Chap 112: Vận Mệnh
Tawan lái xe đến tiểu khu của Fahlada, mới ý thức mình không lý trí, hiện tại trễ như vậy, thật sự không phải thời gian bái phỏng bạn, hơn nữa mình tựa hồ có chút chật vật, Fahlada là bạn từ nhỏ, sẽ không quá mức xấu hổ, chỉ là không biết nên giải thích với Fahlada thế nào mới tốt. Bất quá nếu đã đến đây, thì sẽ không có đạo lý trở về, nàng thật sự không biết mình có thể đi nơi nào, trong nhà có Ira, nàng không muốn về, không biết nên đối mặt ra sao, lúc này nàng phi thường không muốn nhìn thấy Ira.
Trước kia bởi vì ở cùng với Ira, Tawan không liên hệ vị bạn tốt nhất này, tiềm thức cũng có điểm tránh né, mình thích phụ nữ, khó giải thích, hiện giờ nghĩ đến, thật sự là áy náy. Mà Fahlada cũng chưa từng chủ động liên hệ mình, không biết vì sao đây?
Ở cửa, nhập giọng nói cần tới nhà Fahlada, thuận lợi tiến nhập tiểu khu, tìm một vị trí dừng xe, đi trên con đường quen thuộc dẫn lên nhà Fahlada.
Trong nhà, Fahlada đang đứng ở cửa, cầm microphone ngơ ngác, Earn Sanithada kỳ quái, hỏi: "P'Fahlada, làm sao vậy?"
Fahlada xoay người lại, đặt microphone ở trên ngực, nhìn Earn Sanithada, vẻ mặt có chút khẩn trương, nói: "Earn, Tawan lên đây."
Earn Sanithada nhíu mi, nghi ngờ nói: "Đến cũng đã đến rồi, chị khẩn trương cái gì?"
Fahlada không nói chuyện, chỉ nhìn Earn Sanithada, mày nhíu lại, không biết nghĩ cái gì. Earn Sanithada ý nghĩ xoay chuyển mau lẹ, thấy nàng bộ dạng này, liền đoán ra: "Chị sợ Tawan tỷ tỷ thấy em ở đây, sợ chị ấy biết quan hệ của chúng ta?"
"Không." Nghe Earn Sanithada nói như vậy, Fahlada vội vàng phủ nhận, treo microphone lên, vừa đi về phía Earn Sanithada vừa nói: "Earn, tôi chỉ hi vọng em đừng bực bội với Tawan, dù sao cậu ấy cũng là bạn tốt nhất của tôi."
Earn Sanithada biết ý tưởng của Fahlada, ai cũng muốn người yêu của mình có thể cùng bạn của mình ở chung hòa thuận, điểm ấy đối với cô mà nói, quả thật là yêu cầu đơn giản, tự nhiên đáp ứng: "P'Fahlada, chị cứ yên tâm, người nào không biết Earn Sanithada em luôn luôn tri thư đạt lễ cùng ôn nhu hiền lành, không thành vấn đề."
Fahlada sắc mặt cổ quái nhìn Earn Sanithada thề thốt, hoàn toàn không tin, Earn Sanithada cùng Tawan ngôn ngữ sắc bén, bộ dạng châm chọc, nàng cũng không phải chưa thấy qua, bất quá khẩn trương bởi vì Earn Sanithada mà tốt lên không ít, nhìn Earn Sanithada lắc đầu cười cười, tràn đầy bao dung cùng cưng chiều, ôn nhu nói: "Ai, em đó nha. Thật hy vọng em có thể làm như những gì em nói."
"Hừ." Earn Sanithada thấy Fahlada trầm tĩnh lại, giống như Khổng Tước ngạo kiều "hừ" một tiếng, nói: "Em đi cắt chút trái cây, để chiêu đãi bạn tốt nhất của chị đây."
Hai người nhìn nhau cười, Earn Sanithada đứng lên đi vào bếp, Fahlada lắc đầu bật cười, cuộc sống có Earn Sanithada quả nhiên là thiếu đi rất nhiều phiền não, nhiều hơn không ít niềm vui.
Tawan tới cửa nhà Fahlada, bấm chuông, chốc lát cửa mở ra, chỉ thấy Fahlada mỉm cười, mặc váy ngủ, bạn vẫn là xinh đẹp như vậy, xấu hổ cười nói: "Muộn như vậy, không quấy rầy cậu nghỉ ngơi đi?"
"Chúng ta là ai, cần khách khí như vậy sao? Mau vào đi." Fahlada kéo Tawan tiến vào, miệng trách móc nói, quan hệ của các nàng thật đúng là không cần khách khí như vậy. Fahlada để Tawan ngồi xuống, rót một ly nước cho nàng, nhất thời không có ngôn ngữ, nàng hiểu rõ bạn của mình, nhìn bộ dáng cùng khẩu khí của cậu ấy, cũng biết trong nội tâm cậu ấy nhất định có việc, nhưng cũng không vội hỏi, nếu cậu ấy muốn nói thì nhất định sẽ nói thôi.
Tawan có một đoạn thời gian không tới, trong lòng cảm giác thân thiết đã lâu, nhìn xung quanh một lần, vừa nói vừa cười: "Lâu như vậy không có tới, nhà cậu sạch sẽ không ít ha."
Fahlada vốn là người không tinh việc nhà, lúc trước nhà nàng không bẩn nhưng rất lộn xộn. Có Earn Sanithada rồi, liền thay đổi rất lớn, nghe Tawan nói thế, Fahlada trong lòng có chút ngọt ngào, lại không biểu hiện ra, chỉ lắc đầu bật cười, không đáp trả bạn tốt giễu cợt.
Hai người nhìn nhau mỉm cười một hồi, Fahlada hỏi: "Tawan, mình hiểu cậu mà, cậu về muộn như vậy, đã gặp chuyện gì sao?"
Tawan cười, không phủ nhận, lại nhất thời trầm mặc, nàng thở dài, cúi đầu bưng ly nước, không biết nghĩ cái gì. Fahlada không thúc giục, lẳng lặng chờ đợi, đi tìm bạn nói hết, tổng cần một quá trình, nàng hiểu rõ.
Tawan do dự, chuyện giữa mình và Ira, phải mở miệng thế nào đây, nàng không lo lắng bạn của mình sẽ xem nhẹ mình, nhưng cảm giác có chút xấu hổ, còn có chính là nội tâm không quá nguyện ý nói ra chuyện Ira là gian tế LingLing Kwong phái đến bên cạnh mình, mặc dù biết bạn không phải loại người nhiều chuyện, nhưng trong tiềm thức nàng vẫn không muốn tiền đồ của Ira bị ảnh hưởng.
"Lada, kỳ thật mình..." Một lát sau, Tawan ngẩng đầu lên, vừa muốn nói chuyện, lại đột nhiên nghe được phòng bếp truyền ra một tiếng vang, nàng làm cảnh sát, cho nên đặc biệt linh mẫn, tiếng động vang lên một chút liền dừng, nàng theo bản năng quay đầu nhìn, bởi vì phòng bếp còn cách bức tường, nhìn không thấy, nàng quay đầu lại hỏi Fahlada: "Còn có người khác?"
Fahlada hơi xấu hổ, tựa hồ đây là tiểu bí mật thẹn thùng, đột nhiên có một ngày bị người ta phát hiện, mặt nàng không khỏi hồng lên một chút, nhẹ nhàng gật đầu. Xem Fahlada phản ứng như vậy, Tawan theo bản năng thầm nghĩ: "Không phải là mình tới đột ngột, phá hư chuyện tốt của cậuđó chứ?"
Đêm đã khuya, Fahlada đã mặc đồ ngủ, Tawan không thể không nghĩ đen tối, tuy rằng nàng tin bạn của mình tuyệt đối không phải loại người tùy tiện, nhưng cũng hiểu được nếu lưỡng tình tương duyệt cũng chẳng có gì lạ, chỉ là nàng không hướng nữ nữ phương diện suy nghĩ, nàng không có khả năng bởi vì chính mình thích người phụ nữ, sẽ đem bạn cũng hướng phương diện kia, hơn nữa nàng hiểu rõ bạn mình, tính hướng tuyệt đối bình thường, chỉ cho rằng tri kỷ nào đó của Fahlada thôi. Nghĩ như thế, Tawan xấu hổ, có nên cáo từ rời đi hay không, để tránh quấy rầy bọn họ.
Vừa vặn, một giọng nói Tawan tuyệt đối không thể nghĩ đến từ sau lưng vang lên, thanh âm kia là của phụ nữ, rất quen thuộc, mềm mại đáng yêu dễ nghe: "Tawan tỷ tỷ, đến ăn chút trái cây đi." Tawan quay đầu lại, đã thấy Earn Sanithada cười khanh khách, cô có chút xinh đẹp mặc áo ngủ cùng một kiểu dáng với Fahlada, bưng một mâm trái cây, nhàn nhã đi tới.
Tawan như gặp quỷ, trừng to mắt nhìn Earn Sanithada, áo ngủ trên người cô, kiểu dáng hệt như Fahlada, chẳng qua của Fahlada là màu trắng, của cô là màu đen thôi, không cần giải thích nhiều chi. Tawan chưa hoàn hồn, nhìn Earn Sanithada kinh dị hỏi: "Earn Sanithada, sao cô lại ở đây hả?"
Earn Sanithada nhún vai, không thấy một chút khẩn trương, vẫn là tự nhiên, cô đi đến cạnh Fahlada, đặt trái cây lên bàn, không trả lời vấn đề này, mà là mỉm cười, rất lễ phép nói: "Tawan tỷ tỷ, ăn trái cây đi."
Nói xong câu đó, Earn Sanithada liền ngồi xuống cạnh Fahlada, duy trì thản nhiên, mỉm cười nhìn Tawan, không hề luống cuống. Fahlada xấu hổ muốn chết, mặt xoay đến bên kia, giả điên cái gì cũng không biết, tư thái y chang đà điểu, trong lòng âm thầm thở dài, Earn Sanithada quả nhiên là rất có lễ phép, kêu "tỷ tỷ" không ngừng, mà sao nàng cảm thấy Earn Sanithada như đang khoe khoang vậy ta?
Tawan xem Earn Sanithada, lại xem Fahlada, còn cần giải thích sao? Bất quá nàng như cũ là khó có thể tin, dĩ vãng không chỉ một lần nghe bạn nói bị Earn Sanithada cuốn lấy có bao nhiêu phiền, nói Earn Sanithada đáng ghét cỡ nào, sao bây giờ lại lòi ra kết quả này hả? Thật sự không thể tưởng được, nàng không thể không nghĩ theo cách khác, là Earn Sanithada dùng thủ đoạn vô lại, quấn quít lấy Fahlada, sau đó Fahlada liền để cô ở nhờ một đêm? Ừ, có lý, vì thế liền hỏi Fahlada: "Lada, này...?"
Nếu bạn đã hỏi rồi, Fahlada đương nhiên không có khả năng tiếp tục làm đà điểu, mặt nàng đỏ lựng, có điểm lúng túng nói: "Tawan, kỳ thật... Kỳ thật Earn không xấu, ở chung lâu thì sẽ biết, kỳ thật... Em ấy rất tốt."
Tawan trầm mặc, nàng tựa vào ghế sa lon, ánh mắt có chút lợi hại nhìn Earn Sanithada, lại nhìn Fahlada, trong lòng không khỏi lấy chính mình cùng Ira ra so sánh, Ira là thủ hạ của LingLing Kwong, Earn Sanithada cũng vậy, LingLing Kwong đã đặt bao nhiêu tay chân? Nàng không thể không suy nghĩ sâu xa bởi vì nàng cùng Fahlada đều dính vào hai người có quan hệ với LingLing Kwong.
Nàng vốn là tính toán tìm đến Fahlada nói hết, cái này ngược đời, không bằng trực tiếp hỏi luôn, nói ra rõ ràng, nàng nhìn chằm chằm Earn Sanithada hỏi: "Cô cùng Ira đều được Kwong gia nhận nuôi, phía trước cô và Ira giả vờ không quen biết, có mục đích gì? Cô và Ira đều bị LingLing Kwong sai khiến?"
Nghe nói như thế, hai mắt Earn Sanithada nháy mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc, trong lòng cô thầm than, xem ra Dao đã xảy ra chuyện, chỉ không biết có nghiêm trọng không, nhưng sắc mặt lại thản nhiên. Fahlada nghe được Tawan nói lời này, kinh ngạc nhìn Tawan, nàng mới biết, nguyên lai cô cảnh hoa xinh đẹp thoạt nhìn thanh thuần kia là người của LingLing Kwong, còn cùng Earn Sanithada là chị em nuôi, nàng chưa từng nghe Earn Sanithada nhắc tới. Nghĩ vậy, không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía Earn Sanithada.
Earn Sanithada người này kỳ thật thanh cao muốn chết, cho dù cô chịu hàng vạn hàng nghìn ánh nhìn chăm chú vẫn có thể thản nhiên như không, nhưng cô lại không thể chịu đựng được Fahlada hiểu lầm. Cô nhún nhún vai, đối lời Tawan nói có chút khinh thường, nhưng ở mặt ngoài lại nhu thuận, không xấu hổ không giận dữ, thản nhiên trả lời: "Đúng, tôi và Ira đích xác đều là nhi đồng Kwong gia nhận nuôi, nhưng nếu nói là bị Đại tỷ sai khiến, là hoàn toàn không có. Tawan tỷ tỷ, tôi cảm thấy chị đang vơ đũa cả nắm đấy, người Kwong gia không nhất định đều tội ác tày trời, Đại tỷ kỳ thật rất tốt, chị ấy cho tới bây giờ cũng sẽ không lấy ân huệ đó ra uy hiếp chúng tôi làm chuyện gì cả. Chức nghiệp của tôi và Ira, đều là tự chúng tôi ưa thích, lựa chọn."
Nói tới đây, Earn Sanithada bỗng nhiên quay đầu nhìn Fahlada, nói tiếp: "Lúc trước tôi và Ira giả vờ không quen biết, bởi vì tôi suy nghĩ cho Ira, ba người chúng ta đều biết cái gọi là cơ quan tư pháp, có một tầng này tồn tại, đối với Ira mà nói rất là trí mạng, nếu như bị người khác biết em ấy và Kwong gia có quan hệ, em ấy còn có tiền đồ hay sao?"
Earn Sanithada giải thích rất có đạo lý, mặc kệ Tawan tin hay không, dù sao Fahlada là tin, nàng nghe Earn Sanithada nói xong, rõ ràng gật đầu một cái, tỏ vẻ chính mình tin tưởng Earn Sanithada, nhưng Tawan không tin, nàng hỏi: "Vậy việc Ira bị LingLing Kwong sai khiến, tiến vào tổ trọng án, tiếp cận tôi, thậm chí còn cùng tôi... Cô giải thích thế nào?"
Earn Sanithada nghe lời này, chân mày cau lại, cô luôn xem Ira như em gái ruột thịt, cũng luôn khiêm nhượng sủng ái em ấy, biết Ira thật sự thích Tawan, lúc này tự nhiên suy tư nên Ira tìm về một ít đường sống, cô suy nghĩ một hồi, hỏi lại Tawan: "Tawan tỷ tỷ, không biết chị có tin vào vận mệnh không?"
Tawan cũng nhíu mi, bản lĩnh nói nhảm của Earn Sanithada nàng kiến thức nhiều lắm, nghĩ đến Earn Sanithada lại muốn nói nhảm, còn là chủ đề trọng yếu, vì thế hừ lạnh một tiếng, không đáp, ánh mắt nghiêm khắc nhìn chằm chằm Earn Sanithada, đòi cô đưa đáp án. Tawan như thế, kỳ thật cũng tỏ rõ lòng mình cần một đáp án, nàng cùng Ira, tổng cần hiểu rõ.
Earn Sanithada mỉm cười, cũng không để ý tới Tawan có nghe hay không, nói: "Vận mệnh, rất nhiều người sẽ cho rằng đây là mê tín, nhưng tôi lại tin, có phải mê tín hay không phải tuỳ cách nhìn của chị. Một người sinh ra rồi lớn lên, hoàn cảnh sinh trưởng hình thành tính cách, hoàn cảnh bất đồng, đương nhiên tính cách cũng bất đồng, thành công hay là thất bại, trong mắt của tôi chính là vận mệnh."
Fahlada ở một bên lẳng lặng, nghiêm túc lắng nghe, khi thì nhíu mi suy nghĩ, khi thì gật đầu đồng ý. Earn Sanithada tiếp tục nói: "Đối với tôi và Ira, từ nhỏ là cô nhi, ở cô nhi viện vượt qua vài năm, sau đó được Kwong gia nhận nuôi. Đó là vận mệnh của chúng tôi, chúng tôi không thể thay đổi, chúng tôi nhất định là một phần của Kwong gia. Bởi vì vận mệnh như vậy, mà bị người quy kết là ác nhân. Chúng tôi đều có nguyên tắc làm người, hơn nữa Kwong gia cũng chưa bao giờ bức bách chúng tôi. Hai người thử nghĩ xem, nếu tôi và Ira không được Kwong gia nhận nuôi, bây giờ sẽ như thế nào? Không dám nói quá xấu, nhưng tôi dám khẳng định, tuyệt đối không tốt như hiện tại đâu."
Nói tới đây Earn Sanithada tựa hồ nhớ ra cái gì đó, cười lạnh một tiếng, ngữ khí trở nên có chút châm chọc: "A! Cô nhi viện quy định, đến tuổi trưởng thành, bọn họ sẽ không nuôi nữa, mà là cần tự lực cánh sinh, chỉ là dựa theo chế độ giáo dục nước nhà, 18 tuổi chỉ mới tốt nghiệp trung học, học phí đại học thì tính sao đây? Thử hỏi có người nào có thể vừa đi học vừa đi làm nuôi bản thân? Xã hội tàn khốc, chúng tôi biết mà, người phụ nữ trói gà không chặt như chúng tôi, nếu có khả năng, có lẽ chỉ còn lại khuôn mặt cũng không tệ lắm này đi."
Fahlada nghe đến đó, trong lòng nảy sinh nồng đậm thương tiếc, lúc này nàng thậm chí cảm ơn Kwong gia, cảm tạ bọn họ chăm sóc cho Earn Sanithada, cho cô tiền đồ tốt, nàng thật sự không dám tưởng tượng, nếu như không có Kwong gia, Earn Sanithada sẽ trở thành gái điếm bồi rượu ở CLB đêm, hay sẽ trở thành hồng nhan phía sau phú hào... Đối với nàng mà nói, tất cả chuyện này rất đáng sợ.
Tawan cũng không ngắt lời, Earn Sanithada những lời này, nàng nghe vào, cũng suy nghĩ, nàng không phải không thừa nhận, Earn Sanithada nói đích xác có đạo lý, không ai có thể phản bác, đây là vận mệnh không thể thay đổi của Ira. Nàng vẫn thương tiếc, vẫn yêu Ira như trước, nhưng nàng thủy chung không thể hiểu và bỏ qua. Nàng chân chính để ý chính là, Ira tiếp cận nàng, cùng nàng yêu nhau, rốt cuộc là xuất phát từ thiệt tình hay là xuất phát từ mục đích nào khác.
Earn Sanithada âm thầm quan sát Tawan, thấy nàng tựa hồ có chút thả lỏng, vì thế tiếp tục hỏi: "Chị nói Ira bị Đại tỷ sai khiến, tiến vào tổ trọng án, tiếp cận chị, thậm chí cùng chị yêu nhau, những thứ này là chính chị điều tra được? Hay là Ira tự thừa nhận?"
Tawan giương mắt nhìn thẳng Earn Sanithada, đối với vấn đề này, không phải kết quả điều tra, là Ira tự thú nhận, liền đáp: "Là Ira tự thừa nhận."
"Haha." Nghe nói như vậy, Earn Sanithada nở nụ cười, không hiểu nụ cười kia rốt cuộc có ý gì, nhẹ giọng nở nụ cười hai tiếng, cô lắc lắc đầu, thấm thía nói: "Tawan tỷ tỷ, có đôi khi không nói lời nào cũng không có nghĩa là cam chịu. Ira người này tôi hiểu rõ nhất, tôi tin tưởng chị cũng hiểu, tính khí của em ấy, chị nghĩ em ấy làm gian tế được sao? Ngay từ nhỏ lý tưởng của em ấy là trở thành cảnh sát mở rộng chính nghĩa, hơn nữa còn là tiểu hài tử quá mức thiện lương ngu ngốc, nhiều khi, em ấy tình nguyện chịu sai, cũng không nguyện người bên cạnh bị thương tổn."
"Tawan tỷ tỷ, tôi nghĩ chị nên hảo hảo hỏi lòng mình, chị và Ira ở chung, em ấy có thiệt tình hay không, chẳng lẽ một chút chị cũng không cảm giác được?"
Tawan trầm mặc. Nói tới đây, cũng không cần phải nói cái gì nữa, Fahlada an bài Tawan nghỉ ngơi ở phòng khách, một đêm này Tawan không đi ngủ, nàng phải hảo hảo suy nghĩ một phen.
Thừa lúc này, Earn Sanithada trở lại phòng gọi cho Ira, chuông vang một trận, Ira mới tiếp, thanh âm ươn ướt: "Alô... P'Earn."
Earn Sanithada thở dài một hơi, ngữ khí ôn nhu: "Ira, Tawan tỷ tỷ của em đang ở chỗ tôi, em đừng lo lắng, không có chuyện gì cả, lời nên nói tôi đều giúp em nói, tin tưởng tôi, sẽ tốt thôi. Đêm nay cái gì cũng đừng nghĩ, nghỉ ngơi thật tốt, ha?"
Trong phòng ngủ, Earn Sanithada nằm ngửa, nhìn trần nhà, Fahlada nghiêng thân, khởi động một chút, trên cao nhìn xuống Earn Sanithada: "Earn, tôi thật không nghĩ tới, Tawan thế nhưng cùng với Ira."
Earn Sanithada nghiêng người, cùng Fahlada hai mặt tướng nom, ánh mắt tràn ngập sủng nịch, tay ôn nhu giúp Fahlada vén tóc ra sau tai, có chút kiêu ngạo nói: "Hừ, lúc trước em nói với chị, Tawan tỷ tỷ yêu thích Ira, lúc ấy chị còn không tin, hiện tại đã thấy chưa? Ánh mắt em chuẩn vô cùng tận."
Fahlada quẹt miệng, xoay người nằm ngửa, đối với Earn Sanithada tự kỷ sớm thành thói quen, phụ họa nói: "Ừ, em lợi hại lắm."
"Bất quá... Ira thật sự không phải bị Đại tỷ của em sai khiến?" Fahlada bỗng nhiên hỏi, Tawan là bạn tốt nhất của nàng, nàng tự nhiên hi vọng Tawan hảo.
Earn Sanithada nhíu mi, khẳng định nói: "Đương nhiên không phải, vừa rồi em đã nói nhiều như vậy, chẳng lẽ chị không tin em?"
Fahlada thở dài, nói: "Em nói tôi tự nhiên tin, tôi chỉ lo lắng cho Tawan mà thôi."
Earn Sanithada kéo Fahlada vào lòng, đặt đầu nàng lên vai, ôn nhu vuốt tóc nàng, nhẹ giọng nói: "Yên tâm đi, không có chuyện gì, bọn họ nhất định hoà hảo."
Hai người an tĩnh một hồi, Fahlada lại nhớ ra cái gì đó, hỏi: "Đại tỷ của em rốt cuộc là người như thế nào, trước kia ngẫu nhiên có nghe nói, cũng xem qua một lần, nhưng ấn tượng rất mơ hồ?"
Earn Sanithada nghe thế, đột nhiên nghĩ tới điều gì vui vẻ, cô nâng mặt Fahlada lên, hôn môi nàng một chút, hỏi: "Có phải chị muốn gặp Đại tỷ của em? Chị xem, cha mẹ chị, em đều bái phỏng qua vài lần, mà trưởng tỷ như mẹ, chị có phải cũng nên tìm một cơ hội bái phỏng không?"
Fahlada là một người khó chịu, rõ ràng trong lòng yêu thích, lại cứ làm bộ như ghét bỏ, nhỏ giọng mắng một tiếng: "Lưu manh!" Sau đó xoay đi, từ từ nói: "Việc này về sau hãy nói, hiện tại... Ngủ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro