cho cùng cũng nên mua một căn biệt thự xa hoa thưởng cho bản thân mình mới đúng.
Hơn nữa, ở bên trong còn bày một số thứ gì gì đó? Ghế sô pha ếch còn chưa tính, trên bàn còn đặt một con rắn giả đen lánh, muốn thể hiện kiểu gì?
Ối, một đống shit giả ở ti vi trên tường là thứ quỷ gì?
Sau khi chê hết một lượt, trên mặt Maylada Susri nở một nụ cười chọc chiếc gối ôm xốp hình chú cún, nói với Orm Kornnaphat "Nhà của chị bố trí rất độc đáo, rất thú vị đó."
Orm Kornnaphat nghe vậy, ngẩng đầu lên nhìn xung quanh một lúc, không biết nên nói gì, chỉ có thể nhíu nhíu lông mày cười cười.
Ba người chung chỗ, thật ra vẫn còn lúng túng. Mặc dù Orm Kornnaphat không muốn qua lại với Maylada Susri, nhưng vì kế hoạch của Lingling Kwong, vẫn ngụy trang rất hoàn hảo.
Dù sao cô cũng là một nữ diễn viên, mà còn là một diễn viên diễn xuất tốt.
Mọi người nói chuyện một lúc, sau đó Orm Kornnaphat mở nhạc, ba người bắt đầu bắt tay chuẩn bị làm đồ ăn.
Giữa chừng Maylada Susri không tìm thấy đường, vì vậy quay đầu hỏi Orm Kornnaphat "Nhà chị có chuẩn bị đường cát trắng chứ?"
Sau khi Orm Kornnaphat được cô ta hỏi, nhanh chóng buông việc trong tay, bắt đầu lục lọi. Tuy nhiên, tìm thế nào, cũng không tìm thấy.
Cuối cùng, Orm Kornnaphat cầm một bao muối, nói "Ngại ghê, hình như chị mua nhầm muối thành đường cát trắng về rồi. Đừng lo, chị đi mua về ngay đây!"
Lingling Kwong đang khuấy hỗn hợp trứng mỉm cười nói "Đi sớm về sớm nha."
Sau khi Orm Kornnaphat đi ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại Maylada Susri và Lingling Kwong.
Hai người không nói gì với nhau, chủ yếu là tự làm việc của mình.
Qua khoảng gần mười phút, điện thoại của Lingling Kwong vang lên. Lingling Kwong rửa tay, lau sạch sẽ xong sau đó nhận điện thoại.
"Ừm? Quên mang ví à? Em đến đâu rồi? Được rồi, Ling lấy xuống cho em." Lingling Kwong nói rồi cúp điện thoại. Lingling Kwong lấy đồ dưới ngăn kéo bàn trà, vừa đi ra cửa vừa quay đầu lại nói với Maylada Susri "Em ấy quên mang ví theo, chị đem qua cho em ấy."
"Vậy à, được rồi, em chờ hai chị ở đây ha."
"Ừm, chắc khoảng nửa tiếng sau hai bọn chị sẽ về." Sau khi Lingling Kwong nói xong thì đi ra cửa.
Sau khi đi ra ngoài, Lingling Kwong hít một hơi thật sâu, cuối cùng nhìn thoáng qua cánh cửa, sau đó xoay người đi về phía nhà mình, mở rộng cửa sau đó đi vào.
"Hello." Orm Kornnaphat đang ở trong nhà Lingling Kwong. Cô không có đi mua đường, tất nhiên cũng không có quên đồ gì cần mang theo.
Đường cát trắng đã mua từ lâu. Vừa rồi hai người họ chỉ diễn một vở kịch, cố gắng để lại mình Maylada Susri trong nhà Orm Kornnaphat.
"Đồ cần dọn dẹp đã dọn dẹp khóa lại chưa?" Lingling Kwong vừa hỏi Orm Kornnaphat vừa ngồi xổm xuống vuốt ve chú cún con, đồng thời làm động tác không được lên tiếng.
Chú cún con kia như là có thể nghe hiểu tiếng người, sau khi được Lingling Kwong vuốt ve nhẹ thật sự không kêu tiếng nào ngoắc ngoắc đuôi ngồi xuống.
"Dọn dẹp hết rồi."
Sau khi Lingling Kwong nghe vậy thì gật đầu, sau đó mở máy tính lên. Bên trong máy vi tính. Chỉ thấy Lingling Kwong cầm con chuột lia lia di chuyển bên trên, lúc thì ở đây lúc thì ở kia, không bao lâu, trên đó xuất hiện một cửa sổ nhỏ, bên trong có vài ô vuông hình ảnh, nội dung hiện lên trong những khung ảnh kia vừa khớp là nhà của Orm Kornnaphat, bao gồm cả Maylada Susri.
Máy theo dõi là do Lingling Kwong tìm người lắp đặt từ hôm qua. Vì chính giờ khắc này.
Lingling Kwong muốn xem thử, một thân một mình Maylada Susri ở trong nhà Orm Kornnaphat sẽ làm những gì.
Nếu như giác quan thứ sáu của mình sai, Maylada Susri vô tội, vậy thì với tình huống bình thường, có lẽ Maylada Susri chỉ an phận làm công tác chuẩn bị đồ ngọt. Hoặc có lẽ thỉnh thoảng dạo xung quanh một lát, tò mò đánh giá mọi thứ bên trong.
Nhưng nếu Maylada Susri thật sự là người chỉnh Orm Kornnaphat, như vậy, nếu đứng trong nhà Orm Kornnaphat một mình, chắc chắn cô ta không thể không làm gì cả.
Xét cho cùng, nếu bạn muốn chỉnh chết một người, mà đúng lúc bạn lại ở trong nhà người đó, bạn có thể không làm gì? Ít nhất cũng vắt hết óc để tìm cách có thể chỉnh chết người này chứ.
Đúng như dự đoán, sau khi Maylada Susri nhìn chằm chằm vào cửa một lúc, thì đặt mọi việc trong tay xuống, bắt đầu đi loanh quanh trong ngôi nhà.
Từ phòng khách đến phòng ngủ thậm chí đến ban công, đều thay đổi, lật lật cái này tìm tìm cái kia. Hình như, chắc là muốn moi ra chút gì đó Orm Kornnaphat không muốn người biết.
Thấy dáng vẻ Maylada Susri trở mình tìm gì đó rất điên cuồng. Ngăn kéo nhỏ trong giường cũng bị cô ta kéo ra, tìm được một cái máy tính xách tay bên trong, sau đó mở lên bắt đầu để xem.
Đột nhiên nhớ đến khi còn bé, đôi khi mẹ cô sẽ lặng lẽ vào phòng cô để lật nhật ký của cô. Nếu trên nhật ký viết một điều gì đó kỳ lạ, mẹ cô sẽ cầm cuốn sổ tìm mình tính sổ, hoặc là cho ăn giáo dục.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro