8
Sau lần đó, Orm và Ling Ling bắt đầu đến gặp ba mẹ của nhau để thông báo. Ngày hôm đó, Ling Ling cùng Orm đến nhà của ba mẹ Orm. Mẹ của Orm, một người phụ nữ dịu dàng và hiền hậu, ngay khi thấy Ling Ling, đã chào đón cô nồng nhiệt. Còn ba của Orm, mặc dù có chút bất ngờ trước sự xuất hiện của cô, nhưng khi nhìn thấy sự chân thành trong ánh mắt ấy, ông đã gật đầu đồng ý.
"Con gái của tôi xứng đáng có được một người như con," ba của Orm nói, giọng trầm ấm.
Sau đó, Orm và Ling cũng đến gặp ba mẹ Ling. Gia đình Ling là một gia đình truyền thống và khá nghiêm khắc, nhưng khi Ling giới thiệu Orm với họ, sự dịu dàng và thông minh của nàng đã khiến họ cảm thấy yên lòng. Mẹ của Ling, một người phụ nữ có phong thái quý phái, nhìn Orm với ánh mắt đầy ấm áp và nhẹ nhàng nói: "Hai bác rất vui khi thấy Ling Ling tìm được người để yêu thương và cùng xây dựng cuộc sống."
Nhìn thấy sự chấp thuận của bố mẹ Ling và Orm cảm thấy hạnh phúc và yên tâm hơn bao giờ hết. Họ bắt đầu lên kế hoạch cho hôn lễ. Mỗi lần họ ngồi bên nhau để thảo luận về từng chi tiết, từ địa điểm tổ chức đến kiểu trang trí và thực đơn, cả hai đều không ngừng cười đùa và nhìn nhau đầy yêu thương. Cả hai đều muốn hôn lễ này là một ngày thật đặc biệt, không chỉ đối với họ mà còn cho những người thân yêu.
Tin tức về cuộc hôn nhân sắp tới của tổng giám đốc Quảng thị và bác sĩ Orm nhanh chóng lan truyền trong giới truyền thông và mạng xã hội. Những bài báo ca ngợi mối tình lãng mạn giữa một người phụ quyền lực và một nữ bác sĩ tài giỏi được chia sẻ rộng rãi, khiến dư luận không ngừng bàn tán. Một số người thì ngưỡng mộ, có người thì cảm thấy ghen tỵ, nhưng không ai có thể phủ nhận rằng đây là một cặp đôi đẹp và hoàn hảo.
Tuy nhiên, trong đám đông đang xôn xao về cuộc hôn nhân này, có một người đặc biệt không thể tin vào tai mình. Quỳnh Anh đang ngồi trong phòng làm việc của mình, đọc bài báo về lễ cưới sắp tới của hai người. Cô không thể tin rằng điều này lại xảy ra, rằng người con gái mà cô yêu mến và ngưỡng mộ lại sắp kết hôn với tổng giám đốc Quảng thị – người mà cô từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ để ý đến ai khác ngoài công việc.
Cảm giác tức giận và buồn bã lẫn lộn trong lòng Quỳnh Anh. Cô không thể để cho sự bất ngờ này trôi qua mà không làm gì. Quyết định nhanh chóng, Quỳnh Anh rời khỏi văn phòng, hướng đến nơi của Orm.
Khi đến chị thấy Orm đang chuẩn bị một số giấy tờ, khuôn mặt vẫn rạng rỡ như mọi ngày. Khi thấy Quỳnh Anh đứng ở cửa, Orm ngẩng lên, nở một nụ cười thân thiện.
"Quỳnh Anh, có chuyện gì thế?"
Quỳnh Anh nhìn vào mắt Orm, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói của chị không giấu được sự run rẩy. "Orm, chị muốn nói chuyện với em. Em có chút thời gian không?"
Orm đứng dậy, gật đầu và mời Quỳnh Anh vào. Cả hai ngồi xuống chiếc ghế trong văn phòng nhỏ, không khí có phần căng thẳng.
"Đã có tin tức về lễ cưới của em và Quảng tổng," Quỳnh Anh bắt đầu, mắt cô không rời khỏi Orm. "Chị không thể tin được là chuyện đó là thật.Nó quá nhanh với em."
Orm khẽ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng. "Đúng là thật. Cảm ơn chị đã quan tâm."
Quỳnh Anh cảm thấy nghẹn ngào. "Nhưng, em không nghĩ rằng... có thể có điều gì đó khác ngoài Ling Ling sao? Em không nghĩ về chị trước khi quyết định sao?"
Orm không nói gì ngay, chỉ lặng lẽ nhìn Quỳnh Anh. Nàng đã biết Quỳnh Anh luôn có tình cảm với mình, nhưng bây giờ, lần đầu tiên, nàng cảm thấy sự bối rối này là cần thiết. Nàng biết rằng tình yêu của mình với Ling Ling là chân thành, nhưng lòng thương cảm dành cho Quỳnh Anh khiến nàng do dự.
"Quỳnh Anh, em trân trọng tình cảm chị dành cho em" Orm nhẹ nhàng nói, "Nhưng Ling Ling là người mà em muốn dành cả đời bên cạnh."
Quỳnh Anh im lặng, nhìn Orm một lúc lâu, rồi lặng lẽ đứng dậy. Chị đã chuẩn bị cho phản ứng này, nhưng khi nghe những lời từ chính miệng Orm, trái tim chị vẫn đau đớn.
"Chúc mừng em" Quỳnh Anh nói, cố gắng mỉm cười. "Chị hy vọng em sẽ hạnh phúc."
Orm nhìn theo Quỳnh Anh khi chị rời đi, cảm thấy một sự tiếc nuối lẫn thương xót. Nhưng trong lòng nàng, một sự chắc chắn mãnh liệt dâng lên – rằng lựa chọn của nàng là đúng.
Quỳnh Anh trở lại phòng làm việc, chị đứng lặng lẽ ở đó, trái tim chị như bị đè nặng bởi một sự giận dữ và đau khổ khó tả. Mặc dù chị đã cố gắng để giữ vẻ bình tĩnh khi nói chuyện với Orm, nhưng khi ra ngoài, cảm giác ấy như bùng nổ. Tình yêu mà chị dành cho Orm đã chiếm lấy trái tim và tâm trí chị từ lâu, và giờ đây, khi thấy nàng ấy sắp kết hôn với Ling Ling, một cơn sóng giận dữ lấp đầy trái tim Quỳnh Anh.
Chị không thể chấp nhận được việc Orm– người mà chị đã từng mơ ước, người đã từng là ánh sáng trong thế giới của chị – lại thuộc về người khác. Cảm giác đó như một cơn lốc xé nát mọi lý trí trong chị . Chị lục tìm điện thoại, ngón tay run rẩy khi bấm số. Trong một khoảnh khắc, chị lưỡng lự, nhưng rồi quyết định của chị lại rõ ràng hơn bao giờ hết.
"Tôi là bác sĩ Lưu tôi cần sự trợ giúp của anh" Quỳnh Anh nói, giọng nói lạnh lùng và cương quyết.
Ling Ling không hề biết về những gì đang xảy ra. Cô và Orm đang tất bật chuẩn bị cho đám cưới, cùng nhau đi mua sắm, gặp gỡ các nhà cung cấp dịch vụ và lên kế hoạch chi tiết. Mỗi lần nhìn thấy Orm cười, lòng cô lại tràn đầy hạnh phúc và sự bình yên. Họ đã vạch ra từng bước cho ngày trọng đại, từ việc tổ chức tiệc cưới đến cả lễ trao nhẫn, và từng phút giây ấy đều là niềm vui lớn lao đối với Ling Ling.
Tuy nhiên, trong bóng tối của sự chuẩn bị đó, Quỳnh Anh đã lên kế hoạch. Đầu dây bên kia, một giọng nói khàn khàn và sắc lạnh cất lên, "Tôi hiểu. Cô muốn ả ta không còn tồn tại, đúng không?"
Quỳnh Anh không trả lời, nhưng tiếng thở dài nhẹ nhàng của chị đã nói lên tất cả. Chị cần một cách để dập tắt sự hạnh phúc mà Ling Ling đang có. Một phần trong chị tự nhắc nhở rằng hành động này không đúng, nhưng nỗi đau và cơn ghen tuông trong lòng quá lớn để chị có thể kiểm soát.
Buổi tối hôm đó, Ling Ling và Orm đang ngồi trong phòng khách của căn hộ, lặng lẽ bên nhau. Cô đang xem lại những chi tiết cuối cùng của kế hoạch, trong khi Orm thì đọc qua những lời mời. Họ không biết rằng, trong lúc này, bóng tối đang dần bao phủ lấy họ, một kế hoạch tồi tệ đang chuẩn bị được thực hiện.
Quỳnh Anh đã đứng trước cửa nhà Ling Ling, đôi mắt chị đầy sự lo lắng và bồn chồn. Chị biết mình sắp làm gì, và trong khoảnh khắc đó, chị chợt cảm thấy có gì đó thật sự sai trái. Nhưng, sự đau khổ trong lòng chị mạnh mẽ đến mức, chị không thể quay lại.
Cánh cửa mở ra, và Ling Ling nhìn thấy Quỳnh Anh với một vẻ mặt lạ lẫm. "Bác sĩ Lưu ? Sao cô lại đến đây?"
Quỳnh Anh cứng ngắc, ánh mắt sáng lên một cách kỳ lạ. "Ling Ling, tôi cần nói chuyện với anh. Một chuyện rất quan trọng."
Ling Ling thấy có gì đó không ổn, nhưng cô vẫn bước sang một bên để mời Quỳnh Anh vào. Khi cánh cửa đóng lại, không khí trong phòng dường như đặc quánh, nặng nề.
"Chuyện gì thế, bác sĩ Lưu?" Ling Ling hỏi, ánh mắt lo lắng.
Quỳnh Anh không trả lời ngay. Chị nhìn quanh phòng, thấy mọi thứ đều rực rỡ, đẹp đẽ như một giấc mơ – một giấc mơ mà chị chưa bao giờ có. Chị nhìn vào mắt Ling Ling một chút đau đớn thoáng qua trong ánh mắt.
" Cô không xứng đáng có được hạnh phúc này," Quỳnh Anh thì thầm, giọng cô sắc lạnh như dao. Chị bước lại gần Ling Ling nhưng trong đôi mắt chị, không chỉ có sự hận thù, mà còn là sự tủi thân và thất vọng.
"Ling Ling, cô sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác của tôi," Quỳnh Anh nói, tay run rẩy.
Ling Ling nhận ra điều gì đó không đúng, nhưng trước khi cô có thể phản ứng, Quỳnh Anh đã làm điều mà chị nghĩ sẽ là sự kết thúc của mọi thứ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro