Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 66: Tiến Triển

Mùa đông vào đêm tương đối sớm, bây giờ là 6h chiều, sắc trời đã dần ám xuống, đèn đường cũng phát sáng lên... Rực rỡ.

Cửa xe ngăn cách tạp âm bên ngoài, bên trong có vẻ thật im lặng, Fahlada hơi nghiêng đầu xem Earn Sanithada, thời gian lại tựa như dừng ở một khắc này, đèn đường xuyên thấu qua cửa kính chiếu xạ lên mặt Earn Sanithada, dung nhan xinh đẹp mang theo nụ cười rất lãnh đạm, trông rất đẹp. Fahlada bất tri bất giác nhìn mấy lần, mới hỏi: "Earn Sanithada, nhà cô ở đâu?"

Nghe Fahlada hỏi, Earn Sanithada nhíu nhíu mày, cô không hài lòng với cách Fahlada gọi mình, quá mức xa lạ. Cô cười khổ nhìn Fahlada, nàng hỏi một đằng, cô trả lời một nẻo: "P'Fahlada, có thể đổi xưng hô khác không?"

"Hả?" Fahlada không kịp phản ứng, quay đầu chống lại tầm mắt Earn Sanithada. Earn Sanithada nhoẻn miệng cười, giải thích: "Rất xa lạ, chúng ta không phải bạn à? Chị có thể đổi xưng hô, bất kể cái gì cũng tốt, chỉ cần chị kêu là được, tuyệt đối không cần gọi cả họ lẫn tên."

Fahlada quay đầu lại xem đường, nhưng trong lòng thầm nghĩ một câu, tính toán quá. Nhưng nội tâm nàng cũng là đồng ý Earn Sanithada thuyết pháp, nghĩ một chút, lại quay đầu, hỏi: "Earn?"

Chỉ đơn giản giảm đi họ nhưng lại thân thiết hơn một ít, Earn Sanithada cũng biết hai người còn chưa tới mức sử dụng nickname, đây đã là tiến triển rồi, Earn Sanithada vừa lòng gật gật đầu, nhìn như rất vui vẻ "ừ" một tiếng, tiếp theo mới nói ra địa chỉ.

"Cô cũng thật biết hưởng thụ." Fahlada có chút kinh ngạc nhìn Earn Sanithada bình luận. Theo nàng biết, địa chỉ Earn Sanithada báo ra, giá phòng mắc dọa người, tiểu khu đó có thể nói là nhân sĩ thượng tầng ở H thị tụ tập.

"Ừ, tôi thật sự biết hưởng thụ." Fahlada tùy ý nói ra, Earn Sanithada cũng gật đầu đồng ý, theo sau còn giải thích: "Có lẽ bởi vì trước đây có được quá ít, cho nên hiện tại mặc kệ cái gì đều muốn cho mình tốt nhất, phàm là thứ có khả năng mua, tôi chưa bao giờ keo kiệt."

Fahlada không biết nên đáp lại thế nào, nàng quay đầu đi, ánh mắt thâm ý, có lẽ trong lòng có ý tưởng gì đó.

Earn Sanithada cũng tựa hồ không cần Fahlada đáp lại, cô dừng lại một chút, tựa hồ nhớ đến chuyện thú vị, tiếp tục nói: "Bất quá, cũng chưa chắc có người giống tôi.... Tôi có một đứa em gái, nó cũng xuất thân từ cô nhi viện, vô cùng tiết kiệm a, rõ ràng tiền trong tài khoản không ít hơn tôi, lại đi thuê một căn phòng nhỏ ở chung cư cũ kỹ sớm nên bị phá bỏ, quần áo nghiêm chỉnh, cả năm chỉ mua vài bộ. Có lẽ ý tưởng của mọi người không giống nhau."

"Chỉ là tôi cảm thấy trên thế giới này căn bản không có gì vĩnh hằng, ai biết sau này có còn không, cho nên vì sao không thừa lúc có năng lực mà hưởng thụ nhiều một chút? Đỡ phải sau này hối hận cũng không kịp."

Earn Sanithada nói, Fahlada vừa lái xe vừa im lặng nghe, nàng không đánh gãy Earn Sanithada, trong lòng nàng có một chút ý tưởng, Earn Sanithada hẳn là người thích tận hưởng lạc thú trước mắt, nhưng lại rất khó nói đây là tiêu cực hay tích cực, mà về phương diện khác, Earn Sanithada là người không có cảm giác an toàn. Đối với thế giới này, hoặc là tương lai kỳ thật cô cũng không tin tưởng.

Fahlada mặc dù biết Earn Sanithada là cô nhi, nhưng lại rất khó tưởng tượng Earn Sanithada hồi thơ ấu rốt cuộc đã trải qua những thứ gì. Nàng biết có một số việc đã rồi, sau này được bồi thường cũng không thể vãn hồi, không thể bù lại. Fahlada lúc này đối Earn Sanithada sinh ra một cỗ thương tiếc, nhưng không hề đi an ủi, nàng biết, Earn Sanithada bất kể là bề ngoài hay nội tại, đều là một người hiếu thắng.

Chẳng biết vì sao, Fahlada không muốn Earn Sanithada tiếp tục đắm chìm vào suy nghĩ, nàng cố gắng thay đổi lực chú ý của Earn Sanithada, sự thật cũng là tò mò, nghi hoặc hỏi: "Cô có em gái?"

Earn Sanithada đột nhiên ý thức được, mình hình như không cẩn thận lỡ miệng, trấn định, thản nhiên hồi đáp: "Ừ, đúng vậy. Không phải em ruột tôi, chỉ là cùng sinh trưởng ở cô nhi viện, bất quá trong mắt tôi thì nó chính là muội muội ruột, sau này có cơ hội sẽ giới thiệu cho chị."

"À, được." Fahlada gật gật đầu, nàng đúng là vô cùng hứng thú nhận thức em gái trong miệng Earn Sanithada, nàng rất hiếu kỳ, bởi vì nàng chưa bao giờ biết Earn Sanithada có một cô muội muội, nàng muốn biết là người như thế nào mà được Earn Sanithada đối đãi như thế.

Earn Sanithada biết Fahlada hỏi địa chỉ là muốn đưa mình về nhà, nhưng là hôm nay nếu như vậy liền xong, thật đúng là lãng phí nỗi khổ tâm của cô, cô lên kế hoạch đã lâu, để Fahlada bất ngờ, trước tiên cô tới viện kiểm sát, sau đó đứng một giờ đợi nàng. Earn Sanithada cúi đầu, nhãn cầu linh động vòng vo hai cái, mới ngẩng đầu lên hỏi: "P'Fahlada, chị đã ăn cơm chiều chưa?"


"À, chưa đâu." Fahlada thuận miệng đáp, nàng chuyên tâm lái xe, nàng không phải rất quen thuộc chỗ ở của Earn Sanithada, chỉ có thể chiếu theo ấn tượng mà nhớ lại.

"Vậy... P'Fahlada, chị mời tôi ăn cơm được không, tôi cũng chưa ăn nè?" Earn Sanithada bắt lấy cơ hội, làm nũng.

"A..." Fahlada kỳ dị nhìn Earn Sanithada một cái, nàng không nghĩ tới Earn Sanithada không hề khách khí, mời ăn cơm còn trực tiếp mở miệng cần mình thỉnh, bất quá Fahlada xem ra thật đúng là có điểm đáng yêu, cười cười hào phóng đáp ứng: "Tốt, cô muốn ăn cái gì?"

Earn Sanithada tuyệt không để ý chút tiền ấy, cố ý nhường Fahlada mời mình là có mục đích khác, cô còn lưu lại một tay, thấy Fahlada đã mắc câu, liền thừa thắng xông lên: "P'Fahlada, ở bên ngoài ăn không có ý nghĩa, về nhà chị được không, tôi muốn ăn mấy món do chị nấu."

Fahlada bắt đầu khó xử, nàng không phải không muốn chỉ là không biết nấu cơm, trước kia trong nhà có bảo mẫu, sau khi ly hôn nàng đều là ở bên ngoài giải quyết, ngẫu nhiên sẽ về nhà cha mẹ bổ sung dinh dưỡng. Có điểm xin lỗi nhìn Earn Sanithada nói: "Earn, vẫn là ăn bên ngoài đi."

Earn Sanithada tưởng Fahlada là không muốn cho mình đặt chân vào nhà, nụ cười liền trở nên ảm đạm, Fahlada chú ý tới, biết Earn Sanithada đã hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Earn, tôi không phải không nguyện ý, chỉ là... Chỉ là tôi không biết nấu cơm."

Kỳ thật đối với Fahlada, Earn Sanithada là dễ dàng thỏa mãn, nghe Fahlada nói thế, nét ảm đạm lập tức biến mất không thấy, cô sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội lần đầu tiên đặt chân đến nhà Fahlada, nói: "P'Fahlada, chị không biết nấu cơm cũng không sao, tôi biết nha. Bằng không, chúng ta đi mua thức ăn trước, sau đó về nhà chị, tôi sẽ nấu cho chị ăn, được không?"

Fahlada nghĩ một chút, trong nhà chén bát đầy đủ, không vấn đề, nàng nhìn thoáng qua Earn Sanithada bề ngoài ngăn nắp, thấy thế nào cũng giống như một tiểu thư phú quý, không phải nữ nhân hiền lành biết nấu cơm, nghi hoặc hỏi: "Earn, cô thật sự biết nấu cơm?"

Earn Sanithada tự tin cười: "Đương nhiên, thủ nghệ cũng không tệ lắm. Chị phải biết rằng, tôi từ nhỏ cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, nếu không biết nấu cơm, không phải tôi đã chết đói rồi sao?"

Fahlada thầm mắng mình đáng chết, như thế nào đã quên việc này, để cho Earn Sanithada nhớ tới chuyện không vui a, nàng cẩn thận nhìn Earn Sanithada một cái, thấy thần sắc cô không biến hóa mới an tâm, do dự một chút, nàng đáp ứng, nói: "Vậy được rồi, chúng ta đi mua thức ăn trước. Bất quá nhờ vào cô hết đấy, tôi... Tôi không quá lành nghề."

"Ừ, có thể, không thành vấn đề." Earn Sanithada thập phần vui vẻ, chờ mong đến nhà Fahlada, kế hoạch của cô lại tiến thêm một bước.

Nếu là trước kia, Fahlada như thế nào đều sẽ không đáp ứng Earn Sanithada tiến vào lãnh địa của mình, trước kia Earn Sanithada đối với nàng có "tính công kích", cho nên tiềm thức phòng bị cô. Mà từ khi Earn Sanithada tự động không dây dưa nàng, tính công kích của Earn Sanithada cũng không tồn tại nữa, Fahlada cũng buông lỏng phòng bị.

Fahlada cùng Earn Sanithada lái xe tới một tiệm thực phẩm, Fahlada mới dừng xe, liền nghe Earn Sanithada nói: "P'Fahlada, đi chung nhé?"

Vốn là thỉnh Earn Sanithada ăn cơm, lại bởi vì mình không nấu, cần Earn Sanithada đến động thủ, Fahlada có điểm không yên tâm, lúc này càng không có đạo lý nhượng Earn Sanithada đi mua thức ăn, nàng sảng khoái đáp ứng: "Ừ, đi chung."

Mở cửa xuống xe, một trận gió thổi qua, Fahlada có chút lạnh vì trên người mặc chính trang, ban ngày không lạnh, nhưng hiện tại sắc trời đã ám xuống, nhiệt độ cũng giảm xuống, từ hệ thống sưởi bước ra, gió thổi qua, Fahlada liền không tự giác rùng mình một cái.

Thời điểm Fahlada bên cạnh, ánh mắt Earn Sanithada luôn lơ đãng đặt ở trên người nàng, phát giác Fahlada lạnh, cũng không nghĩ nhiều, cởi áo khoác xuống khoác lên vai Fahlada.


Fahlada có điểm tò mò nhìn mọi người ở cửa tiến tiến xuất xuất, nàng không nghĩ tới đã 6h chiều mà còn náo nhiệt như thế, hẳn là đến mua nguyên liệu. Đột nhiên cảm giác được có gì choàng lên người mình, một trận ấm áp bao trùm, nàng nhìn lại, thấy Earn Sanithada cởi áo choàng lên mình.

Fahlada không kịp phản ứng, chỉ nghe thấy Earn Sanithada nói: "Tôi trời sinh sợ nóng, không sợ lạnh, áo khoác này chị mặc đi."

Earn Sanithada nói xong, cô liền thật thân mật ôm lấy Fahlada đi đến cửa, mà Fahlada cũng không chú ý tới Earn Sanithada thân mật, cảm giác trong lòng có điểm phức tạp, áo khoác mang theo dư ôn của Earn Sanithada, nàng một chút cũng không lạnh, hơn nữa ấm áp tựa hồ thấm vào làn da, sau đó ấm tới đáy lòng của nàng.

Trên áo còn có mùi nước hoa cao cấp của Earn Sanithada, ngẫu nhiên sẽ bay vào mũi Fahlada, chẳng biết vì sao hốc mắt Fahlada nóng lên, tùy ý Earn Sanithada ôm lấy nàng đi tới, ánh mắt dại ra, không phải đầu óc trống rỗng, mà là trong lúc nhất thời có quá nhiều ý tưởng phức tạp thôi.

Mặc dù nói Fahlada không biết nấu cơm, nhưng nhà nàng cũng là có dụng cụ, có phối liệu, những điều này là do mẫu thân giúp nàng chuẩn bị, vì bà ngẫu nhiên cũng sẽ đi qua giúp Fahlada nấu cơm. Hai người xách đồ ăn về nhà Fahlada, chỉ là vừa mở cửa, đèn sáng lên, Fahlada xấu hổ, mà Earn Sanithada lại kinh ngạc.

Fahlada nhất thời sơ sẩy, thế nhưng quên chính mình không chỉ không biết nấu cơm mà còn ít làm gia vụ, bình thường nàng cực nhỏ thu thập, thông thường đều là mẫu thân lại đây hỗ trợ xử lý. Earn Sanithada đích xác kinh ngạc, cô không nghĩ tới nhà Fahlada không giống mình tưởng tượng, nhìn thấy tình hình, trong đầu chỉ còn lại một chữ để hình dung hoàn cảnh trước mắt: Loạn.

Fahlada cảm thấy mặt mình đều phát sốt, nhưng cửa mở ra cũng không thể không mời người đi vào, nàng rất xấu hổ nói với Earn Sanithada: "Vào đi, ngượng ngùng, trong nhà có một chút loạn."

Earn Sanithada thầm nghĩ, há chỉ một chút a, nhưng trên mặt cũng thật bình tĩnh, không biểu hiện ra ngoài, miệng nói: "Không có việc gì, không có việc gì."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro